Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn ăn liền đột phá

Tiểu thuyết gốc · 2010 chữ

Món ăn được Lâm Phàm đưa lên.

Tất cả mọi ánh nhìn trong quán đều đổ dồn về phía bàn của Lâm tướng quân, Bọn họ đều muốn xem món ăn đó trông như thế nào mà quán này lại dám định giá lên đến 1000 linh thạch.

Nắp đậy được mở ra, một mùi hương cay nồng đặc trưng của cari toả ra khắp không gian quán ăn.

Đối với một số người lần đầu thưởng thức món cari thì rất có thể chùng bước khi ngửi mùi này, nhưng khi ăn nó thì sẽ khó có thể cưỡng lại.

Để đánh giá mùi hương này thì mọi người ở đây cho 5 điểm, không dở những cũng không được coi là quá đặc sắc.

Nhưng về phần trang trí thì tất cả phải thốt lên trong lòng hai chữ “ thật đẹp”.

Cách trang trí có lẽ là ấn tượng mạnh mẽ của mọi người đối với món cơm cari lôi điểu.

Những hạt gạo thượng hạng trắng ngọc ngà, bên cạnh là phần sốt cari nóng hổi. Hai phần được xếp theo hình thái cực tạo nên một vẻ hài hoà và nho nhã. Ở một phía trên cùng còn có rau xanh tươi mới được luộc một cách chuẩn chỉ.

Tổng thể đĩa cơm cho người nhìn cảm giác đây chính là thiên địa. những hạt gạo tượng chưng cho mặt đất, phần cari lôi điểu tượng trưng cho bầu trời, liên kết 2 thứ này là những cây xanh bao la bát ngát.

Nhưng tất cả sẽ đều vô nghĩa nếu vị của món ăn không tốt.

Mọi người ở đây ai cũng muốn tự mình thưởng thức món cari lôi điểu để có thể đưa ra những nhận xét cá nhân, nhưng 1000 linh thạch thật sự rất mắc, nếu đáng giá thì không sao, còn không thì sẽ là thua thiệt lớn.

Tuy không thể thử để tự đánh giá món ăn, bọn họ cũng có thể biết món đó đáng giá không qua biểu hiện của Lâm tướng quân.

Thấy mọi người đang nhìn về phía hắn, Lâm tướng quân cũng biết bọn họ nghĩ gì, không để mọi người phải thất vọng hắn từ tốn lấy cho mình một thìa thức ăn rồi cho vào miệng.

Nhắm mắt lại, Lâm tướng quân từ từ thưởng thức. Ấn tượng đầu tiên, đó là hương vị cay nồng, hương vị của các loại gia vị như hạt tiêu, quế, hồi, nghệ,đinh hương,… tất cả những gia vị đó đã hoà quyện một cách hoàn hảo tạo nên một món ăn ngay khi chạm vào đầu lưỡi và dư vị mãi không phai.

Một phần cari tuyệt hảo thì không thể không kể đến phần thịt và rau củ. Phần thịt chính là phần ức của Lôi điểu, mỗi miêng thịt như đang chứa đựng mội tiểu lôi cầu, khiến khi ngươi ăn nó cảm giác như có một dòng điện chạy xung quanh thân thể.

Còn phần rau xanh chín là giúp người dùng điều vị khi ngươi cảm thấy quá cay.

Mặc dù món ăn rất cay nhưng một khi đã dùng thì ngươi chẳng thể nào có thể dừng lại.

Đây là một món ăn tốt, Lâm tướng quân nghĩ trong lòng. Nhưng đáng giá với 1000 linh thạch không thì hắn cảm giác vẫn thiếu một điều gì đó, một thứ thực sự làm nên giá trị của món ăn này mà có thể hắn chưa nhận ra.

Lúc này, Lâm tướng quân không để ý rằng là mỗi phần thức ăn nuốt xuống đều có một phần thiên địa linh khí trà vào thân thể của hắn.

Khi phát hiện ra điều này thì mọi chuyện đã quá trễ.

“ Không tốt, đây là muốn đột phá” Lâm tướng quân hốt hoảng, hắn chuyên tâm ổn định linh khí trong thân thể nhưng mọi chuyện đã là quá muộn.

Lâm tướng quân bối rối, hắn đã là tu sĩ lục giai ( cấp 6) hậu kì, khí tấn cấp sẽ trở thành tu sĩ thất giai.

Mọi tu sĩ đều biết rằng từ lục giai lên thất giai không khác gì từ phàm nhân trở thành thần tiên. Tại sao lại nói vậy? bời vì khi ngươi trở thành tu sĩ thất giai thì có thể bay. Không những thế cơ thể còn trở nên mạnh mẽ tuổi thọ cũng gia tăng đến 1000 năm.

Nhưng mấy ai có thể đạt được cảnh giới thất giai đó vì cần phải trải qua lôi kiếp tẩy lễ.

Lôi kiếp, một kiếp nạn của thiên địa cũng là một cơ duyên của mỗi người, nhưng đó chỉ là phần thưởng dành cho những ai sống sót. Độ lôi kiếp, 10 không còn 1.

Lâm tướng quân không nghĩ là một món ăn với những nguyên liệu sơ cấp đó lại chứa đựng nhiều linh khí đến thế, bây giờ việc hắn phải làm đó là rời xa đế đô nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Không nghĩ nhiều, Lâm tướng quân đứng dậy định chạy nhanh ra khỏi nơi này.

Lúc này đột nhiên có một cánh tay bắt hắn lại, đó là cánh tay của Duy Thiên.

“ Khách quan, ngươi còn chưa trả tiền” Duy Thiên nghiêm túc nói.

Thấy mình bị giữ lại, Lâm tướng quân cũng không có thời gian so đo, hắn lấy trong mình một túi linh thạch ra đưa cho Duy Thiên rồi nhanh chóng rời khỏi.

Mọi người ở trong quán lại không hiểu. Lâm tướng quân vội vã đến quán ăn rồi lại càng hấp tấp rời khỏi.

Trong lòng mỗi người có hàng ngàn câu hỏi, ruốc cuộc Lâm tướng quân hành động như vậy có mục đích gì, món cơm cari lôi điểu có đáng giá 1000 linh thạch hay không? Tại sao quán này lại mở ở đây?,.. Tất cả câu hỏi đó chú định sẽ không ai bây giờ có thể trả lời cho bọn hắn được.

Rất nhanh cũng có người nhận ra điều gì không đúng, một người thốt lên.

“ Lôi kiếp, đây là lôi” vừa nói người này vừa chỉ tay lên bầu trời.

Lúc này bầu trời vẫn là buổi trưa nhưng một đám mây đen đang dần hình thành, đám mây đó không bình thường mà tràn ngập thiên địa linh khí, đó chính là lôi kiếp.

“ là ai mà dám độ lôi kiếp ở đế đô, người đó không sợ triều đình hay sao” một người thắc mắc.

Một người tinh ý rất nhanh phát hiện ra được chân tướng.

“ là Lâm tướng quân, Lâm tướng quân muốn đội lôi kiếp.”

“ Làm sao ngươi biết” một người nhìn có vẻ không thông minh lắm dò hỏi

“ Ngươi không thấy Lâm tướng quân đi đến đâu thì lôi kiếp đi đến đó hay sao?” người kia cũng không ngại giải thích.

Lúc này mọi người cũng biết rõ mọi chuyện, nhưng như vậy lại càng khiến bọn họ thắc mắc hơn.

Bọn họ không hiểu, độ kiếp không phải chuẩn bị trận pháp cẩn thân hay sao?

Lâm tướng quân trước khi độ kiếp đến quán này làm gì, chả lẽ là muốn ăn một bữa rồi đi độ kiếp?

Các ngươi có thấy ai muốn độ lôi kiếp mà lại phải cất công đi ăn xong mới độ kiếp hay không? Nhưng nếu không phải vì ăn thì Lâm tướng quân hành động như vậy có nghĩa là gì? Đó là một câu hỏi của tất cả những người ở đây.

Lúc này có một người nào đó nói ra suy nghĩ của mình.

“ sẽ không phải Lâm tướng quân không muốn độ kiếp mà món ăn của quán ăn này giúp Lâm tướng quân đột phá?”

Tất cả mọi người im lặng, đây là một câu nói có thể từ một tu sĩ nói ra hay sao, một món ăn với những nguyên liệu đơn giản giúp cho tu sĩ lục giai tấn cấp lên thất giai? Không thể nào.

Nhưng khi tất cả trường hợp đã loại bỏ thì chỉ có điều vô lý cũng là chân tướng.

Đúng vậy, bọn họ thà tin rằng một món ăn giúp Lâm tướng quân đột phá còn hơn việc Lâm tướng quân vì ăn một bữa mà đặt cược cả mạng sống của mình vào, đó là việc của những kẻ ngu ngốc mới làm.

Mọi chuyện như suy đoán của mọi người sao?

Đúng vậy chính là món ăn của Duy Thiên khiến Lâm tướng quân đột phá.

Nhưng mọi chuyện không như bề mặt đơn giản như vậy, cơm cari lôi điểu tuy chứa nhiều linh khí nhưng chung quy nó chỉ là một món ăn được nấu bởi những nguyên liệu phổ thông.”

Số linh khí đó có lẽ là rất lớn nếu người dùng là tu sĩ cấp 2, cấp 3 nhưng nếu so với số linh khí mà một tu sĩ lục giai cần để đột phá thì như muối bỏ bể.

Mặc dù số lượng là không nhiều, nhưng cũng phải nói đến trước đó chính là việc Lâm tướng quân hắn đã đạt đến trạng thái viên mãn, có thể đột phá bất cứ lúc nào.

Chưa đột phá là do Lâm tướng quân áp chế tu vi, không tu luyện. nếu tu luyện thì chỉ cần 1 đến 2 phút là có thể tiến vào trạng thái đột phá.

Lâm tướng quân chưa vội đột phá vì hắn biết từ lục giai lên thập giai thực sự rất nguy hiểm, hắn đang đợi sắp tới tham gia buổi đấu giá mua cho mình một trận pháp độ kiếp cao cấp.

Nhưng tất cả đều ngoài dự kiến, hắn không nghĩ rằng một món với nguyên liệu phổ thông lại có thể chứa nhiều linh khí như vậy. Lâm tướng quân hối hận, nếu được chọn lại hắn chắc chắn sẽ không ăn.

Trở lại với Lâm tướng quân, hắn đã chạy ra khỏi đế đô và đang tiến về một nơi vắng vẻ.

Trong lòng Lâm tướng quân thật không tốt, sở dĩ hắn áp chế tu vi không đột phá vì hắn cảm thấy mình không mấy phần nắm chắc, bây giờ còn phải rơi vào tình trạng đột phá mà không có trận pháp bảo hộ, hắn cảm thấy lần này mình đi xa thật rồi.

Nếu lần này sống sót trở về, Lâm tướng quân quyết định sẽ đánh con của hắn Lâm Phàm 100 gậy, không là 1000 gậy. Tại sao không phải là đánh Duy Thiên, vì lúc này hắn đã bắt đầu tin đứng sau quán ăn Đại Phúc là một thế lực lớn, còn lý do là gì? Ân! Không suy nghĩ nhiều, trấn tĩnh lại, Lâm tướng quân tập chung chời đợi lôi kiếp tiến đến.

Trong hoàng cung, mật thám đang báo cáo thông tin cho hoàng thượng.

Rất nhanh mật thám rời đi chỉ để lại trong cung điện mình hoàng thường và một người khác. đó là quốc sư của Hoả Vân quốc.

“ quốc sư, ngươi cảm thấy chuyện này như thế nào” hoàng thượng hỏi thăm.

“ theo hạ thần biết Lâm tướng quân cũng đang chuẩn bị trận pháp, điệu bộ này có lẽ là không cẩn thận nên tu vi rơi vào trạng thái không còn áp chế được nữa mà bắt buộc phải đột phá” Quốc sư suy đoán.

“ Quốc sư, ta cần ngươi đi một chuyến, nhất định phải đảm bảo mạng sống của Lâm tướng quân, nếu cần có thể giết vài vài người cảnh cáo. Có lẽ thời gian quá lâu khiến một số người quên ta có được vương quyền này bằng cách nào.” Hoàng thượng thở dài.

“ tuân lệnh” trả lời xong, quốc sư nhanh chóng bay về phía nơi Lâm tướng quân đang độ kiếp.

có ai thấy chỗ đề cửu hông ta.......................................................

Bạn đang đọc Ta Ở Dị Giới Làm Cái Lão Bản sáng tác bởi Trithuc1932001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trithuc1932001
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.