Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao Chép Thần Ý Đồ

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Lục Xà giận dữ quát lên: "Thần Ý đồ sao? Lá gan của các ngươi cũng lớn quá rồi đấy, dám mơ tưởng đến bí truyền của Võ quán Hồng Xà chúng ta sao?

Hai chân hắn nhô lên cơ bắp, làn da hiện ra màu đỏ sẫm khác thường, hành động này biểu hiện như chỉ cần một lời không hợp thì liền muốn động thủ.

"Chỉ là một bản Thần Ý đồ thôi mà, trong võ quán của ngươi có đủ loại đệ tử đều đã xem qua cả rồi, nhưng đến nay đã có mấy người đạt đến khí huyết tam biến hay có mấy người thành công luyện lực chưa?" Mộ Thương Long chậm rãi lắc đầu nói.

Đối với võ quán của ông ta mà nói, chỉ cần trả đủ tiền thì võ công cũng đều có thể bán.

Theo hắn thấy, Lục Xà biểu lộ như thế chẳng qua chỉ là đang cố ý tự nâng giá trị của bản thân lên mà thôi.

Đúng lúc này, Phương Tịch mở miệng nói: "Lục sư phụ, ta chỉ cần quan sát Thần Ý đồ nửa ngày là được. Vì biểu thị thành ý nên Phương Tịch ta nguyện ý dâng lên một ngàn lượng bạc ròng."

Lục Xà: "..."

Vị Quán chủ của võ quán Hồng Xà vào giờ khắc này tựa như đã hiểu được vì sao Xà Lôi phải làm ra điều dại dột như vậy, tại sao hắn không tiếc thanh danh mà ra tay với học đồ nhà mình.

Bởi vì bị Phương công tử này thật sự đúng như lời đồn là một con dê béo!

Cuối cùng Lục Xà mở miệng nói ra một cách khô khốc: "Thành giao!"

Không phải ông ta không muốn dây dưa thêm nữa, mà thật sự là đối phương đã cho ra quá nhiều tiền rồi.

"Hồng Xà Thần Ý đồ!" Trong một gian phòng yên tĩnh, Phương Tịch nhíu mày nhìn xem một tấm da thú trên tay.

Ở trên tấm da thú này chỉ có từng đạo hoa văn hỗn độn, nét bút giống như vẩy mực trên các bộ phong sơn kí họa, chỉ có lác đác vài nét bút nhưng lại sinh động đến mức quỷ dị, triển lộ ra một cảnh tượng bên trong núi rừng.

Mà ở trên bãi cỏ bên trong núi rừng này, từng đạo đường cong vặn vẹo giống như con rắn đang tung hoành qua lại làm cho da đầu người ta phải tê dại.

Nghe đồn khi trình độ Xà Hành Bát Pháp đạt đến mức độ khí huyết tam biến thì mới có thể quan sát Thần Ý đồ quả nhiên là có chút đạo lý.

Phương Tịch hơi gật đầu và lộ ra vẻ trầm ngâm.

Thần Ý đồ thập phần cổ quái, nếu chỉ mô phỏng bình thường thì tuyệt đối không thể lĩnh ngộ ra được thần ý.

Chỉ có đệ tử hạch tâm chân chính của Võ quán Hồng Xà ngày đêm đối chiếu luyện công thì mới có thể luyện ra chân lực!

Tuy nhiên nó chỉ làm khó được võ sinh bình thường mà thôi.

Sau một lát, Phương Tịch lật bàn tay hiện ra một viên ngọc giản trống rỗng.

Hắn dán ngọc giản lên trán để lộ ra linh thức, sau đó đem Hồng Xà Thần Ý đồ từng chút từng chút ghi khắc ở trên đó.

Đây là thủ đoạn ghi chép bí tịch của tu tiên giả. Vô luận là loại sách cổ hay phổ nào cũng đều có thể bảo đảm hiệu quả "sao chép", thậm chí còn không bị mất thần văn, giống y như đúc!

'Hồng Xà Thần Ý đồ’ này nếu là do người phàm tục vẽ ra thì tu tiên giả có thể chế tác lại, nhưng người phàm tục lại không cách nào mô phỏng được do hạn chế về thực lực và cảnh giới không đủ.

“Ta dùng đồ vật đồ vật của tu tiên giới để sao chép một chút thì cũng không khỏi gian mãnh quá rồi.” Một lát sau, Phương Tịch nhìn xem Thần Ý đồ bên trong ngọc giản của mình mà cảm khái một câu.

Nếu như là ở thế giới Đại Lương này thì chỉ sợ chỉ có võ sư tu luyện Hồng Xà Thối tới cảnh giới cực kỳ cao thâm thì mới có thể phục chế lại Thần Ý đồ, nhưng hiện tại hắn vậy mà phục chế rất dễ dàng.

"Lục Xà sở dĩ đáp ứng cũng là do ông ta cho rằng ta trong khoảng thời gian ngắn sẽ không cách nào phục chế được bộ Thần Ý đồ này. Có thể nói ông ta đã tính sai một bước rồi.”

Nghĩ tới đây mà Phương Tịch không khỏi hết sức hài lòng. Hắn đi ra ngoài trả lại Thần Ý đồ và mặc cho Lục Xà kiểm tra còn mình thì đưa ra tiền tạ lễ.

Lục Xà đem Thần Ý đồ lật qua lật lại và xác nhận là chân phẩm của mình thì mới ôm quyền nói: "Nếu có duyên thì sau này còn gặp lại!"

Phương Tịch cũng ôm quyền đáp: "Sau này còn gặp lại!"

Phương Tịch biết được gã Lục Xà này tất nhiên là sẽ nuốt không trôi mối thù lần này, nhưng căn bản không sao cả, dù sao Hồng Xà Thối chân truyền đều đã ở trên tay hắn, ngày sau có ông ta hay không thì cũng không quan trọng nữa.

Không thể không nói, ở thế giới Đại Lương để cho lực cảnh giác của Phương Tịch giảm đi rất nhiều.

Trong nháy mắt nửa tháng đã nhanh chóng trôi qua.

Tại Tu Tiên Giới Nam Hoang, Phương Tịch nhìn thấy tuyết đọng ngoài phòng đã bắt đầu tan chảy, hắn đứng dưới mái hiên vươn tay tiếp lấy một giọt nước tuyết nói: "Đông đi xuân đến, nước tuyết dùng để pha trà, âu cũng là nhân sinh thường tình."

Bạn đang đọc Tại Yêu Võ Loạn Thế Cẩu Thành Tiên Đế - Dịch của Văn Sao Công
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.