Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về

Tiểu thuyết gốc · 1432 chữ

Chương 47

Thở dốc giây lát Yoruka bắt đầu di chuyển hông của mình, nàng như nữ kị sĩ cưỡi ngựa, ở trên cơ thể Minh Tu bắt đầu nhún nhảy.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…

Mông thịt đầy ắp liên tục va chạm hạ thể Minh Tu, mỗi một lần nhún lên ngồi xuống đều khiến côn thịt chen chút vào từng ngõ ngách, nàng đầy khoái ý cất tiếng rên rỉ lên:

“Hừ… hừ… sướng… sướng…”

“Lão công tuyệt quá, thiếp sướng... thiếp sướng!”

“Ưm ưm ưm ưm…”

Sau cùng, từng lời nói đã chuyển thành âm thanh rên rỉ vô nghĩa, nàng lắc lư vòng eo nhún nhảy hạ thân, tốc độ ngày càng nhanh chóng.

Minh Tu chỉ biết ngửa mặt lên trần nhà mà hưởng thụ, côn thịt của hắn đang được nhục động mềm mại chăm sóc.

Bạch Bạch Bạch Bạch Bạch

Hai bầu sữa của nàng lắc lư lên xuống, đầu núm cứng lên, nàng càng nhún càng hăng, bàn tay ngọc ngà tự động xoa bóp hai bầu sữa của mình.

Không biết qua bao lâu, khi tần suất ma sát giữa hai bộ phận tư mật ngày một dữ dội, côn thịt một lần nữa phình to lên, nó có chút co giật, đỉnh lấy toàn bộ huyệt động chật hẹp của nàng.

“Ưm… sướng chết mất, thiếp ra…”

Yoruka nghẹn ngào trong lòng, vô số sợi dây thần kinh mẫn cảm kéo căng, linh hồn như lắp lìa khỏi thân thể.

Rùng mình liên tục, vách thịt bên trong âm đạo chật chội điên cuồng co thắt, bóp chặt lấy côn thịt của Minh Tu.

“Á…”

Yoruka không hề thẹn thùng hét to, đạt đến đỉnh cao của nhục dục.

Mà cùng lúc đó, côn thịt của Minh Tu cũng mạnh mẽ cộng hưởng, vô số luồng sinh mệnh nóng hổi đầy ắp bắn ra, triệt để hòa quyện vào âm tinh của Yoruka.

Hỗn hợp trắng đục với mùi vị kích tình lan tràn khắp không gian, nàng vô lực nằm bẹp dí, cơ thể đè ép lên người Minh Tu, liên tục thở hổn hển.

Mà Minh Tu lúc này cũng sướng như điên, bàn tay ôm lấy thân thể xinh đẹp chầm chậm vuốt ve.

Yoruka thân hình có chút cứng lại, khoái cảm chạy mất trời mây, một cảm giác giật thót chạy đến, cảm giác như con mèo nhỏ bị bắt quả tang ăn vụng.

Nàng ngước mặt lên nhìn Minh Tu, thứ nàng thấy được là khuôn mặt tràn đầy hưởng thụ của hắn. Bất chợt hắn lật người lại, đè lên thân thể mềm mại của nàng, hiển nhiên một lần chưa làm hắn thỏa mãn.

Hắn nhắm côn thịt ngay âm đạo của nàng, mạnh mẽ đâm vào. Bắt đầu hưởng thụ Yoruka dâm đản, Yoruka chỉ có thể vô lực để hắn càn quấy, miệng phát ra thanh âm đầy gợi dục.

Chính bản thân Minh Tu cũng không biết đêm đó hắn đã làm bao nhiêu lần, ra bao nhiêu lần. Chỉ biết giữa chừng Yoruka quá mệt mỏi nên bất tỉnh đi mất, bỏ lại Minh Tu vẫn đang hì hục cày cấy.

Sáng sớm ngày hôm sau, Yoruka không còn chút sức lực nào để rời khỏi giường. Âm đạo vẫn còn vết tích giao hoan, tinh dịch của hắn đã rĩ ra, khắp cơ thể của nàng chi chít vết hôn và nút của Minh Tu để lại.  (Nút: dùng miệng nút mạnh lên vùng da nào đó khiến vùng da đó đỏ lên giống vết bớt, nếu mạnh có thể để lại vết thâm tím, nhưng nút sẽ không có cảm giác đau, nó chỉ giống như main cố ý để lại như đánh dấu rằng đây là nữ nhân của ta vậy. Các vết nút chỉ tồn tại khoảng sáu, bảy tiếng là trở lại như bình thường)

Trở lại hiện tại!

Kìm nén lại dục vọng của bản thân, Minh Tu chào hỏi đôi chút với Michael rồi tay trái vòng qua eo Yoruka, tay phải nắm lấy hông Trịnh Nhã rời đi, hắn không biết rằng sau khi rời đi một thiếu nữ lòng buồn rầu, ánh mắt vẫn luôn dõi theo hắn.

Minh Tu tại sáng sớm ngày hôm sau liền trở về Võ Thần Tông phân bộ ở thành phố Hồ Chí Minh. Khi nhìn thấy Kha tổng quản, Kha tổng quản một mặt lo lắng nhìn về phía Minh Tu nói: "Ta nghe nói tại Cà Mau thành bên ngoài căn cứ gặp được một đầu 50 cấp yêu thú tập kích."

"Đúng vậy a, lúc ấy ta ở đấy, 50 cấp yêu thú thật là kinh khủng. Nếu không phải Tần Trung tướng quân đuổi tới, ta cũng là khó lòng sống sót." Minh Tu cũng là cười nói, 50 cấp thú cường đại là không thể nghi ngờ, bất quá Minh Tu tin tưởng mình không bao lâu sau cũng có thể cường đại đến trình độ đơn thương độc mã tự tay chém giết 50 cấp yêu thú, mà không nhờ đến sự trợ giúp của ai khác.

Còn việc hắn giết được Bạch Ma Hạc thì dấu nghẹm đi, hắn làm sao muốn dấu chứ, nên nhớ nếu tin này truyền đi xa, hắn sẽ trở lên nổi tiếng và thu về không ít điểm danh vọng nha.

Nhưng hắn chưa điên đến mức đó, nếu chỉ là việc đánh bại một thiên tài nào đó thì hắn cũng sẽ nổi tiếng nhưng không bằng việc giết được 50 cấp yêu thú. Nhưng về độ an toàn sẽ cao hơn, nếu chỉ là đánh bại thiên tài nào đó thì cùng lắm là thường xuyên thách đấu, còn việc giết được 50 cấp yêu thú thì là là một tin chấn động, có thể sẽ có người ngưỡng mộ hắn mà vô cùng ủng hộ, nhưng đi kèm cũng sẽ có người ghen ghét hắn mà muốn hắn chết hoặc nhẹ hơn là làm khó hắn đủ kiểu.

Kha tổng quản bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Đầu 50 cấp yêu thú trở thành tang thi đeo trên người tử khí đi lung tung khắp nơi, đáng tiếc, trước khi nó chết thì đã đi qua hơn mười tòa thành trấn khác nhau."

"Thành trấn lớn thì không vấn đề gì, nhưng thành trấn nhỏ thì khác!"

"Chỉ mới báo cáo gần đây thôi mà đã có đến bốn thành trấn nhỏ bị thất thủ rồi!"

Minh Tu không biết làm sao tiếp lời, thế là đổi chủ đề: "Kha tổng quản, ta đã thành công tìm được căn cứ của Dị Nhân."

"Cái gì?" Kha tổng quản sững sờ, căn cứ của dị nhân tại hai mươi năm trước lời đồn thực sự có tồn tại, Minh Tu xác nhận nhiệm vụ này hắn căn bản không cảm thấy Minh Tu có bao lớn cơ hội tìm thấy thông tin thiết yếu.

Minh Tu tằng hắng một cái: "Vận khí ta coi như không tệ."

Nói, Minh Tu đem ba lô mở ra, giả vờ lục lọi lên, thực chất là liên thông với không gian hệ thống. Kia một ba lô ngoại trừ chứa chút ít quần áo dự phòng ra thì chẳng có gì khác, châu báu, đồ trang sức hay đồ thiết yếu đều đã ném vào không gian hệ thống, Kha tổng quản góc miệng run rẩy, Minh Tu sẽ đem ra thứ gì đây?

"Cái này... Hẳn là có thể chứng minh đi, bất quá đối với đồ dùng của Dị Nhân ta không có nghiên cứu, cũng không biết rõ có phải hay không. Vẫn là gọi người ủy thác nhiệm vụ tự mình đến nhìn xem." Kha tổng quản tiếp nhận một xấp ảnh Minh Tu đưa cho hắn, nhìn thấy trong đó hình ảnh cũng là sợ hãi thán phục.

Hiển nhiên Minh Tu đã chụp hình lại cả căn phòng kim loại đó nhằm làm bằng chứng, chứng minh.

Kha tổng quản không giống Minh Tu không có nghiên cứu gì về Dị Nhân người, nhìn ngoại hình cũng phải biết lão đã hơn bảy mươi tuổi rồi, điều này chứng tỏ lão đã từng tham chiến chống lại Dị Nhân. những thứ thiết bị không không phải của người trái đất này vô cùng quen thuộc đối với lão.

"Được." Minh Tu tự nhiên là sẽ không cự tuyệt. Người treo thưởng nhiệm vụ này nhưng là một đại nhân vật của thành phố Hồ Chí Minh!

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 305

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.