Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 03

Phiên bản Dịch · 3708 chữ

Hồi thứ nhất

Ai bảo xấu nữ không lấy được chồng

Hạ Quân căn bản không đủ can đảm ngắm lại những bức ảnh kia lần thứ hai, nhưng mà y dành ra 2 ngày thẩn thờ ngồi trong lớp học để tính toán………

Quyết định cuối cùng chính là : nhất định phải lấy [Heo tóc dài] – “xấu nữ đệ nhất thiên hạ”

Nguyên nhân thật sự vô cùng vô cùng sâu xa

Hiện tại, thế giới ảo của “Bá Vương Kiếm” bị xâu xé bởi 6 bang phái lớn:

1>Ngược dòng băng giá

2>Bạch Sơn

3>Trượng kiếm giang hồ

4>Mộng

5>AE

6>Thiên Địa Hội

Bang phái [Ngược dòng băng giá] đẳng cấp cao chót vót đang xưng hùng xưng bá, gây ra nhiều tiếng vang động trời… mà chủ yếu là “Hâm mộ ghen tỵ hận” của võ lâm đồng đạo

[Ngược dòng băng giá] nổi tiếng hội tụ nhiều anh tài về Đẳng Cấp, Tài phú và lực chiến…ngay đến bang chủ [Vô Tình] đứng đầu bảng xếp hạng cũng là cả một huyền thoại choáng ngợp

Đại nhân vật này không hề tầm thường, mức độ phủ sóng tăng dần theo thời gian, bởi vì... anh ta tài giỏi mà độc thân!

Nhưng độc thân đối với game thủ của Bá Vương Kiếm quả thật là mất mát to lớn, rất nhiều lợi ích như vậy sẽ theo gió bay đi ………………

Nhiệm vụ truyền thuyết phu thê (NVTTPT) – con đường nhanh nhất để hốt exp tăng cấp… tỏa sáng lấp lánh trước mặt Hạ Quân

Cần nhất chính là một phối ngẫu theo kịp đẳng cấp của mình, như vậy chỉ cần làm được 50% NVTTPT, cũng đủ để đạp đầu thiên hạ!

[Heo tóc dài] – nhân vật nữ duy nhất xếp thứ 9 trong bảng xếp hạng Đẳng cấp, xếp thứ 6 về Lực chiến và Tài phú xếp 15

Ngoài ra [Heo tóc dài] còn là thành viên trụ cột của bang [Mộng] gần xa ai ai cũng nể mặt

Hạ Quân hoàn toàn không phải hạng tầm thường, đủ điều kiện đẳng cấp để gia nhập [Mộng], không lâu sau kết giao được bằng hữu với nữ hiệp [Heo tóc dài]

Bỏ qua…có phải rất ngu không?

Cưới! Xấu thế nào cũng phải cưới! Ảo thôi mà, alt + f4 một phát…là xong

Một ngày đẹp trời nào đó, những tấm hình diện mạo của [Heo tóc dài] và [Sóng tình] được tung ra trên… thị trường, Hạ Quân với nick name [Tiểu Ngư Nhi] bỗng dưng được giang hồ xưng tụng “Thiên hạ đệ nhất can đảm”

-----------------------------o0o-----------------------------

Lại nói về [Heo tóc dài] – nữ chính nghịch ngợm của chúng ta

Kết hôn trong game! Ảo? Cho xin đi! Hoa khôi mà lại thèm tình yêu vớ vẩn như vậy?

Ờ... ờ... cái này thì là...

Thẳn thắn thừa nhận một chút, NVTTPT đúng là vô cùng hấp dẫn, hợp tác với một người đứng thứ 6 trong bảng xếp hạng Lực chiến là [Tiểu Ngư Nhi], đảm bảo có thể hoàn thành 40 – 60 %

Như vậy số lượng exp nhận được sẽ bằng với 1 game thủ không ăn không ngủ không tắm điên cuồng cày trong 1 tháng trời

Tuyết nữ : “Thủy Nguyệt! Cậu tính đám cưới với Tiểu Ngư Nhi thật à?”

Heo tóc dài : “Hắc hắc! Thỉnh thoảng tìm hiểu tình yêu trai gái một tẹo cũng thú vị mờ”

Thủy Nguyệt vừa treo máy vừa chat nhóm với 3 người bạn thân của mình, nguyên lai đều là “đồng bọn” trong game

Sóng tình : “Cho xin! Ở ngoài cả đống nam nhân đang đợi mặt heo của cậu kìa! Rõ ràng ham hố NVTTPT lại còn chống chế”

Heo tóc dài : “Này Tố Như, nếu đã hâm mộ ghen tỵ hận thì mau dớt một tên a~, bảo đảm full NVTTPT sẽ vượt cấp Bang chủ Khánh Nhật nha”

Sóng tình : “Không hứng thú! Miễn bàn =''= thà tự mình đem gả cho Khánh Nhật ”

Tiếng dương cầm : “Tiểu Ngư Nhi cũng không tệ mà, ở ngoài nghe nói mặt mũi khôi ngô lắm, dù thế nào tớ sẽ ủng hộ cậu, Thủy Nguyệt”

Heo tóc dài : “Nói về nhan sắc nếu chúng ta không phải bạn bè... đừng trách tớ câu dẫn cậu nha, Khánh Nhật cười lớn

Sóng tình : “Mỹ nam của tớ, không nhường cho cậu đâu”

Heo tóc dài : "Giang Tố Như, ra chiến trường chúng ta PK"

Sóng tình : "Hảo! Hảo! Ai thắng Khánh Nhật là của người đó"

Heo tóc dài : "Ô kê 3 con dê"

Tiếng dương cầm : “………………”

Tuyết nữ : "Lạc đề trầm trọng"

Tiếng dương cầm : "Vân Hương, chúng ta qua Cổ Thành nhận nhiệm vụ vận tiêu ha"

Tuyết nữ : "Ừm nà"

Hai kẻ háo sắc kia đã thật sự bị bơ rồi

Hoàng đế Từ Khánh Nhật tuy được sánh ngang với mọt sách nhưng đồng thời cũng là Bang chủ Bang [Mộng] xếp thứ 4 trong list Bang đẳng cấp của “Bá Vương Kiếm”

Bởi đã tạo lập được thế lực khá tầm cỡ trên giang hồ nên 4 cao thủ bao gồm bang chủ [Tiếng Dương Cầm] - Từ Khánh Nhật, trưởng lão [Sóng tình] - Giang Tố Như, hai bang phó [Heo tóc dài] - Châu Thủy Nguyệt và [Tuyết nữ] - Trang Vân Hương được nhiều người trong game … thầm thương trộm nhớ

Đối với bà chằn Tố Như, game là ảo, tình yêu trai gái đã phiền phức, tình yêu online còn xàm xí nhảm nhí hơn

Không muốn bị quấy rối, nữ hiệp đã tự động “trưng bày” avatar “đẹp lạ” cho giang hồ thưởng thức, tự quảng cáo “Mặt của ta đó, ai đủ can đảm nhào vô đi”

……………………………………….!!!

Chỉ cần lướt mắt nhẹ qua vài bức hình “mặt mụn trán dzồ răng lưa thưa” kia, lập tức sùi bọt mép, ôm bụng ói vật vã, ói điên cuồng, không ai đủ dũng khí nhìn lần thứ hai chứ đừng nói… nhào dzô

Trừ Khánh Nhật ra, Thủy Nguyệt chính là không muốn dây dưa tình cảm với con trai. Cho nên ngày đẹp trời hôm đó, Thủy Nguyệt theo cách của Tố Như, quăng ra vài bức hình sĩ nhục mắt người nhìn, chà đạp gu thẫm mỹ chốn giang hồ… nói chung là siêu tởm lợm………………. dọa Hạ Quân

Nhưng mà… 2 hôm sau hắn vẫn lì lợm đòi đám cưới

Bởi vậy [Tiểu Ngư Nhi] Hạ Quân mới được xưng tụng là “Thiên hạ đệ nhất cam đảm”

[Tiểu Ngư Nhi] và [Heo tóc dài]… thật sự trở thành phu thê trong game nha!

[Phối ngẫu] [Tiểu Ngư Nhi] nương tử kính yêu đã online ^o^

[Phối ngẫu] [Heo tóc dài] huynh không thấy gọi như vậy rất kinh à ="=

[Phối ngẫu] [Tiểu Ngư Nhi] Mau mau mau đến Chung Nam Sơn, Thần thoại huynh đang đợi á

[Phối ngẫu] [Heo tóc dài] Hắc hắc thách đấu PK với Cao thủ Bang Trượng Kiếm - [Bò đeo nơ] hả? Ừm ừm muội vào Thủ khố lấy Đan dược rồi tới ngay mặt mày hí hửng

[Phối ngẫu] [Tiểu Ngư Nhi] Ân! Nương tử nhanh nha

Lúc sau...

Chéo…chéo…bùm

Âm thanh kinh khủng khiếp, dã man rợ thoát ra từ phòng con gái cưng, Nhạc Linh Lan thở dài một hơi, cuối cùng không nhịn đượcphải lên tiếng

-Thủy Nguyệt! Con đừng chơi game nữa, học bài đi! Sắp thi Đại học rồi đó

-Dạ không cần suy nghĩ lập tức đáp lại

Chéo…chéo…xoẹt…

-Á! Sh** tên Bò đeo nơ này khốn nha! (đột ngột thét lên)

-Thật hết ý kiến (lắc đầu)

Phu nhân kia nguyên lai là nữ hoàng Nhạc Linh Lan, sau khi Tình quốc rơi vào tay Ma giới thì cùng với Tư Đồ Thiên Du xuyên đến Trái Đất

Vì bị ảnh hưởng nên Thượng Quan Ngọc Trúc - tiểu công chúa bảo bối của người cũng trở thành đứa trẻ sơ sinh, không lưu giữ lại ký ức của Hành tinh Ma thuật, cứ ngỡ mình 100% là cư dân Trái Đất

Nhạc Linh Lan hiện tại được gọi Châu phu nhân – Tổng giám đốc công ty du lịch Mimi

Thượng Quan Ngọc Trúc – được đổi tên là Châu Thủy Nguyệt

-------------------------------o0o-------------------------------

Hồi thứ hai

Chôn vùi một tình yêu

Cảnh thứ nhất : Cũng lại là Mộng

-Công chúa… xin người đừng như vậy mà… đừng vì… thuộc hạ… mà… mà…

Tư Đồ Kiến Nam phun một ngụm máu đỏ tươi, cố gắng gượng đứng dậy nhưng thương tích trên người quá nặng, thành ra lực bất tòng tâm, thoi thóp nằm trên nền đất.

Đan Thanh nhìn thấy cảnh này đau lòng khôn xiết, từng giọt từng giọt nước mắt lăn dài ôm ấp gò má nhợt nhạt, hoặc luyến tiếc đọng lại rèm mi, tựa thủy tinh lấp lánh

-Đầu tiên Gia Khánh bị ngàn vạn mũi tên xuyên tim, tiếp đó là Tố Tố bị vùi xuống nước chết ngạt. Ngay cả Chấn Vũ cũng bị móc trái tim ra, Đông Hoàng càng thê thảm hơn… chết không toàn thay - nàng gào thét mang theo nỗi tuyệt vọng khôn cùng

-Các người…tất cả các người…lừa gạt con!

Nhìn về phía nữ hoàng và pháp sư tiên tri, không biết nên thông cảm hay là oán trách

-Đan Thanh! Con nghe ta nói đi! Mọi người như vậy là bất đắc dĩ mà… - Nữ hoàng Trúc Sa Kỳ nhìn nữ nhi dáng vẻ kiên cường, trong lòng càng dâng lên cảm giác chua xót

-Tiểu Thanh...

Một tiếng kêu ngẹn lại trong lòng

Đan Thanh bây giờ hẳn là hận người lắm…

-Không ai được phép làm hại anh ấy… - Nàng quỳ xuống ôm lấy Tư Đồ Kiến Nam, mà giờ phút này chỉ còn sót tia mạng sống nhỏ nhoi

-Các người… vì con mà gián tiếp cướp đi nhiêu sinh mạng! Không đáng! Tuyệt không đáng!

Ngữ tất... nàng nhẹ nhàng đặt tay lên chuôi kiếm, khoảnh khắc, một tiếng ngân …

Hai bên chuôi kiếm được cẩn ngọc, phát ra xích quang tựa huyết tươi…

Lưỡi kiếm sáng lấp lánh cắm phập vào lồng ngực nàng, thân kiếm tản mát những tia sáng lạnh người, máu bắn lên khuôn mặt tuấn mĩ của Tư Đồ Kiến Nam

Ở giữa sân là một hồ nước hình chữ nhật dài mà hẹp phản chiếu hình ảnh của riềm cột chạm khắc thạch cao. Máu nàng chảy xiết không ngừng…

-Nếu chúng ta cùng tái sinh, anh có nhận ra được em không?

Cảnh thứ hai : Ngược Phong

Tử Phong giật mình tỉnh giấc, ngước ra cửa sổ nhìn trời cao ánh sao ảm đạm, đôi mắt đơn độc toát ra vẻ lạnh lẽo thất thần

Anh ngồi đó rất lâu cố sắp xếp lại giấc mộng lộn xộn của mình

Diện mạo tựa như một bức tượng được chạm từ bạch ngọc, vừa đẹp vừa thanh khiết!

-Dù phải sống cùng người con gái khác, ta cũng sẽ không quên nàng đâu, Đan Thanh…

Đột ngột, cửa phòng anh bật mở mà không một dấu hiệu báo trước

-Con nói cái gì Đoàn Tử Phong?

Người đàn ông trung niên toát ra khí chất bất phàm, đôi mắt mạnh mẽ uy nghiêm nhìn anh, cơ hổ ẩn chứa sự giận dữ rất đáng sợ

-Cha…

Anh mím môi, tùy ý hạ mi, trong lòng tự khắc đoán trước điều sắp xảy đến

-Ta hỏi con vừa nói cái gì?

-Con…dù phải sống cùng nữ nhi khác, vẫn sẽ yêu…

Chát…!

Còn chưa dứt lời, bàn tay Đoàn Tử Du đã mạnh mẽ giáng xuống, gò má anh vì vậy mà ửng đỏ, khóe môi mềm không tự giác tứa ra một ít máu tươi

Mà Tử Phong… vẫn đứng yên đó, mặt không biến sắc, đôi mắt mạnh mẽ cũng cực kỳ lãnh đạm

-Đoàn Tử Phong! Ta nói với con bao nhiêu lần rồi? Con vĩnh viễn không thể cùng với công chúa Đan Thanh...

-Con không trái lệnh cha! Nhưng ít nhất cho trái tim con được lưu giữ lại tình yêu của riêng mình

Nhận được câu trả lời như vậy, Đoàn Tử Du chau mày, giọng to như thét ra lửa

-Không cho phép! Nhất định phải toàn tâm toàn ý yêu thương Châu tiểu thư

-Con không phục

Dường như giấc mơ vừa nãy đã phá vỡ giới hạn chịu đựng trong lòng Tử Phong, trái tim anh đau âm ỉ, chỉ muốn vỡ vụn thành ngàn mảnh nhỏ để vĩnh viễn không một ai có thể chạm tới...

-Được! Xem thử miệng con cứng hay là roi của ta cứng

Ngữ tất, Đoàn Tử Du xoay lưng hướng tới một người làm ra lệnh:

-A Long, cậu đem roi vào phòng Thiếu gia giúp tôi

A Long sắc mặt tái mét, vội vàng vâng vâng dạ dạ làm theo. Nhưng y cũng rất nhanh trí lượn ngang phòng Nhị Tiểu Thư cầu cứu

Tử Quỳnh (em gái Tử Phong) vừa nghe A Long báo tin thì như sét đánh bên tai, ba chân bốn cẳng đi tìm mẹ mình xin… bảo kê

Haizzzz cái gia đình này thật là hỗn loạn mà

Tử Phong có một nguyên tắc, trừ 3 người đứng đầu Lạc Hà quốc (Quốc Vương, Nữ Hoàng, Công chúa) và song thân ra, anh không cúi đầu với bất cứ ai

Anh như vậy… hôm nay thật sự phải quỳ xuống chịu đòn

Đoàn Tử Du đưa tay ra với A Long đang run lẩy bẩy cầm roi đứng cạnh Tử Phong

-Lão… lão gia… bớt… bớt giận…Thiếu gia chỉ là… nhất thời…

Gạt phắt lời của A Long, Đoàn Tử Du túm lấy ngọn roi, giơ cao tay lên quất xuống lưng Tử Phong

“Vút”

Âm thanh đau lòng ấy mạnh mẽ vang lên, mà anh… cũng thật lì nga… khuôn mặt một chút biểu cảm cũng không có

Thái độ như vậy càng làm bùng lên ngọn lửa tức giận trong lòng Đoàn Tử Du

Một roi… hai roi… ba roi… cứ như vậy tới tấp đập mạnh vai anh

Máu từ từ thấm ra ngoài áo sơ mi của Tử Phong, khẽ chau mày, nhưng anh chỉ gồng mình chịu đựng, tuyệt không phát ra âm thanh nào

Người là cha anh mà… nhìn thấy cảnh này làm sao không đau lòng? Thu ngọn roi lại, Đoàn Tử Du nhướn mày hỏi

-Con đã biết sai chưa?

-Con yêu công chúa Đan Thanh, không cần Thượng Quan Ngọc Trúc!

Anh gào lên, tình yêu và nỗi nhớ cất giấu trong trái tim như vỡ tung ra không gian bên ngoài, dù không rơi lệ nhưng cơ hồ trong thanh âm lời nói vẫn khiến người ta đau lòng thương cảm…

Đoàn Tử Du cứng rắn lại quất xuống vai anh một đòn

“Vút”

“Huhuhu Phu nhân nếu người còn không mau đến, Thiếu gia sẽ bị đánh chết đó” A Long hiểu rõ cá tính mạnh mẽ của Tử Phong, càng hiểu rõ sự quyết đoán của Đoàn lão gia, cái này gọi là…gen di truyền

-Ngừng tay!

Hoàng Giao cùng với Tử Quỳnh từ ngoài cửa chạy vào, nhìn thấy Tử Phong y phục rách bươm, vai ngang dọc những lằn roi đỏ tươi, hốt hoảng không thôi

-Tử Phong! Tử Phong!

-Anh hai… Anh hai ơi… Ư… ư… hức hức…

Tử Quỳnh đôi mắt to tròn long lanh, chan chứa những giọt lệ trong suốt như thủy tinh. Ôm lấy Tử Phong, người cô run lên bần bật, không ngừng kêu “Anh hai…anh hai…”

-Anh không sao… Em đừng khóc

Nhìn thấy nước mắt còn vương trên rèm mi Tử Quỳnh, lòng anh có chút dao động. Tử Phong chính là không muốn để người thân vì mình lo lắng bất an

Nhưng một giây sau khuôn mặt lại lập tức lạnh xuống, bộ dáng lãnh đạm hờ hững

-Mau đưa mẹ rời khỏi đây. Em đừng làm mọi chuyện phức tạp thêm

Lo lắng của Tử Phong không sai chút nào..........

-Anh tại sao hết lần này đến lần khác đánh Tử Phong? Nó là con trai anh mà?

Hoàng Giao tức giận quát chồng mình, nhìn con trai bảo bối như vậy lồng ngực người như bị cấu xé

-Là nó ngang bướng nói không cần Ngọc Trúc công chúa - Nắm chặt roi trong tay, Đoàn Tử Du tuy không lớn tiếng với phu nhân mình, nhưng gương mặt biểu lộ sự tức giận

-Tử Phong chẳng phải đã hứa cùng chúng ta đến thành phố S hỏi cưới Châu tiểu thư hay sao?

Hoàng Giao lúc này nhất thời bị kích động, quyết không nhẫn nhịn

-Đúng! Nó ngoài miệng hứa như vậy nhưng trong lòng không phục. Anh muốn nó toàn tâm toàn ý yêu thương Châu Thủy Nguyệt, không làm tổn thương con bé

-Anh ích kỷ vừa thôi! Cả đời chỉ biết nghĩ cho người khác, có bao giờ thử quan tâm cảm giác của con trai mình chưa? Anh như vậy ép nó đám cưới, là hủy hoại toàn bộ hạnh phúc của nó, còn bắt nó vui vẻ chấp nhận hay sao? Buồn cười quá! Nó không phải Thánh làm sao có thể khống chế được trái tim mình?

-Anh là nghĩ cho đại cuộc! Em có biết chấp thuận nó và Đan Thanh công chúa đến với nhau sẽ để lại hậu quả như thế nào không?

-Đại cuộc! Đại cuộc! Anh cao cả thật, vĩ đại thật! Đại tướng quân Tư Đồ Thiên Du à!

Tử Phong quỳ ở dưới nhìn song thân cãi nhau, sắc mặt tái nhợt. Tử Quỳnh biết tình hình đã chuyển sang rất căng thẳng rồi, nước mắt thành ra rơi xuống mỗi lúc một nhiều

-Cha… mẹ… đừng như vậy mà - Cô lí nhí, hai tay vẫn ôm lấy anh trai mình

Mà Hoàng Giao lúc nói xong câu kia, "soạt" một cái lập tức kéo Tử Phong đứng dậy

-Đi! Tử Phong! Đừng ở lại cái gia đình này nữa

-Yến Ngọc Giao, em đứng lại cho anh

Không ngờ phu nhân lại có lúc đưa ra quyết định như vậy, Đoàn Tử Du thần sắc thay đổi, mang theo một chút lo lắng, một chút giận dữ, một chút đau lòng…

-Tôi không phải Yến Ngọc Giao – nữ pháp sư gì hết, tôi là Hoàng Giao, con của nhà tài phiệt Mỹ Daniel. Tôi bây giờ cùng với 2 đứa con của mình sẽ rời khỏi nơi đây, tránh xa anh và cái Lạc Hà quốc kia. Trách nhiệm! Trách nhiệm đã đè nặng lên vai con trai tôi lắm rồi! Tôi muốn nó có 1 cuộc sống bình thường, 1 cuộc sống hạnh phúc! Điều mà trước nay anh chưa từng cho nó

Nước mắt không tự giác rớt xuống gò má xinh đẹp của Hoàng Giao

Gian phòng to và lộng lẫy ánh đèn, mọi thứ bị đè nén trong lòng bấy lâu đã nổ tung... làm cho không khí nặng nề hơn bao giờ hết

-Mẹ ơi, cha ơi…đừng cãi nhau nữa

Tử Quỳnh kéo tay Hoàng Giao lại, cô chỉ là muốn mẹ nói giúp để anh trai khỏi bị đòn thôi mà, tại sao bỗng nhiên thành ra như vậy?

-Nhà mình trước giờ chẳng phải chưa từng xung đột hay sao? Đừng như vậy mà mẹ...

-Mẹ không muốn làm khổ anh trai con thêm một giây nào nữa

Rất dứt khoát, rất mạnh mẽ, nhưng cũng chan chứa yêu thương... tất cả khổ tâm cơ hồ muốn ăn sâu tận đáy tim người phụ nữ xinh đẹp kia...

Mà những lời này... đánh động không nhỏ đến suy nghĩ của Tử Phong

.........................

Làm khổ... mình ư?

Đúng rồi

Mẹ vì mình mới cãi nhau với cha

Đôi mắt anh từ một tia cuồng dã mị hoặc trở nên trầm tư, tĩnh lặng...

Thì ra cái tình yêu ích kỷ đó... sẽ biến mọi chuyện trở nên tồi tệ

"Tư Đồ Kiến Nam, mày đúng là đứa con hư hỏng nhất trên đời"

Anh cười khổ, cắn môi thật mạnh... chốc lát cảm thấy dường như nơi ấy bắt đầu tứa máu

Như trái tim anh những năm tháng qua... vẫn luôn bị cào xé

Đã đến lúc... phải buông tay rồi

..............................

Cảnh thứ ba : Nguyện ý

Vất bỏ kiêu ngạo trong đáy mắt, anh quỳ xuống, cúi đầu, thanh âm trầm ấm, cơ hồ ẩn chứa nỗi chua xót lay động tâm can

-Con xin lỗi! Con xin lỗi! Con sai rồi! Con nhất định toàn tâm toàn ý lo cho Châu tiểu thư! Con sẽ cố gắng, cố gắng quên đi Đan Thanh công chúa

Cứu vãn...

Đã sai nhất định phải sửa

-Cha mẹ... đừng vì con mà cãi nhau nữa... có được không? Con thật đã biết mình sai rồi

Nếu như vậy... thà là từ bỏ tình yêu, đổi lấy sự yên ổn vốn có trong gia đình

-Con bị đánh là đúng lắm, con không nên cãi ý của cha. Từ nay về sau, con không bao giờ dám nghĩ đến ai ngoài Châu tiểu thư

Đoàn Tử Du một thoáng nhìn con trai mình, nuốt ngược nước mắt vào trong tim, quay người lặng lẽ bước ra khỏi phòng

Hoàng Giao thấy cổ họng đau rát như bị thứ gì đó chặn ngang, làm cho hô hấp trở nên khó khăn

-Tử Phong…Mẹ có lỗi với con

Đèn phòng dịu dàng rót trên khuôn mặt hoàn mỹ của anh thứ ánh sáng mê hoặc lòng người. Chỉ tiếc là những gì còn sót trong ánh mắt kia hình như từng chút từng chút một trở thành hàn băng...

Bởi vì...

Tình yêu đối với Đan Thanh...

cùng với trái tim đã chết của anh

từ hôm nay sẽ được chôn kín ở một nơi xa xăm,tối om, tĩnh lặng

Nơi đó vô âm vô sắc, không ai có thể đến gần

Bạn đang đọc Tái sinh của Hoa Thuỷ Tinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.