Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người quen!

Tiểu thuyết gốc · 1493 chữ

Chương 39

"Là người quân đoàn 7! Kia bắn bị thương Bạch Ma Hạc là Tần Trung tướng quân! Chúng ta được cứu rồi!" Người trong phòng quan sát kinh hỉ kêu lên.

"Quân đoàn 7?" Minh Tu cũng là giật mình. Có không ít quân đội đóng quân quanh khu vực này, nhưng đến đầu tiên lại là quân đoàn 7. Cái này quân đoàn 7 là ở Bình Dương thành phải di chuyển ít nhất bốn ngày đường mới đến, cũng là ở xa nhất nhưng lại là đội đến đầu tiên, rốt cục những nơi còn lại làm gì mà bây giờ còn chưa đến!

Ngay lúc Minh Tu suy nghĩ vẫn vơ, nhóm trực thăng đã tiến vào phạm vi căn cứ nhỏ.

Tần Trung nhóm người cùng hơn sáu mươi binh lính vũ trang bước khỏi trực thăng, các binh lính súng trường giơ lên trời liên tục oanh kích.

Từng viên đạn nhỏ như ngón tay út đầu đạn màu trắng bay đến, trông có vẽ bình thường nhưng đến khi những viên đạn này chạm trúng mục tiêu thì ngay tức khắc phát nổ. Không sai, loại đạn mà những binh lính này đang dùng là đạn nổ, phát minh của Minh Tu.

Mỗi viên đạn bạo phát lực hệt như môt khỏa lựu đạn, mỗi thành viên chỉ vừa xả hết một băng đạn ba mươi viên/một băng, 60×30=1800 viên đạn chẳng khác gì một ngàn tám trăm khỏa lựu đạn liên tục oanh minh.

Máu xác của cấp thấp Bạch Ma Hạc rơi rụng khắp nơi, nhiều người bên dưới còn bị tắm trong máu.

Nhìn thấy cảnh tượng nay Minh Tu cũng có chút cảm khái thầm nghĩ. "Xem ra Bình Dương thành đã có thể tự chế tạo loại đạn này rồi!"

Chính bản thân hắn cũng không biết, khoảng thời gian hai tháng ở Bình Dương thành, hắn giúp Tần Trung chế tạo hơn năm mươi vạn viên đạn lửa và năm mươi vạn viên đạn nổ, tổng là một trăm vạn viên đạn!

Lão đầu Tần Trung dù đã dốc hết sức cũng không thể tìm ra cách chế tạo được nên lão tiếc của, đã cố ý trữ lại sử dụng dần chứ không mang ra sử dụng đại trà, có thể nói số lượng viên đạn này chỉ là hàng trữ lại chứ không phải sản xuất mới.

"Hừ, cái này bầy đàn Bạch Ma Hạc mang theo tử khí, đã tập kích hơn mười thành trấn, căn cứ. Đã đuổi theo tung tích nó ba ngày ba đêm, tuyệt đối không thể thả nó rời đi!" Tần Trung dù đã hơn sáu mươi tuổi lão đầu nhưng khí phách vẫn rất hiên ngang, không thẹn với chức vị đại tướng của mình. (Gừng càng già càng cay)

"Yên tâm đi lão Tần, cái này Bạch Ma Hạc đầu đàn mang trên người tử khí, thực lực tăng cao nhưng đã đánh mất suy nghĩ của một yêu thú cấp cao rồi, giờ nó chỉ còn bản năng của tang thi mà thôi!" Nam tử cầm trong tay một thanh huyết sắc trường thương liếm liếm miệng môi, trong mắt tràn đầy khát máu chi ý!

Dát ô!"

Bạch Ma Hạc bén nhọn tiếng kêu. Nó lại là không cùng mấy người kia dây dưa, mà là hai cánh chấn động, phóng lên tận trời, đúng là chuẩn bị trốn.

Dĩ nhiên nó đã trở thành tang thi nhưng vẫn giữ đôi chút bản năng chạy trốn của yêu thú. Bị nhóm Tần Trung nhiều lần tập kích nó cũng không có ngu ngốc muốn lao đến ăn đòn.

"Truy!"

Tần Trung không chút do dự nói, Tô Hào trong nhóm hắn có được phong dị năng, có thể cưỡi gió. Lúc này khống chế lấy cuồng phong, mang theo bốn cái đồng đội hướng về Bạch Ma Hạc nơi xa mà đuổi tới.

(Nói trước nhé: dị năng giả đạt đến 60 cấp mới có thể ngự không, thật chất đạt đến 50 cấp đã có thể ngự không rồi nhưng vì năng lượng của dị năng giả cấp 50 không đủ để duy trì ngự không lâu nên phù hợp nhất vẫn là cấp 60. Ngoài ra có trường hợp ngoại lệ là sở hữu Phong dị năng, tạo ra một đợt phong bạo bay lên!)

"An toàn!" Minh Tu trong lòng cũng là thở dài một hơi.

"Ô ô ô... Ta muốn về nhà, ta sẽ không đi mạo hiểm nữa!"

Mà có người sau khi nhìn thấy căn cứ nhỏ bị phá hủy, không khỏi là khóc ồ lên, lòng tin bị đả kích. Yêu Thú khủng bố như vậy làm trong lòng bọn hắn để lại ám ảnh vô cùng, khó có thể quên được.

Đương nhiên, loại người tâm tính không kiên định này, tương lai cũng không thể trở thành cường giả được.

"Trước tiên nên kiểm tra nàng ấy đã!"

Minh Tu vội vàng tìm một nơi sạch sẽ một chút, đưa Yoruka ra khỏi không gian hệ thống.

Nhìn lổ máu trên bắp đùi của Yoruka, Minh Tu càng đau sót trong lòng hơn. Hắn lấy ra thuốc sát trùng và bông băng giúp nàng sơ cứu.

Chỉ là sơ cứu mà thôi, với vết thương như vậy bắt buộc phải đi bệnh viện điều trị.

Yoruka thấy hắn quan tâm lo lắng cho mình như vậy lòng cực kì vui vẽ nghĩ:

"Lão công thật tốt, gặp được lão công là phúc phận của ta!"

Sau khi sơ cứu vết thương cho Yoruka, Minh Tu đưa nàng vào không gian hệ thống để nàng nghỉ ngơi, còn bản thân thì nhìn về phương hướng Bạch Ma Hạc với ánh mắt tức giận.

"Ngươi nghĩ ngươi có thể chạy thoáy? Vậy là ngươi nhầm to rồi!" Minh Tu cũng không nhịn được sự tức giận của bản thân. Hảo, 50 cấp yêu thú thì mạnh lắm sao, để xem hắn giết con to xác yêu thú này như thế nào. Cuối cùng Minh Tu quyết định, lần mò theo giấu vết, nhằm có thể hay không làm thịt được con yêu thú này.

"Tựa hồ là hướng bên này đi." Nghĩ đến liền làm, Minh Tu triển khai Hư Không Bộ bộ pháp, cả người như một đạo gió táp hướng về phía Bạch Ma Hạc, Tần Trung bọn người mà đi.

"Đinh: phát hiện nguyên liệu đẳng cấp 50 phải chăng nhặt?"

Minh Tu chạy ra hai ba phút, đột nhiên hệ thống tăng lên âm thanh truyền đến. Minh Tu lúc này mới phát hiện tại phía trước một cây đại thụ trên nhánh cây treo một cái lông vũ to như một người trưởng thành!

Đây chính là lông vũ của 50 cấp Bạch Ma Hạc đầu đàn nha~! Thứ này ngay cả đạn pháo cũng không thể phá đấy!

"Nhặt!" Minh Tu vội vàng nói. Thứ này đối với Minh Tu mà nói quả thực là một trận cơ duyên nhỏ a!

"Nhặt thành công, thu được ×1 nguyên liệu 50 cấp lông vũ của Bạch Ma Hạc!"

Minh Tu tiếp tục hướng về phương hướng kia mà đi. Sau đó không lâu hắn lại nhặt được một cộng lông vũ khác, có trộn lẫn với máu, hẳn là Tần Trung nhóm người và Bạch Ma Hạc giao chiến rơi xuống.

"A?"

Minh Tu chợt thấy phía trước rơi xuống một khỏa quang đoàn, quang đoàn bên trong là đồ án một thanh phi đao. Trong lòng của hắn hiếu kì, lựa chọn nhặt, cái này phi đao chính là của Tô Hào.

"Đinh: nhặt thành công, kí chủ có thể học được võ kỹ Loạn Lưu Phi Đao phải chăng học!"

Cái gì? Cầm lên vũ khí của người khác cũng có thể học võ kĩ của người đó!

Loạn Lưu Phi Đao: dùng phong dị năng gia trì bên trên lưỡi đao, bộc phát ra tuyệt cường một kích!

"Dát ô!"

Minh Tu tiếp tục đi tới, hắn nghe được nơi xa truyền đến một tiếng minh khiếu thê lương, là Bạch Ma Hạc đầu đàn. Chẳng lẽ đã bị Tần Trung nhóm người chém giết?

"Đi qua một chút." Minh Tu bước chân càng vội, hắn đã xác nhận làm nhiệm vụ tiêu diệt Bạch Ma Hạc đầu đàn, vì thế không thể để Tần Trung nhóm người giết chết nó được, Minh Tu nhanh chóng hướng về địa phương mà truyền đến tiếng kêu thảm kia. Hắn nhìn thấy nơi xa một con toàn thân lông vũ trắng bạch đang phủ phục trên mặt đất, chính là Bạch Ma Hạc!

Bất quá lúc này Bạch Ma Hạc chưa tử vong. Trên cánh và ngực của  nó bị xuyên ra nhiều cái động cỡ mười xăng ti mét hình xoắn ốc. chắc chắn là do Tần Trung kia cung tiễn tạo ra.

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 227

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.