Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Penelope dụ hoặc, Harry cùng Ron quyết tâm

3283 chữ

"Hết rồi?"

"Đúng vậy! Ngươi tưởng cái gì nữa?" Ron kinh ngạc hỏi.

Hermione đạp bay Cho Chang đang ôm bụng cười hả hả kia, nàng tức nghiến răng nghiến lợi, con mắt đỏ lên muốn sử dụng Nhiệt Thị Lực thiêu chết hai thằng ngu này.

Chỉ là ôm hôn mà thôi, nàng còn tưởng họ bắt được nàng cùng ca ca đ-t nhau đâu. Ở Phương Tây cái gì chứ ôm hôn là bình thường mà. Nàng với Carl là anh em ruột, ôm nhau cũng không có gì. Còn hôn, tuy có chút thân thiết thật nhưng cũng không đến mức hiểu nhầm họ là tình nhân như thế này a.

"Chẳng lẽ ngoài hôn ra, các ngươi đã làm việc thân mật hơn?" Ron nghi ngờ nhìn Hermione, mấy tháng gần đây hắn cũng không phải chỉ là manh tân về tình dục, ân, có Fred cùng George cung cấp tài liệu, hắn biết các cặp đôi yêu nhau sau đó làm cái gì.

"Hử?" Hermione híp mắt nhìn Ron.

Mặt Ron tái đi, hắn vội vàng ngậm miệng lại. Hắn hận chết mình, cái miệng này lại mất khống chế nói lung tung a.

Cho Chang không biết từ chỗ nào lao đến, cười vui vẻ vỗ vỗ bả vai Ron, "Chúc mừng ngươi, ngươi đã đoán đúng. Hai anh em họ đã loạn luân. Thế nào, biết được đáp án này kích thích không?"

"Còn Ron, nghe nói ngươi có em gái, có nghĩ đến một ngày nào đó lột sạch áo quần nàng, rồi dùng con chim bé nhỏ của ngươi đâm nàng không?"

"Rồi phối hợp với Hermione dâm đãng, các ngươi sẽ trở thành bạn rất thân a." Cho Chang nhìn Hermione một mắt, rồi kéo lên cái váy của mình lên lộ ra cái mông trắng bóc, cầm lấy cái khuyên đang đắc ý khoe khoang.

Penelope xấu hổ che mặt lại, cái khuyên kia, nàng bị Carl nhắc nhở nên không nói rõ, hắn đang đem cô nàng xem như là nô lệ để đối xử a.

Hermione muốn nổi điên, tên thần kinh này, nàng rất muốn chẻ đôi cái đầu Cho Chang ra, nhìn xem trong đó chứa đựng cái gì.

Ron không biết Cho Chang đang hành động gì, hắn nghĩ đến bộ dáng Ginny, rồi lắc lắc đầu, hắn chưa bao giờ có ý nghĩ này. Với lại, con gái cái gì hắn không hứng thú lắm, bây giờ hắn đang cùng Harry kinh ngạc há to miệng thành chữ O, cô nàng Hermione mới 12 tuổi đã quan hệ rồi. Thật biến thái.

Thấy được Hermione sắp nổi bão, Ron tưởng rằng nàng chuẩn bị xử quyết mình, vội vàng tự bào chữa, "Ở thế giới Ma Pháp, loạn luân rất bình thường mà?"

Hermione và các cô gái ngạc nhiên nhìn chằm chằm hắn, Harry cũng quay đầu nhìn sang.

Ron bị nhiều người nhìn như vậy áp lực rất lớn, không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, hắn hốt hoảng giải thích: "Trong gia tộc Thuần Huyết, loạn luân rất bình thường. Để giữ gìn độ đậm của huyết thống, chúng ta thường lựa chọn huyết mạch thân cận để thông hôn. Mặc dù rất hiếm thấy nhưng anh em ruột cũng có. Vì vậy, Hermione ngươi cùng Carl quan hệ sẽ không ai nói gì."

"Thế nào? Ta nói gì sai sao?" Thấy mọi người vẫn im lặng không nói, hắn lo lắng hỏi.

"Ba mẹ ngươi cũng là họ hàng gần kết hôn a?" Hermione gật gật đầu nhìn hắn hỏi.

"Ân, tính ra nàng vẫn là dì ta đâu, sao à?" Ron kinh ngạc nhìn nàng, giống như nàng đang hỏi một chuyện ngu ngốc.

Mấy cô gái im lặng nhìn nhau, giống như các nàng phát hiện một bí mật động trời a. Là một người xuất thân từ Muggle, mặc dù không được đi học nhiều, nhưng các nàng biết rõ cái gọi là bệnh di truyền do quan hệ gần huyết thống đưa tới. Khoa học đã chứng minh ít nhất phải cách 3 đời mới được kết hôn a.

"Các ngươi có truyền thống này có bao nhiêu năm rồi?" Penelope tò mò hỏi

"Chắc khoảng 1000 năm a, các ngươi hỏi cái này làm gì?" Ron khó chịu nói. Cứ thần thần bí bí, còn Harry nữa, hắn giống như biết cái gì.

Chat Group

Hermione: "Các ngươi nói, nếu chúng ta làm rõ vấn đề này có được huân chương Merlin nhất cấp không?"

Cho Chang: "'Nguyên nhân khiến gia tộc Thuần Huyết ở Ma Pháp giới dần dần suy thoái.' Tiêu đề này như thế nào? Chỉ cần đưa ra kiến thức sinh vật học, rồi đưa ra một số gia tộc dẫn chứng là ổn ngay."

Penelope: "Có nên nói ra không? Chúng ta là Muggle a. Nếu cứ để như vậy, chỉ cần 100 năm nữa, Vu Sư xuất thân từ Muggle sẽ chiếm lĩnh Ma Pháp giới."

Hermione: "Ta cũng tán đồng ý kiến của ngươi, cái gì Thuần Huyết để họ đi chết đi!"

Cho Chang: "Huân chương Merlin nhất cấp của ta!"

Hermione: "Ý kiến Cho Chang tự động bỏ qua!"

Cho Chang: "Hermione bệnh hoạn, biến thái, có quan hệ loạn luân với anh trai mình, xã hội hiện đại sẽ phỉ nhổ các ngươi!"

"Ngươi muốn chết!" Hermione tức giận hét lên, nàng không để ý Ron, không biết cũng tốt, biết cũng không sao, một phát "Di Vong Chú" là giải quyết được hết. Bây giờ nàng tức giận nhất là Cho Chang a.

"Ngon thì trừng phạt ta!" Cho Chang khiêu khích Hermione. Trong mắt nàng ẩn chứa chờ mong. Ân, bị thao nguyên ngày a. Thật kích thích.

"Penelope, giải quyết hai người kia giúp ta!" Hermione liếc mắt Penelope nói, cô nàng đang náo nhiệt nhìn đâu. Rồi dùng Pháp Sư chi thủ bắt lấy Cho Chang đi ra căn phòng khác. Nàng phải cho con yêu tinh này biết tay.

"Đừng tưởng ta không làm gì được ngươi!" Hermione nhìn Cho Chang với nụ cười ác ý

"A? Cách nào?" Cho Chang đột nhiên có chút hoảng hốt. Nàng cẩn thận hỏi.

"Hắc hắc, đợi thì biết!" Hermione đắc ý không để ý đến cô nàng.

"Aaaa... Penelope thân yêu, mau mau cứu ta!" Cô nàng vùng vẫy, quay đầu nhìn học tỷ mình van xin.

Penelope nhún nhún vai, tìm đường chết thì đừng tìm nàng a. Nàng quay đầu lại, ngồi trên ghế hai chân bắt chéo nhau, hai tay vòng trước cặp ngực to lớn, vui vẻ nhìn hai người Ron, Harry.

"Ta nên làm gì các ngươi đây?"

Ân, cảnh tượng này, rất quen thuộc. Penelope không tự chủ nghĩ đến lần đầu Carl cùng các nàng gặp nhau, cũng y hệt như thế này. Nàng ngọt ngào mỉm cười nhớ lại.

Lúc đó nàng rất bất lực khi bị Carl phát hiện bí mật của nàng cùng Cho Chang, không thể làm gì hắn vậy mà đưa ra ý tưởng ngu ngốc lôi kéo hắn tham gia cùng. Đúng là kỷ niệm đáng nhớ a.

"Học tỷ, tha cho chúng ta, Hermione loạn luân rất bình thường a! Ta sẽ không nói cho ai đâu!" Ron nhìn vị học tỷ xinh đẹp trước mắt cầu xin. Hi vọng nàng không giống Hermione như vậy muốn biến bọn hắn thành nô lệ.

"Đúng vậy. Ta sẽ không nói cho ai, thề!" Harry gật đầu nói. Hắn cũng rất bất đắc dĩ trước cái miệng của Ron a.

Penelope lấy lại tinh thần, nhìn về hai tên học đệ này. Thật đáng ghét a, nàng đang nhớ chuyện vui vẻ với Carl.

"Ta cũng chịu thôi, Hermione đã lên tiếng, ai bảo các ngươi đã biết bí mật của Carl cùng Hermione đâu. Dù ở Ma Pháp giới cái này là được phép, nhưng chúng xuất thân từ Muggle a. Yên tâm đi, các ngươi có thể lựa chọn chết hoặc biến thành nô lệ. Nô lệ thì tốt hơn, ta tin tưởng Lavender sẽ rất vui vẻ vì có bạn mới như các ngươi a!" Penelope trêu đùa nói, nàng nhìn hướng chó cái đang ngồi bên cạnh "Đúng không, Lavender?"

"Gâu!" Tiểu nô lệ sủa lên một tiếng, vui sướng đánh giá hai người, nàng sẽ có bạn chơi a.

"Không, buông tha ta, ta không dám nữa!" Ron vùng vẫy cố tránh thoát dây thừng trói lại.

"Làm bạn với Lavender có gì không tốt!" Penelope đá vào mông Lavender nói, "Chó cái, chổng mông lên cho hai người họ thấy được cái lỗ l-n bẩn thỉu của ngươi!"

Lavender không biết ngại ngùng là gì, nàng nghe lời chổng cái mông của mình cho Ron cùng Harry chiêm ngưỡng.

"Đây chắc là lần thứ nhất các ngươi thấy được bộ phận sinh dục của nữ tính a?" Penelope cười vui vẻ nhìn hai người, Ron cùng Harry thở dồn dập, thấy được tiểu huyệt Lavender là không dời mắt nổi. Theo bản năng gật gật đầu trả lời câu hỏi của Penelope.

Nhưng rất nhanh, Ron lắc lắc đầu, cố rời mắt khỏi cái âm hộ ướt đẫm kia.

"Harry!" Hắn gọi lại bạn thân yêu dấu đang ngơ ngác của hắn.

Harry giật mình tỉnh lại, hắn có chút sợ hãi né tránh cái vùng xinh đẹp kia.

Ân? Penelope kinh ngạc nhìn hai tên nam sinh trước mắt này. Nàng biết Lavender dụ hoặc là rất khó để tránh thoát, giống như nàng sẽ không từ chối côn thịt Carl vậy. Sinh vật cấp thấp luôn luôn hướng về cấp độ cao hơn để tiến hoá. Lavender đối với Carl và mọi người là sủng vật, là nô lệ. Nhưng cô nàng cũng là đẳng cấp cao hơn so với hai người Harry a.

Gene hấp dẫn là trí mạng, nhưng hai người họ một người tự thoát ra được, người kia hơi thua một chút, nhắc nhở mới tránh ra. Nhưng đối với hai nam sinh năm nhất như thế này nàng mới thấy ngạc nhiên.

"Các ngươi, biết đây là cái gì không?" Penelope đưa tay sờ lấy tiểu huyệt Lavender, nói.

Harry cùng Ron nhìn nhau, đỏ mặt gật đầu.

"Nó rất hấp dẫn với các ngươi, đúng không?" Penelope xoa xoa chất nhờn trên hai ngón tay, rồi ngẩng đầu nhìn hai người. Đặc biệt là chỗ đũng quần kia. Thật nhỏ a. Penelope có chút khinh thường, đã cương lên vậy mà cũng không được 8cm a. Lắc đầu, Penelope cảm thấy mình thật ngốc, ai lúc vào 12 tuổi lại có côn thịt to lớn như tên Carl biến thái kia.

"Đúng vậy!" Ron lên tiếng, ánh mắt vẫn thỉnh thoảng nhìn cái kia.

Penelope đứng dậy, đi đến đứng phía sau hai người Harry Ron, nàng đưa bàn tay có dính dịch nhờn của Lavender ve vẩy trước mặt Harry. Ron có lẽ ý chí mạnh hơn, nàng trước tiên bỏ qua hắn.

"Ngửi được mùi gì không?" Penelope sâu kín hỏi.

Harry nhắm mắt lại, say mê ngửi cái mùi kia.

Không đợi Harry trả lời, nàng thu bàn tay lại, nói tiếp "Đây là mùi thơm dâm dục!"

"Thích không? ngươi chỉ cần gật đầu một cái, Lavender cái lỗ kia, là của các ngươi" Penelope chỉ hướng Lavender, tiểu huyệt của cô nàng đã chảy nước nãy giờ, dâm dịch rơi trên sàn nhà thành một vũng nước trắng đục.

Harry hô hấp dồn dập hơn, hai mắt vô thần nhìn cái mông trắng bóng, hắn theo bản năng liếm lấy cái môi khô khốc.

"Harry!" Ron lo lắng hô.

"Im miệng!" Penelope quát, Ý Niệm Ma Pháp phát động có chút thành tựu thành công. hai mắt Ron trợn trừng vậy mà không nói ra được lời nào.

Penelope gật đầu thầm đắc ý, đây là nàng giấu giếm hai người Hermione Cho Chang, tìm lấy Carl học bù. Nàng cũng đã trưởng thành, có tam quan của riêng mình, nên không giống Cho Chang mất phương hướng, mà uống Thái Dương Thần Tinh Hoa, tự chịu lấy cơn nứng giày vò thi hành thành công một cái Ma Chú đơn giản nhất.

Nàng có chút sợ hãi nhớ đến quãng thời gian kia, chịu đứng lấy cơn nứng đã khó, để tập trung tinh thần thi hành thành công một cái Ma Chú còn khó hơn nữa. Nàng khi biết đến Hermione nhỏ hơn nàng 4 tuổi vậy mà đã vượt qua khó khăn này, không khỏi hô to biến thái.

Trở lại chuyện chính, Penelope không để ý đến Ron mà tiếp tục dụ hoặc Harry.

"Làm bạn với Lavender có gì không tốt, vô ưu vô lự, được cường hoá thế chất, trí thông minh. Năng lực học tập của ngươi sẽ mạnh hơn rất nhiều lần. Ngươi biết tại sao Hermione thông minh như vậy không?" Penelope nói.

Harry tò mò đợi Penelope nói tiếp, Ron cũng ngừng vùng vẫy mà lắng tai nghe.

"Hermione cũng được cải tạo qua a. Trí thông minh của Hermione là gấp 15 lần ban đầu." Penelope nói ra con số khiến hai người có chút ước mơ. 15 lần a. Một cái Ma Chú liếc qua là biết ngay cách sử dụng, một quyển sách chỉ nhìn qua là nhớ rõ tất cả.

Penelope nói tiếp, "Ngươi biết không? Hermione lúc đầu thông minh cũng lớn hơn các ngươi gấp 3 lần. Cái này nếu nhân thêm 15 nữa. Thế nào? Rất tuyệt vọng a!"

"Một người sinh ra tiên thiên lại hơn các ngươi rất nhiều, cộng thêm nàng cố gắng gấp nhiều lần nữa. Nếu không cải tạo qua thì tương lai nàng sẽ bỏ xa ngươi tít tắp." Penelope miệng có chút chua, tính ra nàng cũng không thông minh bằng Hermione đâu, mà đại não nàng lại chỉ hoạt động mạnh hơn gấp 10 lần.

Nàng đã nói thắc mắc này với Carl, hắn lại nói Hermione lúc đầu cũng như vậy, chỉ gấp 10 lần. Nhưng cô nàng lại tự phá vỡ khoá Gene của hắn, đột phá lên gấp 15. Cái này cũng là một trong lý do nàng không muốn tranh giành chính cung với Hermione. Cạnh tranh với biến thái làm gì, lặng lẽ cẩu phát dục, sau này mới có cơ hội lật bàn. Mặc dù cơ hội này xa rất xa. Nhưng mà, ước mơ sẽ không ngừng nghỉ.

Harry không rời mắt nhìn vào cái l-n ngọt nước của Lavender kia, chỉ cần đáp ứng, là có tất cả những gì mà hắn muốn, được mọi người công nhận, danh vọng, quyền lực,... Hắn càng ngày càng phấn khởi hơn, đó chính là những điều hắn muốn.

Ron có chút thất vọng nhìn Harry, hắn đã không tránh thoát được dụ hoặc. Nếu tính ra ai là người dễ sa đoạ nhất, chính là không ai khác ngoài Ron.

Hắn sinh ra trong gia đình đông con, ba mẹ không thương, anh trai không yêu. Mọi người hầu như quên mất sự tồn tại của hắn. Có khi hắn rất ghen tị Ginny, giá như, giá như nàng không tồn tại, để những yêu thương dành cho con út sẽ rơi vào trên người hắn. Nhưng mà, hắn tuy xấu trai nhưng hắn rất hiền lành, hắn cũng yêu quý em gái mình.

Đến Hogwarts hắn gặp được Harry, gặp được Draco Malfoy đáng ghét, gặp được các người bạn. Điều này khiến hắn biết mình vẫn tồn tại. Hắn dần dần yêu quý toà lâu đài này.

Penelope dụ dỗ hắn rất rất muốn đồng ý, nhưng lúc chuẩn bị đáp ứng thì trong đầu lại hiện lên cặp mắt xinh đẹp của Harry. Harry đã gọi tỉnh hắn.

Nhưng bây giờ, Harry lại sắp không chịu đựng được. Hắn có chút chế giễu bản thân mình. Lại nhìn vào cô nàng Lavender kia, có lẽ, nếu không có Harry mà nói, hắn sẽ rất dễ dàng trở thành súc sinh không có lý trí như thế này a.

Quay trở lại với Harry. Hắn đang muốn đáp ứng trở thành nô lệ cho sự vinh quang, đột nhiên, một khuôn mặt xấu xuất hiện trong đầu hắn. Là Ron a.

Tinh thần hắn có chút hốt hoảng, vội vàng quay đầu tìm kiếm khuôn mặt quen thuộc kia. Ron đang cúi đầu không nhìn ai cả.

Harry lại nghĩ đến mình lúc nãy, suýt nữa, suýt nữa hắn phản bội Ron, phản bội tình bạn của mình đi theo đuổi cái vinh quang dối trá.

Ron giống như cảm nhận được ánh mắt Harry, ngẩng đầu lên thấy được đôi mắt xinh đẹp kia. Harry đã qua được a. Khuôn mặt xấu của hắn hiện lên nụ cười thật to.

Harry cũng mỉm cười ấm áp đáp lại.

Penelope đột nhiên nổi da gà lên. Nàng nhìn Harry, lại nhìn Ron. Hai người này không phải gay a? Mặc dù nàng cũng là đồng tính, không nên phân biệt đối xử như thế này. Nhưng khi tưởng tượng lúc hai người đấu kiếm, không khỏi rùng mình một cái.

Oa. Thế hệ trẻ tuổi bây giờ cũng thật biết chơi a. Penelope cảm khái. Carl cùng Hermione là anh em ruột loạn luân, bây giờ thêm cặp đôi gay này nữa.

Nhưng nàng vẫn chưa từ bỏ, nàng nghiêm túc hỏi Harry: "Ngươi bây giờ có hai lựa chọn, một là biến thành nô lệ làm bạn với Lavender, hai là cùng Ron biến mất khỏi thế giới này!"

Harry không để ý Penelope đe doạ, hắn đã biết bản tâm của mình thế nào. Nếu Carl ở đây sẽ kinh ngạc hô to, không hổ là nhân vật chính, vậy mà đều Tâm Linh Thăng Hoa một lần. Hai người đã vượt qua khỏi cám dỗ, biết được bản thân muốn gì, nên ý chí của hai người bền chắc hơn. Họ có lẽ sẽ không học được Ý Niệm Ma Pháp loại siêu cấp Ma Pháp này, nhưng trên con đường Vu Sư sẽ trở nên suôn sẻ.

"Ta lựa chọn chết đi!" Harry nhìn Ron mỉm cười nói. Ron không nói gì mà cười đáp lại.

"Được rồi, chúc mừng các ngươi, các ngươi sẽ biến mất khỏi thế giời này!" Penelope lạnh lùng nhìn hai người.

"Đến đây đi!" Harry chờ mong cái chết hơn, lúc nhỏ hắn có lẽ đã đối mặt với cái chết một lần nên bây giờ không sợ gì.

"Nhất quên giai không!" Penelope bất đắc dĩ đưa tay ra vung vẩy, rồi để phất tay thêm lần nữa để hai người họ trở về phòng ngủ của mình.

Xong việc, Penelope gật gật đầu, nhìn quanh tiểu thế giới, cười cười "Biến mất khỏi thế giới này, rất đúng nghĩa a!"

"Nhưng mà, tại sao bọn họ lại chịu đựng được?" Penelope nhìn vào Lavender vẫn đang chổng mông tự nhủ. "Có lẽ cái này phải hỏi chính Carl a!"

Đột nhiên, Penelope vỗ trán mình, "Quên giải trừ 'Cấm Ngôn' cho Ron a!"

"Thôi kệ, ngày mai Hermione xử lý a!" Cô nàng thầm nói.

Rồi quay người đi tìm Cho Chang, để lại chó cái chổng mông nằm ở đó một mình.

"Gâu Gâu?" Lavender mộng bức.

Lại quên ta a? Cô nàng có chút tủi thân.

"Ta cũng rất tiếc, ai bảo ngươi không bị đọc giả chào đón đâu!" Tác giả Carl thở dài nói.

"Ân?" Lavender ngẩng đầu nhìn xung quanh.

------Hết chương----

Bạn đang đọc Tại Harry Potter Thế Giới Ta Những Trò Chơi Kia của Carl
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Grinys
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.