Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại 2

Phiên bản Dịch · 1106 chữ

Liêu Văn Kiệt nhìn qua gương chiếu hậu: “Sát thủ là em trai của anh... Tôi cũng không biết anh ta tên là gì, tóm lại là anh và anh ta cũng xưng anh gọi em. Anh ta đố kị với anh, đố kị cả về danh và lợi, anh ta đã ẩn nhẫn lâu lắm rồi. Sau khi anh mất tích, suy nghĩ đầu tiên của anh ta chính là tìm đến anh, sau đó âm thầm giết chết anh.”

“Cao Tiến, là người anh em tốt của anh- Cao Nghĩa!”

Long Ngũ nhắm mắt lại: “Trong những ngày anh mất tích, biểu hiện của anh ta vô cùng cổ quái. Bây giờ nghĩ lại mới thấy, tất cả những tin tình báo anh ta cung cấp cho tôi về anh đều là giả.”

“Cậu Liêu, Cao Nghĩa là em họ tôi, không thể nào hại tôi được.”

Cao Tiến lắc đầu, tỏ vẻ câu nói này của Liêu Văn Kiệt quá hoang đường, anh ta không tin.

“Thôi được rồi, không nói mấy câu vòng vo khó hiểu nữa, mệt mỏi quá.”

Liêu Văn Kiệt thuận miệng nói một câu, tiếp tục nói: “Sự thật chính là như vậy, anh ta không những cử người giết anh mà còn âm thầm cấu kết với đối thủ của anh “Ma bài”, chuẩn bị gài bẫy anh chiếu bạc.”

“Trần Kim Thành?”

“Chắc là thế, tôi không biết nhiều chuyện trong giới cờ bạc, chỉ biết đó là một ông già đeo kính.”

Liêu Văn Kiệt nói: “Cao Nghĩa đã đưa ra một chủ ý cho người kia, nội ứng ngoại hợp, kết hợp với mắt kính rửa ảnh công nghệ cao. Đáng tiếc là kỹ thuật của ông ta vô cùng lạc hậu, cuối cùng bị anh đánh bại.”

Long Ngũ nghe như đang trên sương mù, hoàn toàn không hiểu Liêu Văn Kiệt đang nói gì.

Hô hấp của Cao Tiến trở nên dồn dập, nụ cười cũng đông cứng lại, vẻ mặt cứng đờ: “Cậu Liêu, những chuyện cậu nói... Cậu nghe thông tin từ đâu?”

“Tôi nhìn thấy, những chuyện này không lâu nữa sẽ xảy ra.”

Liêu Văn Kiệt nhìn qua kính chiếu hậu, đối diện với ánh mắt của Cao Tiến: “Tin hay không tùy anh, chờ khi mọi chuyện xảy ra thì anh sẽ biết.”

“Tôi tin, loại kỹ thuật này đã xuất hiện rồi, chỉ là tạm thời chưa công bố ra ngoài, tôi biết được qua một nguồn tin đặc biệt.”

Cao Tiến hít sâu một hơi, cố gắng ổn định tâm trạng: “Cậu Liêu, cậu còn nhìn thấy chuyện gì nữa không?”

“Nhìn thấy anh tại Las Vegas trái ôm phải ấp rất sung sướng, còn thu nhận một đồ đệ tên là Trần Tiểu Đao.”

“...”

Khóe mắt Cao Tiến khẽ co giật, đúng là anh ta có dự định nhận Trần Tiểu Đao làm đồ đệ, cũng có dự định sau khi cược xong với Trần Kim Thành thì sẽ đến Las Vegas chơi. Hai chuyện này anh ta chỉ nghĩ chứ chưa nói với ai.

Trên đời không thiếu chuyện lạ, dự báo tương lai cũng không phải chuyện hiếm. Cao Tiến hôm nay đã được mở rộng tầm mắt, gặp được cao nhân chân chính.

Nhưng có một điều anh ta cảm thấy Liêu Văn Kiệt nói không đúng.

“Cậu Liêu, tôi có bạn gái, cô ấy tên là Janet, tình cảm của chúng tôi rất tốt. Tôi là người một lòng một dạ, không có chuyện có lỗi với cô ấy đâu.”

“Anh là người một lòng một dạ...”

Liêu Văn Kiệt đồng tình, nhìn Cao Tiến: “Tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại, có một số chuyện tôi không muốn nói, anh phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

Nếu hắn nhớ không lầm thì từ lâu Cao Nghĩa đã thèm nhỏ dãi sắc đẹp của chị dâu anh ta. Sau khi Cao Tiến mất tích thì thú tính của anh ta bộc phát, bạn gái Cao Tiến thề chết chống cự, sau đó...

Không có sau đó nữa.

“Cái, cái gì...”

Giọng nói của Cao Tiến run lên, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó.

Liêu Văn Kiệt nhẹ nhàng nói: “Biệt thự, gạt tàn thuốc lá, băng từ... Thế đó, chúc anh may mắn.”

Xe lái vào đến nội thành, Liêu Văn Kiệt lần lượt nhận được điện thoại của Yudy Tang và Trình Văn Tĩnh. Sau khi báo bình an với hai người xong, hắn để Cao Tiến và Long Ngũ xuống ở ngã tư đường.

Bên cạnh có một hiệu thuốc.

Liêu Văn Kiệt rời đi chưa được bao lâu thì ba chiếc xe ô tô sang trọng từ xa lái tới. Một người đàn ông tướng mạo hiền lành đẩy cửa xe bước ra, nhanh chóng đi đến trước mặt Cao Tiến.

“Anh Tiến, anh làm sao thế, sao đầu lại quấn băng thế này?”

Nhìn thấy trán Cao Tiến quấn một lớp băng vải thật dày, bên dưới còn ẩn hiện chút máu, mùi thuốc sát trùng vẫn còn chưa tiêu tan, người đàn ông lộ vẻ lo lắng.

Người này là Cao Nghĩa, em họ của Cao Tiến. Hai người là trúc mã, từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, tình cảm gắn bó như chân với tay.

Sau đó, Cao Tiến học được một kỹ thuật cao siêu tuyệt với, thế là đường đời giống như bật chế độ hack, bởi vì không lúc nào cược thua nên được gọi là “Thần bài.”

Mặc dù nói tình cảm thân thiết như chân với tay, nhưng theo cảm nhận của Cao Nghĩa thì từ nhỏ đến lớn Cao Tiến luôn là tay, còn anh ta chỉ là chân.

Cao Tiến được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng, là thần bài cao cao tại thượng, phong quang vô hạn. Còn Cao Nghĩa anh ta trên danh nghĩa là anh em thân thiết của Cao Tiến, nhưng thực chất chỉ là tên đàn em, chân chạy vặt.

Thân phận chênh lệch càng nhiều thì đố kị và bất mãn cũng càng nhiều.

Không công bằng.

Cao Nghĩa đối với Cao Tiến vừa kính vừa sợ, lúc nào cũng mơ ước có thể thay thế Cao Tiến, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Cọng rơm cũng có thể đè chết con lạc đà, nguyên nhân khiến anh ta quyết tâm phản bội Cao Tiến chính là vì bạn gái của Cao Tiến- Janet. Lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ này, anh ta đã muốn ngay lập tức ôm cô vào lòng.

Bạn đang đọc Ta Trở Thành Truyền Thuyết Ở Hồng Kông (Bản Dịch) của Phượng Trào Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Miraxi1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.