Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá khứ đen tối!

Tiểu thuyết gốc · 1349 chữ

Chương 16

Giúp Raider lắp lại chân giả hoàn tất hai người nhanh chóng tiến vào nội thành, dựa theo Minh Tu ý tứ đi tới một cái củ kỉ quán bar, ngày hôm nay có không ít khách mời ở uống rượu, đều là binh lính Flary thành, ở bên ngoài đẫm máu chém giết trở về, phần lớn binh lính đều hướng vào nội thành mà đi, đa số trở về nhà thăm người thân hoặc làm ma chay cho anh em trong gia đình, cũng có số ít người lựa chọn dùng cồn xua tan sợ hãi. Toàn bộ Flary thành 90% cửa hàng ở hung họa trong lúc ngừng kinh doanh, củ kỉ quán bar nhưng thời gian mở không lầm, liền khách mời không ít, có chút ầm ĩ.

Đi tới quầy bar trước, Minh Tu nói: "Hai chén Cocktail chanh."

"Một chén." Raider xen mồm.

Lúc này sau quầy một thiếu nữ ngẩng đầu lên, nhìn rõ ràng Minh Tu tướng mạo, nói "Đến rồi?"

Chales đối với Minh Tu có ấn tượng, hắn là "bạn nhậu" của anh trai Raider.

Không sai Chales chính là em gái của Raider!

"Ây ây còn anh thì sao, anh mới từ hoang dã trở về a!" Thấy Chales không quan tâm đến mình mà chỉ hỏi mỗi Minh Tu, Raider tính tình như trẻ con đứng lên phản ánh.

"Ồ! Vậy mà em tưởng anh chết đâu đó ngoài hoang dã rồi chứ!" Chales lúc này mới phản ứng quay sang nhìn anh trai của mình, giọng điệu có chút khinh miệt nói.

"Em...em...!!" Raider tức đến nghẹn họng không nói lên lời.

Bên cạnh Minh Tu cũng chỉ đành lắc đầu ngao ngán, thật chất ngoài Chales ra, Raider còn một cô em gái khác tên Mathar chị gái của Chales.

Vốn dĩ tình cảm anh em của cả ba rất tốt cho đến mấy ngày trước Raider lại đòi tham gia vào đội dã ngoại, mặc cho sự phản đối hết sức của hai cô em gái, Raider vẫn mang lên ba lô tiến ra dã ngoại.

Sự việc đáng lẽ chỉ nên dừng lại ở đó, nhưng không. Mathar vì quá lo lắng cho anh trai Raider mà khóc hết một ngày dẫn đến kiệt sức mà ngất đi.

Cô em gái Chales cũng từ đó mà trở mặt với Raider, cứ hể gặp mặt là không tiếc lời chọc ngoáy hắn.

Biết bản thân là người có lỗi Raider cũng chỉ biết thở dài lấy một cái nói: "Vậy lấy cho anh một ly...!"

"Nửa ly!" Chales không để cho Raider nói hết đã đem ra một cái ly đặt trên bàn rót ra nửa ly Vodka.

Raider đen mặt lại cố nặn ra một nụ cười nói "Nhưng anh gọi là  Cocktail."

"Xin lỗi hết Cocktail rồi!" Chales cũng chẳng ngần ngại cầm lên nửa ly Vodka một hơi uống sạch rồi úp ly xuống mặt bàn sau đó quay lại đẩy lên trước mặt Minh Tu một ly Cocktail chanh.

Từ lúc uống nửa ly Vodka đến lúc mang Cocktail lên cho Minh Tu, cử động của Chales tựa như nước chảy mây trôi không chút dư thừa, hoàn toàn không phải là lần đầu nàng làm chuyện này.

Minh Tu khóe miệng run rẫy liếc nhìn Raider mặt đang đen như đít nồi, hắn nhẹ nhàng đẩy ly Cocktail của mình sang cho Raider nói "Tự làm tự chịu, ta chỉ giúp ngươi đến đây được thôi!"

Dĩ nhiên việc Minh Tu gọi hai ly Cocktail là có tính toán cả phần của Raider rồi.

"Hừ!" Đẩy lên thêm một ly Cocktail, Chales hừ nhẹ một tiếng rồi quay lại làm việc để lại Minh Tu phía sau cười khổ thầm nghỉ "Anh em các ngươi đánh nhau, liên quan gì đến ta."

"Ta chỉ là giúp "bạn nhậu" của mình thôi mà."

Dĩ nhiên đây chỉ là suy nghĩ trong bụng của Minh Tu chứ làm sao mà hắn dám nói ra, bằng không hôm nay một giọt rượu hắn cũng chẳng được uống chứ đừng nó nói là một ly.

Minh Tu liếc mắt Raider vết thương, nói: "Không đau sao?"

Raider lắc đầu, "Ta đang tiến hành cải tạo cơ thể thời điểm, liền để bác sĩ cắt đi dây thần kinh cảm giác, bị thương sẽ không ảnh hưởng ta sức chiến đấu."

"Ngươi là cái dị năng giả, cải tạo sẽ làm năng lực của ngươi suy yếu, làm sao đi cải tạo cơ chứ?"

Raider mím mím miệng, bình tĩnh nói: "Yếu liền yếu đi, như vậy có thể sống được càng lâu, người chết không có một chút tác dụng nào."

"Vì sống được càng lâu lựa chọn cải tạo, có thể chủ động đi chấp hành nguy hiểm nhất dã ngoại nhiệm vụ tác chiến, ngươi đối với người ở Flary thành thực sự là yêu đến ngu xuẩn." Minh Tu ánh mắt không lạnh không nóng nói.

Raider lặng lẽ, ánh mắt toát ra hồi ức, ngữ khí có chút gợn sóng, phảng phất nghĩ tới qua lại liền khó có thể bình tĩnh, chậm rãi nói: "Mathar và Chales cả hai đều không phải em gái ruột của ta."

"Ta đã từng có một cái trọn vẹn gia đình, phụ thân nghiêm khắc, mẫu thân hiền lành, còn có một cô em gái ruột, nhưng rồi vào một ngày chiến tranh lan đến, ta lúc đó còn là con nít, đến hiện tại ta còn nhớ từ trên trời giáng xuống đạn pháo, liền như là như hạt mưa dày đặc, thành phố trong nháy mắt biến thành tro bụi. Chúng ta gia nhập chạy nạn đám người, quân đội binh sĩ bảo vệ chúng ta, bọn họ biết rõ lưu lại đoạn hậu chắc chắn phải chết, cũng ưu tiên hộ tống chúng ta rời đi."

"Đáng tiếc, ta người nhà người không thể leo lên máy bay sơ tán, bọn họ chết ở nửa đường, một viên đạn pháo đem cha mẹ ta hóa thành tro tàn, ta khi đó chỉ là cái sợ hãi đứa nhỏ, chỉ biết gào khóc, theo dân chạy nạn nước chảy bèo trôi, mất cảm giác đi tới. Mỗi một ngày quân đội sẽ hướng về dân chạy nạn phân phát rất ít đồ ăn, ta đói tới cực điểm, căn bản không khống chế được chính mình, ta ở lĩnh đồ ăn sau khi sẽ lặng lẽ giấu lên hơn nửa số lượng, chỉ lấy ra rất ít một ít phân cho em gái, vào lúc ấy ta chỉ muốn tiếp tục sống, căn bản không hiểu được cân nhắc cái khác, sau đó... Ta em gái chết đói."

Raider dừng một chút, ngữ khí trầm thấp, "Ta đến nay nhớ cho nàng chết không nhắm mắt vẻ mặt, gầy trơ xương bàn tay nắm lấy áo của ta, nàng gắt gao trừng mắt ta, phảng phất ở nói mình thật đói, nhưng nàng đã vô lực nói chuyện, cái kia đôi mắt tuyệt vọng khắc tiến vào con mắt của ta, ta đầu óc trống rỗng, mấy giây chẳng khác nào một thế kỷ, chờ nàng tay vô lực buông xuống, ta mới dám miệng lớn hô hấp. Vào lúc ấy ta bị dọa sợ, ta không thể tin được mình đã làm cái gì, nếu như ta đem đồ ăn phân cho muội muội, dù cho chính ta đói bụng một ít, chúng ta đều có thể sống sót, nhưng ta lúc đó cái gì cũng không hiểu, chỉ muốn chính mình ăn no, cảm giác ăn ít một ít, ngày mai sẽ sẽ chết đói...

(Ai za, phần sau là tác lấy từ một bộ truyện khác vì thấy hay quá thôi, thành thật khi tác đọc đến đoạn này là tác đã không cầm được nước mắt rồi, chiến tranh mang quá nhiều đau thương, mong tương lai không có chiến tranh xảy ra để không bất kì hoàn cảnh nào như trên diễn ra.)

Bạn đang đọc Ta trở thành cơ khí sư (P2) sáng tác bởi AyanamiHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AyanamiHiếu
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 116

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.