Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Vào Phường Thị Thanh Trúc Sơn

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Phương Tịch đang đi thì phía đối diện đi tới một người, đó chính là lão Mạch Đầu.

"Phương tiểu ca. . ." Sắc mặt ông ta hồng nhuận phơn phớt lên tiếng chào hỏi.

"Ồ, lão Mạch Đầu, ngươi hồng quang đầy mặt thì tất nhiên là có việc vui rồi nhỉ?" Phương Tịch mỉm cười nói và cũng biết đối phương mấy ngày nay đã đi nơi nào.

"Aiii, chỉ là ngày đông nhàm chán nên ta ngồi quanh lò lửa pha trà và tìm một chút việc vui thôi à. . ." Lão Mạch Đầu có chút trang bức mà trả lời.

Nhưng khi Phương Tịch nhìn hai chân ông ta đang có chút phát run và mang bộ dáng khí hư hồi quang phản chiếu mà âm thầm liếc mắt.

Mặc dù tu tiên giả phần lớn có khí mạch trầm sâu, nhưng nếu như sử dụng quá mức thì cũng sẽ xảy ra chuyện.

Tuy nhiên chuyện này không cần hắn tới nói.

Như vậy xem ra công phu mị thuật của những kẻ Ám Yểm môn kia cũng thực không tệ.

"Ngược lại là Phương tiểu ca mấy ngày không thấy mà khí sắc càng tốt đó." Lão Mạch Đầu cảm thấy hôm nay trên thân Phương Tịch đã nhiều hơn mấy phần dương cương chi khí, không giống bộ dáng ngày thường luôn cẩn thận chặt chẽ mà không khỏi cười hỏi một câu.

"Bế quan mấy ngày nên hơi có thu hoạch thôi." Phương Tịch chắp tay một cái và trả lời, sau đó hướng về phương hướng phường thị mà đi đến.

Phường thị Thanh Trúc sơn lấy Thanh Trúc làm tên, kiến trúc phần lớn là lầu cao dùng linh tài Thanh Trúc để chế tác.

Dù là lấy phường thị làm tên nhưng trên thực tế kiến trúc chân chính cũng chỉ mấy chục nhà, khó khăn lắm mới tạo thành một con đường, lại thêm tại hai bên đường phố và quảng trường đều có quán lưu động tận dụng mọi thứ nên mới cộng đồng hợp thành trong vòng phương viên mấy trăm dặm phồn hoa nhất là phiên chợ của tu tiên giả.

Phương Tịch đi qua cửa vào của phường thị thì liền gặp được một tầng sương mù màu trắng nhàn nhạt. Đây là trận pháp bảo vệ của phường thị, nghe đồn có thể ngăn cản tu sĩ Trúc Cơ kỳ công kích trong một đoạn thời gian rất dài.

Hắn không dám thất lễ mà lấy ra một khối trúc mộc bài, phía trên ghi chép tin tức thân phận linh nông.

Chỉ gặp linh quang lóe lên, hai bên sương mù lập tức tản ra, hiện ra mơ hồ kiến trúc ở trong.

Túy Tiên lâu, Bách Luyện phường, Đan Đỉnh các, Bách Xảo lâu, Thiên Cơ điện,. . . Mấy chỗ kiến trúc lớn nhất lập tức đập vào mắt hắn.

Đây cũng là mấy chỗ giao dịch trọng yếu nhất của phường thị, mỗi ngày số lượng linh thạch qua tay lên tới hàng trăm hàng ngàn khối.

Ánh mắt Phương Tịch đảo qua 'Túy Tiên Lâu' thì liền vuốt nhẹ đỡ thắt lưng, sau đó mặt hắn không đổi sắc mà xoay người rời đi, phảng phất như bên tai vẫn còn truyền đến những âm thanh kiều mị kia.

Tuy nhiên đây đối với Phương Tịch chỉ là chuyện nhỏ, chỉ là mị thuật rẻ tiền thì mơ tưởng mà làm hắn rối loạn đạo tâm.

Nếu không phải hiện giờ ta tạm mắc bệnh viêm màng túi thì… Hừ!

Không thể không nói, nữ tu và tỳ nữ bình thường làm cho người ta có cảm giác hoàn toàn bất đồng. Cũng giống như kiếp trước điện thoại di động cũng có sự chênh lệch vô cùng to lớn giữa phiên bản bình thường và phiên bản Promax.

Trên đường đi có rải rác các tu sĩ đi ngang qua như nho sinh, hòa thượng, đạo sĩ,...... Có cả người già, phụ nữ, trẻ con,......

Người thì đeo kiếm, người thì lưng đeo hồ lô rượu đỏ, hay mang theo linh cầm và cưỡi yêu thú,......

Muôn người muôn vẻ, không có ai giống ai.

Từng có thời điểm Phương Tịch lần đầu nhìn thấy cảnh này thì nửa ngày sau đều khó có thể phục hồi lại tinh thần và bị mọi người xung quanh cười nhạo không thôi. Cho tới bây giờ góc độ nhìn nhận vấn đề của hắn đã càng thêm sâu sắc.

Luyện khí sơ kỳ, Luyện khí trung kỳ, Luyện khí hậu kỳ,......

"Quả nhiên cho dù là Luyện khí sơ kỳ thì cũng chỉ là loại tôi tớ sai vặt, vô danh tiểu tốt. Tu tiên giả lấy thực lực vi tôn nên quả nhiên không dễ lăn lộn.” Phương Tịch bĩu môi nói.

Nếu như có thể thì hắn đương nhiên muốn sống tại thế giới Đại Lương. Thế nhưng thế giới Đại Lương cũng không thể ở lâu.

Chiếu theo nồng độ thiên địa linh khí ở đó thì nếu tu luyện các công pháp tu tiên cũng không có khả năng có bao nhiêu tiến bộ, đã thế thì không cần phải nói đến chuyện đột phá đại cảnh giới. Vả lại bản thổ của Khí Huyết Võ Đạo tựa như cũng không thể nào tu luyện đến độ trường sinh bất lão.

Trừ phi Phương Tịch bị ép đến tuyệt lộ chứ hắn sẽ không nghĩ đến việc sống tại một cái tiểu thế giới.

Hắn nhìn lướt qua các quầy hàng và bắt đầu ra tay chào hàng Thạch Long Tử cùng với những tài liệu mà hắn tích góp được trong khoảng thời gian này.

Chút đồ vật này mà nếu đưa tới cửa hàng lớn để bán thì chỉ làm trò cười thối mũi cho người khác, vậy nên hắn không biết làm cách nào hơn mà chỉ có thể bán ra ở loại địa phương này.

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.