Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị

Tiểu thuyết gốc · 1821 chữ

Lý Trường Ca sau khi ra khỏi Tần phủ liền đi một mạch qua mấy con phố, ước chừng mười lăm hai mươi phút gì đó mới đến tiệm trà khi sáng mà Gia Cát Thường Hi ngồi thưởng trà.

Hắn nhìn lên trên tầng ba, Thường Hi vẫn ngồi đó, lúc này nàng đang thẩn thơ nhìn bầu trời trong xanh bên trên.

Khung cửa sổ của tiệm trà bởi vì có nàng mà nên thơ đẹp như tranh vẽ.

Lý Trường Ca khoan thai đi vào bên trong, tiểu nhị thấy hắn liền cung kính tiếp đãi, hắn khoát khoát tay ra hiệu cho tên này không cần phải hầu hắn, tự mình đi đến chỗ của Thường Hi.

Thường Hi thấy hắn có chút tức giận trong lòng, nàng nhìn hắn chỉ đúng một giây, liền quay mặt sang chỗ khác.

"Tiểu nãi nãi này không phải là đang giận ta đó chứ?"

Lý Trường Ca tự hỏi bản thân, bất chợt hắn nhớ đến chuyện đêm qua cộng thêm vị trí chỗ nàng đang ngồi này có thể thấy Thúy Ngưng Lâu đại môn liền vỡ lẽ.

"Thì ra là nàng đang giận ta!"

- Thê tử, đang giận ta sao?

Hắn vẫn giữ cách nói chuyện như cũ, trực tiếp gọi nàng là thê tử.

- Hừ, điện hạ mong người cẩn trọng lời nói, tiểu nữ và người vẫn chưa thành thân, xin đừng xưng hô như vậy.

Lý Trường Ca tùy tiện ngồi xuống đối diện nàng, nhìn nàng chăm chú, từ tốn giải thích.

- Thê tử, chuyện này có chút hiểu lầm, là nàng ấy chủ động đề nghị ta ở lại hầu chuyện, xem như thay Lã Vọng bồi tội khi quân phạm thượng với ta.

Chuyện này sớm nay Thường Hi đã nghe người ta nói ở trong quán trà, chỉ là khó xác định thực hư, nay nghe hắn nói như vậy, xem ra chuyện thị phi của Lã Vọng ở Thúy Ngưng Lâu là thực.

Chỉ là nàng không ngờ tới Lã Vọng lại lỗ mãng như vậy, vì một nữ nhân mà phải đại tội khi quân phạm thượng.

Tính ra nếu Lý Trường Ca nhỏ nhen, hoặc đổi lại là Lý Thiên Minh, e là Lã Vọng này đã lành ít dữ nhiều.

Xem ra Lý Trường Ca, vị hôn phu này của nàng cũng là người rộng lượng.

Thấy hắn thật tâm giải thích với mình, xem ra trong thâm tâm cũng coi trọng nàng, Thường Hi liền tha cho hắn.

- Không nghĩ đến tên Lã Vọng lại lỗ mãng như vậy chỉ vì một nữ tử mới gặp lần đầu!

Lý Trường Ca nhếch miệng cười nhạt.

- Nói cho cùng thì anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ta từ chỗ Thanh Tuyết biết được hắn từng giúp nàng ta thoát hiểm một lần, cho nên đêm qua nàng ấy mới mời hắn đến dự yến tiệc, xem như là lời cảm tạ, chỉ là ta thấy hắn dường như đã si mê Thanh Tuyết.

Thường Hi gật đầu.

- Y lỗ mãng vì nàng ấy như vậy, quá nửa là đã nảy sinh tình cảm, chỉ là không biết tình cảm này đến từ một phía hay hai phía.

Lý Trường Ca cười nói.

- Là một phía, bởi vì đêm qua ...

- Bởi vì đêm qua Thanh Tuyết múa áo lên mặt điện hạ đúng không?

Lý Trường Ca cười gượng gạo, hắn truyền âm cho nàng.

"Chỗ này không tiện nói chuyện lâu, ta có một thứ muốn đưa tận tay cho nàng, lát nữa ta sẽ đến bái phỏng!"

"Ân!"

Gia Cát Thường Hi nghe hắn truyền âm xong liền nói.

- Nếu điện hạ đến đây để khoe khoang với ta về chuyện này thì mời điện hạ khi khác lại nói chuyện tiếp ...

Hắn cố ý nói lớn vọng theo sau.

- Thê tử, nàng đi đâu vậy, lát nữa ta sẽ đến thỉnh an nhạc phụ nhạc mẫu a!

Dứt lời, nàng liền lạnh lùng đứng dậy rời đi như mọi khi.

Nhiều người nhìn hắn không khỏi thương cảm, đường đường là điện hạ lại bị người ta xem thường như vậy, thật là bất khả tư nghị.

...

Gia Cát phủ, Thường Hi hoa viên.

Sau khi bái phỏng nhạc phụ, nhạc mẫu tương lai xong xuôi hắn liền theo nàng đi đến hoa viên này.

Hiện tại chỉ có hai người bọn họ ở hoa viên này mà thôi.

Hắn lấy ra ngọc giản địa đồ từ bên trong túi trữ vật đưa đến trước mặt nàng.

- Đây là địa đồ sâm lâm phụ cận dãy sơn mạch Hoàng Liên, cũng là địa điểm sẽ tổ chức lễ hội Liệp Ma Thú năm nay, ta đã đánh dấu những khu vực có thể sử dụng để ẩn nấp, phản sát hoặc cắt đuôi ma thú và địch nhân, nàng giữ lấy mà xem qua, biết đâu lại có lúc cần dùng.

Gia Cát Thường Hi đón lấy ngọc giản, trong lòng có chút cảm động trước hành động này của hắn.

Nàng dùng thần thức truyền vào bên trong, lập tức nhìn thấy một địa đồ được chú giải và đánh dấu tỉ mỉ.

"Đúng là tôn tử của binh gia!" Nàng không khỏi cảm khái về sự chi tiết của địa đồ, dường như mọi ngóc ngách đều được hắn đem chú giải rõ ràng, hơn nữa còn kết nối các điểm lại với nhau thành các lộ tuyến liền mạch.

- Những lần trước điện hạ đều làm như thế này?

Lý Trường Ca gật đầu.

- Đúng vậy! Như vậy ta mới có thể cảm thấy an toàn!

Thảo nào mỗi lần diễn ra lễ hội Liệp Ma Thú hắn đều có thể suýt xoát đạt đủ điểm tích lũy theo quy định, thì ra đều là do hắn tính toán từ trước, không phải là ngẫu nhiên như nàng và mọi người đã lầm tưởng trước đó.

- Đa tạ ...

Lý Trường Ca dùng hai ngón tay chặn lại đôi môi đỏ mọng kia của nàng.

- Uy ... nương tử đừng nói lời khách khí như vậy với ta ... trước đây là ta có nỗi khổ tâm nên không thể đưa cho nàng thứ này, nhưng bây giờ đã khác, những thứ này là những thứ ta nên chuẩn bị cho nàng.

Gia Cát Thường Hi còn đang định nổi nóng vì hắn mạo phạm thân thể nàng, nhưng nghe hắn nói xong, tâm tình của thiếu nữ liền thả lỏng, tâm tình vui vẻ mà nói.

- Xì, mấy lời này của điện hạ lừa gạt tiểu thư nhà lành khác thì còn được, đừng hòng gạt ta.

Lý Trường Ca nhún vai nói.

- Ta không gạt nàng, chỉ là nàng không chịu tin ta mà thôi ...

Nhìn hắn như vậy, nàng chợt nở một nụ cười nhẹ nhàng, hắn thấy vậy cũng cười thành tiếng.

Cả hai trò chuyện về lễ hội Liệp Ma Thú lần tới thêm một lát thì Lý Trường Ca cũng rời đi.

Gia Cát Thường Hi ở phía sau, tay sờ lên túi trữ vật treo bên hông, hai má phiếm hồng không ngừng trông theo bóng lưng của hắn.

...

Về đến Tần Phủ, mẫu thân hắn đã chờ ở hoa viên.

- Nhi tử thỉnh an mẫu thân.

- Tiểu tử vô lương tâm nhà ngươi còn nhớ đến mẫu thân?

Mẫu thân hắn nhìn hắn mà mắng yêu một câu.

- Mẫu thân, người xem, mấy hôm nữa nhi tử đã phải trở lại Hoàng Cung, cũng nên tranh thủ đi thăm vị hôn thê một lát, nếu không nàng ấy giận nhi tử thì làm như thế nào?

Tần Thiên Tuyết vì không biết Gia Cát Thường Hi đã biết chuyện của hắn, nên trêu hắn.

- Ta ngược lại thấy con không đi thăm nàng thì may ra nàng mới không giận thì đúng hơn.

- Ha ha ... mẫu thân người lại trêu nhi tử rồi.

Đột nhiên, nàng trở nên nghiêm túc.

- Con nghĩ khi nào bọn họ sẽ ra tay?

Sở dĩ nàng hỏi hắn, là bởi vì thông thường nạn nhân sẽ có một loại linh tính trực giác mách bảo, họ sắp gặp tử nạn, cho nên nàng mới hỏi hắn như vậy.

Lý Trường Ca trả lời nương hắn.

- Nương, nhi tử cho rằng lần này đám người kia sẽ ra tay, một vị Hoàng Tử phế vật không may chết trong tay Ma Thú Hắc Hóa sẽ là một kịch bản không tồi.

- Vậy ta sẽ phái người âm thầm đi theo bảo vệ con.

- Nương, chuyện này là một kế liên hoàn, nếu bọn họ phát hiện ra cao thủ đi theo nhi tử, ắt sẽ lợi dụng chuyện này mà giậu đổ bìm leo, đem thành tích những lần trước của nhi tử hoàn toàn phủ nhận, cho rằng nhi tử nhờ có cao thủ trợ giúp mới đạt được, từ đó phế đi hoàng vị, trở thành thân vương.

Nàng nhìn nhi tử của mình không khỏi ngạc nhiên, thì ra nhi tử của nàng thấu đáo đến như vậy.

Chuyện gian lận ở lễ hội Liệp Ma Thú xưa nay không phải là chưa từng diễn ra, ngược lại, đã diễn ra không ít lần, những lần như vậy, hoàng thất đều nghiêm trị, làm gương cho hậu nhân và kẻ khác.

Tần Thiên Tuyết nhìn hắn mà nói.

- Theo như nương dự đoán, ngoài Ma Thú Hắc Hóa bọn họ còn có thể giả dạng thành sơn tặc, hoặc tà ma dị giáo thần tử mà ám sát con, nhưng khả năng không cao. Nhưng mà dù là họ lựa chọn như thế nào cũng đều rất khó để đối phó. Nhất là hai giả thuyết phía sau.

- Mẫu thân đừng quá lo lắng, nếu như thực sự nguy hiểm đến tính mạng còn có Liễu tỷ tỷ hộ đạo bên cạnh.

Suýt chút nữa thì nương hắn quên sự hiện diện của Liễu Mi, mẫu thân hắn cúi người thi lễ với Bạch Hồ.

- Khuyển tử xin nhờ cậy vào tiền bối.

Liễu Mi lên tiếng trả lời.

- Ta đã nhận lời của Lục Tiên Tử, ắt sẽ bảo hộ hắn chu toàn. Nhưng mà bản thân hắn cũng phải chuẩn bị cho tốt, đừng quá trông chờ vào ta mà thất thủ, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

- Vâng, thưa tiền bối.

Đoạn, Lý Trường Ca hướng mẫu thân hắn yêu cầu một danh sách gồm những vật phẩm, pháp khí, trận khí, đan dược ... mà hắn cần.

Mẫu thân hắn xem xong cũng phải mắng yêu hắn một câu.

- Tiểu tử con thật là bại gia chi tử mà!

Trước khi rời đi cũng đưa cho hắn một số bảo vật phòng thân mà nàng trước đây đã từng sử dụng mà hắn có thể dùng với tu vi Trúc Cơ kỳ.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.