Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khó!

Tiểu thuyết gốc · 1696 chữ

Hai người đang nói chuyện, một âm thanh không nhỏ chút nào đột nhiên vang lên...

"Ọt ọt".

Yến theo phản xạ đưa tay che bụng, chợt thấy hắn đưa mắt nhìn theo, nàng

hơi xấu hổ vội vàng quay đầu đi.

"Chết thật, đã hơn 12 giờ trưa mất rồi". Hắn vờ như không nghe thấy, vừa xem đồng hồ vừa nói:

"Anh phải ăn trưa đây, em ăn cùng anh cho vui nhé!".

"Ừm, dạ vâng ạ", Yến gật đầu.

Huy lấy mấy gói lương khô cùng với gói khô bò ra đặt ở trên cái bàn nhỏ, Yến thì lấy 1 gói bánh bông lan cùng với 2 chai Pepsi ra góp cùng hắn. Hai người vừa ăn uống vừa nói chuyện phiếm.

Xoay xoay lon pepsi trong tay hồi lâu, lại đưa lên miệng uống 1 ngụm nhỏ, Yến chợt hỏi:

"Đúng rồi, ban nãy anh có nói là còn có người đợi anh trở về, là ai vậy anh?"

"À, là vợ anh với em gái cô ấy nữa".

Vô tình làm móp lon nước ngọt, Yến hơi lắp bắp, âm thanh cũng cất cao lên:

"Anh... Anh có vợ rồi á?"

Nàng thật sự bất ngờ, hắn trông rất trẻ tuổi, nhiều khả năng mới chỉ là sinh viên thôi. Người đợi hắn trở về hẳn là bố mẹ hay anh em gì đó, bết bát nhất hẳn là bạn gái. Vậy mà hắn nói hắn đã có vợ rồi? Mới sinh viên mà đã lấy vợ rồi?

"Ừ, anh biết nói ra thì có vẻ khó tin, nhưng cô ấy mới gả cho anh được hai ngày thôi!". Hắn gãi gãi đầu.

"Hể, là sao cơ? Hai người có tình cảm với nhau từ trước, giờ tận thế rồi nên quyết định sớm đến với nhau hả anh?"

"Không, không hẳn thế, ừ thì đúng là anh cũng có ý với cô ấy từ trước, nhưng chuyện cũng không phải như thế đâu em..."

Hắn bắt đầu kể cho Yến nghe chuyện của hắn và Lan, từ lúc hắn có cảm tình với nàng, nhưng tự biết thân biết phận không dám mơ tưởng xa vời, lại đến chuyện 2 người ở tận thế gặp nhau, hắn không kìm lòng nổi quỳ gối "cầu hôn" muốn ép nàng làm vợ hắn, lại đến chuyện 2 người chỉ trong 2 ngày mà đã âu yếm yêu thương như vợ chồng mới cưới, làm hắn có cảm giác cứ như là giấc mơ. À, lại cả chuyện hắn tuyên bố với nàng, muốn ra ngoài cua mỹ nữ mang về mở hậu cung nữa chứ!

"Anh cầu hôn con gái nhà người ta như thế thật á?", Yến có chút hoài nghi nhân sinh.

"Ừ, sao thế?". Hắn bị nàng nhìn chằm chằm có chút không nhịn được, lại đưa tay lên gãi đầu.

"Câu đầu tiên anh nói với cô ấy là anh muốn mở hậu cung?"

"Không, không phải! Câu đó phải là câu thứ 3, hay thứ 4 gì đó chứ chắc chắn không phải câu đầu tiên đâu!". Huy vội vàng sửa đúng. Hắn tuy rằng lúc đó đã gấp không chờ nổi, nhưng cũng không có thô lỗ đến mức đó nha!

Yến đưa tay xoa trán, có chút không biết phải nói gì.

"À đúng rồi, anh cứ luôn miệng nói đi theo em là để ngắm mỹ nữ, đừng có nói với em là anh đang âm mưu cua em vào hậu cung của anh đó nha!"

"Cái này cũng không phải âm mưu! Là dương mưu!". Hắn lại rất tri kỷ vì nàng sửa đúng.

"Mơ đi! Đừng có tưởng bở! Anh tưởng con gái tụi em dễ dãi như thế thật á? Muốn mở hậu cung? Không có cửa đâu nhé!"

"Anh... anh xin lỗi, anh không có ý đó, anh không hề có ý coi thường em đâu".

Dừng 1 chút để tổ chức lại từ ngữ, hắn mới nói tiếp:

"Thực ra thì anh... anh nghĩ là anh đang tôn trọng em đấy chứ. Anh muốn cho em biết rõ là anh đã có gia đình, đồng thời cũng biết anh là loại đàn ông trăng hoa, đã có vợ rồi mà còn mơ tưởng đến nữ nhân khác, lại còn muốn mở hậu cung nữa chứ!

Anh biết chuyện này sẽ rất khó khăn, cũng có thể đó chỉ là giấc mơ xa vời của anh mà thôi. Nhưng anh sẽ không lừa dối em, cái kiểu như là, biết nói sao nhỉ, à... thì... kiểu như là đi ra ngoài lừa dối người con gái khác, đến hồi đã gạo nấu thành cơm rồi mới chịu nói ra sự thật, lại mặt dày cầu xin tha thứ. Anh sẽ không bao giờ làm những chuyện tồi tệ như thế!"

Nhìn chằm chằm hắn một hồi, Yến "phụt" 1 tiếng, che miệng cười:

"Anh nghiêm túc thật đấy! Ở trước mặt 1 cô gái, anh nghiêm túc nói rằng anh đã có vợ rồi, còn rất nghiêm túc thừa nhận anh muốn lập hậu cung, lại còn muốn cô ấy gả vào hậu cung của anh nữa chứ! Ôi trời đất ơi, anh đúng là độc nhất vô nhị rồi đó!"

Yến chợt gác cặp chân dài miên man lên trên bàn, khẽ nhô đầu lưỡi ra liếm bờ môi căng mọng, đôi mắt đẹp tràn đầy khiêu khích nhìn hắn:

"Được rồi, giờ nói cho em biết đi, anh định sẽ làm như thế nào? Anh cảm thấy mình sẽ có cơ hội với em thật sao?".

Hắn không chịu thua kém, hung hăng nói:

"Thực ra, nếu anh muốn thì ngay bây giờ anh đã có thể thành công rồi đấy!"

"Ui chu choa, tự tin ghê cơ! Bằng các nào thế?"

"Có nhớ là em đã hứa sẽ đáp ứng 1 yêu cầu của anh không, 1 yêu cầu BẤT KỲ đấy nhé!". Hắn nhấn mạnh 2 từ "bất kỳ".

"Đừng có nói là anh muốn ép em gả cho anh đó nha! Hứ! Mà anh nghĩ là em sẽ đồng ý thật á! Em đẹp chứ em không có ngu nhé!"

"Haizz, anh biết mà! Em nói chính nghĩa gì đó cũng chỉ là nói suông mà thôi. Thực ra em là kiểu người trước mặt nói chính nghĩa, nhưng sau lưng thọc đao, lời hứa không đáng giá 1 xu, nói lời cũng sẽ nuốt lời, có ơn sẽ không báo đáp. Em tuy là tuyên thệ điều lệ công an nhân dân, nhưng thực ra đã tha hóa biến chất từ lâu lắm rồi...". Hắn mồm pháo vừa há ra chính là 999999 tổn thương, điên cuồng bắn phá.

"Stop! Dừng, dừng lại ngay cho em!". Nàng đập đập bàn, đã có chút thở hổn hển.

Lại nhìn chằm chằm hắn 1 hồi lâu, nàng chợt nở nụ cười quyến rũ:

"Được rồi, cứ giả sử, giả sử thôi nha, giả sử là em đồng ý, tiếp theo anh sẽ làm gì?"

"Ặc, anh sẽ không yêu cầu em loại chuyện đó, cho nên là sẽ không có tiếp theo!"

"Em không hấp dẫn chút nào hết đúng không? Em... Em không xinh đẹp như vợ anh đúng không anh?". Nàng chợt lã chã chực khóc, cúi đầu hai tay ôm mặt, giọng nói thổn thức, đau đớn mà lại u sầu.

Hể? Cái quỷ gì thế này? Làm sao bỗng dưng hắn có cảm giác như thể hắn vừa mới lừa tình lừa tiền nàng xong, giờ còn đang định quất ngựa truy phong...

Hắn xua xua tay:

"Không, không phải như em nghĩ đâu! Nói thật lòng thì em rất xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp. Chỉ là, anh sợ Lan buồn, nên anh..."

Bóp 2 bàn tay vào nhau 1 hồi, hắn mới nói tiếp được:

"Em biết không, lúc vẫn còn FA, đầy trong đầu anh chỉ toàn mơ tưởng đến hậu cung, nhưng khi đã có cô ấy, khi thực sự biết yêu là gì, anh lại chợt phát hiện ra trái tim mình nó lại không hề rộng rãi như thế...

Anh mới ở bên cô ấy 2 ngày thôi, nếu mà bây giờ anh mang người con gái khác trở về, cô ấy sẽ đau lòng lắm."

"Em biết đấy, à... thì... vậy nên là anh không thể làm như thế được".

Yến chẳng biết từ lúc nào đã nín "khóc", đưa ngón tay lên mân mê bờ môi, nàng ý vị thâm trường nhìn hắn:

"Vậy tóm lại anh chính là ở bên ngoài to mồm, nhưng bên trong lại chung thủy sợ vợ có đúng ko?"

"Cũng không phải! Nếu như anh đúng là kiểu đàn ông chung thủy thì đã không cứ như thế sáp vào mỹ nữ như em đâu". Hắn càng thêm xoắn xuýt.

"À...thì... anh có muốn, nhưng thời cơ không đúng, chưa đến lúc, kiểu kiểu thế...". Hắn cúi thấp đầu, ấp úng nói.

"Ha ha ha...". Yến chợt ôm bụng cười ha hả.

"Nhìn bộ dáng anh bây giờ buồn cười quá đi mất!". Nàng đã ôm bụng cười đến nghiêng ngả.

Trước mặt nàng đâu còn là người thanh niên mạnh mẽ, nghiêm túc, từng câu từng chữ tránh mắng nàng, quan tâm nàng, cảnh tỉnh nàng... nữa chứ?

Chỉ trong 20 phút, hắn đã bị nàng đánh cho lộ nguyên hình là 1 thanh niên trẻ tuổi đi ra ngoài, cùng gái đẹp mắt đi mày lại, tán gái một hồi xong mới nhớ đến vợ, lại sợ vợ biết, sợ vợ 1 khóc 2 nháo 3 thắt cổ, xoắn xoa xoắn xuýt, vò đầu bứt tai không biết phải làm sao...

Nhưng rất thần kỳ là nàng lại 1 chút cũng không hề ghét hắn, một chút cũng không hề mất đi cái cảm giác xôn xao nhộn nhạo ở trong tim, thậm chí nàng còn cảm thấy hắn bây giờ càng thêm... đáng yêu.

"Ừm, vậy nói thiệt đi, anh muốn em làm gì đây nè?". Yến cười 1 hồi, cảm thấy cũng không tiện tiếp tục cái chủ đề nhạy cảm này nữa.

Bạn đang đọc Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên sáng tác bởi tazan645
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tazan645
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.