Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trà

Phiên bản Dịch · 1432 chữ

“Hồ nháo"

Lúc này, giọng nói kinh động từ phía nhà tranh truyền tới. Gia Cát Chiến Long xuất hiện, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nhìn quanh.

Mọi người đồng loạt im bặt, không ai dám nhiều lời, sợ chẳng may lỡ lời mà mạo phạm.

“Mọi người yên lặng, đừng ồn ào! "

Gia Cát Chiến Long nói, ngay sau đó thu hồi ánh mắt, trở về gian nhà tranh, đóng lại cửa phòng.

Trương Thiết Nam che cánh tay, chịu đựng đau đớn, hung hăng trừng mắt Trần Phong, “Khốn kiếp, mày chờ đó!”

Để lại một câu, gã liền nhanh chóng lui sang một bên, sắc mặt khó coi cực điểm.

Lúc nãy, mặt mũi gã coi như vất hết, làm trò trước mặt bao nhiêu người như vậy sau này biết nhìn đời thế nào. Chỉ sợ chuyện này sẽ không sớm kết thúc như thế.

Đỗ Toa Toa ngồi bên cạnh hồ nước, chưa từng động đậy, vừa rồi xảy ra, cô cũng chỉ hơi hơi ngẩng đầu, tựa hồ không có quá nhiều hứng thú.

“Anh rể, anh mạnh quá đi!”

Thục Tiểu Hiệp khoác tay lên vai Trần Phong, trên mặt tràn ngập ý cười sung sướng. Hắn thề là hắn không bao giờ lường được Trần Phong lại giỏi như vậy, có thể đem Trương Thiết Nam trị đến tơi bời. Những tưởng còn phải để chị mình ra tay nữa cơ.

Hôm nay đến đây, tuy mấy thế gia gia tộc ở đây không thể coi là gia tộc mạnh nhất, nhưng tuyệt đối toàn là gia tộc thứ hạng đầu. Ở Thục Trung, thanh niên đồng nứa không nhiều, mà đã đạt đến Đại tông sư cảnh thì càng khó thấy.

Trương Thiết Nam 9 sao Tông sư, với thực lực này hoàn toàn có thể ở Thục Trung không kiêng nể bất kì ai, xếp trong đám người khẳng định số một số hai.

Đáng tiếc, gã đụng ai không đụng, lại đụng phải Trần Phong, hơn nữa, Trần Phong cũng không cho gã giữ lại chút mặt mũi nào .

“Ô...Tí nữa thì quên mất, không phải anh rể cũng là truyền thừa Lực lượng hệ sao. Anh Thiết Nam thật tình, đây chẳng phải múa rìu qua mắt thợ à?!”

Âm lượng Thục Tiểu Hiệp có chút cao, làm gã nghe đến rõ ràng.

“Hừ!”

Trương Thiết Nam hừ mạnh một tiếng, bày tỏ sự khó chịu của bản thân, ánh mắt nhìn về phía Trần Phong, lộ ra vài phần kinh sắc. Đáy lòng gã vẫn còn chưa hết run sợ vì chuyện vừa rồi.

Sức mạnh này, gã căn bản không cách nào chống lại.

……

“Trương Thiết Nam có lai lịch gì?” Trần Phong hỏi một câu.

Không chờ Thục Tiểu Uyển đáp lời, Thục Tiểu Hiệp đã dành nói trước, “Có thể có lai lịch gì, cậy gia đình ở núi Thiết Bàn có ít sinh ý thổ sản, thêm sức mạnh lớn hơn người khác một chút liền không coi ai ra gì. Gã với anh trai em là bạn cùng khóa, nghe nói hồi còn đi học Trương Thiết Nam rất thích bắt nạt người khác, hơn nữa còn dùng thủ đoạn rất thâm độc nên được đặt biệt danh Giả Thiên Vương. Không phải loại tốt lành gì……”

Ào ào tuôn ra một chàng, nhưng vẫn bắt vào trọng điểm, Trần Phong quay qua nhìn Thục Tiểu Uyển.

Thục Tiểu Uyển nói, “Trương gia ở Thiết Bàn được coi là tứ thị tộc, năng lực truyền thừa cường hóa sắt thép, giống như năng lực phòng ngự, nhưng mạnh hơn. Trương gia thái công Trương Bảo Tông, là một vị Dị vương cảnh cường giả, truyền thuyết nói ông đã đem sắt thép luyện đến kim cương bất bại đại thành cảnh giới, Thục Dị vương bảng, xếp hạng thứ bảy!”

“Ồ?”

Thục Tiểu Uyển nói ít ý nhiều, Trần Phong nghe xong như được khai sáng, "Dị vương cảnh giới còn có bảng xếp hạng?”

Thục Tiểu Uyển khẽ gật đầu, “Cường giả quá nhiều, nhiều người nhàm chán sẽ luôn tìm chuyện để làm, cái bảng xếp hạng này cũng từ đó mà ra. Tuy nhiên đây chỉ là truyền miệng, mang tính chất tham khảo, nếu xét thực lực thực tế, ai mạnh hơn ai còn chưa biết được……”

“Xếp hạng thứ bảy, rất lợi hại a!” Trần Phong gật đầu, không biết chỗ nào có thể xem bảng này nhỉ, cho bản thân mở rộng tầm mắt chút.

Thục Tiểu Uyển cười nhẹ, “Lợi hại, nhưng trong đó có một số cường giả không có tham gia, ví dụ như Gia Cát lão tiền bối, tồn tại của ông, người ngoài không cách nào biết, cho nên muốn xếp hạng là vô cùng khó khăn!”

Thục Tiểu Hiệp bên cạnh liên tục gật đầu, “Thậm chí có đồn đãi, Gia Cát lão tiền bối đã vượt qua siêu việt Dị vương cảnh, nếu đem liệt ở trên Dị vương bảng cùng đám người kia, đó là vũ nhục, vũ nhục nha!”

Thời điểm nói xong, Thục Tiểu Hiệp mặt đầy sùng bái hướng về phía gian nhà tranh, siêu việt Dị vương cảnh a, hắn đến giờ còn chưa dám mơ ước xa vời Dị vương cảnh chứ đừng nói. Đạt đến Đại tông sư là tốt lắm rồi.

Trần Phong nhìn thoáng qua Trương Thiết Nam, hoá ra là có bối cảnh như vậy, khó trách Triệu Lượng cùng tên này đều đức hạnh giống nhau.

Trong lúc đang xôn xao, cánh cửa nãy giờ khép kín đột nhiên bật mở.

Gia Cát Thăng Long không xuất hiện, mà người đi ra chính là Gia Cát Chiến Long, theo sau còn có hơn mười đứa trẻ.

Trong tay mỗi đứa trẻ là một chiếc khay, trên khay có một ấm trà, cùng một chồng cốc giấy.

Mọi người đều sôi nổi đứng dậy, muốn mình đi tới đầu tiên, lão tiền bối để bọn họ chờ ở đây, nói có đồ vật muốn tặng, rõ ràng chính là thứ đang được đem tới.

Gia Cát Chiến Long đi đến phía trước, "Những người ở đây đều là thế hệ trẻ nhân tài kiệt xuất, là tương lai của Hoa Quốc, thật tự hào, không quản ngại đường xá xa xôi sớm nay đã lên đây nghe ông tổ ta lải nhải...……”

Gia Cát Chiến Long khách khí một lượt, cả đám nghe chăm chú không một tiếng động. Có thể tới chỗ này nghe Gia Cát tiền bối lải nhải, không biết là bao nhiêu người mộng tưởng đâu.

“Người từ phương xa vất vả lui tới, gia tổ tự mình pha một bình trà nóng, mời mọi người uống xong xuôi cơn mệt, rồi cùng nhau xuống núi!”

Gia Cát Chiến Long nói xong, mấy đứa trẻ phía sau liền bê khay đi tới.

Trà!

Mọi người sửng sốt, tuy rằng nói là trà, nhưng hẳn là thuốc do Gia Cát lão tiền bối điều chế đi!

Phải biết rằng, danh tiếng Gia Cát Thăng Long luyện thuốc vô cùng đỉnh cao, xuất quỷ nhập thần, đồ mà ông động tay vào, không thể là vật tầm thường được.

Nghe nói trước đó một lần Gia Cát Thăng Long giảng bài, đã tặng cho mỗi người một viên Cự thể đan, làm những người đó đột phá Đại tông sư cảnh giới.

Lúc này đây tuy rằng không phải đan dược, nhưng tất cả mọi người tin tưởng, ly trà này tuyệt đối sẽ không kém so với Cự có thể đan.

“Đa tạ Gia Cát tiền bối!”

Nói chuyện chính là Trương Thiết Nam, gã vốn bá đạo, cái gì cũng muốn dành đi đầu tiên, hơn nữa vừa mới bị Trần Phong hành tơi bời, không còn mặt mũi tiếp tục ở lại đây, nhanh chóng về là tốt nhất. Lần sau lại tìm cơ hội.

Người khác đều biết tính cách Trương Thiết Nam, không ai muốn cùng gã tranh giành.

Một đứa trẻ đến trước mặt Trương Thiết Nam, cầm lấy ấm trà, đổ vào trong ly giấy chuẩn bị sẵn.

Màu nước trắng ngà vẩn đục! Có chút tanh!

Trương Thiết Nam do dự một chút, tuy rằng gã muốn hơn thế này, nhưng gã không có gan đòi hỏi, lập tức nâng lên ly trà, uống một hơi cạn sạch.

Đối với Gia Cát Chiến Long cúi người hành lễ, không nói hai lời, liền cầm cả ly rời đi.

Bạn đang đọc Ta Từ Thiên Giới Du Học Trở Về ( dịch) của Quỷ Cốc Tiên Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.