Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quét dọn đỉnh Trúc Phong!

Tiểu thuyết gốc · 1480 chữ

Lý Trường Ca vô cùng thật thà nghe theo lời nàng đem toàn bộ y phục trên người cởi xuống, thậm chí cả nội khố cũng đem lột ra.

Hắn dùng một tay che đi thiết côn, một tay còn lại dùng để che ngực.

Miệng treo lên một nụ cười gượng gạo.

Lục Tuyết Kỳ nhìn bộ dạng của tiểu hài tử 16 tuổi như hắn xấu hổ, không khỏi phì cười một cái nhẹ nhàng.

Bên cạnh hắn lúc này xuất hiện một cái đỉnh, trên đỉnh khắc tứ đại thần thú long, lân, quy, phụng cùng với bốn chữ thiên, địa, huyền, hoàng, khí tức tỏa ra từ thân đỉnh làm hắn cảm thấy vô cùng thần bí khó lường.

"Hẳn đây là Thần Thú Đỉnh của sư tôn đi!"

Ghi chép về đại đỉnh này của nàng có không ít, hắn đã đọc qua không ít thông tin về nàng đương nhiên nhận thức được.

Từ bình ngọc nhỏ trên tay của nàng, một dòng linh dịch màu bàng bạc chảy vào trong đỉnh, cái đỉnh càng lúc càng đầy, thẳng đến khi linh dịch ngang với miệng đỉnh mới ngừng lại.

Lúc này, Lục Tuyết Kỳ nói với hắn.

- Tiểu tử, ngồi vào bên trong, vận chuyển công pháp Quang Minh Thần Điển, ta sẽ dùng dị hỏa Thanh Liên Tâm Diệm, cùng với Hàn Băng Linh Dịch tiến hành tẩy kinh phạt tủy cho ngươi, cố gắng trấn định tinh thần liên tục vận chuyển công pháp đừng để bị ngất đi nếu không hậu họa vô cùng khôn lường.

Lý Trường Ca theo lời nàng lập tức nhảy vào bên trong Thần Thú Đỉnh.

Lạnh! Cảm giác lạnh thấu xương truyền đến thức hải của hắn, khắp mọi nơi trên cơ thể hắn đều cảm nhận được cái lạnh đến tê dại cả da đầu.

Hắn không dám chậm trễ lập tức vận chuyển Minh Quang Thần Quyết chống lại hàn khí của Hàn Băng Linh Dịch đang xâm nhập vào nội thể kia.

Nhìn cơ thể hắn dần lấy lại sắc hồng nhuận, Lục Tuyết Kỳ cũng an tâm tiếp tục thi pháp.

Đồ đệ này của nàng xem ra vô cùng thông minh, nói ít hiểu nhiều đỡ nàng phải nói nhiều lời vô ích.

Nàng động ý niệm, một luồng dị hỏa từ ngọc thủ của nàng không ngừng tuôn trào ra bên ngoài, lấy Thần Thú Đỉnh là mục tiêu, sinh sinh thiêu đốt nó mạnh liệt.

Ở bên trong Thần Thú Đỉnh lúc này xảy ra dị tượng, Thần Thú Đỉnh như thể chia thành hai thái cực, một bên lạnh lẽo băng hàn, một bên nóng rực như hỏa diệm sơn.

Hỏa khí tràn vào cơ thể hắn đem tạp chất ở những điểm tắc nghẽn từng chút một thiêu thành tro tàn, hàn khí đi sau xoa dịu kỳ kinh bát mạch của hắn, cứ như vậy mà chậm rãi từng bước đem tạp chất của hắn bài trừ ra bên ngoài.

Nói thì cực kỳ đơn giản nhưng quá trình này vô cùng thống khổ, nóng lạnh đan xen không khác gì đang trải qua dụng hình của địa ngục.

Nhưng mà điểm làm Lục Tuyết Kỳ thưởng thức hắn đó chính là suốt cả quá trình này, hắn không kêu lên lấy một tiếng. Trán cũng không nhăn lấy một cái, sắc mặt vô cùng nghiêm túc mà vận công.

Mà trải qua quá trình này cơ mặt của hắn đã trở về hình dạng chân thực vốn có.

"Mắt hổ, mày rồng, ngũ quan thiên phúc ... dung mạo này không tệ!"

Nàng biết hắn dùng thuật dịch dung, nhưng không thôi diễn ra được chân thân của hắn, đến lúc này mới có thể nhìn thấy dung mạo của hắn một cách tỏ tường.

Cảm nhận được quá trình tẩy kinh phạt tủy đã đến cực hạn mà cơ thể hắn có thể tiếp nhận, Lục Tuyết Kỳ liền ngừng tay, từ từ từng chút một rút toàn bộ Hàn Băng Linh Dịch cùng với Thanh Liên Tâm Diệm trở về.

Đoạn, tay phải của nàng khẽ động, một luồng chân khí thuần khiết liền chảy ra khỏi bình ngọc trên không trung, chảy vào bên trong Thần Thú Đỉnh.

Chân khí chảy vào bên trong liền hóa thành linh dịch, bảo phủ toàn cơ thể hắn, ngập qua cả đỉnh đầu.

- Tiểu tử, tập trung đột phá!

Lý Trường Ca lập tức hiểu ý, đem chân khí ở xung quanh cơ thể điên cuồng hấp thụ vào bên trong nội thể, đồng thời cố gắng tích lũy ở bên trong đan điền.

Chân khí vụ sương càng lúc càng dày đặc, không còn mỏng manh như lúc ban đầu nữa, dần dần có cảm giác như muốn hóa lỏng.

Hắn không ngừng dùng công pháp áp súc chân khí từng chút một.

Tách!

Một giọt chân khí nhỏ xuống không gian đan điền, tạo thành một vũng nước nhỏ xíu bằng một nửa hạt gạo, nhưng đây chỉ là khởi đầu, tiếp theo sau đó, từng giọt, từng giọt liên tiếp nhỏ xuống.

- Chân khí hóa thủy, toái phá Luyện khí, di điểm Trúc Cơ.

Lục Tuyết Kỳ lẩm bẩm mà nói.

Từ từ bên trong đan điền của hắn một hồ nước chân khí dần được hình thành.

Hai canh giờ sau, đợi cho đến khi hồ chân khí tạo thành khối cầu có đường kính mười trượng thì quá trình này mới dừng lại.

Đan điền của hắn lúc này dường như không thể tích lũy thêm chân khí được nữa.

Hắn cũng chính thức đạt đến cảnh giới Trúc Cơ, chân khí hóa thủy, từ tích lũy chân khí vụ sương trong đan điền, hắn bây giờ đã có thể tích lũy chân khí dưới dạng dịch thủy.

Lý Trường Ca thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm.

Hắn cảm kích đứng ở trong Thần Thú Đỉnh, chắp hai tay cúi đầu thi lễ với sư tôn.

- Đa tạ sư tôn điểm hóa đồ nhi!

- Ừm, thời gian này khoan hãy gấp gáp tăng tiến tu vi, ổn định cảnh giới đặt nền tảng về sau mới là trọng yếu. Trúc Cơ cũng như Luyện Khí, là bước xây dựng nền tảng cho tu sĩ trên con đường đại đạo, ngươi cố gắng bồi cố đan điền, đem nó chậm rãi mở rộng, quá trình mở rộng đan điền này nhất định không được hấp tấp, phải tích lũy cẩn thận, có như vậy về sau đan điền mới đủ vững chãi để đón nhận lôi kiếp luyện Kim Đan.

Hắn vái tạ nàng một cái thật sâu.

- Tạ sư tôn chỉ điểm!

- Trời cũng không còn sớm nữa, ngươi cũng nên xuống núi thôi. Tiểu tử Lý Chính Thuần kia đi đi lại lại dưới chân núi không dưới vạn lần, ngươi còn không đi xuống nữa, hắn sẽ liều mạng mà xông lên đây tìm ngươi.

Thông qua lời của sư tôn, hắn cũng nhận ra vị phụ hoàng này của hắn cũng không tệ, chỉ là triều chính và thế cục làm phụ hoàng hắn bị trói buộc nhiều thứ, không thể bảo vệ nhi tử chu toàn như ý muốn.

Lý Trường Ca ngửa cổ nhìn lên trên, sao đã trải đầy tinh hà, lấp lánh từng đợt điểm sáng bầu trời đen như mực kia.

Mặc xong y phục, hắn liền cáo biệt nàng mà đi xuống núi.

- Nếu phụ thân ngươi có hỏi, cứ nói là ngươi đã được ta thu nhận làm Dược Đồng, từ chiều đến bây giờ ngươi ở lại Trúc Phong quét dọn là được.

- Vâng, thưa sư tôn!

Hắn nhìn nàng đầy cảm kích, hắn muốn cẩu, sư tôn liền giúp hắn cẩu.

"Khà khà, có sư tôn như Lục Tiên Tử, đúng là hợp ý lão tử!"

Hắn đắc ý đi xuống chân núi, vẻ mặt vô cùng huênh hoang.

- Ách ...

Hắn như nhớ ra điều gì đó, bước chân lần nữa xiêu vẹo, chân trái đá chân phải, lất ca lất cất mà đi ra khỏi huyễn trận.

Nhìn thấy Lý Trường Ca đi đứng như vậy, Lý Chính Thuần từ lo lắng chuyển sang tức giận.

- Ngươi ... cái tên nghịch tử này ...

- Ái, ái, phụ hoàng, nhi thần biết lỗi rồi ...

Lý Chính Thuần xông lại chỗ hắn, nắm lỗ tai hắn lôi ra khỏi phạm vi Trúc Phong.

- Ngươi còn không ngậm miệng lại cho sư phụ ta nghỉ ngơi! Tức chết ta mà!

Hắn cười hề hề vô sĩ mà nói.

- Hề hề, phụ hoàng đừng tức giận, nhi thần đã được Tiên Tử nhận làm Dược Đồng.

- Con thông qua khảo nghiệm?

- Khảo nghiệm? Tiên Tử chỉ bảo con quét dọn đỉnh Trúc Phong thôi!

- Ài, thôi như vậy cũng được đi ...

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.