Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới không hòa bình

Tiểu thuyết gốc · 1408 chữ

Chương 52

Lí do tại sao Trịnh Nhã ở đây ư, chỉ có thể nói ngắn gọn là Minh Tu đã bắt cóc nàng đến đây.

Vào cái ngày hắn từ căn cứ nhỏ ở Cà Mau thành trở về thành phố Hồ Chí Minh, hắn đã đem nàng nhốt vào không gian hệ thống. Đương nhiên vì sợ nàng ở trong đó cô đơn nên hắn cũng tiện tay đem Yoruka bỏ vào luôn cho tiện... , không phải, gọi là cho hai cô nàng ở chung bầu bạn cũng như tiếp xúc cho thân quen.

Nói gì thì nói, Minh Tu vẫn hơi lo lắng vì mùi dấm chua từ Yoruka phát ra.

Nhưng hắn đã lo dư thừa, sau khi về đến biệt thự hắn liền đem hai nàng thả ra. Nhưng nó hoàn toàn khác với bao nhiêu trí tưởng tượng của hắn về tình trạng của hai người.

Không giận dỗi, không cãi vả, càng không có chút gì là không hòa thuận cả. Trịnh Nhã và Yoruka sau khi từ không gian hệ thống đi ra, lại xưng hô tỷ muội với nhau, thậm chí còn dám chơi Threesomes.

Trịnh Nhã thì có thể bình thường, vì tính cách của nàng khá hiền lành và chiều theo ý lão công.

Nhưng Yoruka trái ngược hoàn toàn, nàng tính cách rất độc chiếm. Thấy nàng cùng nữ nhân khác hầu hạ hắn, chính bản thân hắn cũng không ngờ trước tình huống này.

Trở lại hiện tại

Minh Tu tiến lại cạnh giường, khẽ lay động vai mềm của Trịnh Nhã, miệng thì thầm vào tai của nàng:

"Dậy nào mèo lười ngủ nướng, xem lão công đem gì đến cho nàng này!"

Bị lời nói của Minh Tu thoang thoảng vào tai, Trịnh Nhã mí mắt hơi run run. Nàng như một con mèo, ngoan ngoãn dụi dụi đầu vào ngực Minh Tu, miệng thêu thào:

"Cho thiếp ngủ thêm chút nữa đi, chỉ thêm năm phút nữa thôi."

Căn bệnh mà rất nhiều người gặp phải kể cả khi còn đang thời đại hòa bình hay là đã thay đổi thành thời đại mới, ân, căn bệnh mang tên "thêm năm phút nữa thôi".

Giấc ngủ là chưa bao giờ đủ, trung bình thông thường giấc ngủ của mỗi người là 8 đến 9 giờ.

Nhưng đó chỉ là trung bình, nếu đang trong cơn mê ngủ. Cái câu nói "thêm năm phút nữa thôi" đó sẽ là dài vô cùng, hết năm phút này đến năm phút kia, nên tốt nhất là ngủ sớm, đặt báo thức dậy sớm để tập làm một thói quen cho cơ thể.

(Giống như tác nè, ngủ vào khoảng thời gian 10h đến 10h30 và dậy vào khoảng thời gian là 6h30 đến 7h sáng. Cái này là chức năng sinh lí đã quen thuộc nhé vì thời gian mình lên lớp để học của tác là 8h sáng và kết thúc lúc 11h45)

Hiển nhiên việc Trịnh Nhã ngủ nướng không phải vì nàng ham ngủ mà nguyên nhân là do kẻ đang quấy rối nàng giấc ngủ, ân, chính là bản thân hắn: Minh Tu!

Phì cười một cái, Minh Tu đở Trịnh Nhã ngồi dậy. Để nàng tựa vào ngực của bản thân rồi lấy ra dược tề lúc lắc trước mặt nàng nói:

"Tèn ten, đố nàng biết đây là gì?"

Trịnh Nhã bị Minh Tu đở dậy hơi dụi dụi mắt nhìn cái lọ màu đỏ trên tay của hắn. Vài giây đầu nàng chẳng có biểu hiện gì cả, nhưng mười giây, hai mươi giây, ba mươi giây.

Trịnh Nhã giật mình khi nàng nhìn thật kĩ chiếc lọ trong tay Minh Tu, nàng hít sâu vào một hơi. Nàng biết chiếc lọ màu đỏ nàng, đây không phải dược tề hay sao, thứ mà nàng nhìn thấy trên mạng với giá cắt cổ đó ư.

Một lọ dược tề thôi cũng có thể cái biến thể chất vô cùng mạnh mẽ, nếu dị năng giả thông thường tu luyện muốn thăng lên một cấp thì cho dù là thiên tài nổi bật nhất thì từ khoảng thời gian từ cấp 20 đạt đến cấp 30 là vô cùng gian nan, thời gian để lên một cấp ít nhất cũng phải một tháng, người kém hơn có thể lên đến ba tháng.

Nhưng nếu phục dụng dược tề, thì một tháng thời gian hả? Xin lỗi qua chậm. Người sau khi phục dụng dược tề thiên phú, thể chất được cường hóa diện rộng. Thời gian một tháng, họ có thể đạt đến ba, bốn cấp liên tục!

Trịnh Nhã sau khi trở thành dị năng giả cũng muốn sử dụng dược tề nhằm cãi thiện thể chất cho bản thân. Nhưng giá cả quá cao, tiền trong túi của nàng không mua lấy nổi một lọ, cho dù là lọ giá thấp nhất cũng hơn ba trăm triệu.

Ân, mua tinh huyết với giá chỉ một trăm triệu, phối thêm dược liệu vào nữa thì bán mỗi lọ ba trăm triệu. Trong khi đó Tinh Huyết Toản chỉ với một khối như nắm tay thôi đã có thể chết tạo được năm, sáu lọ dược tề.

Cách làm giàu thật nhanh quá đi

Trịnh Nhã mắt tròn xoe hết nhìn lọ dược tề lại quay sang nhìn Minh Tu. Nhưng nàng cũng nhanh chóng ỉu xìu, Minh Tu thấy vậy liền nhét lọ dược tề vào tay nàng, ép nàng phải cầm lấy nó.

Làm sao hắn không hiểu suy nghĩ của Trịnh Nhã được chứ. Tất cả thứ tốt nàng đều muốn để cho Minh Tu sử dụng.

"Chàng giữ lấy....!" Trịnh Nhã còn chưa kịp từ chối thì ngay lập tức nàng đã bị Minh Tu khóa miệng. Hắn hôn nàng vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần cuồng nhiệt, chiếc lưỡi của hắn cạy ra hàm rằng của nàng, tìm đến chiếc lưỡi nhỏ xinh của nàng.

Trịnh Nhã cũng vô cùng phối hợp, chiếc lưỡi của nàng cùng hắn chao qua đảo lại liên tục.

Hơn mười phút sau, Minh Tu mới buông tha môi của Trịnh Nhã. Một sợi tơ trong suốt vẫn còn nối từ miệng hắn và nàng, hắn nhẹ nhàng nói:

"Đây là đồ ta chuẩn bị riêng cho nàng đừng từ chối!"

"Ưm... Ừm!"

Trịnh Nhã khuôn mặt vẫn còn ửng hồng, nép vào ngực Minh Tu tham lam hít thở mùi hương trên người hắn.

Bất chợt sau lưng Minh Tu, Yoruka đã ôm lấy hắn từ phía sau. Nũng nịu nói:

"Đừng quên thiếp chứ, lão công!"

Nàng chẳng có chút ghen tuông gì với Trịnh Nhã cả mà chỉ muốn cùng hai người hưởng thụ giây phút bình yên này.

Thành thật, thế giới ngoại hình thì vô cùng bình yên. Nhưng không như vậy, hai quốc gia Fiore (Đức) và Athanos (Nhật Bản) vẫn luôn ngầm gây rối khắp nơi.

Ai chưa biết sự phân bố của các quốc gia mời ghé sang (Tôi trở thành cơ khí sư 18+) đọc nhé, bên đó là phần 1!

Fiore thì quá quen thuộc rồi, người đức thời hòa bình từng hai lần gạ kèo solo với cả thế giới, bọn họ nổi tiếng với chế độ phát xít, cái chế độ đáng lẻ phải bị xóa sạch sẽ khi chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc.

Không kém Fiore(đức), Athanos(nhật bản) cũng đã bị chế độ phát xít thao túng. Từ thời khắc thế giới thay đổi, bọn họ vẫn luôn bành trướng thế lực ra khắp châu á.

Tội nghiệp Trung Quốc, cái đất nước hơn mấy tỉ dân mà để cho một nước nhỏ không bằng một tỉnh của mình (nhật bản) chiếm mất.

Nhưng nực cười thay, với quân đội số lượng hơn hai mươi triệu quân Trung Quốc hoàn toàn thua trận trước Nhật Bản chỉ vỏn vẹn một triệu năm trăm ngàn quân.

Đúng vậy, hai mươi triệu thua trắng một triệu năm trăm ngàn quân.

Buồn cười hơn nữa, hai mươi triệu quân này chỉ chiến đấu vỏn vẹn một tháng thì hoàn toàn bị tiêu diệt không còn một mống.

(Không tính bọn đào ngũ nhé)

Chỉ mất một tháng, phát xít nhật hoàn toàn thôn tính Trung Quốc mà thiệt hại chỉ hơn năm trăm ngàn quân cùng các loại vũ khí khác nhau.

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 245

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.