Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến hẹn

Phiên bản Dịch · 1827 chữ

Lãnh Thập Thất cũng không muốn xem qua thi thể Thiết Đề Thú, hắn vận linh khí trong người, chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Mùi máu tanh nồng nặc như vậy sẽ nhanh chóng thu hút yêu thú khác đến đây.

Dù hắn không ngại va chạm với yêu thú, nhưng giết chúng căn bản là không có lợi ích gì, chỉ tổ phí sức. Vả lại trên người hai tên đỗ nghèo khỉ đã chết kia cũng không có vật gì quý giá, trận chiến này có thể nói là bị lỗ vốn.

Đang định rời đi, Lãnh Thập Thất chợt dừng bước, dường như sực nhớ ra điều gì đó.

Đứng trước thi thể không đầu của Thiết Đề Thú, Lãnh Thập Thất gọi Hệ Thống ra, trước mắt xuất hiện một dòng chữ:

“Trị giá 11 Hệ Thống Tệ, bán hay không?”

“Bán.”

Thi thể Thiết Đề Thú lập tức biến mất không còn tăm hơi, chỉ để lại một cái đầu to dữ tợn nằm lăn lóc trên mặt đất.

“Hoá ra còn có thể như vậy, coi như cũng có chút thu hoạch.”

Sau khi Lãnh Thập Thất lẩm bẩm một câu thì lập tức rời khỏi nơi này.

Hắn vừa đi vừa cảm thụ linh khí trong cơ thể.

“Loạn Hoa Tiệm Dục Mê Nhân Nhãn.”

Một chiêu này gần như phải tiêu hao khoảng ba thành linh khí, ngoài ra còn tạo nên gánh nặng không nhỏ đối với thân thể.

Nhưng hắn cũng không cảm thấy không hài lòng, ngược lại càng thêm phấn khởi. Bởi vì đây có thể nói là một chiêu do hắn tự sáng tạo ra!

Tuy rằng cơ sở của chiêu này là Phất Liễu Kiếm Thức và Mê Loạn Bộ Pháp, nhưng có thể thành công dung hợp cả hai lại với nhau thì cũng được tính là tự nghĩ ra mà phải không?

Tại thời điểm này, Lãnh Thập Thất rơi vào trầm tư.

Trên người hắn mang nhiều loại linh kỹ, sở dĩ có thể tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn hoàn toàn đều dựa vào sự trợ giúp của Hệ Thống.

Mặc dù khi ý thức của hắn ở trong không gian màu xám cũng coi như là chứng kiến quá trình tu luyện, nhưng rốt cuộc là vẫn có một loại cảm giác không chân thực.

Ví dụ như Phất Liễu Kiếm Thức và Mê Loạn Bộ Pháp, hiện tại, cảm ngộ của hắn đối với hai loại linh kỹ này còn sâu sắc hơn một chút so với khi tu luyện bằng Hệ Thống, “một chút” này mới thực sự là thứ thuộc về chính hắn.

Lãnh Thập Thất nghĩ tới đây, những trăn trở trong lòng cũng nhẹ đi vài phần, vui sướng không thôi, suýt chút nữa hắn đã muốn cười to vài tiếng cho sảng khoái, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Không lâu sau, Lãnh Thập Thất lại quay về hốc cây tối om và ẩm ướt, nhưng trong lòng lại cảm thấy yên bình, như là về tới ngôi nhà ấm áp.

Đặt túi nước cùng với túi đựng đồ ăn sang một bên, Lãnh Thập Thất móc từ trong áo ra hai cục đá lập loè linh quang yếu ớt.

Chính là linh thạch.

Lãnh Thập Thất nhẹ nhàng cọ xát hai khối linh thạch trong tay, lẩm bẩm: “Chỉ còn lại khoảng mười hai mười ba ngày nữa là sẽ đến ước hẹn một tháng với Cốt Tam, phải tranh thủ mới được."

Mặc dù hắn không thực sự tập trung vào việc tu luyện khi lĩnh ngộ một chiêu “Loạn Hoa Tiệm Dục Mê Nhân Nhãn” này, nhưng mỗi lần tiêu hao hết linh khí, sau đó lại hồi phục, tu vi cũng sẽ tiến bộ thêm một ít, tính ra còn khá nhanh hơn so với khi đả toạ tu luyện.

Nắm giữ nhất giai công pháp, linh khí của Lãnh Thập Thất hiện tại cũng đã rất gần với Tụ Linh cảnh tầng chín.

Tiếp theo chỉ cần hấp thu hai khối linh thạch này là sẽ đủ để tiến giai Tụ Linh cảnh tầng chín!

Mười một ngày sau.

Trong lúc đang tu luyện, hắc bào trên người Lãnh Thập Thất đột nhiên phồng lên một chút, sau đó hắn liền thu công, hai mắt mở ra, vô cùng phấn chấn.

“Thành!”

Giờ phút này, tu vi của hắn đã chính thức đột phá lên Tụ Linh cảnh tầng chín.

“Cuối cùng cũng không thất tín, có lẽ ta nên chuẩn bị xuất phát là vừa.”

Lãnh Thập Thất lẩm bẩm nói, sau đó sửa soạn đơn giản một chút.

Thật ra cũng không mang theo quá nhiều thứ.

Túi đồ ăn và túi nước được treo bên hông.

Tinh Thiết Kiếm đeo sau lưng, tại ống quyển buộc năm thanh chuỷ thủ, năm cây ngân châm thì giấu trong cổ tay áo, cuối cùng là thẻ bài kia cùng với Kim Sang Dược và Hồi Linh Tán được giấu kĩ sát người.

Còn khối thép thỏi này thì… coi như là trấn trạch chi bảo đi.

Lúc này, Lãnh Thập Thất mở Hệ Thống ra, nhìn thấy bảng thông tin của chính mình:

Họ tên: Lãnh Thập Thất ( Lưu Hành Tri )

Tu vi: Tụ Linh Cảnh tầng chín

Công pháp: Nhất giai công pháp《 Băng Sơn Kình 》

Linh kỹ:

Rác phẩm linh kỹ《 Thủy Ba Tam Điệp Chưởng 》đại viên mãn

Rác phẩm linh kỹ《 Cơ Sở Kiếm Pháp 》đại viên mãn

Nhất giai linh kỹ《 Mê Loạn Bộ Pháp 》đại viên mãn

Nhất giai linh kỹ《 Phất Liễu Kiếm Thức 》đại viên mãn

Hệ Thống Tệ: 12

Trước khi đi, Lãnh Thập Thất quyết định rút thưởng một lần nữa, biết đâu sẽ nhận được thứ gì đó ngon nghẻ thì sao.

Không lâu sau, Lãnh Thập Thất rời khỏi hốc cây, trong hốc cây lại nhiều thêm một quyển sách tên là《 Thân Thiết Thiên Đường 》, là tác phẩm đến từ thế giới khác… (Edit: tình trạng chung của các thanh niên đam mê gacha :>)

Chỉ còn lại hơn một ngày nữa là đến thời gian ước định, Lãnh Thập Thất dự định đến Khô Địa trước để tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh. Đồng thời, trong lòng hắn cũng sinh ra nghi ngờ, bởi vì hắn thực sự không nghĩ địa phương được gọi là Khô Địa kia sẽ có bảo bối gì.

Địa như tên, Khô Địa sở dĩ gọi là Khô Địa, bởi vì đó chỉ là một khu vực hoang vu với dây leo và cỏ dại.

Đương nhiên, nơi đó không hẳn là không có người đặt chân đến, thỉnh thoảng cũng có chút vật tư tu luyện ngẫu nhiên rơi xuống nơi đó, hiển nhiên là sẽ thu hút người đến tranh đoạt.

Lại nói tiếp, hai ngày nữa là gần tới thời điểm Huyết Vụ Đảo phun trào vật tư tu luyện. Đến khi đó, nếu như có thứ gì rơi xuống ở phụ cận thì cũng tiện thể thử tranh đoạt một chút.

Sau khi rời khỏi hốc cây, chuyện đầu tiên Lãnh Thập Thất làm là đi một chuyến đến đầm nước, đem theo nước nôi đầy đủ, dọc đường lại hái thêm chút quả dại, lần này thực sự không đụng phải rắc rối gì trên đường.

Không lâu sau, Lãnh Thập Thất chạy đến Khô Địa.

Khắp Khô Địa hầu như đều là cỏ dại mọc thành bụi cao đến nửa người, cũng có không ít những gốc cây khô héo lâu năm nằm rải rác mọi nơi, một khu vực thật hoang vu ảm đạm.

“Ở đây còn không có nổi một chỗ để ẩn thân?”

Quan sát địa hình xung quanh, Lãnh Thập Thất không khỏi cau mày.

“Đứa nào?”

Đột nhiên, Lãnh Thập Thất nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân vang lên, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.

"Hóa ra là ngươi."

Lãnh Thập Thất quay phắt người lại, phát hiện kẻ vừa tới chính là Cốt Tam.

Ánh mắt của Cốt Tam lúc này có chút kì quái, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Lãnh Thập Thất ho khan một tiếng: “Khụ! Cẩn thận một chút dù sao cũng không sai.”

“Quả nhiên ngươi không sai hẹn, còn đến sớm nữa.”

Cốt Tam bước tới, nhẹ nhàng nói.

“Đương nhiên, giờ thì ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc là chúng ta chuẩn bị làm chuyện gì chứ?”

Lãnh Thập Thất cực kì quan tâm đến việc mình sẽ làm.

“Nói ra thì dài dòng lắm, ta hỏi ngươi trước, ngươi có từng đặt chân vào vùng nội vi Huyết Vụ Đảo chưa?”

Cốt Tam bước đến trước người hắn, trầm giọng hỏi.

“Nội vi?”

Lãnh Thập Thất khẽ nhướng mày.

Huyết Vụ Đảo quả thật có vùng ngoại vi và nội vi, tại khu trung tâm vùng nội vi chính là nơi toạ lạc của Huyết Sắc Tháp Lâu.

Thật ra, cũng không có ranh giới rõ ràng giữa nội vi và ngoại vi, mọi người ở đây đều căn cứ vào phẩm giai của yêu thú mà phân biệt.

Yêu thú rác phẩm cấp thấp thường chỉ qua lại ở vùng ngoại vi, nếu như có khu vực nào đó xuất hiện nhất giai yêu thú chân chính, vậy thì nơi đó được xem như là vùng nội vi.

Nhất giai yêu thú, là tồn tại tương đương với linh tu giả Tuý Linh cảnh. Hơn nữa, yêu thú trời sinh mạnh mẽ hơn rất nhiều so với nhân loại, linh tu giả Tuý Linh cảnh bình thường cũng không thể nào một mình đối mặt với nhất giai yêu thú.

Lãnh Thập Thất mới chỉ nghe nói qua mà thôi, cũng chưa từng lần mò quá sâu vào bên trong, vẫn luôn quanh quẩn ở vùng ngoại vi. Vì thế, hắn lắc đầu.

Cốt Tam trầm ngâm một chút, nói: “Trong vùng nội vi thực sự tồn tại không ít nhất giai yêu thú, hầu như mọi người đều biết điều này, cho nên cũng ngần ngại không dám vào. Nhưng bọn họ lại không biết, ngoại trừ yêu thú cường đại ở vòng ngoài, ở bên trong là vô số tài nguyên quý giá, nhất là khu trung tâm! Đây vẫn chưa là gì, bởi vì có thể sẽ còn xuất hiện thêm một ít thiên tài địa bảo cực kì quý giá!”

“Thì ra là như vậy, á đù? Ngươi… ngươi từng đi vào vùng nội vi?”

Lãnh Thập Thất nghe đến đây thì trong lòng không khỏi cả kinh, vội vàng hỏi.

“Chứ còn sao nữa? Nếu không thì ngươi cho rằng, tu vi hiện tại của ta nhờ đâu mà được như vậy? Nhờ vào khổ tu hay sao?”

Cốt Tam khẽ nghiêng đầu, thản nhiên nói.

Bạn đang đọc Ta Tu Hệ Thống Pháp Tắc (Dịch) của Nhất Linh Linh Nhất Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhphat2004
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.