Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dược Linh Tông - Bách Dược Dưỡng Linh Công

Tiểu thuyết gốc · 2795 chữ

Phi chu chở đám người Trần Tiêu bay về hướng Dược Linh tông, khi tiến gần đến địa phận tông môn thì mọi người phát hiện dưới mặt đất có vô số dược điền trải dài hơn ngàn dặm. Nơi đây như một vùng tịnh thổ tràn ngập khí tức an hòa, khắp nơi đều tỏa ra hương thơm dược thảo làm tinh thần thư thái khiến người lần đầu đến đây lập tức có hảo cảm đối với tông môn này.

“Đây là khu ngoại vi để gieo trồng dược thảo, cung cấp dược liệu cho Dược Linh tông chúng ta, càng gần trung tâm thì chất lượng linh khí của dược điền cũng sẽ càng tốt hơn, khu vực này là chỗ cho các tạp vụ và tạp đồ sinh hoạt. Chỉ những ai có thể thăng cấp thành ngoại môn đệ tử mới có thể sở hữu một mảnh dược điền ở khu vực trung tâm sơn môn, là nơi tọa lạc của chưởng môn và trưởng lão các phong.” – Vị sứ giả lên tiếng.

“Ta cũng là một trong hai trưởng lão phụ trách Ngoại Môn Các, các ngươi sau này phải gọi ta là Hoàng trưởng lão. Chút nữa ta đem các ngươi tới khu vực nhập môn để đăng ký thân phận, sẽ có chấp sự ở đó sắp xếp chỗ ở cho các ngươi cũng như giải thích về các vấn đề cần lưu ý sau khi chính thức trở thành đệ tử của tông môn. Riêng ta có việc bên người sẽ không đi cùng các ngươi được.”

Sau khi đến nơi, Hoàng trưởng lão ngay lập tức bay về hướng chủ phong của Dược Linh tông. Cả đám người nhanh chóng được các chấp sự giải thích sơ về môn quy, tài nguyên cung cấp mỗi tháng và cấp cho mỗi người một tấm lệnh bài thân phận cũng như địa đồ của tông môn, sau đó thì sắp xếp nơi ở và dặn dò đám Trần Tiêu nghỉ ngơi, làm quen đợi ngày hôm sau sẽ có thông báo tiếp theo.

Trần Tiêu ngả lưng trên giường, tay cầm lệnh bài, nhìn chăm chú vào hai chữ “Tạp Đồ” màu đen. Thầm tưởng tượng về cuộc sống sau này ở tông môn mà nhanh chóng thiếp đi.

Sáng sớm hôm sau, Trần Tiêu đang ngủ say thì bị đánh thức bởi một vị sư huynh mặc thanh bào. Hắn tên là Vương Trúc, khuông mặt hiền hòa, dáng người thư sinh rất giống với tưởng tượng về vị sư huynh trong truyền thuyết của Trần Tiêu.

Vương Trúc là ngoại môn đệ tử ở đây đã được tám năm, tính tình của hắn lại sợ tranh đấu, thích yên bình nên thường hay nhận những nhiệm vụ không liên quan đến chiến đấu, cũng vì vậy mà hắn tám năm rồi mà vẫn chưa tham gia khảo hạch trở thành nội môn. Việc dẫn đường và bàn giao công việc cho Trần Tiêu cũng là một trong vài nhiệm vụ phi chiến đấu mà hắn mới nhận gần đây. Và thế là Trần Tiêu vừa cùng Vương Trúc đi đến nơi nhận nhiệm vụ vừa thỉnh giáo vị ngoại môn sư huynh có thâm niên này.

“Các đệ tử trong tông môn được sắp xếp theo các cấp bậc. Đầu tiên tạp vụ hay tạp dịch chuyên chăm sóc dược điền, trồng các linh thảo cấp thấp ở ngoại vi tông môn, tiếp theo đến tạp đồ cũng tương tự như tạp dịch nhưng phúc lợi cao hơn và sẽ được nhận công pháp nhập môn tu luyện. Chỉ tạp đồ nào có thể đột phá cực hạn phàm nhân mới chính thức trở thành đệ tử ngoại môn.”

“Còn trở thành đệ tử nội môn thì có ba cách, thứ nhất là đạt đến Uẩn Thể trung kỳ Thiên dưỡng Hồn Hải cảnh thì sẽ lập tức trở thành nội môn đệ tử, thường cách này chỉ dành cho tán tu bên ngoài muốn gia nhập tông môn chứ các đệ tử của tông rất khó đạt được vì tài nguyên có hạn của ngoại môn đệ tử. Chí ít phải đạt nội môn đệ tử mới đủ tài nguyên để mở Hồn Hải.”

“Thứ hai là được một trong các trưởng lão của ngũ phong thu làm chân truyền đệ tử thì kẻ đó trực tiếp vào nội môn. Cách cuối cùng là hoàn thành khảo hạch tấn thăng nội môn đệ tử.”

“Khảo hạch nội môn rất khốc liệt, vì xếp hạng càng cao thì phần thưởng sẽ càng phong phú. Không những thế, nếu thể hiện xuất sắc trong khảo hạch thì ngươi có thể được các trưởng lão chú ý, kẻ nào may mắn được họ thu làm đệ tử thì con đường tu hành sẽ lên như diều gặp gió.” – Vương Trúc giảng giải kĩ càng.

“Đã đến nơi rồi. Mấy điều ta vừa nói mặc dù đối với tạp đồ như đệ còn khá sớm nhưng biết sớm để chuẩn bị còn hơn là không biết gì cả. Vi huynh thấy đệ biết lắng nghe, tâm tính tốt rất hợp ý ta cho nên sẽ giúp ngươi lần này.” – Vương Trúc vừa nói vừa làm bộ dáng vị sư huynh cao siêu.

“Khu dược điền này thuộc khu vực gần sơn môn nhất nên linh mạch ở đây cũng tốt hơn so với các nơi ngoại vi khác, rất thích hợp cho nhiệm vụ trồng Thanh Linh trúc. Ngươi chỉ cần trồng Thanh Linh thảo xen kẽ với Thủy Vụ thảo rồi sau đó…”

Trần Tiêu vừa nghe vừa gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, mặc dù trồng Thanh Linh trúc này hắn đã thuộc nằm lòng từ khi còn là y sinh ở nghiên cứu viện nhưng cũng chẳng muốn nói ra làm gì. Dù sao ở đây chỉ có mình hắn, người cô thế cô nên tăng thêm một chút quan hệ cũng là việc không tồi, nhất là với vị Vương sư huynh vạn sự thông này.

Sau một hồi “chỉ dạy”, Vương Trúc mới từ biệt Trần Tiêu, hắn mang vẻ mặt tự hào ta đây là một vị sư huynh cao siêu mà đến Nhiệm vụ các nhận điểm cống hiến để lại Trần Tiêu chỉ biết cười khổ vì sự nhiệt tình thái quá của hắn.

Nhiệm vụ trong ngọc giản mà Vương sư huynh đưa cho Trần Tiêu yêu cầu nộp một trăm gốc Thanh Linh trúc hạ phẩm. Thanh Linh trúc là một loại dược thảo cấp thấp giúp bồi bổ khí mạch, tăng tốc độ tu luyện đặc biệt hữu dụng với người có mộc căn, ngoài ra Thanh Linh thảo từ trung phẩm trở lên có thể dùng để làm tài liệu luyện dược hay hóa dược rất tốt.

“Vương sư huynh đúng là nói không sai, thậm chí có vài điều còn tốt hơn cả các lão sư ở nghiên cứu viện dạy. Nhưng từ khi học Bách thảo kinh thì ta đã hiểu ra con đường dược đạo không chỉ gói gọn trong một vài cách thức, sẽ còn rất nhiều thứ cần phải suy diễn thêm.” – Trần Tiêu ngẫm nghĩ.

“Thanh Linh trúc mặc dù thuộc Mộc thuộc tính nhưng lại mang khí dương trong thân, trồng với Thủy Vụ thảo mặc dù thủy thuộc tính có thể hỗ trợ Thanh Linh trúc phát triển nhưng nếu trồng càng nhiều thì trong đó âm lực của Thủy Vụ thảo sẽ nuốt chửng dương khí làm Thanh Linh trúc mất đi một phần dược tính.” – Trần Tiêu vừa phân tích vừa đọc lại những ghi chú về 2 loại cây này trong Bách thảo kinh.

“Muốn tránh điều đó, thì cần phải sử dụng thêm một loại cây nữa thuộc Thổ thuộc tính mang dương lực, vừa có thể khắc chế những tiêu cực từ Thủy Vụ thảo còn giúp Thanh Linh trúc hấp thu thêm dương lực. Loại cây ta biết mang tính dương thổ như vậy khoảng hai mươi loại nhưng với khả năng của một tạp đồ như ta thì loại duy nhất phù hợp chỉ có Hạt Kê thảo.”

Trần Tiêu bắt tay vào công việc gieo trồng, thời gian đã nhanh chóng trôi qua ba ngày. Mỗi tháng sẽ có bốn lần các trưởng lão Ngoại môn các mở lớp, bắt buộc các tạp đồ phải tham gia. Trần Tiêu đi đến lớp học, Ngô trưởng lão đã chăm chú nhìn cậu một cái làm cậu hơi hốt hoảng, dù sao cậu cũng chỉ là một tạp đồ nho nhỏ nhưng vì sao lại được vị lão sư này để ý như vậy.

May mắn sau lần đó, Ngô trưởng lão cũng không có biểu hiện gì khác khiến cậu yên tâm việc vừa xảy ra chắc chỉ là trùng hợp mà thôi. Cậu nhanh chóng chọn một chỗ và bắt đầu nghe giảng.

“Tu luyện giả tu hành cướp đoạt tạo hóa thiên địa từ đó phát triển là thiên chất. Lại trong thân thể của mình phát huy nội tại bản thân, gọi là địa căn. Nhưng bản chất mỗi người không giống nhau, có người vì trường sinh, có người cầu lực lượng, lại có người chỉ muốn ngao du sơn hải vì thế mà con đường đại đạo của họ lại khác nhau, cùng xuất phát, cùng khả năng đó nhưng lại có người dừng bước, có người tiến xa, đó là ngã. Vì thế, tu chân giới lấy Thiên – Địa – Ngã là cơ sở để tu hành.” – Ngô lão sư giảng giải.

“Cảnh giới đầu tiên của tu hành là Uẩn Thể cảnh. Uẩn Thể cảnh như tên gọi của nó, việc mấu chốt khi tu hành là phải có một thân thể thật tốt, một căn cơ thật vững thì mới tiến càng xa trên con đường này. Uẩn Thể sơ kỳ gọi là Địa sinh kỳ, đây là chỗ nối tiếp giữa phàm nhân và tu luyện giả. Gồm năm bậc nhỏ là Thiết bì, Nham thân, Tôi cốt, Dịch cân và Tẩy tủy. Khi các ngươi đạt đến Tôi cốt có nghĩa là các ngươi đã không còn là phàm nhân nữa, mà chính thức trở thành một tu hành giả chân chính, nói cách khác chính là trở thành đệ tử ngoại môn của Dược Linh tông ta.”

Khi buổi học kết thúc, Trần Tiêu về chỗ ở của mình, suy nghĩ về lời nói của Ngô trưởng lão về con đường tu hành.

“Nếu tu hành là một con đường, thế con đường của ta là gì?” – Trần Tiêu miên man bất định.

Dù sao từ nhỏ cậu đã được mang đi tới nghiên cứu viện học về linh dược, rồi lại may mắn trở thành tạp đồ của Dược Linh tông. Cuộc đời cậu chưa trải qua sóng gió gì lớn nên khiến cậu có cảm giác mờ mịt về mong muốn của bản thân.

“Đã có cơ hội đặt chân lên con đường tu hành này, thế thì cứ tiến lên, lúc đầu trông vô định nhưng cứ đi mãi rồi cũng sẽ thành con đường thôi.” – Trần Tiêu quả quyết.

Cậu nhanh chóng ổn định tinh thần lại rồi nghiên cứu Bách dược Dưỡng Linh công. Đây là công pháp nhập môn của Dược Linh tông, nghe nói vị khai tông lão tổ lúc bắt đầu tu hành đã học công pháp này nên tất cả đệ tử của Dược Linh tông bắt buộc phải tu luyện nó.

Bách dược Dưỡng linh công tu luyện nhờ sử dụng một trăm gốc thảo dược phân theo ngũ hành, mỗi hành tương ứng với một bậc nhỏ ở Uẩn Thể sơ kỳ, Thiết bì là Kim, Nham thân là Thổ, Tôi cốt là Hỏa, Dịch cân là Mộc, Tẩy tủy là Thủy. Tu luyện đến Nham thân tức là đã đến cực hạn của phàm nhân, đến cảnh giới Tôi cốt thì linh khí gia nhập vào thể nội trở nên mạnh mẽ vượt bậc. Khi ngũ hành đạt đến địa sinh viên mãn sẽ ngưng tụ ra Dược Linh tiến vào Uẩn thể trung kỳ thiên dưỡng cảnh.

Trần Tiêu đọc đi đọc lại Bách dược Dưỡng linh công như có điều suy nghĩ. Cậu cảm thấy không đúng ở một vài vấn đề nhưng không biết là ở đâu nhưng cậu vẫn thổ nạp tu luyện theo phương pháp ghi trong Bách dược Dưỡng linh công.

Bởi vì trước đó cậu đã đạt Thiết bì nên việc tu hành rất chậm, vì mỗi tiểu cảnh giới của công pháp này rất cần các loại linh thảo, dược thảo để hấp thụ đột phá. Trùng hợp là việc luyện hóa dược thảo của Đỉnh luyện thể pháp trong Bách thảo kinh mà Trần Tiêu từng dùng cũng giống như Bách dược Dưỡng linh công. Nhưng Đỉnh luyện thể pháp thì lấy thân làm chủ thể, dược thảo là phụ liệu còn Bách dược Dưỡng Linh công thì chú ý đến các khả năng phối hợp cũng như đẳng cấp của linh thảo dược thảo luyện hóa vào bản thân.

“Nếu Đỉnh thể luyện pháp cũng có phần tương tự Bách dược Dưỡng linh công thì có thể nào những vận dụng trong Bách thảo kinh có thể áp dụng vào Bách dược Dưỡng linh công như Đỉnh thể luyện pháp không?”. – Trần Tiêu suy nghĩ.

Ngày hôm sau, Trần Tiêu đến nơi buôn bán dành cho các tạp đồ để mua dược thảo kiểm chứng các suy nghĩ của mình. Thiên đầu tiên trong trong Bách dược Dưỡng linh công chỉ yêu cầu các loại dược thảo cấp thấp giá cả cũng không đến nỗi nào nhưng vẫn khiến cậu rơi vào tình trạng nghèo rách mùng tơi.

“Tất cả trợ cấp cho tạp đồ cũng như tài nguyên của Trần lão sư đã ta tiêu hết rồi, nếu không thành công cũng chỉ có nước đợi đến tài nguyên tháng sau. Tu hành đúng là con đường nhanh nhất để táng gia bại sản mà.” – Trần Tiêu cảm khái.

Đau xót cho sự bần hàn của bản thân một lúc thì cậu bắt đầu áp dụng phương pháp của Bách thảo kinh vào Bách dược Dưỡng linh công. Đầu tiên là bì, Thiết bì mang Kim thuộc tính, cứng cáp vô cùng, theo Bách dược Dưỡng linh công viết thì phẩm chất dược thảo càng cao thì Thiết bì luyện ra càng cứng chắc.

Đa số những tạp đồ đều muốn đạt thiết bì bằng cách sử dụng những linh thảo mang Kim thuộc tính phẩm chất càng cao càng tốt. Nhưng Trần Tiêu sau khi đã đọc qua Bách thảo kinh thì không nghĩ vậy.

Cậu đang xem xét biểu hiện sau khi luyện hóa những linh thảo cho Bội Sinh thú – đây là loại linh thú mà Trần Tiêu mua, vì sinh cơ mạnh mẽ cũng như tốc độ sinh sản của nó mà tại Dược Linh tông rất được các tu luyện giả ưa chuộng để thử dược.

Trần Tiêu trong khi luyện hóa phát hiện, việc dung nhập quá nhiều linh thảo Kim thuộc tính sẽ ảnh hưởng đến khả năng đàn hồi của da Bội Sinh thú, khiến cho da của nó trở nên cứng hơn nhưng lại chịu lực yếu hơn bình thường, thậm chí tự vỡ vụn lòi cả gân cơ. Việc này nếu so sánh đối với tu luyện giả thì cực kỳ chết người, bởi vì nếu chỉ tu luyện da đã ảnh hưởng như thế thì những bậc tiểu cảnh giới phía sau sẽ ra sao.

“Có thể vấn đề là ở bản thân công pháp. Nhưng Bách dược Dưỡng linh công đã trải qua nhiều đời tu luyện như vậy, nếu có vấn đề gì thì chắc đã phải sửa chữa hoàn thiện rồi mới phải.” – Trần Tiêu nhận định sau một hồi thử nghiệm.

“Không lẽ đây chính là thử thách cho các tạp đồ chúng ta sao? Tất cả mọi người xuất phát điểm tu luyện công pháp như nhau, nhưng bản thân lại lựa chọn khác nhau, đó chính là ngã như Ngô trưởng lão đã nói.” – Trần Tiêu như được khai sáng.

“Vậy thì càng phải chứng thực điều này. Bách thảo kinh kết hợp cùng Bách dược Dưỡng linh công là một con đường mới mà có thể chưa ai ở Dược linh tông từng đi, ta sẽ là người đầu tiên.” – Khuôn mặt Trần Tiêu mang theo ý cười cùng sự hưng phấn khó có.

Bạn đang đọc Tân Kỷ sáng tác bởi vodichchuate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vodichchuate
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.