Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Trung tương lai xui xẻo

Tiểu thuyết gốc · 1484 chữ

Loại này bạn cũ gặp lại ngữ khí cũng làm cho Tần Trung lão đầu hơi chút xoa dịu hỏi: "Ngươi tính sao với kết quả?"

"Chúng ta là người làm nó trọng thương không bay được nga~!"

"Cũng là ta cứu ngươi mấy mạng a~!"

Lão đầu Tần Trung bắt đầu dở thói tính toán liệt kê từng phần. Lão là muốn cái xác của Bạch Ma Hạc, không tính đến ma thạch ngũ cấp, móng vuốt, xương cốt của yêu thú 50 cấp cực kì có ích, nếu tìm được một thợ kim loại tốt có thể chết tạo một món vũ khí không tồi.

Kể cả lông vũ cứng cáp hơn cả kim loại của Bạch Ma Hạc có thể tạo ra vài bộ trang phục tác chiến 40, 50 cấp nhưng đã bị Minh Tu đốt trụi mất rồi.

Minh Tu cùng mấy người đồng đội của Tần Trung không khỏi bụm miệng cười. Cái tính hấp tấp của lão không thể nào bỏ được.

Minh Tu cười chán cũng thầm suy sét, nếu không nhờ nhóm Tần Trung đánh trọng thương Bạch Ma Hạc. Hắn cũng đừng hòng có chút xíu cơ hội nào để chạm con yêu thú này chứ đừng nói giết được nó.

Gọi chính xác hơn là hắn đã Kill Stealing (ks) thành quả công lao của Tần Trung!

Minh Tu ngẫm nghĩ giây lát liền nói:

"Xác thực thành quả công lao lớn nhất là của Tần Trung tướng quân nên ngài hãy giữ lấy đi, đổi lại....!"

"Được, ta chấp nhận!"

Chưa nghe hắn nói hết câu, lão già Tần Trung mắt sáng rực lên vội đồng ý.

Có được câu trả lời của Tần Trung, Minh Tu mép hơi nhếch lên, thứ hắn muốn bây giờ cho dù là con cáo già này cũng không thể khước từ được rồi.

"Đổi lại ngài phải cho phép ta tùy ý sử dụng tài nguyên và phương tiện quân đội!"

Tần Trung nghe vậy cũng hơi ngớ người, chỉ sử dụng tài nguyên và phương tiện. Như thế đã là quá lời rồi, lão không chần chừ đồng ý ngay:

"Được ta đồng ý!"

"Không! Không chỉ quân đoàn của một mình ngài mà là cả năm quân đoàn các vị!"

Minh Tu giơ ngón trỏ lên lắc lắc vài cái khẳng định.

Câu này ngay lập tức làm những người còn lại xôn xao. Hầu hết chỉ là tò mò, một mình Minh Tu làm gì mà phải cần đến tài nguyên của cả năm quân đoàn chứ.

Tài nguyên của quân đội không được xem là nhiều. Nhưng đó là vì chia đều ra cho cả một quân đoàn số lương lên đến gần trăm ngàn người, nếu chỉ một người sử dụng thì là nhiều vô cùng chứ đừng nói cả năm quân đoàn tài nguyên hằng năm.

Ngay khi những người khác bàn tán thì Tần Trung lão già lớn tiếng khẳng định:

"Các lão yên tâm, chỉ là tài nguyên thôi mà, đưa cho hắn xem hắn làm thế nào để dùng hết!"

"Đổi lại chỉ cần có xác của Bạch Ma Hạc, chúng ta có thể sở hữu không dưới mười bộ tác chiến trang phục cao cấp và hơn hai mươi món vũ khí cao cấp!"

Nghe thấy lời Tần Trung nói khá hợp lí Tô Hào và ba người còn lại đều đồng ý cho phép Minh Tu tùy ý sử dụng tài nguyên và phương tiện của cả năm quân đoàn, bao gồm: 6, 7, 9, 13 và quân đoàn 14.

Nhưng cả nhóm Tần Trung lại không biết rằng quyết định này trong tương lai sẽ khiến quân đoàn của bọn họ thiếu thốn kim loại sắt thép trầm trọng.

Minh Tu cùng mấy lão già Tần Trung tại chổ tán chuyện chờ trực thăng đến tiếp ứng. Thời gian qua đi không lâu lắm, mặt trời dần trồi lên từ phía đông, theo ánh sáng ban mai một nhóm mười chiếc trực thăng bay đến, vì trận chiến của Minh Tu và Bạch Ma Hạc quá lớn khiến cây cối cả một khu vực bị san phẳng. Trực thăng dễ dàng đáp xuống.

Minh Tu cùng mấy lão già lên chung một chiếc trực thăng, còn xác của Bạch Ma Hạc đầu đàn được sáu chiếc trực thăng giăng ra một cái lưới lớn mang đi. Một vài phi công trực thăng nhận biết ngay Minh Tu, ai bảo hắn trong trận thủ thành Bình Dương thể hiện quá ư là chói mắt nhiều binh lính vẫn còn nhớ rõ hắn đây.

Thời gian chờ đợi, năm người Tần Trung trực tiếp móc ra rượu và đồ nhắm, vừa uống vừa tán gẩu còn Minh Tu lấy ra những phần thưởng khác kiểm tra một lượt:

Kỹ Năng Tái Sinh×1, kiến thức cơ sở bất kì×1, không gian hệ thống nâng lên hai mươi mét khối.

Thứ nhất là không gian hệ thống, thứ này không đáng nhắc đến làm gì, không gian hệ thống từ năm mét khối tăng lên hai mươi mét khối, gấp bốn lần, nhưng chỉ là chứa đồ mà thôi.

Thứ hai là Kỹ Năng Tái Sinh: Phẩm cấp (Vàng) Đây là kỹ năng bị động, muốn học được kỹ năng này thì cấp độ phải đạt 30, không yêu cầu nghề nghiệp. Sau khi học tập kỹ năng này thì cho dù tứ chi đứt gãy, xương cốt nát bấy, nếu chỉ cần không tử vong đều có thể chậm rãi khôi phục. Tứ chi đứt rời cũng có thể tái sinh, tốc độ tứ chi tái sinh được quyết định bởi cấp độ hiện có cùng hấp thu năng lượng trong quá trình khôi phục.

Cuối cùng là kiến thức cơ sở: một quyển sách dày cộp cỡ mười xăng ti, hiện tại chưa được phép mở vì yêu cầu cần có là đạt cấp 30.

Minh Tu tâm nổi đóa, cái gì cũng đòi cấp 30 mới cho phép, đùa ông à.

Thở ra một hơi, hắn trực tiếp quăng hai món đồ kia vào không gian hệ thống. Đợi về đến Võ Thần Tông hẳn lấy ra xài, nếu mà bây giờ hắn dùng Exp tăng một hơi mười lắm cấp tuyệt đối sẽ dấy lên phiền phức từ mấy lão già rãnh rỗi đang ngồi uống rượu kia.

Không quá ba mươi phút sau, trực thăng đáp xuống căn cứ nhỏ. Tần Trung năm người chỉnh chu trang phục lại cho uy nghiêm trước người ngoài và binh lính của mình.

Nhưng mùi rượu nồng nặc đã bán đứng mấy người bọn họ, đám lính đứng phía dưới mím môi nén cười.

Minh Tu cũng chẳng ở lại lâu, chào hỏi với Tần Trung thêm mấy câu chuẩn bị rời đi thì lão cáo già này lại kéo hắn ở lại. Gọi đến một binh lính thân cận thì thầm to nhỏ gì đó rồi mới quay lại nhìn Minh Tu với ánh mắt thần bí nói:

"Ngươi đi theo tên này đến một nơi, gặp một người, đảm bảo ngươi sẽ không thất vọng!"

Tính tò mò bị bới lên, hắn đi theo tên binh lính đó đến một tòa nhà như trạm xá cấp cứu khẩn cấp.

Không cần binh lính kia dẫn đường thêm, Minh Tu đã phát hiện người mà Tần Trung muốn hắn gặp.

Một thiếu nữ xinh đẹp bận một thân trắng sạch quần áo bác sĩ, thân hình đầy đặn không thừa không thiếu đang bận bịu chạy khắp các giường bệnh, kiểm tra từng bệnh nhân.

Có một vài bệnh nhân vết thương quá sâu, không thể cầm máu. Nàng liền mở ra lòng bàn tay hướng về miệng vết thương, từ trong lòng bàn tay của nàng tỏa ra ánh sáng màu xanh lục dịu dàng.

Ánh sáng xanh lục đến đâu, các vết thương nhanh chóng dừng xuất huyết, miệng vết thương cũng bắt đầu khép lại và đóng vảy. Sau khi vết thương đóng vảy nàng mới ngừng lại tìm đến bệnh nhân kế tiếp, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nét mệt mỏi nhưng nàng vẫn cố gắng vì trong trận chiến này có quá nhiều người bị Bạch Ma Hạc bầy đàn tấn công, bị thương hơn ngàn người.

Minh Tu trầm tư nhìn thiếu nữ, thiếu nữ không ai khác là Trịnh Nhã. Từ khi có mộc dị năng Minh Tu cho, Trịnh Nhã đã điên cuồng tu luyện hòng có ích cho Minh Tu.

Đền đáp lại sự nổ lực, nàng thiên phú tu luyện rất nhanh. Chỉ mới ba tháng nàng đã đột phá đến cấp mười, không những vậy mộc hệ dị năng của nàng còn biến dị, không chỉ có khả năng công kích mà còn có khả năng chữa trị vô cùng có ích.

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 249

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.