Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác nhân phản cáo

Phiên bản Dịch · 3770 chữ

Được dịch bởi: Thiên Bì Lão Ma, Mời các đồng đạo yêu thích TSF, genben, nam biến nữ gia nhập discord: discord.gg/vhRNDmr3Zp hoặc discord.gg/mhJCGQuu9T, chúc các đạo hữu có những giây phút xem truyện vui vẻ.

Sở Phi ngủ mê một ngày, ngày thứ hai ban đêm tỉnh lại, thấy lưỡng nữ ngay tại trước giường kiểm tra xem xét.

Tiểu Bạch nói: "Sở công tử cảm giác tình trạng cơ thể như thế nào?"

Sở Phi nói: "Cực khổ hai vị cô nương hao tâm tổn trí, ta nội lực mất đi hơn phân nửa, nhưng căn cơ vẫn còn, chỉ cần vận tức điều dưỡng nửa tháng, liền có thể khôi phục" .

Nói xong hắn xem xét bản thân, phát hiện vốn là từ mặc váy dài màu trắng ngụy trang ở Vô Hoa Cung, đã thay đổi thành áo ngủ nam tử.

Tiểu Thanh nhìn hắn nghi hoặc, cười nói: "Là Tiểu bạch giúp ngươi đổi quần áo. Ngươi không biết lúc ta vừa đem ngươi từ bên trong Vô Hoa Cung cứu về, tóc dài rối tung váy áo lộn xộn, tựa như là nữ tử bị dâm tặc khinh bạc qua" .

Sở Phi nghĩ là mình bị Tiểu Bạch nhìn hết thân thể, sắc mặt đỏ lên, nhưng vẫn nói với Tiểu Bạch: "Đa tạ Tiểu Bạch cô nương" .

Tiểu Bạch cười nói: "Đừng nghe Tiểu Thanh nàng khuếch đại suy đoán, tối hôm qua là thấy phía dưới thân công tử là một mảnh hỗn độn, Tiểu Thanh liền cùng ta phục thị công tử tắm rửa thay quần áo" .

Sở Phi nghĩ ra thân thể của mình là bị lưỡng nữ nhìn hết mò ánh sáng (nhìn sạch sành sanh), sắc mặt càng đỏ, kém chút lại ngất đi.

Lưỡng nữ trêu chọc một trận, Tiểu Thanh hỏi thăm Sở Phi dự định kế tiếp.

Sở Phi nói: "Cũng không biết Đạo Thánh lúc ấy có thể đem bí tịch thành công trộm đi hay không, ta thất thủ bị cung chủ Minh Nguyệt bắt, chính là vì thua tỷ thí. Chờ ta khôi phục nội lực, liền nghĩ biện pháp vạch trần chân tướng Vô Hoa Cung, một là võ lâm trừ hại, hai cũng vì báo mối thù nhục nhã cho chính mình" .

Tiểu Bạch nói: "Công tử vẫn là trước tiên nên điều dưỡng thân thể, rồi tính kế sau, chúng ta đi chọn mua chút dược phẩm bổ dưỡng, trợ giúp công tử khôi phục" .

Sau đó mười mấy ngày, Sở Phi ở trong phòng vận công điều tức, ngẫu nhiên xuất ngoại tìm hiểu tin tức Vô Hoa Cung cùng Đạo Thánh, Tiểu Bạch đúng hạn đưa đi chén thuốc, sau đó trở lại trong phòng Tiểu Thanh, hai người cùng một chỗ tu tập Dịch Hình Quyết.

Ngày hôm đó Sở Phi giữa trưa đi ra ngoài, chạng vạng tối mới trở về, đầu đội mũ rộng vành, sắc mặt nặng nề.

Tiểu Bạch nghênh đón nói: "Công tử gặp phải phiền toái? Tùy thân bội kiếm cũng không thấy "

Sở Phi nói: "Quả thật có chút phiền phức, chỉ sợ báo thù Vô Hoa Cung còn phải bàn bạc kỹ hơn "

Tiểu Bạch nói: "Công tử đi Vô Hoa Cung?"

Sở Phi nói: "Không phải, một mình ta thì không cách nào đơn đấu Vô Hoa Cung. Nhưng nếu để giang hồ hảo hán biết được Minh Nguyệt cung chủ chính là dâm tặc Điền Bất Quang, trong cung đó càng chứa chấp đông đảo trọng phạm truy nã, Vô Hoa Cung tự nhiên sẽ bị hợp nhau tấn công."

Tiểu Bạch nói: "Nhưng nếu để các giang hồ hảo hán tin tưởng việc này, thì rất khó khăn" .

Sở Phi nói: "Cho nên ta hôm nay đi ra ngoài, đi tìm một người, hắn nói ra, giang hồ hảo hán không ai mà không tin phục. Các ngươi có biết ta muốn tìm chính là ai?"

Tiểu Thanh nói: "Tụ Nghĩa Trang trang chủ Thiết Tung Dương, không chỉ có võ công cao cường, mà lại nhiệt tình vì lợi ích chung, mấy năm trước chính là Thiết trang chủ dẫn đầu giang hồ hảo hán vây quét dâm tặc Điền Bất Quang. Bởi vì tự trì công chính (công bằng chính trực), treo thưởng truy nã trong giang hồ cũng đều là do Tụ Nghĩa Trang công bố. " .

Sở Phi nói: "Không sai, ta hôm nay đi tìm chính là hắn, nhưng lại tao ngộ một phen khúc chiết. "

Tiểu Bạch cùng Tiểu Thanh vội hỏi hắn có gì tao ngộ.

Sở Phi nói: "Ta chạy tới Tụ Nghĩa Trang, thông báo nói có manh mối về dâm tặc Điền Bất Quang, đạt được Thiết trang chủ hội kiến. Ta đến trước Tụ Nghĩa sảnh, nhìn thấy Thiết Tung Dương, thân thể khôi ngô tướng mạo đường đường, thật là một cái hảo hán, chỉ là trong ngực vẫn ôm ấp lấy cơ thiếp, nhìn qua có chút tham luyến sắc đẹp" .

Tiểu Thanh cười nói: "Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Thiết Tung Dương đã công thành danh toại không cầu gì khác, tự nhiên mê say ôn nhu chi hương. "

Sở Phi nói: "Ta nghĩ cũng là như thế. Ta sơ lược nói với hắn sự tình bản thân thấy được ở Vô Hoa Cung, nói Vô Hoa Cung cung chủ Minh Nguyệt chính là dâm tặc Điền Bất Quang, hắn hoàn toàn không chịu tin tưởng, còn cười ta miệng đầy ngữ điệu hoang đường. "

"Ta còn nói thêm rằng toàn bộ nữ đệ tử trong cung đều là đạo phỉ bị truy nã biến thành, trong đó đại đệ tử Tâm Lan chính là giang dương đại đạo Lâm Lan năm đó. Thiết Tung Dương sau khi nghe được phẫn nhiên đại nộ (cực kỳ giận dữ), nói: 'Ta còn tưởng rằng các hạ thật sự biết được tung tích của dâm tặc kia, nghĩ không ra là một tên điên "

"Lúc này nữ tử trong ngực Thiết Tung Dương quay mặt lại, chỉ vào người của ta nói: 'Người này chính là Đạo Thánh Bạch Ngọc Đường, hắn vài ngày trước xông vào Vô Hoa Cung của chúng ta muốn trộm lấy bí tịch, bị sư phụ ta đánh lui. Nghĩ không ra hắn ăn cắp không thành, liền đến nói xấu chúng ta. Vậy mà nói sư phụ là dâm tặc, còn nói ta là đạo tặc Lâm Lan kia biến thành, nhục thanh danh của ta, Thiết tiên sinh ngươi nhất định phải vì Lan nhi chủ trì công đạo', nói xong nữ tử kia lại khóc ồ lên. "

"Ta hướng nữ tử kia nhìn kĩ, phát hiện nàng chính là Vô Hoa Cung nữ đệ tử Tâm Lan, Thiết Tung Dương đối với nàng rất là yêu thương, nghe lời nàng ấy liền bắt đầu động thủ với ta. Ta cùng Thiết Tung Dương qua mấy chiêu liền biết không phải là đối thủ của hắn, khẩn trương đào tẩu ra bên ngoài. Thiết Tung Dương đuổi theo, ta rút ra tùy thân bội kiếm, dùng sức ném về sau" .

Tiểu Thanh nói: "A, Thiết Tung Dương kia Chưởng Kiếm Song Tuyệt, kiếm này của ngươi không gây thương tổn được hắn, đến lúc đó ngươi không có trường kiếm thì tự vệ bằng cách nào" .

Tiểu Bạch nói: "Chiêu này của công tử là công địch sở tất cứu (tấn công vô chỗ yếu điểm), hẳn một kiếm kia chắc là hướng về phía Tâm Lan ném đi. "

Sở Phi nói: "Tiểu Bạch cô nương cơ trí, đúng là như vậy. Tâm Lan đột nhiên bị một kiếm tới thì kinh hãi hoa dung thất sắc, nhưng Thiết Tung Dương thân pháp như điện, vọt đến trước người nàng tiếp nhận mũi kiếm. Ta cũng thừa dịp sơ hở này, trốn ra khỏi Tụ Nghĩa Trang" .

Tiểu Thanh thở dài nói: "Thấy sắc liền mờ mắt, trí khiến sắc chìm. Năm đó Thiết Tung Dương cũng là nhân vật danh chấn nhất thời, lại bị một nam nhân khoác lên làn da mỹ nữ lừa gạt như vậy. Hắn nhất định nghĩ không ra, bản thân phát lệnh truy nã giang dương đại đạo, lại là người ban đêm cùng trên giường điên loan đảo phượng. "

Sở Phi khen: "Tiểu Thanh cô nương tuy là nữ tử, nhưng cũng hiểu rõ tường tận (thâm tri chước kiến) việc này "

Tiểu Thanh cười nói: "Biết rõ tường tận thì không có, kiến giải vụng về thì có một chút, một chuyến đi của ngươi như vậy không chỉ không có thu hoạch, ngược lại sắp bị Tụ Nghĩa Trang yết bảng truy nã, về sau đi ra ngoài vẫn là cẩn thận thì tốt hơn. "

Sở Phi nói: "Cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch, ta trên đường trở về vì che giấu dung mạo, đi tới vải phường mua mũ rộng vành, thuận tiện cũng mang về một vật, tặng cho Tiểu Bạch cô nương" .

Nói xong hắn từ trong ngực lấy ra một cái bao đưa cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch mở ra xem, thấy là một kiện màu hồng váy dài, vải vóc thì dệt một cách tinh tế, bên trên thêu linh động chim phượng, trông rất đẹp mắt.

Tiểu Bạch cười nói: "Sở công tử đang chạy trối chết trên đường, còn có thể nghĩ ra chuẩn bị lễ vật cho ta, Tiểu Bạch đa tạ công tử hảo ý "

Sở Phi nói: "Ta thấy cô nương quần áo trên người có chút tổn hại, liền muốn mua lấy một kiện cho cô nương, cũng như là lòng cảm kích về việc ân cần chăm sóc ta bấy lâu nay "

Tiểu Bạch nhìn xung quanh bản thân mới phát hiện phần thắt lưng phía sau y phục có cái lỗ nhỏ, có lẽ là bị Minh Nguyệt cào nát ở trong Vô Hoa Cung, bản thân gần đây một lòng tu luyện, cũng chưa từng phát giác, hướng Sở Phi nói: "Công tử có lòng. Chúng ta hôm nay vừa lúc ở bên trong nhà phát hiện một kiện đồ vật, cũng muốn để công tử xem qua" .

Là một phong bái thiếp, bên trong viết: "Nếu như không được các hạ tương trợ, tại hạ cũng không thể trộm lấy bí tịch, lần này tính làm thế hoà. Hiện làm tỷ thí khác, trong ba ngày từ Sơn Hà Dược Phố lấy được Tẩy Tủy đan, chờ mong biểu hiện của các hạ. Bạch Ngọc Đường lưu "

Sở Phi vui vẻ nói: "Đạo Thánh lại cho ta một cơ hội, lần này nói không chừng ta có thể nhìn thấy Bạch đại hiệp "

Tiểu Bạch nói: "Trong Sơn Hà Dược Phố kia rất hung hiểm, sợ không thể so với Vô Hoa Cung dễ dàng ứng phó, công tử nếu như muốn đi thì phải cẩn thận nhiều hơn "

Sở Phi nói: "Nam nhi hành sự chỉ bằng khoái ý ân cừu, thì sợ gì gian nguy "

Tiểu Thanh khen: "Sở công tử thiệt là can đảm" .

Chạng vạng tối, lưỡng nữ trong phòng tiếp tục tu luyện.

Tiểu Bạch nói: "Chúng ta tu tập Dịch Hình Quyết đã qua nửa tháng, Tiểu Thanh ngươi công phu tiến bộ như thế nào?"

Tiểu Thanh nói: "Ta muốn dùng nội lực cải biến hình thể, lại chỉ có thể để bên ngoài da thịt càng thêm trơn bóng, thân thể cơ bắp thì biến hóa không được. Cũng may là chính mình vốn là thân hình gầy gò, cũng không đến nổi lộ ra sơ hở. Bạch huynh ngươi tu luyện tiến triển như thế nào?"

Tiểu Bạch nói: "Hơi có chút tiến bộ, hiện tại đã không cần đem một chút vải rách nhét ở trước ngực trong quần áo "

Tiểu Thanh vui vẻ nói: "Để cho ta cẩn thận quan sát một chút", nói xong hắn đưa tay cởi vạt áo tiểu Bạch, lộ ra hai con thỏ ngọc tròn trịa, trắng như ngọc tuyết, trơn nhẵn như son, bên trên có hai điểm nụ hoa phấn hồng.

Tiểu Thanh nhịn không được bắt đầu nhào nặn, tiểu Bạch a khẽ kêu một tiếng, nói: "Tiểu Thanh ngươi nhẹ tay một chút" .

Tiểu Thanh nói: "Bạch huynh có thể thi triển Dịch Hình Quyết lại không, để ngọc nhũ này trở nên lớn hơn một chút, như thế càng đột hiển (hiển thị rõ rệt) tư thái yểu điệu của ngươi "

Tiểu Bạch xì chửi: "Nguyên lai ngươi cũng là sắc phôi (tên háo sắc), ta vừa biến hóa ra một bộ ngọc nhũ liền để ngươi như vậy mà thưởng thức" . Nói xong hắn vẫn là thầm vận tâm quyết, để thỏ ngọc kia ở trong tay Tiểu Thanh trở nên lớn hơn mấy phần.

Tiểu Thanh lại đem chơi một hồi, cười nói: "Bạch huynh công lực thâm hậu, quả nhiên tạo hóa bất phàm, ta muốn biết hạ thân phải chăng đã chuyển đổi âm dương", nói xong đưa tay vào dưới váy Tiểu Bạch thăm dò, nhưng chỉ là sờ phải một cái dương vật đang cứng rắng cương lên.

Tiểu Bạch đem tay Tiểu Thanh đẩy ra, nói: "Tiểu Thanh ngươi muốn chiếm tiện nghi của ta sao a, chúng ta vừa tu tập không lâu, làm sao có thể tiến triển nhanh như vậy. Chờ lấy được Tẩy Tủy đan, mới có thể để cho chúng ta tăng thêm tốc độ tu luyện. "

Lưỡng nữ ở trong phòng trêu chọc, nghe được tiếng gõ cửa phòng, thanh âm Sở Phi truyền đến: "Tiểu Bạch cô nương có thể ra gặp một lần được không, tại hạ có việc hỏi "

Tiểu Bạch nói: "Mời Sở công tử ở trong viện chờ, ta sẽ đến sau" .

Nói xong hắn đứng dậy cởi quần áo, thay thành váy dài mà Sở Phi tặng cho hắn, thân hình yểu điệu, quần áo tiên diễm, làm Tiểu Bạch vô cùng mỹ lệ.

Tiểu Thanh nói: "Bạch huynh cớ gì đối với Sở Phi dụng tâm như vậy?"

Tiểu Bạch nói: "Tiểu Thanh ngươi có thể đã nghe qua người đời có một câu nói, dịch đắc vô giá bảo, nan đắc hữu tình lang (tạm dịch: dễ kiếm bảo vật vô giá, khó được người tình chân chính) "

Tiểu Thanh nói: "Chẳng lẽ Bạch huynh lại đối Sở Phi sinh lòng nữ nhi tình tố?"

Tiểu Bạch nói: "Tiểu Thanh ngươi nói bậy bạ gì đó, ta chỉ là phát hiện một thứ so với chuyện trộm cắp bảo vật càng thú vị "

Tiểu Thanh nói: "Có chuyện gì thú vị như vậy?"

Tiểu Bạch nói: "Trước kia, sau khi ta trộm lấy bảo vật, sẽ âm thầm trốn ở bên người thân chủ nhân bảo vật, nhìn bộ dáng của hắn tức giận nóng lòng nhưng vô kế khả thi, trong lòng đều sẽ đặc biệt đắc ý. Hiện tại ta tự lấy mình làm mồi, muốn gạt lấy Sở Phi si tình thực tình , chờ hắn rơi vào trong lưới tình của ta, ta lại vạch trần người mà hắn âu yếm chính là Đạo Thánh mà hắn muốn đi theo, đến lúc đó biểu hiện trên mặt hắn nhất định đặc biệt đặc sắc. Tiểu Thanh ngươi nói đây có phải hay không là so trộm cắp bảo vật càng thêm thú vị. "

Lúc này biểu cảm trên mặt Tiểu Thanh liền rất đặc sắc, đối tiểu Bạch cười nói: "Thì ra Bạch huynh là muốn làm trộm tâm đạo tặc, ta chỉ sợ Bạch huynh đến lúc đó hãm sâu trong đó, bị Sở Phi trộm đi" .

Trong đình ánh trăng như nước, trên mặt đất bóng ảnh tung hoành. (Đình trung nguyệt sắc như thủy, địa thượng chi ảnh tung hoành.)

Tiểu Bạch cùng Sở Phi sóng vai ở trong viện tản bộ, Sở Phi do do dự dự không nói một lời, tiểu Bạch mặt ngoài thận trọng nhưng trong lòng thì tức giận.

Tiểu Bạch thầm nghĩ: "Cũng đã đem người hẹn ra giải quyết xong rồi lại không biểu lộ tâm ý, ngay cả nhìn qua vài lần đều là không dám, ta vẫn là lược thi tiểu kế, xem ngươi có chịu mở miệng hay không", sau đó đột nhiên thở nhẹ một tiếng, phải ngã hạ thân đi.

Sở Phi vội vươn tay đỡ lấy, Tiểu Bạch nhưng thừa cơ ngã vào trong ngực Sở Phi, Sở Phi cảm giác có mùi thơm lan tới, trong ngực cảm nhận được một bộ thân thể ấm áp mềm mại.

Sở Phi hỏi: "Tiểu Bạch cô nương làm sao vậy "

Tiểu Bạch nói: "Chỉ là không cẩn thận vấp chân, ngươi cứ ôm như vậy, để cho ta thuận tiện nghỉ ngơi một lát "

Sở Phi nhìn xem khuôn mặt xinh đẹp của tiểu Bạch có chút đỏ bừng, thầm nghĩ trước kia làm sao chưa từng phát giác, bộ ngực Tiểu Bạch cô nương sao lại đầy đặn mềm mại như vậy.

Tiểu Bạch bị Sở Phi ôm vào trong ngực, nghe được tim của hắn đập gia tốc, nghĩ thầm bản thân cuối cùng là trêu chọc thành công, sau đó ngầm kêu không tốt, vừa rồi tình dục khuấy động, hạ thân của mình cũng có phản ứng, hiện tại hai người thân mật ôm nhau, chỉ sợ có thể bị Sở Phi phát giác.

Tiểu Bạch buông ra Sở Phi, nói: "Chúng ta tọa hạ nghỉ ngơi đi, làm phiền công tử giúp ta nắn bóp (massage, mấy vị nghĩ đi đâu đó? 🙂 ) một chút "

Hai người ngồi xuống dưới tàng cây, Sở Phi giúp tiểu Bạch cởi giày ra, chỉ thấy đôi chân thon dài nhỏ nhắn thẳng tắp xinh xắn, trơn bóng như ngọc, làm cho người ta nhịn không được muốn thưởng thức. Sở Phi nhẹ nhàng giúp Tiểu Bạch xoa bóp mắt cá chân.

Tiểu Bạch kẹp chặt hai chân, để phòng lộ ra sơ hở, hướng Sở Phi hỏi: "Công tử vừa nói là có chuyện cần hỏi, xin hỏi có chuyện gì sao?", trong lòng lại nói: Xem ngươi sẽ nói lời tâm tình kiểu gì.

Sở Phi nói quanh co: "Tại hạ là muốn hỏi cô nương, biểu tỷ của ngươi nàng phải chăng đã có hôn ước, hoặc là có người vừa ý?"

Tiểu Bạch hỏi: "Công tử hỏi thăm việc này là có ý gì?"

Sở Phi ấp a ấp úng nói: "Vài ngày trước nhận được tiểu Thanh cô nương ân cứu mạng, nàng cũng là người trong giang hồ, tính tình sáng sủa, tại hạ cố ý. . . "

Tiểu Bạch ngắt lời nói: "Sở công tử có ý với biểu tỷ nhà ta, có thể tự mình đi tới hỏi nàng, cớ gì tới hỏi ta. Công tử đã đối với ta vô ý, cần gì phải đưa tặng váy áo, hiện tại lại khinh bạc tại ta" .

Tiểu Bạch nói xong tức giận, năm ngón tay đánh vô mặt, Sở Phi không kịp phản ứng, trên mặt rắn rắn chắc chắc chịu một bàn tay, chỉ thấy tiểu Bạch mang giày vào, trực tiếp đi về phòng ngủ.

Sở Phi thầm nghĩ: "Nữ tử thật sự là không thể nói lý, rõ ràng là ngươi để cho ta xoa bóp, làm sao thành ta khinh bạc ngươi" .

Tiểu Bạch trở lại trong phòng, Tiểu Thanh cười khanh khách hỏi tiểu Bạch đã đem Sở Phi thu nhập dưới váy chưa, Tiểu Bạch đem chuyện đã xảy ra nói, Tiểu Thanh ban đầu sững sờ, sau đó tiếng cười không ngớt.

Tiểu Bạch nói: "Ta luôn luôn nắm bắt tâm tư người rất chuẩn, nhưng lần này uổng phí tâm cơ, lại từ trên thân một du mộc nam tử thất thủ "

Tiểu Thanh cười nói: "Bạch huynh ngươi không nên tức giận, ta sẽ đi gõ tỉnh cái đầu du mộc của hắn "

Tiểu Thanh đi vào viện tử, thấy Sở Phi còn tại trong đình do dự, trên mặt năm ngón tay thủ ấn đỏ bừng, cười nói: "Nghe nói Sở công tử, đối ta có ý đồ không an phận?"

Sở Phi vội nói không dám, tiểu Thanh lại nói: "Ta đã cùng Minh Kiếm Sơn Trang Du Gia (lúc trước có dịch thành du lịch, là lỗi tại hạ, mong các vị lượng thứ) có hôn ước, công tử cũng không nên làm phiền. Trước đây ở trong Vô Hoa Cung, thật ra là Tiểu Bạch nàng lo lắng an nguy của ngươi, để cho ta tiến đến cứu. Về sau gặp ngươi hôn mê, nàng lại đi Sơn Hà Dược Phố trọng kim cầu được Hồi Xuân Đan, cứu vãn tính mạng của ngươi, sau đó vừa tỉ mỉ chăm sóc ngươi, ngươi cũng không thể cô phụ biểu muội ta đối ngươi một lòng say mê a "

Sở Phi giật mình bừng tỉnh, nói: "Đa tạ tiểu Thanh cô nương đề điểm, Tiểu Bạch cô nương đối tại hạ si tình đến tận đây, bên ta mới hiểu được, từ nay về sau định sẽ không cô phụ" .

Ngày thứ hai, Sở Phi thấy Tiểu Bạch chưa ra khỏi cửa phòng, biết là trong lòng nàng vẫn còn tức giận, bản thân cũng không tiện tiến đến nói chuyện. Tận tới đêm khuya, hắn thay đổi dạ hành y, đi tới trước cửa phòng ngủ, nói: "Tại hạ đêm nay sẽ đi Sơn Hà Dược Phố, theo ước hẹn với Đạo Thánh, đặc biệt tới để nói với hai vị cô nương lời tạm biệt "

Trong phòng Tiểu Bạch thanh âm truyền ra, "Công tử chậm đã, chờ một lát "

Chỉ chốc lát Tiểu Thanh mang một thân dạ hành y đi ra khỏi cửa phòng, đối Sở Phi nói: "Biểu muội nàng chưa yên tâm ngươi, muốn cho ta tương trợ ngươi. Trước đây chúng ta từng đi qua Sơn Hà Dược Phố thu mua dược tài, hiểu rõ địa hình lộ tuyến bên kia, có thể trợ giúp ngươi dẫn đường. "

Được dịch bởi: Thiên Bì Lão Ma, Mời các đồng đạo yêu thích TSF, genben, nam biến nữ gia nhập discord: discord.gg/vhRNDmr3Zp hoặc discord.gg/mhJCGQuu9T, chúc các đạo hữu có những giây phút xem truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc Tại hạ Đạo Thánh, có gì muốn làm của Vân Phá Nguyệt Lai Hoa Lộng Ảnh

Truyện Tại hạ Đạo Thánh, có gì muốn làm tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thienbilaoma
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.