Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lúc nào thì ta mới có thể ưu tú như vậy?

Phiên bản Dịch · 688 chữ

Đặng Cửu Công giải thích: “Đó là do con rể ta khiêm tốn, không thèm nổi danh mà thôi, nếu không, hiện tại hồng hoang đã sớm là truyền thuyết của hắn.”

Trương Khai Thái nghiêm trọng hoài nghi, chắc chắn Đặng Cửu Công đã bị người tên Lý Nguyên đó tẩy não.

Nếu không, hắn hoàn toàn nghĩ không ra tại sao Đặng Cửu Công lại tâng bốc đối phương như vậy.

Nói về khiêm tốn, ai có thể khiêm tốn bằng ta?

Ta có một hệ thống toàn năng, ngươi thấy ta có khoe khoang khắp nơi không?

Hây, nói chuyện với người mất trí mệt thật!

Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định “mất đi” Đặng Thiền Ngọc như vậy, lại nói với Đặng Cửu Công: “Mặc dù ngươi cảm thấy đối phương tốt, nhưng có khả năng con gái của ngươi không thích thì sao?”

“Là một phụ mẫu đủ tư cách, vẫn phải tôn trọng suy nghĩ của con gái.”

Đặng Cửu Công: “Thiền Nhi cũng rất thích, còn thường xuyên nhắc đến Lý Nguyên.”

Trương Khai Thái: “...”

Hắn cảm thấy trái tim mình tan vỡ rồi.

Trăm triệu lần không ngờ nữ thần đã có nơi thuộc về.

Trời ạ, ngươi cũng quá tàn nhẫn với ta rồi?

Không cạy được góc tường, Trương Khai Thái thất vọng rời khỏi Thanh Long cung.

Trên đường trở về, hắn vẫn nghĩ không ra tại sao Đặng Cửu Công lại khen người tên là Lý Nguyên như vậy.

Hắn vốn không cảm thấy trên thế gian này thật sự có người ưu tú như Đặng Cửu Công nói.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì mà mất hồn như thế?”

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc đánh thức Trương Khai Thái.

Trương Khai Thái ngẩng đầu nhìn lại, là Ngọc Hoàng Đại Đế.

Thì ra, hắn bất tri bất giác đã trở lại Ngự Thư phòng phía sau Lăng Tiêu điện.

Mà Ngọc Đế và Thái Bạch Kim Tinh đang thương lượng chuyện gì đó ở trong Ngự Thư phòng.

“Phụ thân!” Trương Khai Thái uể oải chào hỏi.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì mà vẻ mặt mất hồn mất vía như vậy?”

Trương Bách Nhẫn tò mò hỏi con trai.

Trương Khai Thái: “Ta đang suy nghĩ cuộc đối thoại vừa rồi với Đặng Cửu Công, ta hoài nghi có thể Đặng Cửu Công điên rồi.”

“Sao Thanh Long Tinh Quân lại điên rồi?”

Vẻ mặt Trương Bách Nhẫn kỳ lạ.

Thái Bạch Kim Tinh cũng có chút khó hiểu.

Trương Khai Thái: “Ngươi biết không? Vậy mà Đặng Cửu Công lại hứa gả con gái của hắn cho người khác.”

Trương Bách Nhẫn: “Quả thật ta không biết việc này.”

Hắn nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh ở bên cạnh.

Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói: “Lão thần cũng chưa nghe qua việc này.”

“Không biết hắn đã hứa gả Tây Hải nguyên soái cho ai?”

Trương Bách Nhẫn hỏi con trai.

Trương Khai Thái: “Một người tên là Lý Nguyên, ngươi biết không, Đặng Cửu Công nói người này là người ưu tú nhất trên thế gian này, các ngươi nói xem buồn cười không?”

Nói xong, giọng nói của Trương Khai Thái đột nhiên ngày càng nhỏ.

Hắn chú ý đến phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh không hề báo trước mà ngã trên mặt đất, trông vẻ mặt khiếp sợ, cơ thể còn co giật phát run.

Vẻ mặt Trương Khai Thái không rõ ràng.

Không rõ sao phụ thân và Thái Bạch Kim Tinh lại đồng thời bị giật kinh phong như vậy?

“Các ngươi làm sao vậy?”

Vẻ mặt Trương Khai Thái nghi ngờ nói.

Trương Bách Nhẫn run rẩy trên mặt đất một lúc, cuối cùng đứng lên, vẻ mặt hắn hoảng sợ hỏi con trai: “Ngươi vừa nói ai? Ngươi nói Đặng Cửu Công hứa gả con gái cho ai?”

Bởi vì quá khiếp sợ cho nên cổ họng của Trương Bách Nhẫn đều vỡ âm.

Trương Khai Thái mờ mịt nói: “Lý Nguyên? Lẽ nào phụ thân quen biết?”

Bạn đang đọc Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai (Dịch) của Đại Đường Chủng Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.