Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giây phút yên bình

Tiểu thuyết gốc · 1391 chữ

Chương 54

Trong hai ngày chờ đợi, Minh Tu cũng không tính lãng phí. Hắn lấy ra một xấp giấy A3 cùng bút và thước đo.

Mặc dù mọi ngóc ngách của bộ cơ giáp đều nằm trong đầu của hắn, nhưng chỉ là đầu mà thôi. Hắn không giám chắc bản thân sẽ không quên một chi tiết bất kì nào đó!

Minh Tu liên tục di chuyển chiếc bút, từng nét bút, số liệu được vẽ và nghi rõ ràng.

Xấp giấy A3 trắng dần thấp đi, trong khi xấp giấy đã được vẽ ngày một cao lên. Khoảng thời gian hai ngày, hắn cũng không hoàn toàn chỉ dùng để vẽ thiết kế của AR-063, lúc hắn chán sẽ buông xuống bút đi dạo quanh nhà, trêu ghẹo Trịnh Nhã và Yoruka.

Hai nữ vì được Minh Tu chăm bón hằng đêm nên cũng vô cùng xinh đẹp, hồng nhuận.

Riêng Trịnh Nhã càng tiến bộ vượt bậc, chỉ với hai ngày thời gian nàng đã tiếp tục đột phá cấp 11. Đây nào còn là thiên tài nữa, đây chỉ có thể gọi là yêu nghiệt.

Chính bản thân Minh Tu cũng có chút cảm khái, nếu hắn không có hệ thống thì chắc bây giờ đã trở thành một cái xác vô danh nào đó rồi.

Rất nhanh hai ngày trôi qua, Minh Tu nhận được thứ mà mình mong muốn từ Tần Trung. Một chiếc xe tải cỡ trung chở theo 960kg sắt thép và các dạng kim loại khác.

Chờ lúc người lái xe không chú ý hắn một hơi nhét hết số kim loại đó vào không gian hệ thống rồi mới rời đi, để lại tên tài xế ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

"Quái lạ sao lại nhanh như vậy, còn chưa tới một phút mà!"

"Ta cùng bốn người khác phải mất ba mươi phút mới đem chổ này để lên xe được đấy....!"

Tên tài xế rời đi vừa thầm nghĩ

Còn Minh Tu khi có được nguyên liệu liền vội vàng trở về tầng hầm dưới biệt thự của hắn. Lấy ra 960kg kim loại kia chất thành một đống trong góc tầng hầm!

Từ lúc bắt tay vào việc chế tạo, hắn hoàn toàn bỏ quên thời gian xung quanh mình, chỉ chăm chú hết sức vào việc chế tạo cơ giáp cho đến khi Yoruka xuống kêu hắn lên ăn cơm tối hắn mới biết thời gian đã trôi qua thanh như vậy, đại khái khoảng 7 tiếng đông hồ, từ  12 giờ trưa đến 19 giờ tối.

Ngồi trên bàn ăn với hai thiếu nữ xinh đẹp nhưng Minh Tu vẫn khá khó chịu, khó chịu vì chuyện gì ư?

Hắn khó chịu vì từng đó thời gian hắn chỉ mới chế tạo được khung của bộ cơ giáp mà thôi, tính toán tiến trình chỉ mới đạt đến 15%.

Nhưng bù lại, kỹ năng Chế Tạo sơ cấp của hắn không biết từ bao giờ độ thành thạo đã đạt đến 100%, chỉ chờ hắn chấp thuận để thăng lên trung cấp mà thôi.

Minh Tu làm sao dám chậm trễ, hắn cho phép thăng cấp kỹ năng Chế Tạo đạt đến trung cấp.

Ngay khi kỹ năng Chế Tạo đạt đến trung cấp, một luồng thông tin khổng lồ xuất hiện trong đầu của hắn khiến hắn ôm lấy đầu gục xuống bàn ăn.

Có thêm kiến thức cũng vui đó, nhưng vì thông tin quá ồ ạt làm  đầu của hắn có phần không Load kịp dẫn đến hắn đau đầu vô cùng.

Trịnh Nhã và Yoruka hai nữ thấy Minh Tu gục xuống bàn, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn lập tức lo lắng. Hai nữ nghĩ rằng Minh Tu vẫn còn vết thương do chiến đấu với Bạch Ma Hạc nhưng lại giấu không chịu đi chữa trị nên khi vết thương tái phát mới đau đớn như vậy.

Ân, nếu để Minh Tu biết suy nghĩ của hai nữ hiện tại chắc chắn sẽ giơ ngón tay cái lên khâm phục, trí tưởng tượng thật phong phú.

Táo Thiên Đàng là vật phẩm xuất ra từ hệ thống, trăm phần trăm công hiệu giống hệt với giới thiệu vật phẩm.

Nhưng cho dù vật phẩm gì cũng có giới hạn, lấy ví dụ rõ nhất là Táo Thiên Đàng:

"Tên: Táo Thiên Đàng"

"Phẩm chất: Lục"

"Công dụng: chữa trị mọi vết thương 100%, từ thân xác cho đến linh hồn, giới hạn: chỉ có tác dụng 100% đối với người dưới lv50, người trên lv50 tác dụng sẽ bị giảm xuống còn 50%, lv60 tác dụng giảm xuống còn 30%, lv70 tác dụng giảm xuống còn 10% và đối với lv80 trở lên sẽ không còn tác dụng."

Được hai thiếu nữ dìu lên giường còn được hai nàng chủ động tháo xuống quần áo của bản thân hòng tìm kiếm vết thương, nhưng loay xoay hơn mười phút hai nàng vẫn không tìm được vết thương nào trên người hắn hoặc làm sao để hắn hết đau đớn.

Thậm chú Trịnh Nhã đã rơm rớm nước mắt muốn khóc, nếu không phải Minh Tu nhanh chóng tiếp thu hoàn tất thông tin từ kỹ năng ngồi dậy trấn an nàng, chỉ sợ nàng sẽ khóc ướt hết giường gối mất.

Đặt lên môi Trịnh Nhã một nụ hôn sâu nhằm an ủi nàng, nhưng chỉ sau một vòng đánh lưỡi Minh Tu đã dễ dàng khiến nàng hứng tình, khuôn mặt ửng hồng đầy mị hoặc khiến Minh Tu không kìm lòng được đẩy ngã nàng ra giường, mạnh bạo xé rách quần áo của nàng, dùng côn thịt của bản thân tiến vào huyệt động của nàng.

"Ah... sướng... lão công thật tuyệt... Ah...!"

Trịnh Nhã đầu óc nhanh chóng trở lên mụ mị miệng không ngừng rên rỉ, chủ động ôm hôn mặt của Minh Tu, hai tay vòng qua cổ của hắn, hai chân chéo qua ôm lấy hông của hắn, không muốn hắn bắn ra ngoài.

Yoruka nhìn qua chỗ Minh Tu cùng Trịnh Nhã quan hệ với nhau, khuôn mặt vui vẻ, chủ động cởi quần áo của mình ra, chỉ còn lại quần lót viền ren và áo ngực mà thôi, làm cho nàng thoạt nhìn càng thêm hấp dẫn.

Yoruka cởi quần áo ra chủ động đi lên giường lớn, lè lưỡi giống như xà nữ liếm thân thể của Minh Tu và trợ hứng cho hắn.

Nên nhớ đây không phải là lần đầu nàng cùng Minh Tu và Trịnh Nhã Threesomes.

Trịnh Nhã không lâu là bị Minh Tu cường tráng trùng kích cho nên phát ra âm thanh rên rỉ, sau đó vô lực xụi lơ trên giường, âm đạo tràn ra dịch thể màu trắng.

Minh Tu trực tiếp kéo lấy Yoruka và đặt lên người của Trịnh Nhã hung hăng tiến vào cơ thể của nàng.

"Ah!"

Bị hắn thô bạo tiến vào, Yoruka cũng rên lên một tiếng nhưng vì âm đạo của nàng đã sớm ướt đẫm nên nhanh chóng thích ứng được sự mạnh mẽ của hắn.

Sau hơn ba tiếng đồng hồ Yoruka, Trịnh Nhã đã bị Minh Tu giày vò xương cốt mềm nhũn, thở không ra hơi. Hắn ôm lấy hai thiếu nữ chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Minh Tu ngứa mũi không nhịn được hất xì, hắn mở to mắt, chỉ thấy Yoruka đang dùng tóc chọc vào mũi của hắn.

Hai tay của Yoruka chống lấy khuôn mặt, nhìn qua Minh Tu lộ ra nụ cười mê người:

"Sáng sớm tốt lành! Lão Công!"

"Chào buổi sáng!"

Minh Tu thoáng cái ôm lấy Yoruka và hôn lên mặt vưu vật này.

Trịnh Nhã cũng bị cử động của hai người mà tỉnh lại, vì quá mệt mỏi nàng như con mèo nhỏ rúc vào lòng Minh Tu, dùng cái đầu cọ cọ vào ngực hắn.

Đây đã là một thói quen của nàng kể từ khi bắt đầu sống chung với Minh Tu. Chuyện này lâu lâu cũng khiến Minh Tu thầm cười đôi chút vì Trịnh Nhã đã 19 tuổi rồi trong khi cử động của nàng lại giống như đang làm nũng Minh Tu, một thiếu niên mới 16 tuổi.

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 243

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.