Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu kịch liệt (2)

Phiên bản Dịch · 1115 chữ

Thấy con cương thi Tử Phủ cuối cùng vẫn lao về phía Chu Mộ Bạch.

Trần Đạo Huyền kiếm quang một quyển, cuốn nó vào công kích của mình.

Kiếm khí hóa vũ, bạch ngân thành màn, kiếm ngân hợp nhất, hóa thành tinh mang.

Đây là Ti Vũ Kiếm Ý mà Trần Đạo Huyền lĩnh ngộ, kiếm đạo biểu hiện biến hóa ra bên ngoài.

Tại thời điểm này.

Từng luồng tinh mang, như sao băng rơi xuống, nện vào thân thể màu bạc của cương thi Tử Phủ.

Nhưng cỗ cương thi Tử Phủ này. Không chỉ có linh giáp hộ thể, còn thêm thân thể cường hãn.

Trần Đạo Huyền cảm thấy, Thân thể đối phương thậm chí còn khủng bố hơn yêu thú cùng giai, hơn nữa không có cảm giác đau đớn.

Trần Đạo Huyền kiếm ngân hợp nhất, lực công kích kiếm hóa tinh mang, tuyệt đối đạt tới trình độ Tử Phủ sơ kỳ.

Chênh lệch duy nhất giữa hắn và tu sĩ Tử Phủ. Khả năng cũng chỉ ở phương diện phòng ngự.

Đúng vậy.

Là một kiếm tu, một lần nữa phòng thủ trở thành khuyết điểm của mình.

Nhưng đây cũng là khuyết điểm của tất cả các kiếm tu trên thiên hạ.

Bởi vì kiếm tu vốn đã chú trọng công phạt, chú ý lấy công thay phòng.

Nếu ngay cả công kích của kiếm tu cũng không phá được phòng ngự của đối phương, chứng minh chênh lệch giữa hai bên đã khác nhau một trời một vực, phòng ngự hay không phòng ngự, cũng không khác nhau quá nhiều.

Nhưng tại thời điểm này.

Tình huống có chút đặc thù.

Trần Đạo Huyền gặp một cương thi Tử Phủ, đối phương vừa vặn am hiểu phòng ngự.

So với phòng ngự của nó. Công kích của cương thi Tử Phủ không tạo ra được bao nhiêu thương tổn cho Trần Đạo Huyền.

Bất cứ khi nào đối phương nhào tới.

Hắn chỉ cần dùng tinh mang chém loạn lên thân hình của gã, thoáng né tránh là được.

Cứ như vậy, song phương giằng co.

Thành thật mà nói.

Nếu như thay đổi tình cảnh khác.

Trần Đạo Huyền thật đúng là không sợ cùng đối phương đánh tiêu hao chiến. Dù sao hắn cũng có một chân nguyên dự trữ khí —— tạo hóa Bạch Liên cấp hai.

Nhưng tại thời điểm này.

Hắn không chơi nổi.

Sát khí huyết sắc càng ngày càng nồng đậm, lúc nào cũng ăn mòn tiêu hao chân nguyên của hắn.

Và.

Cho dù hắn có thể tiêu hao được, Chu Mộ Bạch cũng không nhất định tiêu hao được, dù sao, Chu Mộ Bạch cũng không có pháp khí bản mạng như của hắn.

Nghĩ tới đây.

Hắn nhìn vòng chiến của Chu Mộ Bạch.

Tựa hồ là kiêng kỵ thủ đoạn công phạt của Chu Mộ Bạch, đấu pháp của huynh đệ Tôn thị tương đối hèn mọn, chính là tận lực tránh liều mạng với đối phương.

Thật sự không thể không liều mạng, cũng là mấy đầu cương thi cùng nhau hợp lực liều mạng.

Đánh cho đến bây giờ.

Chu Mộ Bạch đích xác chém đứt một tay trong hai cương thi sơ kỳ Tử Phủ.

Nhưng theo Huyết Sát khí bổ sung, Trần Đạo Huyền phát hiện bàn tay của cương thi này lại mọc ra một lần nữa.

Trần Đạo Huyền nhìn ra vấn đề.

Mỗi lần Chu Mộ Bạch muốn chém giết một đầu cương thi Tử Phủ sơ kỳ. Để phá vỡ cân bằng chiến lực giữa hai bên.

Tôn thị huynh đệ lập tức tận lực tiến lên ngăn cản.

Lấy thực lực Tử Phủ viên mãn của huynh đệ, cho dù Chu Mộ Bạch có thể thắng chúng, cũng phải phí nhiều sức lực.

Mỗi lần chậm trễ như vậy, nguy cơ cương thi Tử Phủ sơ kỳ được giải quyết, tôn thị huynh đệ lại bắt đầu cùng Chu Mộ Bạch đánh du kích.

Trần Đạo Huyền xem như đã nhìn ra.

Dưới sự liên thủ của hai thi huynh đệ này, có thể miễn cưỡng chống đỡ công kích của Mộ Bạch.

Đây cũng là chỗ dựa để chúng nó phục sát Chu Mộ Bạch.

Nếu Chu Mộ Bạch có thể một kiếm chém giết chúng nó.

Bọn họ phỏng chừng đã sớm chạy trốn từ khi mới phát hiện Chu Mộ Bạch.

Thấy như vậy.

Trần Đạo Huyền quyết tâm, một bên tránh thoát công kích của cương thi Tử Phủ, một bên nói: “Chu đại ca, ta đến ngăn trở một trong hai huynh đệ chúng, ngươi toàn lực giải quyết cương thi khác!”

Nghe nói như thế.

Chu Mộ Bạch hơi kinh ngạc, nhưng lập tức nghĩ đến giờ phút này hắn đã không còn cách nào khác, không thể không mạo hiểm đồng ý.

“Được!”

Sau một khắc.

Trần Đạo Huyền mang theo cương thi vốn đang giao chiến với hắn, vọt vào vòng chiến của Chu Mộ Bạch.

Chu Mộ Bạch thấy đúng thời cơ, một luồng kiếm quang xuyên qua trường không.

Kiếm quang dài tới mấy trăm trượng, bao phủ tầm mắt mọi người.

Lúc này.

Ở trong mắt mọi người, trong thiên địa ngoại trừ luồng kiếm quang này, không có gì khác.

Ngay cả Huyết Sát khí vốn tràn ngập trong đại trận vạn thi Huyết Sát.

Cuối cùng Kiếm quang đụng phải màn sáng màu đỏ của đại trận Vạn Thi Huyết Sát, phát ra liên tiếp từng tiếng vang dội, biến mất không thấy gì nữa.

Nhìn thấy cảnh này.

Trong lòng Chu Mộ Bạch trầm xuống, nhưng cũng không quá mức thất vọng.

Bởi vì, mục đích của y đã đạt được.

Chỉ thấy luồng kiếm quang dài mấy trăm trượng này, mạnh mẽ ngăn cách huynh đệ Tôn thị vốn như hình với bóng.

Tôn Phù thấy thế.

Thân hình dừng lại, lập tức phi thân lên, muốn cùng đệ đệ hội hợp.

Nhưng Chu Mộ Bạch nào chịu cho gã cơ hội.

Kiếm quang một quyển, một lần nữa cuốn nó vào trong thế công của mình, liên tiếp cuốn vào cương thi Tử Phủ sơ kỳ giao chiến với Trần Đạo Huyền.

“Làm tốt lắm!”

Trần Đạo Huyền vui vẻ, lập tức một luồng tinh mang chợt hiện, trực tiếp oanh kích trên người cương thi mặt rộng muốn cùng Tôn Phù hội hợp.

Oanh!!!

Tinh mang rơi xuống như một ngôi sao băng.

Nện vào thân hình màu tím bạc của đệ đệ Tôn Phù, để cho thân hình nó đột nhiên dừng lại một chút.

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc (Dịch) của Tiểu Bạch Biến Lão Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 180

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.