Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm xúc

Tiểu thuyết gốc · 1424 chữ

Nhìn dòng người nhận đồ ăn, Trần Giang lại có tí cảm xúc nhớ nhà, hắn nhớ kiếp trước mình cũng từng tham gia một lần làm từ thiện ; Cùng bạn bè một chỗ phát từng suất ăn cho mọi người, giây phút ấy hắn cảm thấy lòng mình có chút thanh thản.

Trần Giang kiếp trước là người vô lo, vô nghĩ, mọi chuyện có bố mẹ lo ; Xuyên qua thế giới này hắn mới biết cảm giác đói bụng là gì, hắn biết cảm thông với những người đói khổ, hắn nghĩ lúc này bố mẹ mình ra sao rồi, hắn cần phải quan sát nhiều người để sớm ngày thấu hiểu nhân sinh, cảm ngộ đại đạo quay về với thế giới có bố mẹ mình.

Lúc này có ông chú ngồi cùng bàn đang lướt facebook thì có người gọi ra phát đồ ăn, vội vàng rời đi bỏ lại smartphone trên bàn cho tiện làm việc, lúc này hệ thống nói với Trần Giang:

"Đinh, túc chủ mau cầm lấy, chúng ta lướt mạng xã hội để thu thập cảm xúc từ nhân sinh, từ đó hệ thống sẽ thăng cấp và mở ra nhiều công năng cho túc chủ, ngài buông bỏ cơ thể đi mọi chuyện giao cho hệ thống."

Trần Giang nghe có lí nên nghe theo tùy ý giao cho hệ thống điều khiển cơ thể.

"Đinh! Đầu tiên nên đổi cái tên đại diện đã, a! Lấy tên 'Trang bức đại đế' nghe hay đó, tiếp đó đổi hình đại diện nào, chọn hình cu Shin cho đơn thuần như em bé nào! Trẻ em vô lo vô nghĩ dễ tìm bạn chơi.

Xong rồi! Chúng ta bắt đầu 'xem xét nhân sinh'."

Trần Giang thấy có bài đăng của một cô gái như sau:

"Em vẫn xinh tươi, nhưng không thuộc về ai cả..

Khi không còn vị trí đặc biệt trong lòng ai đó. Tốt nhất ta nên chọn cách im lặng và ra đi."

Trần Giang thấy r õ ràng là cái trà xanh nữ chuyên đi thả thính, có nhiều thanh niên làm liếm chó tối ngày vào thả tim.

Lúc này hệ thống vào bình luận: "Cũng phải ha! Xe buýt, tàu hỏa đều là phương tiện công cộng có thuộc về ai."

Trần Giang chết cười với hệ thống, nếu hắn là một con mèo có chín cái mạng thì bây giờ còn tám mạng rồi ; Nếu hắn là cái trà xanh nữ kia chắc tức điên, lại so sánh mình với xe buýt, tàu hỏa ai cũng bỏ tiền mua vé xe là lên xuống tùy ý.

Lại xoát thêm bài đăng: "Đông rồi! Anh đang ở đâu? Em cần Anh lắm!

Valentine lên chợ tìm mua thính. Thính đây rồi sao anh còn chưa dính?"

Hệ thống bình luận: "Lên chợ mua mấy cái gối ôm in hình diễn viên Hàn Quốc, rất thích hợp cho thím già hay ảo tưởng đấy."

Chú mèo Trần Giang lại mất thêm một cái mạng rồi, giờ còn lại tám bảy mạng, thần a hệ thống, mày lôi kéo thù hận giỏi a; Hắn nghĩ đến cô gái đăng bài chắc thầm mắng tám đời tổ tông chủ tài khoản vì vừa bị chê già vừa chê sống ảo, người ta vắt óc suy nghĩ đăng bài thả thính tìm người yêu mày vào phá đám.

Lại có cái trà xanh nữ đăng bài: "Ai rồi cũng có nỗi buồn thôi."

Hệ thống trả lời: "Tội nghiệp thím già, đường ruột không tốt cả ngày buồn ị."

Trần Giang thật bái phục hệ thống, người ta chỉ đăng về nỗi buồn nào đó, mày lại chê người ta già, mắc bệnh đường ruột, cả ngày ôm nhà vệ sinh ; Trần Giang cảm thấy thương cho ông chú rời đi, ông chú mà có chín cái mạng chắc bị người ta chửi cho không còn mạng nào.

Có một anh sinh viên độc thân up video hát bài "yêu em qua vài dòng tin nhắn".

Hệ thống bình luận: "Tội nghiệp chú ấy quá chỉ có thể yêu qua tin nhắn với ngũ chỉ cô nương, người ta tối ngủ ôm bồ còn chú ấy tối ngồi ôm đàn hẹn hò với nhà vệ sinh."

Trần Giang chấp nhận số mệnh của mình là một con mèo rồi, bây giờ hắn chỉ còn sáu cái mạng ; Hệ thống a, mày có hiểu người độc thân khổ thế nào không, người ta chỉ hát cho quên nỗi cô đơn, mày độc mồm độc miệng thật làm người ta hết dám lăn trải xã hội nữa, chắc thanh niên lúc này trong lòng đang gào khóc "ôi mệ ơi, con muốn về nhà."

Có một trà xanh nữ uống cà phê đăng bài thả thính:

"Thêm chút đường cà phê có ngọt?

Thêm chút tình mình có thuộc về nhau?"

Hệ thống bình luận:

"Cafe vốn dĩ vị đắng

Độc thân cẩu cần tình làm chi?"

Trần Giang nghĩ cái trà xanh nữ này đang uống cà phê chắc phải phun ra đầy bàn ; Trà xanh nữ ghét nhất loại nào? Đương nhiên là sắt thép thẳng nam, theo chủ nghĩa độc thân, không hiểu phong tình.

Lại có thanh niên đăng bài có bánh kem phía trên có các món đồ như đô la, siêu xe, biệt thự, vàng bạc châu báu làm bằng giấy.

Hệ thống bình luận: "Bỏ nhiều đồ lên bánh kem để ước, biết là nghèo bức hay mơ mộng, nên chấp nhận hiện thực đi chú già."

Trần Giang có chút cảm nhận cùng thanh niên, đời quá đắng a ; Nghèo thì sao, ta ăn đồ của nhà ngươi chắc, chút mơ mộng mà cũng không cho, phải sống sao cho hợp với đời đây!

Có chị đăng ảnh cặp đôi tình tứ dưới trăng rằm trung thu vung thức ăn cho chó với dòng nhắn: "Vô ý lạc xuống trần gian chơi, giờ phải làm sao đây?"

Hệ thống trả lời: "Bác nào to gan dám cướp vợ của chú cuội thế! Ăn mặn thế. Còn chị Hằng từ ngày thay tim chó ngu thế, hết đi bậy giờ lại cho chú cuội mọc sừng."

Chú mèo Trần Giang vừa mất thêm một cái mạng, bây giờ chú chả nhớ mình còn mấy cái mạng nữa rồi ; thật tội cho cặp đôi a, trai thì thành tiểu tam, gái thì thành người vụng trộm, thật là vui quá hóa buồn.

Lại có cái trà xanh nữ đăng bài:

"Nếu cảm thấy cuộc sống này eo hẹp.

Thì cứ hãy mặc đẹp rồi tính sau!"

Hệ thống bình luận:

"Mặc đồ đẹp tưởng có vòng eo đẹp

Không mặc đồ tưởng có con heo vô nhà."

Trần Giang lúc này trong đầu liên tưởng có chú heo có khuôn mặt người, lại ăn mặc đồ đẹp thật là tởm a ; Hắn mà là cái trà xanh nữ chắc hận chủ tài khoản đến mười đời chín kiếp, Trần Giang thấy có lỗi với chú ấy khi tin hệ thống nói a.

Tiếp đó là một chị khác làng chơi giả bộ thất tình đăng bài:

"Thức trắng đêm nay nhớ một người. Một người Em nhớ, một người thôi. Đêm nay, đêm nữa, đêm mai nữa.. Em nhớ một người không nhớ Em."

Hệ thống bình luận:

"Nghe giống chữ nó biết tui chứ tui không biết nó.

Có phải thím đang sầu vì học kém môn nào nên thức đêm học bài đúng không."

Trần Giang mà là chị gái kia chắc phát điên với chủ tài khoản, phụ nữ ghét nhất là gì? Chắc chắn là bị chê già, chê dốt ; Hệ thống a, xin mày nhẹ tay với người ta một chút, cuộc sống đã khó khăn xin đừng nói nhiều lời cay đắng.

Lại xoát một bài đăng của một bà cô thả thính:

"Em ốm rồi ai lo cho em đây."

Hệ thống bình luận:

"Diêm vương chứ ai nữa."

Trần Giang thật hết nói nổi với tài ăn nói của hệ thống, câu nào câu nấy không khiến người tức giận phun máu ; Cho họ nhiều cái mạng cũng bị hệ thống tức chết không còn mạng nào.

Trần Giang lúc này chỉ có mặc niệm cho chủ nhân chiếc điện thoại, thần a hệ thống, cái gì xem xét nhân sinh, lại còn đơn thuần như trẻ em.

Bạn đang đọc Ta quan sát nhân sinh , tu luyện tại trần gian sáng tác bởi mangoccho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mangoccho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.