Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm tư

Phiên bản Dịch · 1096 chữ

Ngày hôm sau.

Sau một đêm điều tức, Trần Đạo Huyền lại nhìn thấy vị nữ tu Xuất Vân quốc này, tuy rằng sắc mặt của nàng còn thập phần tái nhợt, nhưng so với cảnh lung lay sắp đổ như tối hôm qua, đã tốt hơn rất nhiều.

“Còn ngọc giản đâu?”

Trần Đạo Huyền vươn tay nói.

Nữ tu sĩ giơ ngọc giản trong tay lên, nói: “Ngươi muốn truyền thừa luyện đan cùng liễm tức thuật đều ở chỗ này, Ẩn Thân Phù đâu?”

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền lấy ra sáu tấm liễm tức phù từ túi trữ vật.

“Được, chờ ngươi đưa ta ra khỏi thành, rời khỏi Quảng An phủ, ngọc giản này chính là của ngươi.”

“Từ từ!”

Trần Đạo Huyền bình tĩnh nói, “ Làm sao ta biết được, đồ trong ngọc giản này của ngươi là thật hay giả?”

Nghe nói như thế.

Nữ tu sĩ Xuất Vân quốc do dự một lát, cảnh cáo: ”Đừng có mà giở trò!"

Nói xong, ném ngọc giản trong tay tới.

Trần Đạo Huyền tiếp nhận ngọc giản, kiểm tra cẩn thận.

Bên trong ngọc giản, ghi lại tổng cộng bảy môn đan phương nhất giai cùng ba môn đan phương nhị giai cùng với chi tiết thủ pháp luyện đan.

Chẳng qua Trần Đạo Huyền cũng không hiểu tri thức luyện đan, trong lúc nhất thời không cách nào phán đoán thật giả.

Vì thế hắn nảy ra một kế, phẫn nộ nói: ”Thủ pháp luyện chế này của ngươi như thế nào lại sai lầm? Người lừa gạt ta?”

“Không thể nào!”

Nào ngờ, nữ tu sĩ Xuất Vân quốc nghe nói như vậy, nhất thời nóng nảy, “ Đan phương và thủ pháp luyện đan trong ngọc giản, tất cả đều là kinh nghiệm thực tế của ta nhiều năm luyện đan, tuyệt đối không có khả năng... Ngươi, gạt ta?”

Nhìn thấy ý cười như có như không trên mặt Trần Đạo Huyền, Xuất Vân quốc nữ tu sĩ phẫn hận nhìn Trần Đạo Huyền.

Đối phương căn bản không hiểu Luyện Đan Thuật, hoàn toàn là lừa gạt nàng.

“Xin lỗi, ta không hiểu Luyện Đan Thuật, phải hành động cẩn thận.”

Trần Đạo Huyền chắp tay.

Xuất Vân quốc nữ tu sĩ tràn đầy lửa giận, nhưng nghĩ đến kế tiếp còn phải cầu xin đối phương, mặc dù trong lòng phẫn hận, giờ phút này cũng không thể không đè nén phẫn nộ.

Tốt lắm, tiểu tử, ngươi chờ đó cho ta!

Xuất Vân quốc nữ tu sĩ thầm nghĩ.

Trước khi đi.

Trần Đạo Huyền nhìn Trần Tiên Hạ Nói: “Thập Tam thúc, ngài ở lại cửa hàng đi, ta làm xong lập tức trở về.”

Nghe nói như vậy, Trần Tiên Hạ ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, dặn dò: ”Vạn sự cẩn thận.”

“Yên tâm.”

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, trả về một ánh mắt ta hiểu.

......

Tám canh giờ sau.

Hải vực cách Phủ Quảng An khoảng hơn một ngàn dặm.

Trên Thương Long Hào.

Trần Đạo Huyền chắp tay với nữ tu sĩ Xuất Vân quốc:”Sau này, còn tàu này sẽ là của tiên tử, hi vọng không gặp lại.”

Nói xong, vươn tay về phía đối phương.

Nữ tu sĩ Xuất Vân quốc lấy ra ngọc giản nhưng tay vẫn luôn nắm lấy, đi tới trước mặt Trần Đạo Huyền, nhẹ giọng nói:”Đa tạ hộ tống, lên đường bình an!”

Ngay khi Trần Đạo Huyền vừa tiếp nhận ngọc giản mà nữ tu sĩ Xuất Vân Quốc đưa tới.

Đối phương chợt nổi trận.

Một chưởng đánh tới đan điền Trần Đạo Huyền.

Chân nguyên hùng hậu tuôn ra, phóng thích ra uy áp khủng bố.

Nhưng Trần Đạo Huyền có thể cảm giác được, so với tu sĩ Trúc Cơ bình thường, chân nguyên của nàng quá yếu quá yếu.

Chắc là ảnh hưởng của thương thế?

Khóe miệng của Trần Đạo Huyền hơi nhếch lên.

Ngay khi nữ tu sĩ Xuất Vân quốc cho rằng một chưởng đánh vỡ đan điền khí hải của đối phương, bàn tay của nàng cư nhiên bị một cỗ lực đạo khủng bố đến cực điểm giam cầm.

“Ngu ngốc! Lại dám cùng ta chơi cận chiến!”

Bên tai mơ hồ truyền đến những lời này, ngay sau đó, bụng nàng bị một trận đau nhức đánh tới.

Một đạo sóng xung kích vô hình quét ngang qua.

Toàn bộ Thương Vân Hào giống như một con búp bê bị vỡ, cột buồm trực tiếp gãy, cánh buồm ầm ầm rơi xuống, nện lên boong tàu Thương Vân.

Cả con tàu lảo đảo, dường như ngay sau đó sẽ tan vỡ và chìm xuống.

"Phốc!”

Một ngụm máu phun ra từ trong miệng nữ tu sĩ Xuất Vân Quốc, thương thế vốn chưa khỏi hẳn đã trở nên nặng hơn.

“Tu sĩ luyện thể!”

Trong lòng nữ tu sĩ Xuất Vân quốc có chút ảo não.

Sơ suất!

Nàng hoàn toàn không nghĩ tới, Trần Đạo Huyền không chỉ là một vị tu sĩ luyện khí hậu kỳ, còn kiêm tu công pháp luyện thể.

Ở tu tiên giới, rất ít tu sĩ kiêm tu công pháp luyện thể, chỉ có một số ít đệ tử tinh anh của đại tộc hoặc là đệ tử tinh nhuệ của tông môn, mới có thể lựa chọn kiêm tu công pháp luyện thể.

Cũng không phải là tu luyện công pháp luyện thể khó khăn, mà là tiêu hao tài nguyên quá mức khủng bố, hơn nữa sức chiến gia tăng sau khi tu luyện đấu thực tế thập phần có hạn.

Bởi vậy, hiện tại có rất ít người lại đi tu công pháp luyện thể.

Nhưng tu sĩ luyện thể có một cái ưu thế mà tu sĩ luyện khí không cách nào so sánh. Đó chính là cận chiến cường hãn.

Cho dù là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, lúc không phòng bị, bị tu sĩ luyện thể tu vi yếu hơn một tầng cận thân đánh lén, cũng có khả năng bị thương nặng.

Giờ phút này, nữ tu sĩ Xuất Vân quốc chính là ví dụ điển hình.

Nàng vốn tưởng rằng mình sẽ đánh lén thành công, không nghĩ tới Trần Đạo Huyền chẳng những đã sớm có phòng bị, hơn nữa còn cố ý bày ra sơ hở để dẫn nàng mắc câu.

Nghĩ đến đây.

Vị nữ tu sĩ Trúc Cơ này tức giận, lại phun ra một ngụm máu.

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc (Dịch) của Tiểu Bạch Biến Lão Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 276

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.