Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Niệm lực khống vật?

Phiên bản Dịch · 2438 chữ

“Ngươi đánh rắm!”

Hoàng Quyên giống như chim khổng tước bị dẫm phải lông, khuôn mặt tươi cười nháy mắt lạnh lùng như băng, mắt phượng trừng lớn nhìn Hồ Phi, phảng phất muốn đem tên mập trước mắt ngàn đao xuyên thủng.

Thấy Hoàng Quyên tức giận, Hồ Phi tựa hồ càng vui vẻ, “Đây là chuyện mà toàn bộ Thanh Sơn huyện ai nấy đều biết, ông nội ta chỉ cần một quyền cũng đã có thể làm sông Thanh y khô cạn, còn ông ngoại cô, làm được gì a?"

“Hừ!”

Hoàng Quyên hừ lạnh một tiếng, “Mặt mũi thực lớn a, lần đó nếu không trùng hợp sông Thanh Y hạn hán, thượng du lại có trạm thuỷ điện cắt đứt dòng nước, ông ngoại cậu lấy bản lĩnh đâu ra làm được? Suy cho cùng cũng chỉ có danh mà không có lực!”

“Sao? Vẫn chưa phục đúng không? Nếu thích chúng ta tìm một chỗ tỉ thí?” Thịt mỡ trên mặt Hồ Phi run lên, nhìn qua có vài phần dữ tợn.

Hai cái nhà này nha, ân oán đời trước nối tiếp đời sau, Trần Phong nhìn một cái liền nhìn ra rõ ràng, Hoàng Quyên không vừa mắt Hồ Phi, Hồ Phi đồng dạng ngứa mắt Hoàng Quyên.

Hậu nhân của hai vị tông sư nổi tiếng Thanh Sơn cư nhiên chạm mặt nhau ngay trên cùng một tuyến xe, thật khéo a, chạm mặt thì cũng thôi đi lại còn ngồi cùng một hàng ghế. Không khỏi cũng quá trùng hợp, có một câu thành ngữ, không phải oan gia không gặp nhau, kẻ thù vừa gặp mặt, mắt đỏ đối trọi nhau a.

“Tỉ thí thì tỉ thí, chỉ sợ tên mập nhà ngươi không đánh lại được thôi?” Hoàng Quyên cũng không phải dạng người khách khí liền đáp trả lại Hồ Phi “Trong thành không cho đánh nhau, có bản lĩnh chúng ta xuống trạm kế tiếp, tìm nơi yên tĩnh so tài, nếu ngươi thua, phải thừa nhận người Hồ gia không bằng Trịnh gia, về sau đi trên đường nếu thấy bổn cô nương, đều đến ngoan ngoãn kêu một tiếng cô nãi nãi!”

“Được!”

Hồ Phi nghe xong không nói hai lời liền lập tức đáp ứng, “Ngược lại nếu cô thua, tôi đây cũng không cần cô thừa nhận Hồ gia hơn thua gì, Hồ gia vốn dĩ đã hơn Trịnh gia nhà cô từ trước, ha, chỉ cần về sau đi đường có gặp bổn đại gia, ngoan ngoãn kêu một tiếng ba ba là được!”

CMN, chiêu này quá hiểm rồi!

Trần Phong cảm giác có chút buồn cười, hai người này ai cũng đều cho rằng mình đúng, hiện tại chỉ có thể vì tôn nghiêm của gia tộc mà tự mình đấu tranh đi.

“Hừ, đồ béo ghê tởm!”

Hoàng Quyên bày ra động tác nôn mửa, nhìn đi nhìn lại vẫn không thể nuốt trôi hình tượng này của Hồ Phi.

Hồ Phi lười phản bác lại cô, ngược lại đối với Trần Phong nói, “Này anh bạn, chốc nữa cậu cũng xuống xe đi, phải có người giúp chúng ta làm chứng!”

Trần Phong vừa nghe, liền nhăn mày, “ Không lầm đi, chuyện của mấy người thì liên quan gì đến tôi?”

“Trước thì đúng không liên quan, nhưng hiện tại thì có liên quan rồi, vì cậu cũng là dị nhân, chút nữa giúp chúng tôi quay video lại, tôi sẽ đem gửi nó cho Cá Lặc, miễn cho có người thua không chịu nhận!”

Hồ Phi vừa nói mắt vừa liếc sang Hoàng Quyên đứng bên cạnh, rõ ràng là ở ngấm ngầm ám chỉ.

“Hừ!”

Hoàng Quyên chỉ khó chịu hừ một tiếng.

“Yên tâm, cũng không phải để cậu làm không công, chờ khi xong việc tôi sẽ trả 1000 kim tệ, mặt khác cậu còn có thể vinh dự kết giao bằng hữu với Hồ Phi này, không hề thiệt thòi chứ"

Hồ Phi tràn đầy đắc ý, giống như đã sớm dự đoán trước được kết quả.

Một ngàn kim tệ? Chỉ cần quay video?

“Thành giao!”

Trần Phong nghĩ ngợi một lúc, hơi hơi mỉm cười, “Có tiền hay không không quan trọng, mấu chốt, ta thích video ngắn!”

“Được!”

Hoàng Quyên cùng Hồ Phi đều nhịn không được bĩu môi, có thể bị một ngàn đồng tiền liền thu mua, người này cũng chỉ đến thế, cũng khó trách, ai kêu dị nhân phòng ngự hệ ở cái thế giới dị nhân này địa vị thấp nhất?

Bọn họ nghĩ như thế nào, Trần Phong tất nhiên không quan tâm, hắn chỉ là muốn bổ sung kiến thức một chút, dị năng tu sĩ chiến đấu là cái dạng như thế nào, trước tới giờ đều chưa có tận mắt nhìn qua, hôm nay sao có thể bỏ nỡ.

Thời điểm hắn còn trên Thiên Giới, hắn đã gặp qua rất nhiều tu sĩ cường đại, thông thiên trên diễn đàn cũng lữu trử rất nhiều video, chỉ cần ngươi vào được Luận Đàn Tệ, kể cả là Bàn Cổ khai thiên giới video cũng không có gì khó tìm.

Cho nên, Trần Phong chỉ là đơn thuần tò mò đối với cách chiến đấu của tu sĩ dị năng, tiền tài đối hắn có hay không không quan trọng chứ đừng nói đến dụ hoặc cái gì.

……

Thanh Tân.

Qua trạm Thanh Tân chính là Thục Đô, dị nhân nếu đã vào thành thì đều phải chịu quản chế, trừ bỏ một số ít địa phương lân cận bị chỉ định, toàn bộ nơi khác hoàn toàn tự do.

Hoàng Quyên cùng Hồ Phi ném cho nhau ánh mắt thù hằn, dọc đường miệng vẫn không ngừng đáp trả, xe lúc này đã đi vào trạm thanh tân, Hoàng Quyên liền dẫn đầu xuống xe.

Hồ Phi tự nhiên không yếu thế, hắn hiện tại đại biểu cho vinh dự gia tộc, lập tức cũng lôi kéo Trần Phong xuống xe.

Đồng thời xuống xe còn có không ít người, trong đó một bộ phận, rõ ràng là nghe được ước chiến của hai người, muốn đi hóng hớt náo nhiệt.

Thời đại tin tức bùng nổ này, phương thức thu thập tin tức quần chúng có rất nhiều, chính phủ cũng không hề ngăn cản, chính họ cũng có quan hệ khắp nơi. Câu tin tức hot đã thành truyền thống a.

Dị nhân cùng dân chúng bình thường có khoảng cách nhất định, cũng không phải là xa lắm, nhưng so ra thì video ngay sát hiện trường cùng cái được quay từ xa thì cư nhiên khác biệt rõ ràng, không cùng một đẳng cấp.

Việc này cũng giống như một người ngồi trước màn ảnh TV ngắm nhìn thần tượng, còn một người đứng ngay trước mắt thần tượng, cảm giác khác biệt vô cùng. Đối với người thường mà nói, tận mắt chứng kiến chận chiến của dị nhân vẫn là cơ hội có một không hai.

Nếu có thể quay lại video, gửi tới cho Cá Lặc, nói không chừng còn có kêu gọi được fans a!

……

“Tôi nói tên mập kia, có cái gọi là nam tử hán không đấu cùng nữ nhân, cần gì phải chấp nhất với bọn họ?”

Ra khỏi nhà ga, bắt đầu tìm địa phương giao đấu, không xa liền xuất hiện một cánh đồng cải dầu, có vẻ đã sớm được thu hoạch, chỉ còn lại một ít cây nhỏ linh tinh bị bỏ lại.

Cánh đồng đủ lớn, đúng là nơi hoàn hảo để đấu nhau a.

Đoàn người hướng cánh đồng đi tới , Trần Phong nhìn nữ nhân đang đi trước mặt, dáng người thướt tha, bước đi lay động long người, nhìn kiểu gì cũng không thấy bộ dáng sắp đánh nhau. Lại nhìn sang tên mập bên cạnh, bề ngoài thôi cũng gấp hơn cô nàng mấy lần.

“Cậu biết cái gì, đừng bị bề ngoài lừa bịp, bề ngoài thiếu nữ hiền lành đâu phải ai cũng tốt!” Hồ Phi phỉ nhổ, rõ ràng đối Hoàng Quyên tồn tại thành kiến sâu sắc.

Bọn họ rốt cuộc có ân oán gì, Trần Phong không có hứng thú biết, hắn lắc đầu, “Tôi xem ông toàn thân mỡ dày, ít nhất cũng phải 300 cân đi, đi đường đều lao lực, còn cùng người đánh nhau?”

Hồ Phi trừng lớn mắt, “300 cân? Ngươi cũng quá xem thường người đi, tối hôm qua mới vừa cân lại, 432 cân!”

“A phi!”

Trần Phong thiếu chút nữa ngã quỵ, cái trọng lượng này, liền tính bản thân mình đấu với hắn, chưa kịp đấu xong, đã bị đè bẹp.

……

Tới nơi, Hồ Phi đem điện thoại ném cho Trần Phong, ý bảo Trần Phong giúp hắn ghi hình, ngay sau đó liền bước tới khu đất đầu tiên, Hoàng Quyên đã đứng xa xa chờ hắn.

Trần Phong nhìn ngó chung quanh, có năm sáu người theo đó theo tới đây, một ít thanh niên, một đám hứng thú bừng bừng thò đầu ra hóng hớt, tay cũng không rảnh rỗi cầm lên điện thoại, đã bắt đầu ghi hình, điếc không sợ sung mà.

“Để công cho công bằng, nói đi, cô muốn so như thế nào? Ông đây là hệ lực lượng, rất thích va chạm thân thể đó nha!”

Hồ Phi miệng cười một tiếng, đôi mắt nhìn chằm chằm ngực Hoàng Quyên ngực, cười đến bỉ ổi, hiển nhiên là lời nói có ẩn ý.

“Tìm chết!”

Hoàng Quyên đã sớm hận không thể đem tên heo bệnh này đập cho cha mẹ nhận không ra, bây giờ nghe được lời này phun từ miệng hắn, ngực càng phập phồng tức giận, không nói hai lời, trực tiếp tay phải vung lên.

Phía sau một cây côn lớn làm từ cải dầu bay đến, vèo một tiếng, trực tiếp đánh về phía Hồ Phi.

Hai người cách nhau không đến năm mét, với khoảng cách này, chỉ nhìn thấy thân hình mập mạp to lớn, đúng là tấm bia khổng lồ.

Cũng đừng coi thương hắn béo mà không làm được gì, thân thể thế nhưng vẫn vô cùng nhanh nhẹn, nhanh chóng hướng bên cạnh lăn qua, cây côn vừa rồi đã kịp cắt qua mặt hắn, một đường theo đó bắn xa, Trần Phong đứng đây cũng có thể nghe thấy tiếng va chạm tàn phá từ nó.

“Phốc!”

Cây côn dài hơn một mét rợi xuống đằng sau Hồ Phi, trực tiếp chui vào trong đất, liền đuôi tề nhập, chỉ để lại một cái nắm tay đánh hố động!

Chung quanh liên tục kinh hô!

Thần thức sao?

Thấy một màn như vậy, long mày Trần Phong hơi nhíu lại, động tác vừa rồi của Hoàng Quyên giống hệt thần thức ngự vật của hắn.

Thần thức là tinh thần lực hiện thực hóa vật chất, tinh thần phải cường đại đến mức độ nhất định, còn phải làm đúng trình tự mới có thể tái thiết.

Đối với người tu tiên mà nói, chỉ có đạt tới Kim Đan cảnh giới, mới có thể học được thần thức, sau khi học được thần thức, mới có khả năng tay không khống chế sự vật.

Thực rõ ràng, Hoàng Quyên cũng không phải cái gì Kim Đan cảnh, nếu so cùng tu sĩ Kim Đan thì còn kém xa lắm, nhiều lắm cũng chỉ tương đương với Luyện Khí tầng sáu hoặc bảy.

Lực đạo tuy lớn, không thua gì uy lực đạn súng lục, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi, phải biết rằng, hồi còn trên Thiên giới, Trần Phong đã tận mắt nhìn thấy một vị học tỷ Kim Đan cảnh, dùng thần thức ngự sử phi kiếm, đem một tòa tiểu sơn nhẹ nhàng đánh sụp.

Hoàng Quyên dị năng, hẳn là cùng thần thức ngự vật không khác lắm, cũng là tinh thần lực hiện thực hóa, nhưng còn lâu mới đạt được trình độ thần thức ngự vật cường đại, chẳng qua bất hiện tại cô ấy là có thể dùng cùng loại chiêu thức với Kim Đan tu sĩ, triển vọng không nhỏ.

“Niệm lực khống vật?”

Lúc này, Hồ Phi đã đoán được ra năng lực Hoàng Quyên, đồng thời giải đáp câu hỏi nãy giờ trong lòng Trần Phong, “Đích xác có chút môn đạo, bất quá so với ông ngoại cô, thì phải gọi là lông cánh chưa đủ, nếu cô có thể bằng một góc Trịnh Thiên Thu, đạt tới niệm lực hóa nhận trình tự, phỏng chừng không cần so đấu, tôi liền trực tiếp kêu một tiếng cô nãi nãi, nhưng xem ra hiện tại, cô vẫn là ngoan ngoãn gọi ba ba đi!”

Hồ Phi ha ha cười, ngay sau đó bước đi nặng trịch tới gần, tựa như con trâu rừng lên cơn động dục, hướng về Hoàng Quyên đẩy qua.

Thân thể cao lớn, giống như một chiếc xe tăng, mỗi một bước di chuyển, mặt đất phảng phất đều rung lên.

Thằng nhãi này thoạt nhìn béo là thế, hành động có chút đáng khinh nhưng chỉ hai ba bước đã tới trước mặt Hoàng Quyên.

Hoàng Quyên nào dám cùng hắn chống chọi, vội vàng phi thân lui về phía sau, cánh tay trắng muốt dang ra, lấy nàng thân thể làm trung tâm, từng côn từng côn cải dầu trong phạm vi mười mét xung quanh đều vô thức bay lên.

Dưới thao túng của niệm lực, hàng chục cây côn cải cứng rắn hợp lại tựa như phi kiếm che trời lấp đất hướng Hồ Phi vọt tới.

“A, vạn kiếm quy tông sao?”

Trần Phong ở bên cạnh nhìn, khóe miệng khẽ cong, xem ra Hoàng Quyên vẫn có chút bản lĩnh, thao tác đồng thời nhiều niệm lực như vậy, khẳng định dung đến khí lực cực lớn, nhưng cũng đồng thời uy lực càng mạnh.

Nếu nói hồi nãy là súng lục bắn tỉa, hiện tại chính là súng máy liên thanh, hoàn toàn không cùng khái niệm.

Trần Phong tự hỏi nếu đổi chính mình trên đó, liệu nên dùng cách nào đối phó lại Hoàng Quyên, cũng không phài khó khan lắm.

Trái lại Trần Phong, Hồ Phi dường như gặp chút khó khăn, nếu bây giờ hắn không dung thủ đoạn, chỉ sợ giây tiếp theo liền sẽ mỡ lưu đầy đất.

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.