Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1.6

Phiên bản Dịch · 707 chữ

Part 2

[1.6]

Khi tôi tỉnh lại, thì phát hiện mình đang nằm ở nhà của Ba Lạp.

Trên tay của Ba Lạp đang ôm một con mèo. Một con mèo béo tốt, có cái đuôi màu trắng thật dài, im lặng nằm trong lòng của cô ấy. Tròng mắt màu lục của nó lóe lên, nhưng trên bộ mặt vẫn là cái vẻ kiêu căng vốn có.

Ba Lạp ôm mèo, dịu dàng nhìn tôi nói: “Tiểu Nhĩ Đóa, may là cậu không có việc gì.”

“Hứa Dặc đâu?” Tôi bỗng nhiên nhớ ra.

“Anh ta không sao cả.” Ba Lạp nói, “Đầu của cậu bị thương, mình đã băng bó cho cậu rồi, cậu định về nhà với bộ dạng như vậy sao?”

Tôi không lên tiếng.

“Cậu có thể ở nhà mình vài ngày cũng được.” Cô ấy nói.

Tôi leo xuống giường, đi đến chiếc gương đặt ở bên cạnh giường, liền nhìn thấy một miếng băng gạc màu trắng đang dán trên đầu của mình. Tôi dùng sức kéo nó ra, động tác làm vết thương phát đau khiến tôi cắn chặt răng nhăn nhó. Ba Lạp kêu lên: “Cậu muốn làm gì?”

Tôi nói với Ba Lạp: “Mình muốn vào toilet một chút.”

Ba Lạp giơ tay chỉ phương hướng.

Tôi cố chịu đau, ở trong phòng vệ sinh dùng nước lạnh rửa sạch vết máu trên tóc, sau đó dùng lược chải sơ lại mái tóc hơi rối. Tôi chạy ra ngoài, hỏi Ba Lạp: “Có mũ nào có thể ình mượn không?”

Ba Lạp có rất nhiều mũ, nhưng tôi lựa đến cái thứ mười, mới tìm ra được một cái miễn cưỡng dùng được. Đó là một cái mũ màu đỏ hình quả dưa, Ba Lạp nói, đó là cái mũ của đứa em gái nhỏ nhất trong nhà cô ấy để quên lại.

Ba Lạp đưa tôi ra cửa, dẫn tôi đến trước tiệm mì. Cô ấy nói với tôi: “Tiểu Nhĩ Đóa, cậu dũng cảm hơn mình tưởng tượng nhiều, mình rất muốn học ở cậu.”

“Đứa bé…” Tôi hỏi cô ấy.

Cô ấy vỗ vỗ bụng một cách thần bí, nói: “Yên tâm đi, mình sẽ sinh nó ra.”

Tôi che miệng lại.

“Có lẽ sẽ đau lắm, nhưng rất đáng.”

“Mẹ cậu để mặc cậu như vậy sao?” Tôi hỏi cô ấy.

Ba Lạp nhếch mép một chút, nói: “Có quản cũng không quản được.”

“Cậu đừng tùy hứng, Ba Lạp” Tôi nói, “Cậu cứ như vậy, thì có gì tốt chứ?”

Ba Lạp nhìn tôi.

“Ba Lạp, xin cậu đừng trở thành người như vậy, mình biết cậu thật sự không muốn thành ra như vậy.” Tôi nói xong, liền xoay người, bước nhanh rời khỏi.

Khi quay đầu nhìn lại, tôi nhìn thấy Ba Lạp, cô ấy vẫn đứng đó, không nhúc nhích. Nhìn thấy tôi quay đầu, cô ấy đưa tay đặt lên môi, làm ra điệu bộ hôn gió, sau đó, xoay người đi mất.

Tôi đội cái mũ quả dưa kỳ quái về đến nhà, mẹ tỏ ra quái lạ nhìn tôi, tôi vừa xoa xoa bàn tay, vừa hướng đến phòng của mình: “Hôm nay thật sự rất lạnh, con mua cái mũ quả dưa này, vẫn còn cảm thấy lạnh.”

« Xem Chương Cũ Hơn

Chương 8 [END] Chương 7.6 Chương 7.5 Chương 7.4 Chương 7.3 Chương 7.2 Chương 7.1 Chương 6.9 Chương 6.8 Chương 6.7 Chương 6.6 Chương 6.5 Chương 6.4 Chương 6.3 Chương 6.2 Chương 6.1 Chương 5.9 Chương 5.8 Chương 5.7 Chương 5.6 Chương 5.5 Chương 5.4 Chương 5.3 Chương 5.2 Chương 5.1 Chương 4.14 Chương 4.13 Chương 4.12 Chương 4.11 Chương 4.10 Chương 4.9 Chương 4.8 Chương 4.7 Chương 4.6 Chương 4.5 Chương 4.4 Chương 4.3 Chương 4.2 Chương 4.1 Chương 3.10 Chương 3.9 Chương 3.8 Chương 3.7 Chương 3.6 Chương 3.5 Chương 3.4 Chương 3.3 Chương 3.2 Chương 3.1 Chương 2.14 Chương 2.13 Chương 2.12 Chương 2.11 Chương 2.10 Chương 2.9 Chương 2.8 Chương 2.7 Chương 2.6 Chương 2.5 Chương 2.4 Chương 2.3 Chương 2.2 Chương 2.1 Chương 1.10 Chương 1.9 Chương 1.8 Chương 1.7 Chương 1.6 Chương 1.5 Chương 1.4 Chương 1.3 Chương 1.2 Chương 1.1

Xem Chương Mới Hơn »

Bạn đang đọc Tai Trái của Nhiêu Tuyết Mạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.