Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Này Thật Thú Vị

Phiên bản Dịch · 1056 chữ

Thao Thiết này nọ, làm sao tốt bằng giữ gìn chứ?

Ngươi còn phải gặm chiếu, ta chỉ cần nói vài câu là được.

Thấy túi kinh nghiệm đang nổi giận ở đối diện, Đỗ Cách tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, an ủi nói:

“Cửu ca, đừng giận. Ngươi cũng biết, hiện tại tình huống của đôi ta quá tệ, phải có một người khỏe lên trước thì mới có hi vọng tiếp tuc sống sót! Thao Thiết của ngươi dễ trưởng thành hơn, có tương lai hơn ta. Ta không thể nhúc nhích, trong phòng này ta cũng không có thứ gì khác có thể ăn, chỉ có tấm chiếu này, cho dù ta liều mạng ngủ giường đất lạnh lẽo thì cũng phải nhường ra để Cửu ca khỏe lên trước!”

Phùng Cửu nhìn Đỗ Cách, giống như suy nghĩ gì đó.

Lại là một luồng nước ấm dâng lên, vết thương của Đỗ Cách lại tốt hơn một ít.

Hắn âm thầm vui sướng, được lắm, nhường ra một tấm chiếu rơm rách nát là đã coi như giữ gìn ích lợi chung của hai người, thì ra đây chính là cách sử dụng của từ khóa, hắn đúng là một thiên tài mà!

Trò chơi này thú vị thật!

Cơn đau giảm đi, Đỗ Cách giãy dụa ngồi dậy, nhìn về phía Phùng Cửu đang lộ ra vẻ mặt kinh ngạc ở đối diện, suy xét một lúc, quyết định phải làm hắn ta thêm một đợt nữa mới được:

“Cửu ca, ăn chiếu cỏ thôi khôi phục quá chậm, không bằng uống chút máu của ta đi! Máu có dinh dưỡng hơn cỏ khô nhiều, chắc chắn sẽ khôi phục nhanh hơn...”

“Đệt...”

Phùng Cửu đột nhiên trừng to hai mắt.

Còn chưa nói xong.

Thể lực của Đỗ Cách lại khôi phục thêm một chút, hắn gian nan bò từ trên giường xuống, cầm lấy chén sứ trên đầu giường, đột nhiên đập mạnh lên bàn, chén sứ vỡ vụn thành mảnh sứ.

Nhìn Đỗ Cách đang cầm mảnh sứ trong tay, Phùng Cửu đột nhiên thay đổi sắc mặt, hoảng loạn di chuyển vào góc tưởng, vội vàng hỏi:

“Ngươi định làm gì? Anh em, ta kêu ngươi là anh được không, đừng xúc động, cái gì cũng có thể thương lượng...”

Người không tàn nhẫn thì đứng không vững!

Huống chi lại không phải cơ thể của hắn.

Đỗ Cách nhìn Phùng Cửu, cắn răng, dùng mảnh sứ cắt một miệng vết thương ở lòng bàn tay, máu tươi nhỏ giọt rơi xuống.

Đỗ Cách cố nhịn đau, bước từng bước đến bên cạnh Phùng Cửu, dưới ánh mắt kinh ngạc của hắn ta, đưa bàn tay đến bên miệng hắn ta nói:

“Lại đây nào, Cửu ca, mở miệng ra, ta là phụ trợ, ngươi là chủ lực, chỉ cần ngươi khôi phục thì chút hi sinh nhỏ nhoi của ta không đáng ể đến...”

Phùng Cửu giống như không ngờ Đỗ Cách sẽ cắt tay của hắn thât, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn:

“Ngươi...”

Nhưng giữ gìn của Đỗ Cách vừa chân thành lại bá đạo, cộng thêm cơ thể của hắn khôi phục nhanh hơn việc nhai chiếu cỏ của hắn ta, dễ dàng đè lại tay hắn ta, đưa bàn tay đầy máu đến bên miệng.

Máu tươi chảy vào bụng.

Gương mặt tái nhợt của Phùng Cửu dần dần trở nên hồng hào với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, Đỗ Cách nói không sai, máu tươi có dinh dưỡng hơn cỏ khô rất nhiều.

Nhưng mà hắn ta chỉ bị ép uống một ngụm máu, Đỗ Cách lại thật sự cắt lòng bàn tay, cũng không phải chỉ dùng miệng nói vài câu bảo vệ, có thể nói là đang dùng sinh mệnh bảo vệ người khác.

Đôi bên so sánh ra thì Đỗ Cách sử dụng từ khóa càng tối ưu hơn, khôi phục cũng nhanh hơn Phùng Cửu.

Ngay khoảnh khắc máu tươi chui vào trong miệng của Phùng Cửu, vết thương trong lục phủ ngũ tạng của Đỗ Cách lập tức khôi phục hơn phân nửa, thậm chí đến cả miệng vết thương hắn vừa mới cắt ra cũng đã chủ động khép lại.

Không chỉ thế.

Giao diện cá nhân luôn treo lơ lửng trước mắt Đỗ Cách hơi lóe lên, lại có thêm một kỹ năng thăng cấp:

Xả thân vì nghĩa: Mục tiêu được ngươi bảo vệ sẽ hạ thấp cảnh giác ba mươi phần trăm với ngươi.

...

Đánh cược chính xác rồi.

Thấy giao diện cá nhân xuất hiện kỹ năng mới, Đỗ Cách mím môi, thì ra chỉ cần lời nói và việc làm phù hợp với định nghĩa của từ khóa thì vết thương sẽ lành lại, càng giống thì tốc độ chữa thương sẽ càng nhanh.

Từ khóa chính là nhân thiết, cái khu mô phỏng này thì ra là đang so sánh kỹ năng diễn xuất, bản chất thật sự của cái khu mô phỏng chó má này là căn cứ huấn luyện của diễn viên đúng không!

Dựa theo điều này để suy luận, theo lý thuyết thì có thể dựa theo lời nói và việc làm của đối phương để suy đoán ra từ khóa của bọn họ, nhờ đó mà đưa ra phương án đối phó.

Đương nhiên, còn phải đề phòng kỹ năng thăng cấp nữa...

Đỗ Cách tổng kết ra quy tắc của khu mô phỏng này, thuận tiện nhìn những trị số khác.

Những mục khác không hề có thay đổi gì, nhưng ở mục thứ hạng, mới trong chốc lát đã mất hơn ba trăm người, số liệu đã biến thành 187/936.

Đỗ Cách suy nghĩ, con số 187 ở phía trước có lẽ là thứ hạng của hắn, còn số 936 ở phía sau là số lượng người còn ở lại trong khu mô phỏng.

Trong vòng mười phút, khu mô phỏng 3000 người chỉ còn lại hơn chín trăm người.

Không thể không nói, cái khu thí luyện mô phỏng này thật sự quá tàn khốc.

Nhưng mà, sau khi biết được quy tắc phát triển rồi, Đỗ Cách lại vô cùng tự tin bản thân có thể sinh tồn trong khu mô phỏng này.

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch của Miên Y Vệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 785

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.