Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Ánh

Tiểu thuyết gốc · 1058 chữ

Chương 3:

“ Cạch”- cửa xe mở ra. Một cô gái nhanh chóng chạy từ trong xe đi ra mặt xanh mét hướng phía Hàn Vũ .

Hàn Vũ liếc mắt nhìn cô gái đang chạy đến kia. Cô mặc một chiếc quần jean bó sát với một chiếc áo sơ mi trắng, thân cao khoảng 1m64, dáng người thon gọn nhưng không lộ ra gầy yếu mà là loại khỏe khoắn đầy sức sống. Khuôn mặt kia chẹp chẹp ít nhất cũng là 90 điểm cất bước, đỉnh cao mỹ nữ, người khác nhìn vào đầu là thấy cảnh đẹp ý vui.

“ Thì ra kiếp trước là do mỹ nữ này tông chết a, cái này nói sao đây nhỉ, gọi là chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng … a phi phi nghĩ cái quỷ gì đâu?”

Đối mặt với thiếu nữ trước mắt này Hàn Vũ là cảm xúc phức tạp, cô là người tông chết mình, nhưng cũng vì mình chết mà được xuyên qua rồi có được hệ thống bây giờ còn được trở về một lần nữa. Tính ra hắn còn có chút lãi. Nhưng bị đâm nha, ai mà không cảm thấy trong người bức tức khó chịu, có mấy người lại có thể ngăn được xúc động dơ thẳng tay vào mặt người đâm mình mắng cho gà bay chó chạy đâu.

“ bạn nhỏ, em có bị làm sao không”

“ a đại ca , thật xin lỗi, ngươi…. Ngươi có bị làm sao không , a nhìn tay ngươi chảy máu kìa … mau … mau lên xe ta chở ngươi đi bệnh viện a”- Tô Ánh nhìn tiểu Dạ môt vòng, rồi anh mắt tập trung ở trên người Hàn Vũ, có lẽ do hốt hoảng, vội vàng nên lời nói bị vấp, hay tay chấp lại, đầu cúi xuống hấp tấp nói.

Chưa kịp đợi Hàn Vũ tiếp lời, tiếng của lão nhân gia đã vang lên

“ Ngươi cái tuổi này, làm cái gì mà đi trong thành phố còn đi nhanh như vậy , có biết đi như vậy nguy hiểm như nào không, nếu không phải nhờ vị huynh đệ này thì cháu trai của ta đã lành ít dữ nhiều rồi ngươi có biết hay không”

“ Thật xin lỗi gia gia ta .. ta là thật vội vàng nên có chút hấp tấp, lần sau có cho ta 10 cái là gan ta cũn không dám đi như vậy nữa a”- Tô Ánh bị quở trách cúi đầu rối rít nói xin lỗi.

“ ngươi cái tiểu nữ hài này, aizzz, thôi mau mau đưa huynh đệ này đi bệnh viện đi, có nhìn thấy người ta chảy máu hay không” – Thấy thái độ của nàng như vậy lão nhân gia cũng không có tiếp tục trách nàng cái gì mà mau dục nàng mau đưa Hàn Vũ đi bệnh viện

“ Dạ vâng, con ngay lập tức đưa đại ca đi bệnh viện a, ngài có cần cùng đi không tiện cho tiểu bằng hữu kia đi kiểm tra luôn”

“ Tiểu Dạ thì không sao nhà ta ngay đây rồi, ngươi mau đưa vị huynh đệ này đi đi

Đáp ứng lão nhân gia xong nàng quay lại dục Hàn Vũ

“ Đại ca mau mau, nhanh, ta trở đại ca đi bệnh viện”

Nhìn một chút Tô Ánh, nhìn một chút mọi người xung quanh đã bu lại xem, lại nhìn một chút cánh tay gãy của mình sau đó Hàn Vũ gật đầu với lão nhân gia một cái sau đó mới đáp

“ được rồi, mở cửa xe”

Tô Ánh thấy Hàn Vũ đáp ứng thì lút ca lút cút chạy tới mở cửa xe cho hắn, đợi hắn lên xe rồi mới đóng cửa quay lại vị trí lái xe.

Tô Ánh lại nhìn Hàn Vũ một chút không biết nghĩ gì sau đó đợi nổ xe rời đi trong anh mắt của người.

Lúc này lão nhân gia mới sực nhớ ra cái gì

“ Aiza ta cái đầu óc này, làm sao lại quên xin người ta địa chỉ liên lạc đây, còn quên không hỏi tên ân nhân chứ, ta cái aiza”

Mọi chuyện cũng không có náo ra nhân mạng cộng với đôi bên cũng không có cãi nhau cái gì, nên chỉ mấy phút mọi chuyện đã được giải quyết.

Nhiều người ánh mắt ăn dưa còn chưa hết hứng thú đã thấy kết thúc, có người lôi điên thoại ra quay nhưng thấy chưa cãi nhau cũng đã kết thúc, cụt hứng mà cất điện thoại đi, có người còn vẫn đang bị choáng váng vì cảnh tượng lúc nãy mà chưa hoàn hồn.

Một bác trung niên trứng kiến hết thảy quay qua nói với vợ đang đứng cạnh mình

“ Vợ à, em có nhìn thấy lúc thiếu niên kia bị đâm không, văng xa như vậy mà cũng chỉ chảy tí máu, thao tác kia ta nhìn là thật phục …’

“ Ngươi a ngươi, không bằng ngươi ra thử cho xe đụng đụng 1 chút thử xem ngươi có được hay không?”

“ Vợ là đánh giá ta cao, ta khẳng định không được”

“ Ngươi khen cái gì thao tác, ngươi khen là nên khen người ta có lòng dũng cảm cứu người kìa”

Bác trung niên nghĩ nghĩ “ Cũng đúng, ta là chuẩn bị khen nha”

“ Thôi đi a ngươi, đi về, còn đứng đó làm gì” Bác gái cũng lười nói thêm gì sau đó cất bước đi trước

“ Tới ngay, tới ngay”

(Cuộc sống nhiều khi chính là như vậy, muôn màu, muôn vẻ. Có màu tối và cũng sẽ có màu sáng. Có người thấy chết muốn cứu nhưng không đủ năng lực, có người thấy chết nhưng không cứu vì không liên quan gì đến mình có khi còn rước họa vào thân, còn có người muốn cứu có năng lực nhưng lại không có lòng dũng cảm đi làm.)

Mọi chuyện cứ như vậy kết thúc, chuyện này đối với một số người chỉ là một câu chuyện nhỏ trong cuộc đời của họ, nhưng đối một số người đây lại là yếu tố quan trọng, để viết lên câu chuyện của tương lai.

Bạn đang đọc Ta Từ One Piece Trở Về Đô Thị sáng tác bởi taikhoancuaduc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi taikhoancuaduc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.