Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lựa chọn trong tình thế cấp bách

Tiểu thuyết gốc · 1864 chữ

Lân giáp của Phi Dực Mãng Xà không ngừng bị thạch trụ ở bãi loạn thạch tổn hại, có vài chỗ lân giáp trên người nó đã bị bong ra nhưng dù vậy nhục thân phòng ngự của nó vẫn vô cùng mạnh mẽ tuy không bằng với Trúc Cơ kỳ đỉnh phong Ma Thú nhưng so với Trúc Cơ trung kỳ Ma Thú chỉ có hơn không kém.

Lý Trường Ca cũng đã để ý đến những vết thương trên người của nó, nó càng di chuyển nhanh thì lực sát thương tạo thành từ thạch trụ càng lớn, hắn cũng vì vậy mà đã lựa chọn những nơi có gai nhọn ngược lại với hướng cả hai đang di chuyển mà chạy trốn, lấy tĩnh chế động.

Liễu Mi cũng bắt đầu nhận ra được ý đồ của hắn, ánh mắt nhìn hắn vô cùng thưởng thức.

"Hảo a, đúng là lâm vào nghịch cảnh sinh tử càng dễ làm cho người ta trở nên táo bạo!"

Trình Viễn cũng nhận thức được điểm này nhưng như vậy thì lại làm sao, một tiểu tử Trúc Cơ sơ kỳ như Lý Trường Ca có thể tiếp tục phi hành được bao lâu, trụ được thêm nửa canh giờ nữa hay không còn chưa biết nói gì đến chuyện mượn thạch trụ hoàn toàn phá vỡ lân giáp của Phi Dực Mãng Xà.

"Ha ha ... đúng là ngựa non háu đá! Ha ha ..."

Trình Viễn ngược lại không những không tức giận hay là lo lắng mà còn cảm thấy hành động của Lý Trường Ca thật là khôi hài.

Mặt khác, dường như Trình Viễn đã dần quen với địa thế của bãi loạn thạch, hắn điều khiển Phi Dực Mãng Xà di chuyển ở bên trong cũng đã bắt đầu thông thuận hơn so với lúc ban đầu, tổn thương từ thạch trụ là không thể tránh khỏi nhưng cũng đã giảm đi ít nhiều, tốc độ cũng cải thiện đáng kể.

Cả quá trình rượt đuổi này Liễu Mi không hề lên tiếng nhắc nhở hay chỉ điểm Lý Trường Ca, không phải vì nàng không muốn giúp hắn mà là nàng thấy hắn dường như đã có sự tính toán riêng của mình.

Nhưng hắn cũng đã sắp đến cực hạn, nếu nàng tính toán không sai thì ước chừng hắn cũng chỉ có thể trụ được trên dưới nửa canh giờ nữa mà thôi, lúc ấy sợ là vệ binh của Phù Quang Tiên Quốc còn chưa kịp đến đây.

Nàng thật sự tò mò về tính toán của hắn, không biết là hắn có tính cả nàng vào bên trong đó hay không, nếu như không tính sự hiện diện của nàng thì thật là hấp dẫn.

Bản tính tò mò bản năng của loài Cửu Vĩ Hồ nhất tộc nàng lần nữa trỗi dậy, làm nàng hiếu kỳ đến nỗi cả người cảm thấy bồn chồn và phấn khích.

Lý Trường Ca ngoái lại nhìn thân thể của con Phi Dực Mãng Xa hung hãn ở phía sau.

Muốn giết Ma Thú hơn hắn một cảnh giới như thế này chỉ có thể sử dụng độc công, vốn dĩ ban đầu hắn cũng không nghĩ đến chuyện thử giết nó, nhưng bãi thạch trụ đã giúp hắn giải quyết vấn đề nan giải nhất, phải nói là gần như không thể, đó chính là lột lớp lân giáp cứng cáp mà hắn không thể công phá kia của nó xuống.

Hắn tự tin với công lực hiện tại của bản thân hoàn toàn có thể công phá phòng ngự nhục thân của con Phi Dực Mãng Xà, chuyện này hắn có tám thành tự tin, nhưng việc tấn công nó cũng sẽ tương đương với việc hắn từ bỏ việc chạy trốn và kéo dài thời gian.

Một khi vào trạng thái chiến đấu, chân khí rất nhanh sẽ bị tiêu hao thông qua chiêu thức và pháp khí, nếu như thất bại, hắn chết là cái chắc!

Nhưng mà chạy trốn như hiện tại, kéo dài về sau chưa chắc hắn đã có thể sống sót, thời gian từ dãy sơn mạch chạy đến vùng rìa trận pháp, dùng tu vi Luyện Khí kỳ Đỉnh Phong của Gia Cát Thường Hi cho dù chạy liên tục không ngừng nghỉ cũng phải mất trên dưới nửa canh giờ.

Lúc ấy hắn cũng đã hết chân khí trong nội thể, nhưng vẫn có thể dùng thân pháp thuần túy để chống cự thêm một chút chờ người cứu viện.

Tỷ lệ sống sót mà nói tất sẽ cao hơn phương án thử giết Phi Dực Mãng Xà, nhưng đây là trong điều kiện lý tưởng, Gia Cát Thường Hi đến rìa trận pháp liền có thể gặp được đội vệ binh tuần tra.

Trường hợp viện binh đến chậm, hắn cũng không khá hơn là bao nhiêu, bởi không chắc rằng Gia Cát Thường Hi sẽ có thể lập tức gặp được một đội vệ binh tuần tra xung quanh trận pháp bảo vệ khu vực bãi săn.

Lý Trường Ca rơi vào sự phân vân tột độ, bởi hắn phải đưa ra quyết định sáng suốt và nhanh chóng trong thời điểm hiện tại.

Nếu hắn dây dưa thêm nữa, chân khí sẽ bị tiêu hao dần thông qua điều khiển phi chu đến lúc đó e là cũng không đủ để công kích nhục thân của Phi Dực Mãng Xà.

"Mẹ nó, liều vậy!"

Hắn lựa chọn thử hạ sát con Phi Dực Mãng Xà ở phía sau, bởi vì trong tương lai rất có thể hắn cũng rơi vào hiểm cảnh tương tự, lúc đó nếu không có vệ binh hắn cũng chỉ có thể dựa vào lực lượng của bản thân.

Bây giờ thủ đoạn chạy trốn không có đủ, chỉ có phương án thử giết nó là khả thi nhất, hắn buộc phải thử.

Lý Trường Ca thu lại phi chu trong sự ngỡ ngàng của cả Liễu Mi và Trình Viễn.

Hắn đáp lên một thạch trụ cao, xung quanh hắn có không ít thạch trụ ở gần ngay sát bên.

Đây là nơi có nhiều thạch trụ liền kề nhất trong bãi loạn thạch, hắn muốn mượn địa thế của nó làm chiến địa giao đấu với Phi Dực Mãng Xà.

Ở cách đó không xa, một nhóm đệ tử Thiên Học Cung đứng nhìn về phía bãi loạn thạch, một người trong số đó đột nhiên lên tiếng.

- Vẫn chưa tra ra được vị trí của kẻ điều khiển ma xà?

- Chủ thượng, chúng thuộc hạ vô năng vẫn đang tận lực tìm kiếm.

- Hừ, mau lên, Tam Điện Hạ sắp không trụ nổi nữa rồi, bây giờ không tìm ra được kẻ đứng ở phía sau còn đợi đến khi nào nữa? Lần này không truy ra được hắn, các ngươi cứ đợi cơn lửa giận đến từ Hoàng Đế Bệ Hạ đi!

Nói đoạn, y lại chăm chú nhìn về phía bãi loạn thạch, sẵn sàng ra tay cứu Lý Trường Ca và Bạch Hồ của hắn.

Lý Chính Thuần ở Hoàng Cung bóp nát ngọc giản truyền tin, ánh mắt vô cùng tức giận, đằng đằng sát khí mà nói thành tiếng dù xung quanh không có một ai.

- Được lắm, được lắm, lần thứ nhất trẫm có thể bỏ qua, nhưng lần này nếu để trẫm tóm được cái đuôi của các ngươi thì đừng trách trẫm tuyệt tình!

Trở lại bãi loạn thạch, Lý Trường Ca tung ra một quả Cực Lôi Châu công kích vào chỗ nhục thân của Mãng Xà không được lân giáp bảo vệ.

Đoàng!

Cực Lôi Châu tuy đánh trúng nó nhưng cũng chỉ gây vết thương ngoài da, không đáng kể, nhưng độ sâu của vết ngấn vừa khớp với ước lượng của Lý Trường Ca.

Hắn quả thực có cơ hội giết chết Phi Dực Mãng Xà.

Trình Viễn hừ lạnh, nếu không phải trận pháp bài xích tu vi Kết Đan trung kỳ trở lên, hắn còn phải lao tâm khổ tứ như hiện tại!

Nhìn thấy Lý Trường Ca liều mạng, hắn ta càng cảm thấy bản thân sắp đạt được điều mà hắn mong muốn ở trong bãi săn này.

"Tự tìm đường chết!"

Mặc kệ công kích của Lý Trường Ca, Phi Dực Mãng Xà điên cuồng lao đến chỗ của hắn.

Lý Trường Ca thấy nó lao đến từ đằng xa ngược lại cũng không hề gấp gáp, bình tĩnh tiếp tục vừa lùi vừa công kích vào vết thương lúc nãy.

Chỉ cần nó chảy máu, hắn sẽ có cơ hội đem độc tố truyền vào nội thể nó mà giết nó.

Lý Trường Ca bắt đầu di chuyển lên trên đỉnh thạch trụ, loài bò sát như Phi Dực Mãng Xà muốn leo lên thạch trụ bắt buộc phải trườn theo sườn dốc ở một bên không thể lao thẳng lên trên, tất yếu phải mất một khoảng thời gian.

Đây cũng là lý do hắn tự tin có thể duy trì khoảng cách với Phi Dực Mãng Xà.

Chiến đấu ở phòng Luyện Tập đã cung cấp cho hắn rất nhiều kiến thức về loài Ma Thú này, bây giờ quả nhiên vô cùng hữu dụng.

Sau lưng Lý Trường Ca xuất hiện bốn đạo Thái Dương Luân, sau đó chúng liền nhanh chóng dung hợp lại thành hai, đem lực sát thương gia tăng gấp bội, chân khí của hắn lập tức giảm đi thêm một thành.

p/s: đoạn này nói một thành chân khí = 1/10 chân khí còn lại của Lý Trường Ca ở thời điểm hắn đưa ra quyết định giết Mãng Xà nha anh em.

Hắn dùng Thái Dương Luân như phi kiếm, không ngừng oanh kích vào vết thương khi nãy của con Phi Dực Mãng Xà.

Mắt thấy Phi Dực Mãng Xà sắp đến đỉnh của thạch trụ, Lý Trường Ca lập tức nhảy sang thạch trụ khác, liên tiếp ba cái thạch trụ mới dừng lại, đem khoảng cách lần nữa kéo giãn ra.

Phi Dực Mãng Xà bây giờ muốn bò qua chỗ hắn chỉ có hai cách, một là từ từ bò xuống mặt đất rồi lao sang bên đó, hay là từ đỉnh thạch trụ lao thẳng xuống mặt đất bên dưới để tiết kiệm thời gian, rồi lập tức lao qua chỗ của hắn.

Trình Viễn đương nhiên lựa chọn phương án thứ hai, dây dưa càng lâu, hắn càng bất lợi.

Phi Dực Mãng Xà lao đầu xuống mặt đất bên dưới từ độ cao hơn trăm trượng, mặc kệ tổn thương do độ cao gây ra, nó lao về phía Lý Trường Ca một cách điên cuồng hung hãn.

- Ngạo tào!

Lý Trường Ca kêu lên trong uất nghẹn, đối phương chơi như vậy, hắn có tính cũng tính không tới!

Nhưng ngược lại, tổn thương trên thân thể của con Phi Dực Mãng Xà cũng gia tăng không ít.

Ngay cả chỗ mà Lý Trường Ca muốn công kích cũng đã rớm máu.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.