Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Diệt Quái Vật

Phiên bản Dịch · 1749 chữ

Chương 20: Tiêu Diệt Quái Vật

Người dịch: Linhbun

“Lão đại uy vũ quá.”

“Lão đại thật là lợi hại.”

Mọi người đều vang lên thanh âm trầm trồ khen ngợi, Trương Vũ cũng cười ha ha đầy thống khoái, đồng thời trên người hắn sáng lên một luồng ánh sáng bảy màu sặc sỡ, chính là dấu hiệu hắn đã thăng cấp, Trương Vũ càng thêm đắc ý, quay đầu khiêu khích nhìn Vương Thành.

“Năng lực của ngươi là chế tác cổ trùng, thăng cấp chỉ làm tăng thêm chút ít điểm thuộc tính mà thôi, đối với năng lực không có ảnh hưởng gì lớn, hắc, sức chiến đấu của ngươi thật thảm thương , thêm một ít thuộc tính thì sao nào, ngươi có thể đánh lại được ai?”

Vương Thành khinh thường nói, Trương Vũ sắc mặt xanh mét, nhưng thật ra trong lòng lại đầy chế giễu : “Vương Thành, ngươi cho rằng ngươi thật sự thông minh sao, lão tử năng lực thật là chế tác cổ trùng, nhưng chế tác không chỉ có một loại cổ trùng thôi đâu.”

“Lão bản nhìn kìa.”

Triệu Hiểu Mạn đột nhiên chỉ về phía dưới kinh hô, Trương Vũ cùng mọi người lập tức quay đầu nhìn xuống phía dưới, quả nhiên thấy phía dưới có mấy thi thể đang dần biến mất, một đống vật phẩm đang bay lơ lửng giữa không trung.

“Bên ngoài thành tàu đem một vài chỗ có băng loại bỏ đi tạo thành một con đường cho quái vật bò lên, chỉ cần tạo vài lỗ hổng như vậy, sẽ hạn chế được vấn đề quái vật xông lên đồng loạt, đồng thời các ngươi ở trên chờ sẵn chúng ta có thể dễ dàng xử lý từng bộ phận một, chờ tiêu diệt xong quái vật, các ngươi hãy mau chóng chạy nhanh xuống giúp ta nhặt trang bị lên, trên người ta tới bây giờ còn chưa có trang bị nào cả.” Trương Vũ hưng phấn hô lên.

Mọi người lớn tiếng đáp lời, hướng tới boong tàu đi đến, Vương Thành nhíu mày nói: “Các ngươi không cần vội vã đi ra ngoài, phía dưới còn có rất nhiều quái vật, mà lũ quái đi đầu có khả năng cao là lũ tiểu tốt dò đường, cho nên đừng cố gắng xông lên, tránh phía dưới còn có quái vật cường đại hơn nữa, chúng có thể lập tức xông lên boong tàu bất cứ lúc nào, chờ một lát, hãy xác nhận không có nguy hiểm rồi hãy đi ra ngoài.”

Đối với đề nghị của Vương Thành, Trương Vũ hắn đều mắt điếc tai ngơ, thật vất vả hắn mới nghĩ ra chủ ý không tồi này, những người khác đương nhiên sẽ không để ý tới một tù nhân tàn phế như hắn, tất cả đều tranh nhau xông lên boong tàu mong muốn làm Trương Vũ vui vẻ.

Nhóm người mới vừa xông lên, đột nhiên, một đạo hắc ảnh từ phía dưới như trận gió nhảy lên boong tàu, móng vuốt sắc bén vung lên, lập tức có một người phun máu rồi ngã xuống, mọi người đều kinh hãi, vội vàng dừng bước, nhìn kỹ thì thấy hắc ảnh kia chính là một người sói.

“Xông lên giết nó cho ta.”

Đối thủ chỉ có một, bên hắn người đông thế mạnh, cho nên Trương Vũ cũng không có quá nhiều sợ hãi, rất nhiều người từng thấy Vương Thành nổi giận, giữa quái vật và lão bản phải chọn một thôi, mà chọn đứng về phía nào, không càn nói cũng biết. Lập tức liền vài đạo pháp thuật phóng ra hướng công kích thẳng vào người sói, người sói cười dữ tợn một tiếng, thân hình như điện nhẹ nhàng né tránh ba đạo công kích, nhanh chóng lẻn đến một người khác, đầu sói duỗi ra, liền đem yết hầu đối phương cắn nát.

Thật là họa vô đơn chí, đang lúc người sói tàn sát bừa bãi là lúc, một đạo hắc ảnh từ trên trời giáng xuống thẳng hướng Trương Vũ công kích tới. Trương Vũ theo bản năng lui lại một bước đem một nữ nhân bên cạnh đẩy lên đỡ đòn, nữ nhân kia bị hắc ảnh mang lên không trung thất thanh hét lên những tiếng chói tai, sau đó liền truyền đến một tiếng hét thảm, ngẩng đầu đập vào mắt là một điểu nhân có cánh đang bay lơ lửng trên bầu trời, trên mặt hắn đầy vẻ thỏa mãn khi được ăn đồ ăn ngon, vụn huyết nhục không ngừng rơi xuống.

“Cục Đá, ngươi dẫn theo người giết hai con quái vật này cho ta.”

Trương Vũ bị dọa tới mức hồn lìa khỏi xác, lập tức chạy trốn, nữ nhân bên người tự nhiên cũng đi theo phía sau, nhưng những nam nhân còn lại đều không có mệnh tốt như vậy, cả đám bị Trương Vũ bắt ở lại đối kháng với quái vật.

“Thạch Nhân Thuật.”

Cục Đá hét lớn một tiếng, làn da hắn biến thành thuần một màu xám trắng, cơ thể nổi lên từng tảng trông giống như một nhân vật chính trong phim "bộ tứ siêu đẳng". Sau khi biến thân hắn lập tức lao lên ngăn trở người sói, móng vuốt người sói chộp vào ngực hắn, cục đá đau đớn kêu lên một tiếng, một quyền hướng tới người sói lao đi, người sói nhẹ nhàng né tránh, hắn thấy gia hỏa quả thật khó đánh,người sói từ bỏ cục đá nhắm vào những người khác công kích, nhược điểm lớn nhất của cục đá chính là tốc độ chậm, căn bản không thể đuổi kịp.

Chiến đấu muốn chiến thắng yêu cầu phải có một chỉ huy tốt, đáng tiếc chỉ huy là Trương Vũ đã chạy trốn, Trương Vũ đã ra lệnh cho Cục Đá nên hắn chỉ lo phần đuổi giết người sói, cho nên căn bản không có ai chỉ huy, tất cả mọi người đều trong trạng thái hỗn loạn như ruồi mất đầu, trên bầu trời là công kích của điểu nhân, phía dưới lại cật lực ứng phó người sói, có rất nhiều người đang cố gắng chạy trốn, loạn thành một đoàn, trên thực tế, phát sinh sự việc như vậy cũng không có gì là lạ, nhóm người này cơ bản không biết chiến đấu, hơn nữa lại có một lão đại không đáng tin tưởng, tự nhiên sẽ biến thành khung cảnh như vậy.

“Đám này thật là một lũ ngu dốt, lão tử cũng chỉ là một người thường, nếu đem so sánh với bọn chúng thì lão tử đúng là thiên tài, nói đi cũng phải nói lại, hai con quái vật này chỉ sợ đều là quái cấp hai, nếu không cũng không né tránh pháp thuật công kích nhẹ nhàng như vậy.”

Vương Thành ở trên lưng Đại Ngưu nhìn náo nhiệt, thấy Trương Vũ tiến vào, trào phúng nhìn thoáng qua, tuy rằng không nói chuyện, nhưng ý tứ thật minh bạch, không nghe ta thì để chút người chết để nghiệm chứng đi.

Trương Vũ nổi giận,hắn là người có thân phận thấp kém, sẽ không có đồ vật gì gọi là ngạo khí, lập tức hô: “Vương Thành, giờ nên làm như thế nào đây, ngươi hãy nhanh hạ mệnh lệnh đi.”

“Chờ giết xong quái vật, ta muốn Triệu Hiểu Mạn hầu hạ ta.” Vương Thành đưa ra điều kiện, Trương Vũ tức khắc giận dữ, Triệu Hiểu Mạn đáng thương mếu máo nhìn Trương Vũ.

“Ngươi không phải không biết ta thích ai, ta không thích ngực nhỏ, ta chỉ muốn Triệu Hiểu Mạn hầu hạ ta tắm rửa thôi.”

Vương Thành cười lạnh nói, Trương Vũ sửng sốt, lập tức gật đầu: “Được, ta đáp ứng ngươi.”

“Lão bản……”

Triệu Hiểu Mạn không cam tâm, đáng tiếc Trương Vũ căn bản không để ý tới nàng, Vương Thành nhìn nàng hơi hơi mỉm cười, tiếp theo hạ mệnh lệnh: “Trương Giác, hãy đem mặt đất đóng băng đi, người sói ưu thế lớn nhất chính là tốc độ, nhưng mặt đất đóng băng khiến hắn giảm linh hoạt, khi thấy người sói thân thể không ổn định lập tức phóng độc sương mù, Cục Đá, chờ người sói bị khói độc đánh trúng, lập tức nhào lên đem người sói đánh gục, mặt khác dùng năng lực thạch hóa sẽ có cơ hội tiêu diệt người sói.”

Có Vương Thành chỉ huy, tất cả mọi người đều biết nên làm như thế nào, Trương Giác có chút suy yếu bất chấp nghỉ ngơi, lập tức đem tay đặt ở trên mặt đất, trên boong tàu vốn dĩ khô ráo giờ xuất hiện không ít nước biển, mau chóng kết thành hàn băng, đang chạy băng băng người sói suýt thì té ngã, vất vả ổn định thân hình, một luồng khói độc đột nhiên bất ngờ tràn lan khiến hắn không kịp né tránh, hít vào không ít, tức khắc ngã ra sàn.

Phanh phanh phanh, Cục Đá lao tới đem người sói lập tức đánh gục trên mặt đất, sau đó dùng năng lực thạch hóa đồng thời triển khai, trực tiếp đem người sói đánh đến nát nhừ, thuận lợi giải quyết người sói.

“Làm tốt lắm, Vương Thành, còn con quái vật trên bầu trời kia phải làm sao bây giờ?”

Trương Vũ đại hỉ, tiếp theo lại hỏi, Vương Thành dùng ánh mắt xem thường ngu ngốc nhìn Trương Vũ: “Kia là con quái vật ăn thịt người.”

“Ăn thịt người, thì làm sao?”

Trương Vũ vẫn như cũ khó hiểu, Triệu Hiểu Mạn bên cạnh cảm thấy có chút ngượng ngùng, kéo áo Trương Vũ, nói: “Lão bản, cổ trùng.”

“Cổ trùng? Cái gì cổ trùng, đúng rồi, cổ trùng.”

Hơi chút sửng sốt, Trương Vũ rốt cuộc phản ứng lại, mặt già đỏ lên, tức giận trừng mắt nhìn Triệu Hiểu Mạn liếc mắt một cái, tiếp theo nhìn lên không trung, trong lòng vừa động, điểu nhân đang ăn thịt một nữ nhân thì từ từ có một con cổ trùng lặng lẽ thoát ly thân thể đã chết, sau đó bị điểu nhân ăn vào trong miệng, sau đó điểu nhân phun ra một ngụm máu tươi rớt xuống sàn.

Bạn đang đọc Tại Mạt Thế, Ta Bất Tử (Bản Dịch) của Bạch Thái Lão Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi linhbun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật thangdaigia
Lượt thích 4
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.