Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắn phải bồi thường!!!

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

Mấy người này tiêu chuẩn chọn thần tượng kiểu gì vậy?

Trần Phong cũng lười nói nhảm với bọn họ, lúc hắn định bụng quay qua tìm Thục Tiểu Uyển thì đã thấy cô cũng với lão thái bà đi mất từ bao giờ.

Có chút thất vọng, vốn tưởng còn có thể nói chuyện vài câu đâu!

Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, lần đầu tiên cùng Thục Tiểu Uyển gặp mặt, lại sẽ gặp nhau dưới tình huống như này.

Nhưng mà, biểu hiện vừa rồi của mình hẳn là không kém đi?

……

Sự việc xảy ra buổi trưa nhanh chóng bị mạng lưới nội bộ lan truyền, gây xôn xao không hề nhỏ. Nhưng cũng chỉ được chốc lát, tin tức về hắn và Ngô Địch ngay lập tức bị xóa bỏ, thậm chí ngôn ngữ, từ khóa, cũng bị nghiêm cấm.

Kết quả là gây hoang mang dư luận, ngoại trừ những học sinh lúc đó có mặt tại hiện trường, thì những người khác căn bản không hề biết cụ thể chuyện gì xảy ra.

Đương nhiên, cho dù có mặt tại nơi xảy ra, thì những người chứng kiến lúc này cũng hoang mang không khác là bao.

Có phải Trần Phong đánh bại Ngô Địch? Mà hình như cũng không phải, chỉ biết hiệu trưởng đột nhiên ra mặt, trận đấu cứ vậy kết thúc.

Ngô Địch vẫn luôn là thần thoại đại thần học viện, là sự tồn tại mạnh nhất, khái niệm này đã ăn sâu vào tâm trí các sinh viên tại đây hơn một năm qua.

Làm thế nào một sự tồn tại như thế lại trong chốc lát bị tên người mới Trần Phong đánh bại?

Vì vậy, hầu hết mọi người đều không tin. Không thể tin.

Tất nhiên, cá nhân Trần Phong cũng không cần ai tin tưởng, dù sao hiện tại hắn đã biết, cái gọi là Ngô Địch Thục đại thần, chẳng qua chỉ là một cái bao cỏ không hơn không kém mà thôi.

Nếu không phải hiệu trưởng ra tay, Trần Phong dám đảm bảo, Ngô Địch hiện tại nếu còn sống, cũng tuyệt đối là nằm ở phòng bệnh Thục Đông bệnh viện ICU Dị Nhân chuyên dụng!

Nực cười a!

Đường đường là Thục Đô học viện, vậy mà xây dựng lên cái vỏ bọc như vậy, bên ngoài thì tô vàng nạm ngọc những bên trong lại thối rữa không chịu nổi, đem cái vỏ bọc ấy trở thành kính ngưỡng cho vạn người.

……

Phòng hiệu trưởng!

Rộng rãi, đơn giản!

Trừ bỏ hai cái kệ sách, một cái ghế sô pha, cũng chỉ có một chiếc bàn làm việc lớn, trên tường treo một chiếc điều hòa, máy tính, máy lọc nước cơ bản, không hoa hoa lệ lệ như trong tưởng tượng.

Tiêu Phong Trần ngồi sau bàn làm việc, thời điểm Trần Phong bước vào, ông đang cầm một quyển《 dị năng giản sử 》để đọc.

Mắt đeo một bộ kính viễn thị, xem vô cùng nghiêm túc, một chút đều không giống cái người vừa mới ra tay tiêu trừ Thủy Long phù của Trần Phong.

Nhìn thấy Trần Phong, Tiêu Phong Trần ra dấu bảo hắn đóng cửa lại.

Trần Phong đương nhiên cũng không khách khí.

Ông nâng nâng mắt kính, từ trên nhìn xuống Trần Phong, ánh mắt kia, xem đến nỗi Trần Phong có chút thẹn thùng.

“Hiệu trưởng, thầy kêu em tới chỗ này, có chuyện gì sao?” Trần Phong nhịn không được mở miệng hỏi.

“Thanh Sơn huyện, Trần Phong đúng không? Ba trò là Trần Quốc Trung?” Tiêu Phong Trần không có trả lời vấn đề của Trần Phong, quay lại hỏi Trần Phong một câu.

Trần Phong nghe vậy, sửng sốt, “Thầy nhận thức ba em?”

Ông cười lớn, “Sao có thể không nhận thức được, Quốc Trung là học sinh của ta, khóa 99 Ưng ban, như thế nào, ba trò không nói qua việc trước kia?”

Nghe lời này, Trần Phong hiểu ra, hắn biết lão ba tốt nghiệp Thục đại, nhưng cũng chỉ có thế, không hề nghe lão ba nói thêm.

Hơn nữa, thế giới quan thay đổi, cùng với thế giới Trần Phong biết trước kia hoàn toàn khác nhau, cho nên lão ba có nói cho hắn thì hắn cũng không rõ ràng, có hơn cũng là do chú ba nói thôi.

Trần Phong lắc đầu, “Ba em chưa từng nói qua, không thể tưởng được, vậy mà sẽ là học trò của thầy hiệu trưởng!”

Tiêu Phong Trần vẫy tay, “ Không tính là cao đồ, ta dạy qua không ít học sinh, ba trò không tính là ưu tú, cho đến lúc tốt nghiệp, cũng mới sáu sao Tông Sư mà thôi, nhiều năm qua đi, vẫn còn dừng ở chín sao Tông Sư cảnh, không thể tiến thêm một bước……”

!!!

Trán Trần Phong phủ đầy mây đen, nghe lời hiệu trưởng nói, lão ba tựa hồ có điểm không có lực a.

“Đứa nhỏ Quốc trung này, tuy rằng thiên phú chẳng ra gì, nhưng mà phẩm chất không tồi, làm người rất thành thật!”

……

Trần Phong nghe được càng nhức đầu, lão ba vậy mà thành thật?

Hình như rất là thành thật đi? Ít nhất vào lúc bị lão mẹ giáo huấn, rất là thành thật!

Nói đến điều này, có một tầng quan hệ đặc thù như vậy, Trần Phong cảm giác thầy hiệu trưởng trước mặt trở lên thuận mắt rất nhiều,

Ngồi xuống sô pha, trên mặt Trần Phong tràn ngập tò mò, “Hiệu trưởng, thầy có thể nói một chút về ba mẹ em không?”

“Em muốn biết cái gì?” Tiêu Phong Trần có chút buồn cười nhìn Trần Phong.

“Ba theo đuổi mẹ như thế nào?” Trần Phong hỏi.

Ông cười cười, “Đều là nam thanh nữ tú, khí huyết cương dương, nam nữ hoan ái, đây không phải là chuyện bình thường sao? Sở Trân là khóa 99 Phượng ban, năm đó tân nhân vương, gia thế hiển hách, thiên kiêu chi nữ, rất nhiều người theo đuổi, nhưng ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng vậy mà gả cho Quốc Trung!”

Trần Phong ngượng ngùng, “Mẹ em? Có rất nhiều người theo đuổi sao?”

Trong đầu hiện ra một cái thân ảnh cường tráng, Trần Phong không khỏi đánh cái rùng mình.

Tiêu Phong Trần không tỏ ý kiến, “Lúc ấy rất nhiều người đều không xem trọng cuộc hôn nhân này, hai người tới tìm ta, kêu ta nói với ông ngoại trò, tốn không ít nước bọt đâu, việc hôn nhân như vậy mới thành, năm sau liền có……”

Đây chính là ân nhân của mình a, Trần Phong nhìn Tiêu Phong Trần, nghe ý tứ trong lời nói của ông, nếu không phải có ông giúp lão ba, hiện tại phỏng chừng mình không biết có được sinh ra hay không đâu!

“Quốc Trung được cái có tướng mạo khá tốt, mọi người đều nói hắn dạ dày không tốt, thích ăn cơm mềm, đáng tiếc, nếu là ăn cơm mềm bình thường thì tốt rồi, cố tình lại là cái cơm mềm ngạnh ăn chủ, chết cũng không chịu ở rể Sở gia……”

Tiêu Phong Trần nói, tuy rằng mang theo ý trách cứ cùng oán giận, nhưng mà nhìn ra được ông đối Trần Quốc Trung vẫn là thưởng thức.

“A nhớ ra rồi!”

Lúc này, Trần Phong đột nhiên hô lên, “Trên hôn ước của em cùng với Thục gia , có tên của thầy, thầy là nhân chứng?”

Lúc trước Trần Phong đã cảm thấy cái tên Tiêu Phong Trần vô cùng quen thuộc, nhưng ông cũng là Thục đại hiệu trưởng, có nghe qua cũng bình thường, nên không nghĩ tiếp, thẳng đến bây giờ mới nhớ ra, nhân chứng của hôn ước, không phải có một người gọi là Tiêu Phong Trần sao?

Ông mỉm cười, “Hôm nay gọi trog tới đây, mục đích không phải ôn lại chuyện cũ, mà là có chính sự cần xử lý!”

“Ách……”

Trần Phong nghe vậy cứng lại, trên mặt biểu tình có chút đờ đẫn, ngay sau đó gật gật đầu, “Vẫn nên xử lý, Ngô Địch này, thực sự có chút bản lĩnh cũng liền thôi, rõ ràng không có bản lĩnh gì, còn tỏ ra hết sức giả tạo, nơi nơi gây chuyện, mấu chốt hắn vẫn là học sinh của thầy, đây chính là làm cho thầy hổ thẹn, khiến Thục đại hổ thẹn……”

Tiêu Phong Trần dở khóc dở cười, ông vốn định mượn việc này dạy dỗ Trần Phong một chút, lại không nghĩ ra hắn dăm ba câu đã nhận ra!

“Trò cảm thấy nên xử lý như thế nào?” Tiêu Phong Trần hỏi!

Trần Phong nhún vai, “Trường học xử lý hắn như thế nào, em quản không được, tuy nhiên, hắn phải bồi thường tổn thất cho em!”

“Hửm?” Tiêu Phong Trần hơi hơi nhướng mày.

Trần Phong thản nhiên nói, “Vì người này, lãng phí của em một lá bùa, giá trị không ít tiền đâu!”

“Phù chú, là cái mà trò gọi ra Thủy Long?”

“Đúng vậy, mặt khác hắn còn làm chậm trễ thời gian, phí công, tiền bồi thường thiệt hại tinh thần gì đó, hắn cần thiết phải bồi thường……”

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.