Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 1869 chữ

Quay đầu đối diện với ánh mắt của đám người, hoàn toàn không giống như nàng, hắn không hề cảm thấy một chút xíu xấu hổ nào cả. Hoàn toàn tương phản! Hắn cảm thấy đắc ý, tự hào, thật giống như là một đầu gà trống đang gáy o o vậy =]]

Không tin ngươi cứ nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của mấy người này đi, có sùng bái, có ghen tị, có bát quái, có không thể tin được... nhưng tuyệt đối không có khinh thường. À, mà giả như có khinh thường thì cũng không sao cả! Lão phu mặt đã đủ dày!

Lại nhìn thằng Toàn mà xem, mắt lấp lánh ngôi sao, thiếu chút nữa là dập đầu liền bái...

Ha ha ha ha ha ha!

Cũng không trách hắn được! Siêu năng lực mang đến cho hắn vô tận tự tin, mà chuyện tình cảm với Lan lại càng củng cố vững chắc lòng tin của hắn. Và thế là, từ 1 cái trạch nam ít nói sống nội tâm, hắn đã rất nhanh tiến hóa thành 1 cái "phong lưu công tử" mồm mép trơn tru mặt dầy vô sỉ, một đi không có lối về...

Mà có khi hắn "tiến hóa" còn nhanh hơn cả zombie ấy chứ ahaha =]]

Hể? Hình như là mình quên cái gì đó thì phải?

Đắc ý một hồi, hắn mới sực nhớ ra chính sự...

Hắn vội nói với Giang:

"Mọi người lên sân thượng họp đã nhé!"

Rồi co cẳng chạy theo Yến:

"Yến ơi, anh xin lỗi mà. Đợi anh với!"

Tốn nửa lít nước miếng, lại phải cõng ba lô giúp nàng, hắn mới dỗ được Yến cùng hắn lên sân thượng.

Chung cư khu này chỉ cao 10 tầng, nhưng khi đứng trên đỉnh, khung cảnh nhìn thấy được cũng đã rất rộng lớn. Hắn có thể thấy rõ chung cư nhà mình ở đằng xa, cũng có thể quan sát được địa hình xung quanh một cách khá chi tiết.

Hắn dùng tua vít vạch xuống nền bê tông, vẽ ra đường đi sơ lược, rồi bắt đầu cùng mọi người thảo luận.

Lần này lộ tuyến sẽ cần tránh các khu vực tập trung đông nhà dân, cho nên hành trình sẽ xa hơn gần gấp đôi, phải đi vòng và leo tường khá nhiều lần. Tuy nhiên, vẫn sẽ có 1 chỗ bắt buộc phải đi qua khu dân cư, với tổng chiều dài khoảng 200m.

Mục tiêu của chuyến đi cũng không phải là lén lút đi qua, mà là dọn đường, sẽ phải tận lực tiêu diệt những con zombie gặp được nhằm đề cao mức độ an toàn cho những lần di chuyển tiếp theo.

Định ra được lộ trình, hắn lại chuyển sang kiểm tra trang bị. Có một điểm thú vị là lần này trang bị của mọi người đã được upgrade lên phiên bản mới. Yến đổi sang dùng 1 cái xà beng nhổ đinh cỡ lớn, những người khác thì có rìu cứu hỏa, xà beng nhổ đinh, thậm chí là có cả 1 cái cuốc chim. Thằng Toàn vẫn giữ cái tuýt nước sắt, còn con bé Trinh thì cầm theo 1 cái tuýt sắt mỏng và nhẹ hơn, nhưng được hàn thêm 1 con dao phóng lợn ở 1 đầu. Cũng không biết là ai đưa cho nó, nhưng hắn phải thừa nhận là cái này khá phù hợp với dáng người nhỏ xíu của con bé. Nếu đã không có sức vung vũ khí lên đập mạnh xuống thì dùng vũ khí dài để đâm từ xa sẽ tốt hơn!

Hắn cho rằng lần đổi vũ khí này hẳn là do Yến chủ trương. Lần ra ngoài này hắn cũng đã phát hiện ra 1 số vấn đề với cây gậy đánh golf của mình, thứ nhất là quá dài, tuy nói là càng dài càng mạnh, nhưng nếu đi vào không gian chật hẹp thì lại càng bất tiện khó xoay xở, được không bù mất. Thứ hai là vấn đề "zombie đội mũ bảo hiểm". Ở trong chung cư thì ít gặp, nhưng khi ra ngoài thì đụng phải không ít. Nếu chỉ là mấy cái mũ 50k đối phó công an thì cũng còn may, nhưng chỉ cần mũ xịn xịn hơn 1 tí là đã đủ đau đầu rồi. Những vũ khí mới này hẳn là sẽ đối phó tốt hơn với "chủng loại" zombie này.

...

"Phải rồi, tôi còn có chuyện này muốn thông báo với mọi người!". Thấy việc chuẩn bị đã ổn thỏa, hắn mở miệng:

"Toàn ơi, em bước lên phía trước đi!"

"Dạ!". Thằng Toàn xấu hổ cúi đầu bước lên trên.

Hắng giọng 1 chút hắn mới nói tiếp:

"Xin thông báo với mọi người 1 tin vui là tôi đã phát hiện ra trong nhóm chúng ta có một người khác cũng sở hữu siêu năng lực."

Hắn quay sang Toàn, ánh mắt cổ vũ:

"Cho mọi người thấy đi em!"

Toàn hơi đỏ mặt, nhăn nhăn nhó nhó "rặn" một hồi, rốt cuộc thì từ sau lưng thằng nhóc, 1 đám xúc tu bung ra, quanh người bay múa, đẩy cả áo và ba lô của Toàn lên trên!

Hắn đưa mắt quan sát đám người, có kinh ngạc, có kỳ quái, thậm chí còn có chút kinh tởm... nhưng có vẻ như là không có bao nhiêu sùng bái hay ghen tị...

A ha ha, đúng như hắn nghĩ! Biểu hiện của đám người này không khác gì khi hắn lần đầu chiêm ngưỡng "kỳ quan xúc tu" cả. Ngay cả Yến cũng khuôn mặt co quắp, khóe miệng giật giật như thể muốn chửi bậy. Coi bộ là cô nàng này cũng không trong sáng cho lắm, xem nhiều biết rộng, chậc chậc...

Mà khoan, ánh sáng sùng bái ở đâu ra vậy?

Hắn quay đầu nhìn sang, đã thấy Trinh dùng tràn ngập sùng bái ánh mắt nhìn Toàn. Nàng đang vì Toàn mà cao hứng, như thể người có được siêu năng lực là chính nàng vậy!

Con bé này sao mà ngây thơ trong sáng quá đi! Hắn không nhịn được đưa tay bóp trán, lại nhìn sang Yến:

Yến! Em phải tự xem lại mình đi!

Hắn âm thầm ở trong lòng cổ vũ nàng tự kiểm điểm. Đương nhiên hắn sẽ không dám mở miệng nói ra! Ống chân hắn vẫn còn đang sưng đây này! =]]

...

Lại bàn thêm 1 hồi, hắn đề ra sách lược cho lần di chuyển này. Hắn sẽ chịu trách nhiệm tìm đường và loại bỏ chướng ngại vật. Nếu gặp ngõ cụt không biết phải đi tiếp như thế nào, hắn sẽ leo lên cao quan sát tìm lối đi. Nếu gặp các vật cản "mềm" như lưới B40, hàng rào tôn, gỗ, sắt,..v..v.. hắn sẽ cân nhắc dùng niệm lực cắt bỏ. Ở những nơi dễ đi lạc, hắn cũng sẽ đánh dấu đường đi. Ngoài ra, để tiết kiệm tinh thần lực, hắn sẽ không tùy tiện xuất thủ. Việc chiến đấu sẽ do những người còn lại lo, hắn sẽ chỉ tham gia trong trường hợp khấn cấp.

Nhóm sẽ do Yến, Giang, Tùng đi đầu, Lộc và Quang bọc hậu, còn Toàn, Trinh và hắn đi ở giữa. Do cũng chưa biết rõ thời gian duy trì "biến thân" của thằng Toàn là bao lâu, nên hắn dặn Toàn là không thể toàn bộ hành trình duy trì siêu năng lực, mà chỉ sử dựng khi gặp phải tình huống khẩn cấp hay nhiều zombie thôi. À, riêng đoạn 200 mét đi theo con đường băng qua khu dân cư thì hắn dặn thằng Toàn phải mở sẵn biến thân để chiến đấu...

Mọi chuẩn bị đều đã đầy đủ, cả nhóm xuất phát.

Đu dây nhảy xuống trước, trong tay cầm theo mấy cục đá, hắn vừa hạ thấp người di chuyển vừa tiện tay "chọi" mấy con zombie ở gần, rất nhanh đã tiếp cận được hàng rào B40. Hắn dùng niệm lực cắt ra 1 cái lỗ đủ cho người trưởng thành chui qua.

Trong sân khu chung cư phải có trên năm sáu trăm con zombie phân tán khắp nơi, nhưng đa phần là tập trung ở các sảnh chính và khu trung tâm. Bọn hắn cũng không muốn đối mặt với nguy hiểm không cần thiết, phải tốn công phí sức đi dọn dẹp cái đám này. Ngay cả hắn cũng cảm thấy, cho dù là ngồi trên lầu dùng niệm lực chọi chết cái bầy này, hắn ít nhất cũng phải đầu váng mắt hoa, 90% là đau đầu ngất xỉu tại chỗ...

Mọi người chia thành từng nhóm 2, 3 người chạy ra, chui rào rời khỏi khuôn viên chung cư.

...

Dừng lại ở bên hông 1 căn nhà, cả nhóm chia người ra cảnh giới, số còn lại tranh thủ uống nước nghỉ ngơi dưỡng sức.

Toàn bộ hành trình đi đến chỗ này cũng không quá nguy hiểm. Hắn đi ở giữa, nếu có vấn đề phát sinh thì chọi gạch cứu viện. Những lúc không tìm được đường đi tiếp thì hắn xài thang dây hoặc trực tiếp dùng niệm lực bay lên không trung quan sát xung quanh.

Cả nhóm càng lúc càng thành thạo hơn việc phối hợp tác chiến. Đánh zombie đã không còn chỉ chăm chăm nhắm vào đầu mà còn tùy tình huống, có lúc thì đạp ngã, có lúc thì đánh gãy chân, có lúc thì người này đón đỡ, phân tán sự chú ý, người kia sau lưng bổ đao..v..v...

Ngay cả Toàn cũng thành công chỉ dùng cây tuýt sắt tự mình đánh chết được 3 con zombie. Con Trinh cũng đã biết phụ thằng Toàn, dùng cây chọc tiết lợn thọc vào ngực zombie, sau đó giữ thật chặt để Toàn lao đến bổ... tuýt sắt...

Dọc đường bọn hắn vừa đi vừa dọn dẹp zombie, động tĩnh cũng không nhỏ. Cũng có người sống phát hiện, mở cửa chạy ra xin được gia nhập. Hắn nghĩ nghĩ rồi cũng gật đầu, yêu cầu bọn họ phải tự lo cho mình, theo ở phía sau cùng. Tổng cộng là nhóm có thêm 3 người.

........

Nghiêng đầu bí mật quan sát con đường phía trước, trong lòng hắn có chút nặng nề.

Dù không phải là khu dân cư lớn, nhưng ở đoạn đường này lại tình cờ họp 1 cái chợ cóc. Hắn có thể từ xa nhìn thấy thúng mẹt nằm lăn lóc, các sạp trái cây, sạp thịt cá đổ ngổn ngang...

Giữa đường có 2 cái xe hơi húc vào nhau, chắn gần hết đường, ngoài ra còn có rất nhiều xe máy nằm nghiêng ngả khắp nơi, có mấy chiếc còn bị cháy trơ khung...

Gần chỗ hắn nhìn ra là mấy bãi xương người đỏ trắng, quần áo rách và mũ bảo hiểm rải rác khắp nơi...

Đám zombie lắc lư du đãng ở trên đường, cũng phải có hàng trăm con, trong đó đa số là có đội mũ bảo hiểm...

Bạn đang đọc Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên sáng tác bởi tazan645
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tazan645
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.