Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn nhẫn

Tiểu thuyết gốc · 2118 chữ

Lúc này tại khu phố lân cận gần ngôi nhà trú ẩn của Trường Vĩnh, xác chết của zombie nhiều không đếm xuể, lực lượng của hắn của đã tăng lên gấp mười lần người thường, khả năng tránh đạn từ một số vũ khí nóng thông thường cũng được đề cao, tất nhiên hắn không ngốc mà đi đối đầu chính diện.

Trời cũng đã dần sáng, những tia nắng chiếu nhẹ phất lên khắp nơi, một không khí yên bình ngắn ngủi, Trường Vĩnh liền dạo bước đi về hầm trú ẩn, bổ sung các năng lượng cần thiết rồi mới có thể tiếp tục làm việc được. Tên theo dõi phát hiện điều này, liền nhanh chóng rời đi.

----------

"Đại ca! Đại ca!"

"Con mẹ mày im mồm...cả đêm phòng thủ lũ zombie không đủ mệt sao"

Tên to con cầm mã tấu dính máu trên tay nhìn tên đàn em của hắn đang kêu gọi không ngừng, hắn quát lên khiến tên kia hơi sững sờ. Tên đàn em thở gấp rồi nói:"Đại ca à, lúc nãy em thấy có một gã một thân một mình đi săn giết zombie khắp nơi, nhìn có vẻ như vượt quá sức của một con người."

Tên to con hơi tỏ ra bất ngờ rồi đáp:"Thế thì việc gì phải bán sống bán chết chạy về kể với tao chứ, đến zombie còn xuất hiện thì những điều lạ lùng khác chắc hẳn cũng xuất hiện luôn thôi". Nhận thấy gương mặt tức giận của tên đại ca, tên đàn em sợ sệt nhưng cũng đầy vui mừng nói:"À, việc chính em muốn báo cho đại ca là, chỗ ở của tên đó có vẻ như là một hầm trú ẩn an toàn, có lẽ có rất nhiều thức ăn, em quan sát khắp nơi cũng khá yên tĩnh và ít zombie, chi bằng chúng ta hãy chiếm nơi này, sau này không còn lo vấn đề chạy đông chạy tây nguy hiểm trong một thời gian dài nữa." Tên đàn em càng nói càng hưng phấn. Tên to con nghe thấy thế không mừng cho lắm và nhíu mày nói:"Theo lời mày kể thì tên đó rất mạnh và khó chơi mà, bản thân tao cũng chỉ có thể giết được một hai con zombie là quá sức, mà mày nói hắn đi săn zombie nữa chứ."

Tên đàn em nghe thấy thế thì cũng chả để ý cười cười nói:"Đại ca quên em nói rồi à, tên này đi săn giết zombie nhiều như vậy chắc chắn rất mệt, kiệt sức đến nơi không chừng, dù sao hắn cũng mới quay về chỗ trú ẩn để nghỉ ngơi rồi, không bằng nhân lúc hắn yếu liền khử hắn."

Tên đại ca nghe thấy thì ồ một tiếng:"Được, bây giờ tao với mày liền đi, mày dẫn đường đi." Nói xong hắn liền vác mã tấu đầy máu lên vai, tay kia phất phất ý bảo dẫn đường.

Gã đàn em gật đầu nhẹ rồi bắt đầu nói hướng đi với gã to con.

-----------

Cả hai đang đi một lúc lâu nhưng tên đại ca sau đó bất chợt khựng lại, tên đàn em nghi ngờ hỏi:"Có chuyện gì vậy đại ca?"

Tên đại ca hiếu kì nói:"Gã đó mắc mớ gì mà đi giết zombie, giết chúng thì hắn có lợi gì, tao cũng không tin là hắn muốn cứu thế gì đó."

Tên đàn em cũng chả biết nói sao liền đáp:"Thôi, mặc kệ hắn vì sao làm vậy, chắc là phát tiết áp lực bị đè nén lâu nay lên mấy con zombie thôi, bây giờ chúng ta vẫn nên nhanh chóng đến đó, tránh đêm dài lắm mộng." Tên đại ca nghe vậy cũng gật gù, tiếp đến nhìn vào khẩu súng Desert Eagle màu bạc được hắn giấu trên thắt lưng, đây được xem như là ác chủ bài của hắn thời buổi nguy hiểm, thứ này là hắn may mắn có được sau khi giết chết một cảnh sát đã biến thành zombie, lượng đạn không nhiều, chỉ còn năm viên, tuy vậy nếu tận dụng tốt, sẽ có thể là nhân tố quyết định trong những trường hợp khẩn cấp. "Mặc cho tên kia là ai, đều chỉ là con người mà thôi, trước mặt súng đạn tất cả võ lực kĩ xảo đều vô nghĩa, cũng may trước kia đã luyện qua kĩ năng dùng súng trong quân đội." Gã cười lạnh nghĩ, rất nhanh cả hai đều đến trước khu nhà, trên đường cũng gặp một ít zombie nhưng nhìn chung có lẽ bị người giết nhiều nên cũng không khó để ẩn tránh, đến khi bọn chúng lẻn bước trèo qua cánh cổng rồi nhảy nhẹ xuống sân thì mới kinh hãi phát hiện hoàn cảnh trước mắt, xác zombie ước chừng gần cả trăm con nằm lê thê khắp nơi này, huyết tinh vẫn bốc lên cay cay sống mũi, tên đàn em sợ hãi bảo:"Chỉ với một cây kiếm mà hắn giết được nhiều như vậy sao, chưa nói đến số zombie ngoài kia nữa, tên này có phải là người không vậy." Càng nói hắn càng run rẩy:"Thôi xong rồi đại ca, chúng ta mau rút thôi, trêu chọc tên sát tinh này chắc chắn sẽ chết."

"Nếu mày muốn đi thì đi đi, tao không ép, chẳng qua sau khi tao chiếm được nơi đây thì mày có van xin khóc lóc tao cũng không nhân từ đâu."Tên đại ca xoay người lạnh nhạt đáp, nhìn gã đàn em với ánh mắt bất đắc dĩ, tên này thường ngày đi theo hắn luôn lấy cáo mượn oai hùm, dùng danh nghĩa đại ca của hắn đi rêu rao khắp nơi để kiếm lợi, lúc đó dáng vẻ hào hùng cỡ nào, giờ nhìn lại, quả thật khiến hắn thất vọng, đúng bản chất của một kẻ cặn bã, lấn yếu sợ mạnh điển hình.

Tên đàn em nghe vậy do dự một chút, dường như đang đấu tranh lựa chọn, sau một hồi, liền cắn răng rồi đảo mắt nhìn tên đại ca, cười hì hì nói:"Ài, em chỉ đùa thôi đại ca, xưa nay chuyện nào đại ca cũng xử lí ổn thỏa hết, chuyện này đáng là gì, tên nhóc kia cũng chỉ là có một chút công phu mà thôi, không thể nào sánh bằng đại ca được." Tên đại ca nghe vậy cũng chả để ý, tâm tư gã đàn em ra sao hắn không lẽ không nhìn thấu sao, lăn lộn giang hồ nhiều năm nên hắn cũng đã trải qua rất nhiều kinh nghiệm xương máu, tên này nghĩ muốn dùng lời lẽ ngon ngọt nịnh nọt cho hắn bỏ qua thì chỉ là nằm mơ mà thôi, tiếp đến hắn lạnh lùng đáp:"Được rồi mày không đi cũng được, chẳng qua phải đi trước kiểm tra căn phòng trú ẩn kia, hiện tại cũng chưa biết tên đó có còn ở đây không, chúng ta đến nơi này cũng mất khá lâu so với dự tính, không loại trừ trường hợp hắn nghỉ ngơi một chút rồi ra ngoài nữa."

Tên đàn em rụt rè yếu ớt nói:"Nhưng mà đại ca, em yếu thế này mà lỡ gặp hắn trong đó thì chết không kịp ngáp, hay chúng ta cùng vào thôi." Hắn vừa nói nhưng ánh mắt không dám nhìn thẳng đối phương, bên kia nghe vậy tức giận đáp:"Mày không đi kiểm tra thì tao sẽ cắt tay chân mày, từ từ hành hạ cho mày sống không bằng chết, so với bị tên đó giết, mày cảm thấy con đường nào tốt hơn." Gã đại ca càng nói khuôn mặt càng trở nên dữ tợn vặn vẹo, khiến tên đàn em kinh sợ lắp bắp đáp:"Em...Em đi kiểm tra vậy." Nói xong liền không tình nguyện đến phía trước căn hầm kia, tên đại ca thấy vậy cười lạnh hừ một tiếng, một tay nắm chặt mã tấu, tay kia để xuống cạnh thắt lưng tùy thời rút súng. Sau khi cánh cửa được tên đàn em mở ra, hắn liền sợ sệt thò đầu vào, ngẩng đầu lên liền thấy Trường Vĩnh đứng trước mặt hắn, tay cầm kiếm đầy sát khí, lạnh lùng nhìn hắn, đưa một tay lên miệng "suỵt", ra hiệu cho tên đàn em kia bảo với bên ngoài trong đây không có gì. Tên đàn em sợ đơ người nhưng rất nhanh liền gật đầu lia lịa, sau đó quay đầu ra ngoài ra vẻ hớn hở nói:"Trong đây không có ai cả đại ca, lương thực dự trữ cũng nhiều, chúng ta phát tài rồi." Nói xong hắn liền đi vào trong trước theo uy hiếp của Trường Vĩnh. Tên đại ca nghe vậy liền cảm thấy giọng tên đàn em đó có vẻ gì đó rất gượng và miễn cưỡng, khiến hắn khó chịu, nhưng rất nhanh lắc đầu vì cảm thấy chắc là do bị hắn hù sợ ban nãy nên mới như vậy, hắn không phải nhà tâm lý học nhưng có vẻ như đại khái là vậy đi, nghĩ xong hắn liền bước chầm chậm lại cánh cửa, càng bước gần hắn cảm giác không đúng, tên đàn em vẫn đứng bên trong nhìn hắn cười cười nhưng trực giác nói cho hắn có gì đó rất lạ, bất thường như có như không, bỗng hắn cảm thấy một nguy hiểm cực hạn ập đến, vội né ngược ra.

"Xoẹt!"

"A...A...A...Tên khốn dám lừa tao...A...Chết tiệt con mẹ hai chúng mày." Tên đại ca ôm cánh tay bị chém đứt đang chảy đầy máu, cắn răng dữ tợn hét. Thật không thể tin được bản thân bị chơi một vố như vậy.

Trường Vĩnh bước từ từ ra ngoài, cảm thán đáp:"Chậc chậc, không ngờ chỉ là một tên côn đồ cỏn con mà lại dự cảm được nguy hiểm, tránh thoát được đòn chém của ta, nếu là người thường thì xem như mất mạng rồi chứ không chỉ mất một cánh tay như ngươi đâu." Nói xong hắn liền chuẩn bị ra tay kết liễu đối phương, nhưng phút chốc liền kéo tên đàn em ra chặn trước người.

"Đoàng! Đoàng!"

Chỉ thấy tên đại ca tay cụt đang cầm một khẩu súng, bắn hai viên về hướng Trường Vĩnh nhưng rất may đạn cũng bị thân thể tên đàn em chặn lại, tên đàn em bị một viên trúng bụng và cổ, đang ực ực máu ôm cổ không kêu được gì, máu không ngừng tràn ra, lúc này bản thân hắn cũng đang bị Trường Vĩnh xách trên tay để làm bia đỡ đạn, trong phút chốc chân tay hắn hơi với với khắp nơi nhưng cuối cùng do vết thương quá nặng nên liền tử vong, trở nên bất động.

Trường Vĩnh lạnh lùng vừa xách theo xác vừa tiến đến trước mặt gã đại ca, hình tượng tương đối quỷ dị, gã đại ca liền cắn răng cố bắn thêm ba phát đạn nữa nhưng tất nhiên đều bị thi thể kia chặn lại, Trường Vĩnh thấy đối phương hết đạn liền vứt cái xác sang một bên, đến gần tên đại ca đang bê bết máu me, tên đại ca quyết đoán nói:"Tao thua rồi, giết tao đi, đồ quái vật."

Trường Vĩnh nghe vậy cũng không để ý, nhặt khẩu súng hết đạn rồi cất vào người, từ tốn nói:" Vốn ban nãy nếu ngươi êm đẹp bị ta một kiếm chém chết thì đỡ khổ rồi, còn dám phản kháng, mưu hại ta, tất nhiên sẽ không thể chết dễ dàng như vậy được." Nói xong hắn liền nở một nụ cười tàn nhẫn, xé mảnh áo trên thi thể của gã đàn em rồi nhét vào miệng tên đại ca, sau đó liền dùng kiếm chém đứt ba chi còn lại của gã, đau đớn khiến tên đại ca không tài nào thét lên được vì bị chặn lại bởi miếng nhét, hắn lúc này muốn chết ngay đi cho xong, muốn cắn lưỡi tự tử nhưng cũng bất thành chỉ còn cách ú ớ, gương mặt của hắn vặn vẹo dữ tợn, gân nổi lên chằng chịt, máu xung quanh các chi không ngừng chảy ra nhuộm đỏ mặt sân, tuy nhiên chưa chết, vẫn còn một hơi tàn, Trường Vĩnh lúc này nhận ra có một vài zombie vì bị tiếng súng hấp dẫn nên đang không ngừng tiến đến đây, hắn liền xách đầu tên đại ca rồi quăng ra ngoài, để mặc cho bọn zombie cắn xé.

Bạn đang đọc Ta Tại Kinh Khủng Thế Giới Bật Hack sáng tác bởi SiêuViệtChưThiênVạnGiới
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SiêuViệtChưThiênVạnGiới
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.