Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp ta đi

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Thừa Ảnh kiếm, trung phẩm cấp ba, tinh tính vô cùng.

Vừa mới từ Đan Điền Khí Hải bay ra, liền vui vẻ bay múa vây quanh Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền khẽ vuốt ve Thừa Ảnh Kiếm, trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ nói.

- Lấy ngươi ra thử không gian kiếm ý mới lĩnh ngộ của ta đi!

Dứt lời.

Thừa Ảnh Kiếm phát ra một trận khẽ minh, tựa hồ đang đáp lại Trần Đạo Huyền.

Rót vào chân nguyên.

Thừa Ảnh kiếm nhất thời bộc phát ra một đạo kiếm quang dài chừng ba thước.

Đương nhiên, đây chỉ là trần Đạo Huyền vì kiểm tra không gian kiếm ý, cố ý khống chế chân nguyên.

Nếu không, toàn lực ra tay.

Bây giờ Thừa Ảnh kiếm đã có thể bộc phát ra kiếm quang dài chừng trăm trượng., hoàn toàn không thua gì Chu Mộ Bạch năm đó.

Mặc dù kiếm quang của Thừa Ảnh Kiếm chỉ có ba thước, nhưng quan sát kỹ sẽ phát hiện.

Ngoài kiếm quang của Thừa Ảnh Kiếm, bao bọc một tầng ba động vô hình, dưới tầng ba động này, không gian đều bị phi kiếm của Trần Đạo Huyền vặn vẹo.

- Không gian kiếm ý quả nhiên lợi hại, phi kiếm quang tầm thường, đừng nói trăm trượng, cho dù mấy trăm gần ngàn trượng, cũng không có khả năng làm cho không gian phát sinh biến hóa, sau khi lĩnh ngộ không gian kiếm ý, lại có thể dễ dàng như vậy liền vặn vẹo không gian.

Trần Đạo Huyền nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lẩm bẩm nói.

Nhưng hiển nhiên, đây chưa phải là toàn bộ uy năng của không gian kiếm ý.

Chỉ thấy Trần Đạo Huyền vừa động thần thức, Phi kiếm chém tới núi giả trong đình viện.

Chẳng qua, còn chưa đợi phi kiếm bay đến núi giả, chợt biến mất tại chỗ.

Trong nháy mắt tiếp theo, phi kiếm chợt xuất hiện trước núi giả, trực tiếp xuyên qua núi.

Tại thời điểm này.

Nếu có tu sĩ tu vi Kim Đan trở lên ở đây cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện.

Phi kiếm xuyên qua núi, kiếm quang và thân kiếm không có chút tiếp xúc nào với núi giả.

Mà là dựa vào không gian ba động bên ngoài kiếm quang, xé nát không gian của núi giả, từ đó xuyên qua núi.

Trần Đạo Huyền không biết.

Loại uy năng công kích không gian này cực hạn ở đâu, nhưng hắn rõ ràng, tuyệt đối mạnh hơn kiếm hóa tinh quang của Ti Vũ Kiếm Ý.

Về phần mạnh bao nhiêu.

Giờ phút này Trần Đạo Huyền cũng có chút không nắm chắc.

Bởi vì thật sự không có một đối thủ thích hợp nào để hắn chém một kiếm.

......

Ba ngày sau.

Trần Đạo Huyền tiếp nhận bảy túi trữ vật cao giai do Trần Đạo Liên đưa tới.

Đem bảy túi trữ vật cao giai treo ở bên hông, trên mặt trần Đạo Huyền tràn đầy vẻ xấu hổ.

Bởi vì bây giờ hắn trông thực sự buồn cười.

Trong bảy túi trữ vật cao cấp, mỗi túi trữ vật đều chứa gần năm mươi triệu linh thạch, đổ đầy túi trữ vật.

May mà Quảng An phủ cùng các phủ khác mở ra thương mậu.

Nếu không, loại túi trữ vật cấp bậc này, ở Quảng An phủ ban đầu căn bản không mua được.

- Được rồi, đừng cười.

Nhìn bộ dáng Trần Đạo Liên che miệng cười trộm, lúc này Trần Đạo Huyền đen mặt nói.

Nghe vậy.

Trần Đạo Liên vội vàng thu liễm nụ cười, nhưng bộ dáng nhịn cười của nàng, nhìn Trần Đạo Huyền càng không nói gì.

- Chuyến đi này ở Thái Châu, khi ta đi vắng, chuyện trong tộc ngươi phải quan tâm nhiều hơn, biết không?

- Biết rồi, thiếu tộc trưởng.

Nghe Trần Đạo Huyền dặn dò chính sự, Trần Đạo Liên thu liễm tươi cười, nghiêm túc đạo.

- Tốt.

Trần Đạo Huyền gật gật đầu, một giây sau, hắn thân hóa độn quang, biến mất trước mặt Trần Đạo Liên.

......

Thái Châu là một châu gần Thương Châu, cách Quảng An phủ khoảng mấy chục vạn dặm.

Lấy tốc độ độn tốc của Trần Đạo Huyền, phi hành tốc độ tối đa, trong vài ngày là có thể đến được.

Đây cũng là nguyên nhân Trần Đạo Huyền kiên trì một mình đi tới.

Nếu không mang theo người Trần gia, hoặc là cưỡi Linh Chu gióng trống khua chiêng, hoặc là tốc độ bị liên lụy.

Còn không bằng giả trang thành tán tu một mình đi tới.

Một tán tu tu vi Trúc Cơ kỳ ba tầng tiến vào địa giới Thái Châu, sẽ không khiến cho bất cứ ai chú ý.

Tuy rằng Trần Đạo Huyền trong chiến dịch bình định thi triều Thương Châu đã có tiếng vang lớn.

Nhưng ở Thương Châu, tu sĩ chân chính từng đối mặt với Trần Đạo Huyền cũng không nhiều.

Chứ đừng nói đến tu sĩ Thái Châu.

Sau khi tiến vào địa giới Thái Châu, Trần Đạo Huyền cơ bản chính là người qua đường, chỉ cần chính hắn không chủ động bại lộ thân phận, trên cơ bản sẽ không khiến cho bất kỳ chú ý nào.

Vạn Tinh Hải Nam Hải Vực, Thái Châu và Thương Châu biên giới.

Một chiếc Linh Chu bay với tốc độ cao về phía địa giới Thái Châu và Thương Châu, Xem phương hướng tới, hẳn là phương hướng Cảnh Châu.

Trong bầu trời.

Trần Đạo Huyền nhìn Linh Chu bay về phía mình, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác.

Mặc dù việc chặn giết đồng đạo ở Vạn Tinh Hải càng ngày càng ít.

Nhưng điều đó không có nghĩa là không có.

Trên thực tế, rất nhiều hành vi chặn đồng đạo, không phải là âm mưu, mà là ý định nhất thời.

Nhất là hiện tại, bên hông Trần Đạo Huyền treo bảy túi trữ vật cao giai, thiếu mỗi khắc ba chữ lớn "cướp ta đi" trên mặt thôi.

Bạn đang đọc Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc (Dịch) của Tiểu Bạch Biến Lão Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.