Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Ma hỗn loạn (1)

Tiểu thuyết gốc · 1697 chữ

Thiên giới

Chốn bồng lai tiên cảnh đang chìm trong yên lặng thể hiện một vẻ đẹp riêng với mây trắng lững lờ trôi, làn gió nhẹ thổi lung lay những đóa hoa mẫu đơn đỏ kiêu sa vẫn còn ướt sương. Tiếng chim hót trong veo vui tai như đệm thêm cho vẻ đẹp khó tả. Tất cả mọi thứ đều tuyệt đẹp cho đến khi...

"Không xong rồi, không xong rồi" Tiếng hét chói tai từ đâu xuất hiện phá vỡ khung cảnh. Nhìn lại thì người đã phát ra tiếng hét đầy nội lực ấy là một cô bé 13 tuổi. Tóc đen búi hai bên, da trắng mắt to linh động đáng yêu. Váy trắng xếp li viền vàng dài đến đầu gối, áo trắng dài tay và sa y mỏng dài khoác ở bên ngoài. Đôi chân ngắn không ngừng chạy về phía một tòa nhà mang vẻ cổ kính một cách hoảng hốt.

"Chuyện gì mà hớt ha hớt hải vậy tiểu Cúc, ngươi đang làm phiền nương nương đấy!" Một cô bé ăn mặc giống tiểu Cúc chống hông khiển trách. Hai người họ cách xa nhà chính nên chẳng làm phiền gì đến vị bên trong.

"Không xong rồi, vườn đào của nương nương bị ai đó phá hủy một nửa rồi" Tiểu Cúc nói. Cô bé ấy cũng kinh hoảng, lập tức chạy vào trong nhà. Một lúc sau có một người bước ra.

Đó là một phu nhân trẻ tuổi cực kì xinh đẹp với mái tóc đen bóng mượt dài qua gót chân như một tấm lụa quý giá, chiếc váy màu trắng làm bằng tơ lụa đặc biệt dệt từ ngọc thach biển với hoa văn phức tạp thêu chìm. Bên trên là lớp vải sa mỏng thêu mây bằng chỉ vàng như ẩn như hiện trên nền váy trắng, đuôi váy dài quét đất. Làn da trắng mịn như bạch ngọc trơn nhẵn, đôi mắt phượng màu vàng đầy nghiêm nghị và có một lực lượng khiến người khác cung kính từ sâu trong tâm trí. Đôi môi đỏ hơi mím lại chứng tỏ chủ nhân của đôi môi đã tức giận. Trên tay của vị phu nhân này choàng một dải lông trắng muốt mềm mại kéo dài trên mặt đất.

"Kẻ nào dám đụng đến vườn đào của ta?" Người đến chính là Thiên Hậu-chủ nhân của vườn đào tiên trên Thiên giới. Khi nghe tỳ nữ bẩm báo thì bà cực kì tức giận. Phải biết những cây đào tiên đấy rất khó trồng, ngàn năm mới kết quả một lần. Nó đã làm bà tổn hao tâm trí chăm sóc và chỉ còn 3 tuần nữa là sẽ kết trái, kết quả là bây giờ vườn đào đã bị phá hủy một nửa. Bao nhiêu thiếp mời dự hội bàn đào đã gửi đi bây giờ đều thành công cốc.

"A...A Cúc không biết, lúc a Cúc đi lấy linh thủy về thì đã thành ra nông nổi như thế này. Xin nương nương tha mạng" Tiểu Cúc mặt mày xanh xám, phủ phục trên đất run rẩy, tỳ nữ đi theo sau Thiên Hậu cũng quỳ trên đất không dám ngẩng đầu, sợ vị đang trong cơn thịnh nộ sẽ giết chết hai người.

"A Cúc theo ta đến chỗ Thiên Đế, A Tịnh đến chỗ của Bạch thượng tiên kêu hắn đến Thiên điện của Thiên Đế có việc đại sự" Thiên Hậu phất tay đi nhanh đến Thiên điện báo cho Thiên Đế việc này. Bà muốn Thiên Đế tìm ra kẻ phá hoại vườn đào cùng kế hoạch hoàn hảo đã vạch ra của bà, buộc hắn phải bị tiêu diệt.

Trên đường đi không biết bao nhiêu vị thần tiên đã bị khí thế của Thiên Hậu dọa sợ tái mặt, đã quá lâu rồi không thấy việc gì khiến Thiên Hậu hòa nhã trở nên đáng sợ như vậy. Kẻ đó chắc tới số rồi!

"Thiên Hậu có việc gì sao? Ai khiến cho mĩ nhân Thiên giới tức giận như vậy?" Thiên Đế là một soái ca ngôn tình chính hiệu đã đốn đổ bao nhiêu trái tim thiếu nữ. Mày kiếm anh tuấn, đôi mắt ẩn hiện khí tức uy nghiêm của bậc chí tôn trên cao. Làn da không quá trắng, đôi môi mỏng cười một cách bí ẩn. Âu phục đen tôn lên vẻ ngoài cao ráo săn chắc mê người và cặp chân dài đầy khí lực. Mái tóc trắng cắt ngắn gọn gàng càng tôn lên vẻ đẹp trai thần bí của Thiên Đế. Những người nào tiếp xúc lâu dài với Thiên Đế mới biết thật ra ông ta là một kẻ tự luyến cấp độ nặng và trốn tránh trách nhiệm nhất trong số những thần tiên cấp cao. Là một giáo giã mấy chục vạn tuổi vẫn không chín chắn nổi.

"Vườn đào của ta bị hủy rồi" Thiên Hậu trầm giọng nói, giọng nói trong trẻo như ngọc giờ đây tràn đầy phẫn nộ khiến Thiên Đế hơi run run thân mình.

"Nàng ngồi nghỉ đi, trên đường đến chắc nàng cũng mệt rồi" Thiên Đế là một kẻ sợ vợ nhưng lại có chủ kiếm riêng nên bình tĩnh giải quyết sự việc.

"Khởi bẩm Thiên Đế, Thiên Hậu. Thần khí-Kính Thiên Luân đã bị trộm rồi" Một tiên nhân vội vàng bẩm báo.

"Cái gì, mất rồi?" Thiên Đế không thể tin nổi những điều mình nghe thấy, thần khí-Kính Thiên Luân là bảo vật Thiên giới ghi chép các bí thuật tu luyện thời thượng cổ. Nếu lọt vào tay kẻ có ý đồ xấu sẽ gây tai họa.

"Người canh gác đều bị đánh ngất, Ngọc Chuẩn thượng tiên bị kẻ đó làm trọng thương đang được chữa trị" Tiên nhân đó bẩm báo hết sự việc liên quan. Thiên Đế nghe xong càng trầm mặt, Thiên Hậu cũng chẳng khá hơn.

"Ta phải mở một cuộc họp gấp, kêu đội tuần tra nhanh chóng canh gác bên ngoài" Thên Đế móc cái điện thoại IPhone số lượng có hạn gọi nhiều cuộc gọi, Thiên Hậu thì ngồi nghịch cái samsung rồi chọi một cái trúng ngay cái bàn làm bằng ngọc lục bảo. Kết quả cái bàn bị sứt mẻ, cái điện thoại bể màng hình. Hậu lại móc tiếp cái Iphone ra chọi tiếp, mục tiêu kì này là bình sứ Đông Hải cống nạp. Cứ thế mà những món đồ có giá trị bắt đầu bị phá hoại trong tay Hậu. Thiên Đế chỉ biết cười khổ chứ không dám ho he tiếng nào, ho một cái coi chừng bản thân ông cũng là mục tiêu cho những chiếc điện thoại thông minh của Thiên Hậu phi vào mặt, ông đâu có ngu!

"Cái gì mà gọi tôi gấp vậy lão Thiên?Cung Thiên Tọa của ông lại bị cháy nữa hả" Một cô gái bước vào, dáng người cao ráo ba vòng ngoại cỡ. Chiếc váy xẻ đùi dài theo kiểu quân đội màu trắng sọc tay áo màu đỏ vàng, bên ngoài là chiếc áo ngoác to dài màu trắng thêu mây bằng chỉ vàng, đôi bốt da trắng cổ rộng chỉ cao qua mắt cá chân một chút. Mái tóc màu đỏ dài xoăn gợn sóng, chiếc nón kepi trắng đội lệch sang một bên. Đôi mắt đen chứa đầy sự lười biếng cùng trêu tức tăng thêm vẻ ngoài mị lực của cô, đôi môi đỏ mọng nước làm người khác muốn cắn một ngụm, làn da trắng sứ mềm mại như trứng gà bóc. Người đến chính là Đằng Nguyệt thượng tiên, một trong 3 thượng tiên mạnh nhất. Còn Thiên Tọa Cung chính là nơi nghỉ ngơi của Thiên Đế, vài năm trước không biết Thiên Đế bị ai ghét mà đốt trụi cả cung của ông ta, nghĩ lại thấy mà tức cười.

"Đằng Nguyệt à, cô lại trêu chọc Thiên Đế nữa hả, không sợ ngài ấy giận lên đốt luôn cả Đại Nguyệt cung của cô à?" Giọng nói kiều mị vang lên từ bậc thềm, thêm một mĩ nhân nữa xuất hiện. Mái tóc đen ánh lục tết bím ở đuôi, đôi mắt màu hồng nhẹ nhàng hiếm có, đôi môi chúm chím cười như hoa nở rộ. Làn da thì miễn phải bàn, mỗi cái nhất tay mỗi cái nhất chân đều mang theo vẻ thanh lịch sang trọng. Chiếc váy đen đến đầu gối tay dài xẻ đùi ôm sát cơ thể, đá trắng đính bên hông váy vày viền xung quanh nếp xẻ phát ra ánh sáng nhẹ. Áo khoác đen ống tay rộng khoác bên ngoài, cầu vai màu vàng đính tua rua cùng họa tiết mây thêu chỉ bạc. Đôi giày cao gót đen viền vàng bằng nhung êm ái. Còn cái mũ kepi thì bị cô xoay xoay trên ngón tay và có nguy cơ bay xuống đất.

"Phong Linh thượng thần, ngài làm cho tiểu tiên thật sợ hãi" Đằng Nguyệt giả vờ ôm ngực sợ hãi, Phong Linh tất nhiên tiếp tục nói. Kẻ tung người hứng châm chích Thiên Đế. Ở trên Thiên giới này Đằng Nguyệt thượng tiên và Phong Linh thượng thần chính là: cặp đôi châm chọc. Chọc trúng ai thì còn may chứ chọc trúng hai cái tên miệng mồ ác độc này có nước tức nổ phổi. Vì thế các vị thần tiên đều tránh chọc cặp đôi Đằng Nguyệt-Phong Linh này tránh rước họa vô thân trừ Thiên Đế-nạn nhân của các vụ châm chọc và Thiên Hậu-Người miễn nhiễm với châm chọc.

"Hai người đến họp hay châm chọc ta thế?" Thiên Đế thở dài, ráng mà nuốt cục tức xuống, ông không nên phát tác. Không thôi sự soái ca của ông sẽ bị vơi bớt, ông phải duy trì hình tượng đẹp nhất.

"Cả hai" Hai cô gái nào đó trả lời tỉnh bơ thành công chọc cho Thiên Đế tức lồng lộng.

"..." Thiên Đế triệt để câm nín, không nên cãi nhau với hai tên ôn thần này.

Bạn đang đọc Lục Giới thời hiện đại sáng tác bởi Bachhoalien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bachhoalien
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.