Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngón tay vàng tới tay! Máy mô phỏng nhân sinh!

Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Phương Vân: "???"

Ngô Quân: "Khá lắm, trình độ vờ vịt của lão đại càng lúc càng thuần thục rồi."

Lưu Mai: "Tiểu nữ cũng thật khiếp sợ!"

Trương Hổ: "Giả vờ giả vịt, cáo đóng giả nai."

Thái Vĩnh Long: "Lão Hổ, ngươi nói cái gì?"

Trương Hổ vội vã thu hồi tin nhắn, phân bua rằng mình không nói gì.

Vương Bình: "Khá lắm, rất thành thật."

Phương Vân đáp:

"Ở trước mặt lão đại có thể không thành thật sao? Thế giới huyền huyễn Tiên Thiên cảnh có thể dễ dàng hủy diệt một con đường. Thái ca ca là thiên tài của thế giới đó, hủy diệt hẳn một ngọn núi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay."

Thái Vĩnh Long gật gù:

"Bước vào Tiên Thiên cảnh chính là bước vào ngưỡng tu luyện chân chính. Mà này tiểu Vân, ngươi đạt tới cảnh giới nào rồi?"

"Vừa tới Tiên Thiên cảnh thôi. " Phương Vân ủ ê đáp.

"Ồ, ngươi cũng tới Tiên Thiên cảnh à." Thái Vĩnh Long cười híp mắt. "Chúc mừng, chúc mừng nha."

Phương Vân lẩm bẩm "con mẹ nó!"

Vương Bình thắc mắc:

"Hic, đều là Tiên Thiên cảnh, sao Phương Vân đại ca lại phản ứng mạnh như vậy?"

Ngô Quân giải thích:

"Vương Bình à, ngươi quên rồi sao? Thế giới của Phương ca là thế giới võ lâm. Thế giới của lão Thái là thế giới huyền huyễn. Tuy rằng đều gọi là Tiên Thiên cảnh nhưng đẳng cấp chênh lệch. Nực cười mà!"

Ánh mắt Vương Bình mông lung mờ mịt. Ngô Quân nhắc hắn mới nhớ, thế giới võ lâm và huyền huyễn quá khác biệt nhau. Tuy cùng là Tiên Thiên cảnh nhưng chỉ sợ rằng cùng tên, không cùng dạng. Đương nhiên, thế giới võ lâm cũng chia thành các cấp thấp, trung, cao...

Phương Vân cằn nhằn:

'Không nói nữa, bực cả mình."

Thái Vĩnh Long cười giảng hòa:

"Thôi được rồi, không đùa ngươi nữa. Mà người mới này, ngươi có lĩnh ngón tay vàng không? Thay vì ở cùng cái đám vô công rồi nghề này, chi bằng nhanh chóng lĩnh ngón tay vàng rồi tìm chỗ mà phát huy thôi. Nên nhớ nguy hiểm ở khắp mọi nơi. Ví dụ khi ngươi lội qua nước, có thể bị thủy quái tập kích, như thế là dở hơi đó."

Vương Bình cảm tạ Thái Vĩnh Long nhắc nhở, sau đó lại thắc mắc làm thế nào để lĩnh ngón tay vàng.

Thái Vĩnh Long đáp:

"Ở mục chức năng của nhóm chat có phần lựa chọn ngón tay vàng đó, Theo kinh nghiệm của ta thì phần lớn những ô chứa ngón tay vàng nằm ở loại có cũng được mà không có cũng không sao. Chúc ngươi may mắn."

"Ừm, mong được như lời lão đại nói."

Vương Bình hồi hộp mở mục chức năng của nhóm chat ra, rất nhanh nhìn thấy mục lựa chọn ngón tay vàng. Sau đó, một hồ nước kỳ quái xuất hiện, nổi bập bềnh trên đó rất nhiều chiếc chai. Vương Bình nhìn thấy thế, trong lòng chợt hiểu ra. Bên trong những chai này sẽ có cái có ngón tay vàng, cái không có, chọn trúng hay không là vận may của chính mình mà thôi.

Vương Bình nhẩm đi nhẩm lại, cuối cùng đành chọn bừa một chai.

"Keng, chúc mừng ngươi thu được ngón tay vàng chuyên môn, máy mô phỏng, dự đoán nhân sinh tương lai."

Thoáng chốc, tiếng nhắc nhở của hệ thống nhóm chat vang lên. Đồng thời trước mắt Vương Bình lại xuất hiện một màn hình màu lam nhạt, giới thiệu chức năng của máy mô phỏng, dự đoán nhân sinh tương lai.

Máy mô phỏng, dự đoán nhân sinh tương lai:

Chức năng thứ nhất: Người sử dụng có thể miễn phí mô phỏng một lần một ngày, sau khi kết thúc mô phỏng, số lần mô phỏng ở ngày tiếp theo sẽ được làm mới.

Chức năng thứ hai: Tiêu tốn linh thạch, có thể tiến hành mô phỏng đặc thù, trăm phần trăm sẽ thu được mô phỏng khen thưởng.

Đồng thời, trước lúc bắt đầu mô phỏng, có khả năng sẽ thu được mô phỏng thiên phú.

Có điều mỗi lần mô phỏng đặc thù cần tiêu tốn số linh thạch nhất định, số lương linh thạch tiêu tốn sẽ tăng dần theo số lần mô phỏng. Và ở lần mô phỏng đặc thù tiếp theo, phúc lợi mô phỏng miễn phí sẽ biến mất, mỗi mười thiên chỉ có thể miễn phí mô phỏng một lần. Số lần mô phỏng có thể chứa đựng.

Vương Bình dõi theo mục giới thiệu chức năng của máy mô phỏng, lộ ra biểu hiện sửng sốt.

Tốt lắm! Lại là máy dự đoán, mô phỏng nhân sinh tương lai! Loại ngón tay vàng này quả thực lí tưởng nha.

Máy mô phỏng này có thể khiến người ta thông qua việc mô phỏng, dự đoán tương lai để phòng tránh rủi ro, càng giúp tăng cường năng lực.

"Có máy mô phỏng dự đoán này, năng lực sinh tồn của ta tuyệt đối rộng mở. Bây giờ, trước tiên mô phỏng cho ta xem thôn này có an toàn hay không?"

Vương Bình trong lòng kích động, phải hít một hơi dài để bình ổn lại tâm lí, sau đó mơ hồ nhìn về nơi có khói bếp đang vương đằng xa, quyết định thử sự dụng máy mô phỏng.

"Keng, mô phỏng nhân sinh bắt đầu."

"Ngươi suy đi tính lại, vẫn quyết định đặt chân vào thôn xóm phiá trước. Đến nơi rồi ngươi mới mừng rỡ phát hiện ra rằng ngôn ngữ của mọi người cũng là tiếng phổ thông giống như của ngươi."

"Trưởng thôn gặng hỏi ngươi là ai, tại sao lại xuất hiện ở đây. Ngươi trả lời rằng ngươi là lữ khách từ phương xa tới, hi vọng người trong thôn có thể giúp đỡ, cho ngươi nương nhờ. Trưởng thôn suy nghĩ một lúc rồi quyết định đồng ý cho ngươi ở lại."

"Ngươi vô cùng mừng rỡ, bèn lấy ra một ít socola mời mọi người ăn, coi như để cảm ơn. Nhưng đám người trưởng thôn chỉ chăm chăm ngó bịch socola chứ không vội ăn. Ngươi chợt hiểu ra bọn họ đang nghĩ gì. Là họ sợ ngươi tẩm độc vào đồ ăn. Bất đắc dĩ, ngươi lấy một viên socola bỏ vào miệng ăn trước, ngụ ý rằng đồ ăn này hoàn toàn không có độc."

"Thấy ngươi bắt đầu ăn, đám người trưởng thôn lúc này mới yên tâm, cũng lục tục ăn theo. Nhưng trưởng thôn ăn được một lúc, sắc mặt đại biến, hô lớn đồ ăn này có độc, sai người đem ngươi đánh chết!"

Lần mô phỏng này đã kết thúc. Hôm nay không còn lượt mô phỏng nào nữa.

"???"

Vương Bình nhìn màn hình huỳnh quang hiển thị mô phỏng mà ngây ngẩn cả người.

Chuyện này, nguyên nhân chết cũng thật quái dị đi!

Hắn tử tế lấy đồ ăn vặt ra báo đáp người ta, lại bị người ta cho là mời đồ ăn có độc mà đánh chết?

Chết thế này quá không rõ ràng, hắn nghĩ mãi không thông.

Giữa lúc Vương Bình đang sửng sốt ngây ngẩn, trong nhóm chat cũng xuất hiện hoạt động, là ai đó đang tag tên hắn vào. Vương Bình thấy vậy liền phục hồi tinh thần lại, mau chóng mở màn hình nhóm chat lên.

Phương Vân:

"Thế nào rồi, người mới chọn được ngón tay vàng thế nào đó? Mau cho mọi người mở mắt đi chứ!"

Ngô Quân:

"Chắc sẽ không giống như ta đâu, chọn được một ngón tay vàng gà mờ, trực tiếp tự bế đi."

Lưu Mai:

"Chuyện ngón tay vàng thế này không thể cưỡng cầu, mà muốn cưỡng cầu cũng không được, cứ để thuận theo tự nhiên thôi. Dù sao còn chưa cường cơ mà."

Trương Hổ:

"Sao các ngươi cứ một mực cho rằng người mới vớ được ngón tay vàng gà mờ? Lẽ nào không thể là ngón tay vàng trâu bò hữu dụng, khiến người ta mừng rỡ như điên hay sao?"

Thái Vĩnh Long cũng nói:

"Trương Hổ nói cũng đúng. Đám người các ngươi thật là nhỏ nhen xấu tính!"

Phương Vân:

"Thái đại ca, ngươi mà cũng có tư cách nói những lời này sao?" Vừa nói vừa giật giật cơ mặt.

Thái Vĩnh Long lời lẽ hào hùng:

"Tại sao ta lại không có tư cách?"

Ngô Quân:

"Ô ô ô Thái đại ca, lương tâm của ngươi đâu rồi? Ngươi có còn nhớ hồi trước ta mới khoe chuyện ngón tay vàng, ngươi đã cười cợt ta như thế nào không?"

Thái Vĩnh Long chối đây đẩy:

"Không có! Hoàn toàn không có!"

Ngô Quân nghẹn lời không nói nổi.

Bạn đang đọc Ta Ở Group Chat Mô Phỏng Trường Sinh Lộ (Bản dịch) của Nộn Lăng Như Mộng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThạchPhật
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.