Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin mừng tới báo cho đại ca

Phiên bản Dịch · 762 chữ

Hôm đó Tây Môn Khánh bị đánh mấy cái nhưng đổi lại được trăm lạng bạc của Tử quan nhân thì vui mừng lắm. Về tới nhà còn thấy Hoa Tử Hư nghe xong vỗ tay khen ngợi rồi nói:

Đại ca đã mất công khó để lo cho tôi, ngày khác tôi xin tạ Ơn. Tây Môn Khánh gạt đi:

Chỗ anh em mà nói chuyện ơn nghĩa làm gì.

Nói xong cởi quần áo trả lại Hoa Tử Hư. Hoa Tử Hư thay xong thì nói:

Trời cũng chiều rồi, tôi xin cáo từ, ngày mai sẽ sang gặp đại ca. Tây Môn Khánh tiễn bạn ra cổng rồi quay vào. Nguyệt nương nói:

Bệnh tình Trác Nhị Thư xem ra nguy kịch rồi, sợ không qua khỏi đêm nay.

Hôm trước Hoa Nhị nương sang đây chơi là do tự ý hay do nàng mời ? Nguyệt nương đáp:

Tôi không mời thì đâu người ta có chịu sang đây ? Mấy hôm trước tôi nghe nói vợ chồng họ Hoa thường có chuyện xích mích, Hoa Nhị nương buồn rầu sinh bệnh nên mới sai Nghênh Xuân mời sang đây nói chuyện giải khuây. Còn từ nay thì có thể Nhi nương tự ý sang đây trò chuyện.

Tây Môn Khánh lại hỏi:

Tiền bạc trong nhà đều do Hoa Tử Hư quyết định, nàng thấy thế nào? Hoa Nhị nương có phải là người giỏi quán xuyến gia đình không ? Nguyệt nương đáp:

Hoa Nhị nương là người đảm đang cần mẫn làm, còn tiền bạc trong nhà do người chồng quyết định là phải rồi. Tây Môn Khánh nói vài câu nữa rồi vào trong thăm Trác Nhị Thư. Trác Nhị Thư thấy Tây Môn Khánh thì hai hàng nước mắt ròng ròng, không nói được gì. Tây Môn Khánh thương xót lắm, bèn an ủi:

Nàng cứ an tâm dưỡng bệnh. Hôm trước Thái y nói là không có gì đáng ngại cả. Lát sau Tây Môn Khánh qua bên phòng Lý Kiều Nhi rồi ngủ tại đó. Sáng hôm sau, Tây Môn Khánh ngủ dậy thấy khoan khoái trong người, mấy chỗ bị đánh hôm qua không còn đau nữa, bèn gọi Lai Bảo vào, dặn dò lo việc tang ma cho Trác Nhị Thư trước đi, sợ tới lúc nàng từ trần thì không lo kịp. Vừa dặn dò dứt lời thì Ứng Bá Tước tới. Tây Môn Khánh hỏi:

Có biết chuyện Từ quan nhân hôm qua không ? Ứng Bá Tước đáp:

Tôi chẳng biết gì hết, mà chuyện gì vậy ? Tây Môn Khánh đang định kể lại thì Ứng Bá Tước đã bảo:

Khoan đã, khoan đã ! Tôi có tin mừng tới báo cho đại ca đây Tây Môn Khánh ngạc nhiên:

Tin mừng gì vậy ? Ứng Bá Tước đáp:

Thì chuyện giấc mộng của đại ca đó. Thế mới biết Thích hòa thượng và Đạo Linh Tử đoán đúng thật. Tây Môn Khánh hỏi:

Nhưng mà chuyện như thế nào ? Ứng Bá Tước bèn kể hết lại lời của Vương bà hôm trước. Tây Môn Khánh vỗ bàn cho là lạ, rồi bảo:

Giấc mộng cũng linh nghiệm mà bói toán cũng linh nghiệm thật. Ứng Bá Tước nói:

Mụ họ Vương này lại là tay mai mối nổi tiếng nữa. Đại ca chịu khó bỏ tiền ra thì lo gì người đẹp trong mộng không ở trong tay ?

Tây Môn Khánh hỏi:

Bây giờ thì nàng ở đâu ?

Ứng Bá Tước đáp:

Cái đó thì tôi chưa hỏi. Tây Môn Khánh gắt:

Sao lạ vậy ? Chưa biết người ta ở đâu mà đã tới đây nói trời đất cứ làm như là gặp

người ta rồi không bằng.

Ứng Bá Tước cụt hứng:

Thì hỏi Vương bà là biết chứ gì, nếu đại ca không bận thì mình tới Vương bà ngay bây giờ. Đại ca tính sao ?

Tây Môn Khánh đáp:

Trác Nhị Thư đang gần đất xa trời, làm sao mà bỏ đi được?

Ứng Bá Tước nói:

Nếu nhị tẩu quả không có phần thì đại ca giữ lại cũng không được. Chi bằng bây giờ đại ca rảnh rang, nên tới hỏi Vương bà thì hơn.

Nói xong bèn kéo Tây Môn Khánh đứng đậy. Tây Môn Khánh bảo:

Có đi thì cũng để cho tôi thay quần áo đàng hoàng chứ, làm gì mà như đi ăn cướp vậy ?

Nói xong mặc áo đẹp, đội khăn thêu hoa rồi theo Ứng Bá Tước…

Bạn đang đọc Tân Kim Bình Mai của Dâm Tà Lão Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 198X
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.