Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3.4

Phiên bản Dịch · 1375 chữ

[3.4]

Tối hôm đó tôi về đến nhà, liền phát hiện mẹ con của Tưởng Giảo đều đang ở đó. Cha tôi đang thêm nước vào ấm trà mời bọn họ, xem ra, bọn họ đã ngồi lâu lắm rồi.

“Chào.” Tôi làm như không có việc gì chào hỏi hai mẹ con họ. Vài ngày không gặp, kiểu tóc mới của Tưởng Giảo quả thật rối như mớ bòng bong, giống như cái ổ gà đặt ở trên đầu, cô ấy còn kẻ mắt màu tím, tôi ghét nhất là cái màu tím không thể không tầm thường này. Tôi nhớ đến một Tưởng Giảo với bộ đồng phục học sinh màu trắng tinh khiết kia cùng mái tóc dài suông mượt, ít nhất khi đó cô ấy không khiến cho tôi có cảm giác chán ghét.

“Trương Dạng, dì với ba con đang bàn đến chuyện hai đứa đi học cùng nhau ở Bắc Kinh đây.” Mẹ của Tưởng Giảo nói: “Ba con nói ông ấy không đưa các con đi được, ba của Tưởng Giảo cũng bận việc không thể đi, vậy một mình dì đưa các con đi là được rồi, ở Bắc Kinh dì có một căn nhà, cuối tuần các con có thể đến ở…”

“Được ạ.” Tôi cười tủm tỉm nói.

“Con gián, anh ăn cơm chưa?” Tưởng Giảo hỏi tôi.

“Đã ăn rồi.” Tôi nói.

“Ăn cái gì?” Cô ấy như thế này là muốn chọc tôi tức chết.

“Mì.”

“Mì thì làm sao có dinh dưỡng!” mẹ của Tưởng Giảo kêu lên, “Đi thôi, hai mẹ con dì còn chưa ăn cơm đâu, ra ngoài ăn một chút gì đi, gần nhà mới có một quán nấu món cay Tứ Xuyên thật sự không tệ, ngay trên đường Nghĩa Chính, cách nơi này không xa.”

“Đi thôi.” Tưởng Giảo lôi kéo tôi.

“Không đi.” Tôi gáp một cái, nói: “Hôm nay đứng một ngày ở quày rồi, mệt chết đi được, anh muốn đi ngủ.”

“Anh lại đi bán di động!” Tưởng Giảo kêu lên, “Không phải đã nói với anh là không cần đi nữa hay sao?”

Tôi trừng mắt nhìn cô ấy một cái, cô ấy liền ngậm miệng lại.

“Dì ngồi chơi nhé, con đi tắm một lát.” Tôi chào hỏi xong, lấy cái áo lót, đi vào phòng tắm. Tưởng Giảo đi theo tôi đến tận cửa phòng tắm, tôi hỏi cô ấy: “Muốn sao đây, chẳng lẽ muốn nhìn anh tắm?”

Cô ấy oa lên: “Thì có sao, đâu phải là chưa thấy qua!”

“Đi ra ngoài chờ anh!” Tôi nói.

Cô ấy vẫn đứng ngay cửa phòng tắm không chịu đi: “Con gián, có phải anh còn giận em hay không? Em không đến tìm anh, có phải anh liền không đến tìm em?”

“Em nói cái gì?” Tôi giả vờ như không nghe rõ.

“Em thích tính cách xấu xa này của anh.” Cô ấy bỗng nhiên cười rộ lên, ôm lấy tôi nói, “Anh thật sự rất có cá tính.”

Trong đầu tôi bỗng hiện lên đôi mắt trong sáng kia. Tôi có chút miễn cưỡng đẩy Tưởng Giảo ra, dỗ dành cô ấy, nói: “Được rồi, tắm xong anh sẽ ra với em!”

Cô ấy rốt cuộc cũng buông tay.

Đêm đó, Tưởng Giảo ngủ cùng với tôi trên chiếc giường gỗ nhỏ hẹp ở nhà tôi, giường vừa động một chút, liền phát ra tiếng kẽo kẹt. Tưởng Giảo ôm tôi không chịu buông tay, sau đó, cô ấy bắt đầu khóc một cách khó hiểu, nước mắt của cô ấy thấm vào ngực tôi, khiến tôi ngứa ngáy. Tôi chẳng có bất kì dục vọng nào. Cô ấy trái lại an ủi tôi nói: “Không có việc gì, con gián, chúng ta sẽ rời khỏi đây, tất cả sẽ tốt lên, không có việc gì…”

Trong tiếng thì thào của cô ấy, tôi nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Nửa đêm tôi tỉnh lại, Tưởng Giảo cũng không có ngủ, cô ấy ngồi bên cửa sổ trong căn phòng nhỏ của tôi, mặc cái áo lót đã thấm mồ hôi của tôi, đang hút thuốc. Bộ dáng hút thuốc của cô ấy nhìn rất sành sỏi, nhưng trước nay cô ấy chưa bao giờ hút thuốc trước mặt tôi.

Tôi cố gắng ngồi dậy nhìn cô ấy, mái tóc xoăn của cô ấy, còn có gương mặt trong bóng tối kia, tôi biết, cô gái bốc đồng này đã cho tôi rất nhiều thứ, cô ấy vì đoạn tình cảm này mà chịu nhiều ủy khuất, tôi biết điều đó.

Nghe có tiếng động, cô ấy xoay người lại, qua ánh trăng sáng tỏ, tôi nhìn thấy cô ấy rơi lệ, từng giọt nước mắt thật lớn, không phát ra âm thanh, chảy dài trên mặt của cô ấy.

“Em sao vậy?” Tôi hỏi cô ấy.

“Em nhìn thấy một ngôi sao băng.” Cô ấy nói: “Vụt một cái, liền biến mất.”

Tôi giơ tay ra dấu, ý bảo cô ấy lại đây.

Cô ấy dập điếu thuốc lá, một lần nữa trở lại giường. Đến gần sát tôi, thân thể của cô ấy lạnh như băng, tôi không chịu được chủ động ôm cô ấy.

“Con gián, em cam tâm tình nguyện, em biết mình đấu không lại cô ta, nhưng không sao hết, cô ta đã chết rồi, em nguyện ý đấu với một linh hồn cho đến cùng, tự em cam tâm tình nguyện, có chịu đau khổ em cũng kiên trì đấu tranh.”

“Đừng nói bậy!” Tôi mắng cô ấy.

“Không, em không nói bậy.”

Tôi khẽ hôn vào hai gò má của cô ấy, cô ấy vươn cánh tay dài ôm lấy tôi. Cái giường gỗ nhỏ lại bắt đầu phát ra tiếng kẽo kẹt, tôi vỗ vỗ lưng cô ấy nói: “Ngủ đi, về sau đừng hút thuốc nữa, hút thuốc răng sẽ vàng, da sẽ lão hóa, nhìn khó coi lắm.”

“Con gián, em xinh đẹp hay không xinh đẹp?”

“Xinh đẹp.”

“Em dịu dàng hay không dịu dàng?”

“Dịu dàng.”

“Vậy anh yêu em hay không yêu em?”

“…Yêu.”

“Em sẽ yêu anh cả đời.”

“Ừ.”

Rốt cuộc cô ấy cũng ngủ. Nhưng tôi như thế nào cũng không thể ngủ được, tôi chậm rãi cẩn thận ngồi dậy, đi đến bên cửa sổ, đến ngồi chỗ mà Tưởng Giảo đã ngồi khi nãy, tôi cầm lấy hộp thuốc lá, mới phát hiện Tưởng Giảo đã hút hết tất cả số thuốc lá của tôi. Tôi ném mạnh bao thuốc lá ra ngoài cửa sổ, bầu trời phía bên ngoài tối đen, không có một ngôi sao băng nào như lời Tưởng Giảo đã nói. Phản chiếu qua lớp kính trên cửa sổ, tôi đột nhiên phát hiện màn hình màu lam trên điện thoại của tôi phát sáng, xem ra có tin nhắn chưa đọc. Tôi xoay người cầm di động lên, thì nhìn thấy một dãy số lạ, chỉ có hai chữ: ngủ ngon.

Tôi nghĩ tôi biết là ai.

Lý, Nhị

Nhưng tôi biết mình chắc chắn sẽ không chủ động đi tìm cô ấy.

Tôi muốn đi, đi khỏi chỗ này.

Tưởng Giảo nói đúng, đi khỏi nơi này, tất cả đều sẽ tốt lên.

« Xem Chương Cũ Hơn

Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1

Xem Chương Mới Hơn »

Bạn đang đọc Tai Trái của Nhiêu Tuyết Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.