Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Hầu

Tiểu thuyết gốc · 2640 chữ

Lão nhân nghe Ngữ Khí của Dương Vũ như vậy khiến lão ngạc nhiên , cảm thấy bất ngờ trước những lời lẽ của hắn , lão không ngờ một người tuổi còn trẻ như vậy , lại có suy nghĩ kiên định và mãnh liệt như thế , trong lời nói của hắn , lão nghe qua có sự đau buồn và thê lương thảm thiết nào đó có sự tương đồng với mình .

Bất quá lão không bận tâm đến những gì hắn đã trải qua , lão hiện tại chỉ cần hắn đồng ý nhận lão làm sư phụ , chỉ cần hắn đồng ý thực hiện theo những điều mà lão mong muốn là được , mặc dù lão biết Dương Vũ một thân chỉ là phàm thể vô dụng , nhưng đối với lão điều đó không quan trọng , cái lão quan trọng là tâm của hắn đủ nhẫn , lòng của hắn đủ kiên định , chỉ có như vậy hắn mới đủ bản lãnh thay lão báo thù , thay lão đối địch với những kẻ gọi là nhân sĩ thiên hạ ngoài kia , lão nhìn Dương Vũ mở lời .

- Tiểu Tử , lão phu muốn ngỏ ý nhận người làm đồ đệ của ta , ngươi cảm thấy như thế nào ? . Chỉ cần người đồng ý , lão phu hứa sẽ giúp ngươi trở thành kẻ mà thiên hạ này phải cuối đầu kính ngưỡng và nể phục ngươi ..... Ngươi nghĩ cho kỹ đi rồi hẵng trả lời lão phu .

Dương Vũ nghe lão nói vậy nhoẻn miệng nở một nụ cười ma mãnh , sau đó hắn đứng lên đi một vài bước rồi quay đầu lại nhìn lão .

- Kính ngưỡng ..... Nể phục .... Hừ , ta không cần .

- Ta biết tiền bối đang nghĩ gì . Nhưng thứ cho ta nói thẳng , từ trước tới nay ta không thích cúi đầu trước kẻ khác và ta càng không thích trên con đường ta đi lại dựa dẫm vào người khác để tiến thân .

- Cho nên tiền bối xin hãy từ bỏ ý định đó đi , ta thấy tiền bối và ta coi như cũng có duyên , ta đang cần một người theo hầu ta nếu như người đồng ý , cái mà dụng ý người đang nghĩ , có lẽ ta có thể giúp được thậm chí còn có thể đưa tiền bối ra khỏi nơi này .

Lão nhân nghe xong liền ngớ ngẩn , hai hàng mi nhíu lại lộ ra vẻ mặt giận giữ lão không nghĩ rằng tên tiểu tử này lại lộng ngôn làm càn như vậy , khiến lão nghiến răng ken két giận dữ thét lên .

- Vô tri , vô năng ! ... tiểu tử nhà ngươi . Ngươi nghĩ ngươi là ai .... Ngươi cũng chỉ là một phàm thể vô dụng , đối với người đời không khác là một kẻ phế vật , há có thể nói ra những điều như vậy . Ta thấy ngươi có duyên với ta , nên ta mới ngỏ ý muốn nhận ngươi làm đồ đệ , muốn ngươi nhận truyền thừa từ ta, ngươi còn không biết điều , có chăng ngươi đang xem thường lão phu .

- lão Phu tuy hiện tại toàn thân kinh mạch và đan điền đều bị tổn thương và đứt đoạn nhưng tâm pháp và võ kỹ của lão phu đều thuộc hàng đầu thiên hạ so về thực lực , lão phu hiện tại cũng đủ bóp chết tên tiểu tử nhà ngươi như bóp một con kiến vậy .

- Vậy xin mời tiền bối cứ thử ra tay !.

Dương Vũ cười nhạt đưa tay ra dấu mời lão .

Lão nhân nhìn Dương Vũ cợt nhả mình làm lão giận đến run người , đường đường là thiên hạ đệ nhất thiên bảng vạn người kính ngưỡng , nay sa cơ lại gặp tên tiểu tử không biết trời cao đất dày này , xem thường lão ra mặt .

Với lòng tự trọng của mình , lão không thể để một tên tiểu tử như vậy xem thường được , vì vậy Lão liền vung tay lên định đánh về phía Dương Vũ thì bất chợt từ nơi đâu xuất hiện một luồn sát khí nồng đậm nổi lên khiến lão giật mình rụt tay .

Sau đó nhìn chằm chằm về phía Dương Vũ thời khắc này hai mắt Dương Vũ chỉ còn lại là một màu đen kịt u ám ma mị đến đáng sợ , lão nhìn vào tựa như có một hố đen không đáy hút thẳng tâm trí lão vào

Chỉ thấy bên trong , xung quanh là những tiếng kêu thảm thiết vô cùng , máu tươi văng tung tóe khắp nơi , dưới những hố đen sâu thẳm kia xuất hiện rất nhiều quỷ dữ mắt đỏ ngầu như biển máu bay lượn lờ khắp nơi gào thét tỏ ra đau đớn .

Cùng với đó xung quanh thân thể Dương Vũ tỏa một luồn hắc khí màu đen quỷ dị dày đặc bao trùm , hơi thở của hắn thì cũng trở nên nặng nề uy lực , lạnh lẽo đến đáng sợ chỉ thấy đứng gần hắn khoảng chừng 10 bước chân đổ lại thì tựa như một mùa đông buốt giá vậy .

Lão nhân nhìn thấy một màn cảnh như vậy liền khiến lão lạnh cả sống lưng .

hai mắt trợn tròn mở to , mồ hôi trên trán lão bắt đầu túa ra đầm đìa rơi lả tả , hai tay lão thì run cầm cập trong vô thức tựa như thể không còn sức lực để khống chế được vậy, khuôn mặt lão thì trở nên trắng bệch mặt cắt không còn giọt máu . lão lúc này vô thức chỉ tay về phía Dương Vũ thét lớn .

- Ngươi ... Ngươi ... Ngươi là quỷ .... Ngươi là quỷ , ngươi là ác quỷ ! .

Dương Vũ nhìn lão hoảng sợ lòng nhịn không được , nhếch miệng một nụ cười sau đó hắn liền thu lại ma tâm , toàn thân trở lại trạng thái bình thường hướng lão chắp tay thi lễ

- Thất lễ .... Thất lễ , đã làm lão tiền bối e sợ , thực tại lão đã hiểu thực lực của ta ra sao rồi chứ .

Thấy Dương Vũ trở lại hình dạng ban đầu qua một lúc lâu , lão cũng bớt hoảng sợ mà định hình lại .

Qua lời khách khí của Dương Vũ , đoán chừng hắn cũng không có ác ý với mình nên lão cũng dần bình tĩnh trở lại , rồi nhìn Dương Vũ với một đôi mắt nghi ngờ khó hiểu .

Thầm nghĩ trong cuộc đời hơn 60 năm độc hành của Lão chưa từng thấy ai có loại sức mạnh quỷ dị khủng khiếp như vậy , điều đặc biệt là nó đến từ một tên tiểu tử thân chỉ là một phàm thể vô dụng điều này thật khó mà lý giải , há chăng hắn là quỷ sai nhận lệnh tuần hành nhân gian nghĩ đến đây lão liền rùng mình lên một phát .

Sau đó không còn để ý đến thân thế của Dương Vũ ra sao nữa bất quá hiện tại điều mà lão nghĩ đến là lời nói ban đầu của tên tiểu tử đó " là có thể giúp lão thoát khỏi nơi quỷ quái này " lão cũng đã thấy thực lực của Dương Vũ nên thực tại lão rất tin tưởng vào cái thực lực đó của hắn có thể giúp lão báo mối hận thù .

Lão nghĩ đến lòng liền bồi hồi xúc động không ngờ rằng 20 năm trời sống nơi hoang vu vắng vẻ hẻo lánh như vậy cuối cùng .... Cuối cùng cũng thoát ra được.

Đây là cơ hội hiếm có của lão , thời khắc này lão không còn màng bối phận của mình ra sao , lão đã từng là bài danh như thế nào trên thiên bảng nữa , lão của hiện tại chỉ muốn hướng Dương Vũ quỳ thật nhanh , chắp tay khẩn cầu hắn giúp mình .

- Lão Nô tham kiến chủ nhân , chỉ cần chủ nhân mang lão nô ra khỏi nơi đây , chỉ cần chủ nhân giúp lão nô báo mối hận thù của lão nô , lão nô thề suốt đời , suốt kiếp phục tùng ngài , dù lên núi đao xuống biển lửa lão nô cùng không từ gian nan , nếu lão nô có nữa lời gian dối có thể cho thiên lôi đánh vạn kiếp bất phục .

Dương Vũ nhìn lão cung kính với mình liền vội vàng đưa hai tay nâng đỡ lão lên rồi cất giọng .

- Không cần phải đa lễ như vậy , tiền bối đáng tuổi bậc trên của ta , nên không cần phải lễ nghĩa phức tạp và ta cũng không thích xưng hô như thế , nếu người còn làm như vậy khó cho ta có thể chấp nhận người .

Lão nhân ngớ ngẩn ra , lòng xúc động không ngờ tiểu tử này lại có nhân cách tốt như vậy , mặc dù hắn một thân thực lực kinh người , nhưng lại không hề xem thường lão , dù lão hiện tại đã không còn được như xưa , lão vội vàng chắp tay tạ lễ .

- Cảm tạ công tử , đã xem trọng ta , đã không xem ta như một nô gia . Ta tên là Ngũ Triện . công tử từ nay có thể gọi ta là lão ngũ .

- Được cứ như vậy đi , ta tên là Dương Vũ từ nay cứ gọi ta là công tử , còn ta sẽ gọi tiền bối là lão ngũ

Dương Vũ nhìn lão gật đầu hồi đáp

Sau đó Dương Vũ tiến lên một bước hai mắt hắn bắt đầu dần chuyển thành một màu đen kịt , hắn dùng âm nhãn thấu nhìn vào cơ thể lão , chỉ thấy cơ thể lão bây giờ toàn thân kinh mạch và đan điền đều bị đứt đoạn và mục nát .

bên trong nội tạng của lão còn có một con sâu đen ngòm ngọ ngoạy tỏa ra hắc khí , xung quanh nội tạng lão bây giờ chỉ là một màu đen kịt và dần chuyển sang mục nát vì độc tính mà con sâu kia gây ra , không nghĩ rằng lão có thể sống được với thân thể như vậy tận 20 năm trời .

Sau một hồi xem xét Dương Vũ cũng thu hồi lại thần thức của mình , đưa ngón trỏ trái lên chỉ về phía ấn đường lão Ngũ khiến lão bất ngờ không biết tiểu tử này làm gì , liền nhắm chặt hai mắt lại không suy nghĩ nhiều .

Chiếc hắc nhẫn trên ngón tay trỏ trái Dương Vũ đeo liền tỏa ra một luồn hắc khí lãnh lẽo quỷ dị truyền tải vào ấn đường của lão , khiến lão thời khắc này đau đớn quằn quại vô cùng , mặt lão nhăn nheo lại kêu la thảm thiết .

Dương Vũ lúc này không vì thế mà dừng lại mà thay vào đó hắn dụng lực ngày càng một mạnh , khiến Lão Ngũ đau đớn kêu la thê thảm đến nổi hai mắt lão đã lờ đờ , miệng thì rỉ máu không ngừng như là bị tra tấn cực hình vậy , cứ như thế sau nửa thời thần trôi qua , máu đen và kịch độc trên người lão dần phụt ra ngoài cùng với đó là con sâu đen ngòm kia .

Sau khi trị nội thương cho lão xong Dương Vũ để lão ngồi nghĩ ngơi lấy lại sức , rồi mới lên tiếng với Lão .

- Ta đã giúp lão trị độc và sửa lại đan điền cùng kinh mạch của lão , hiện lão cảm thấy như thế nào , sức ta có hạn cũng chỉ giúp lão đến vậy là cùng Không thể thêm được nữa , vì thân thể của lão đã nhiễm độc và nội thương quá lâu .

Lão Ngũ nghe Dương Vũ nói liền ngớ người ra , lòng có chút kinh nghi . " Có thể chữa khỏi nội thương và đan điền của mình ư " , lão rung động không tin cho lắm , nhưng cũng đưa tay lên run run vẫn thử nội lực .

Liền cảm thấy trong cơ thể mình đại loại là trong đan điền có một luồn khí mát lạnh tỏa ra thoải mái , kéo tận lên đến đại não của lão , sau đó bắt đầu một cổ khí nóng từ hai mạch nhâm đốc lan rộng tỏa ra đả thông kinh mạch khắp nơi gia cố những mạch khác khiến chúng dần dần cứng cáp và hồi phục tổn thương rất nhanh chóng .

Lão Ngũ cảm nhận được linh lực chảy trong cơ thể mình như vậy , xúc động không ngừng hai mắt cũng đã ngấn lệ thầm nghĩ đến 20 năm rồi mới có cảm giác thoải mái này lại , 20 năm trời dài đằng đẳng không ngờ lại có thể một lần nữa cảm nhận được nó .

Nghĩ đến đây Lão Ngũ nhân lúc nội lực đang phát tán khắp nơi liền vận lực gia cố kinh mạch càng ngày càng tăng nhanh sau đó từ từ chuyển dần lên lòng bàn tay của lão dụng lực thật mạnh tỏa ra khiến xiềng xích trong tay lão bật ra rơi tan tành vỡ vụn

Trước kia thời đỉnh cao cảnh giới của Lão cũng đã đạt đến Võ Hoàng , sau bị kẻ khác hãm hại , mất đi toàn bộ thực lực . nay được Dương Vũ chữa trị và phục hồi giúp lão có được tu vi trở lại tuy chỉ còn lại cảnh giới Võ tướng nhưng đối với lão như vậy đã hạnh phúc lắm rồi

Lão vui mừng xúc động liền quỳ xuống cảm tạ Dương Vũ , nhưng Dương Vũ liền đưa tay ngăn lão lại .

- Ta đã nói rồi không cần phải làm vậy , hiện tại cũng không còn sớm nữa , chúng ta mau rời khỏi đây càng sớm , càng tốt .

Lão Ngũ gật đầu rồi đứng lên sau đó hai người cứ thế thông về hướng cửa động mà đi , đi được chừng hơn 50 bước đã đến cửa , phía bên ngoài động là rừng rậm bao la um tùm . sau đó lão nhân chỉ tay về phía bầu trời cất giọng .

- Xung quanh nơi đây hơn 1 dặm , đã bị pháp trận bao phủ lại , ta vì thế mà hơn 20 năm nay không thể rời khỏi đây .

Dương Vũ nhìn lão gật đầu , đưa tay lên hướng về phía bầu trời thi triển thực lực xung quanh hắn bắt đầu tỏa ra hắc vụ dày đặc nồng đậm , những luồn hắc vụ này sau đó dần dần chuyển động bay lên cao tỏa ra khắp nơi , va chạm mạnh vào không trung , chỉ thấy trên trời nổ ra những tiếng vang ầm ầm

Sau một hồi va chạm mạnh , trên tinh không bắt đầu hiện ra một pháp trận màu vàng , trên pháp trận có rất nhiều phù văn lạ mắt đang dần tan vỡ và rung động dữ dội khiến cả một vùng sơn cốc này cũng ảnh hưởng theo cây cỏ đều nghiên nghả ào ạc

Sau một hồi rung lắc dữ dội pháp trận dần tan rã và biến mất hoàn toàn , sau đó hai người thoát ra khỏi sơn động hướng về phía nam , nơi trấn Thanh Thủy mà đi .

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ .

Bạn đang đọc Tam Thiên Ma Sử Ký sáng tác bởi thientanplus99
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thientanplus99
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.