Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Sinh Tồn

Phiên bản Dịch · 1524 chữ

Chương 12: Trò Chơi Sinh Tồn

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Sau đó Alan cùng những người khác được dẫn tới một doanh trại sơ sài.

Doanh trại được dựng lên từ tấm sắt, khung của phòng được làm bằng những cây thép thô to, đó là trụ cột. Trừ những cái đó ra, chỉ còn lại hai hàng giường sắt đơn sơ. Alan chọn lấy một cái giường ở sát góc, khoảng cách gần nhất với một cái cửa sổ rộng tới ba mét. Rất nhiều thiếu niên chọn đến gần cửa sổ ngủ, Alan thì lại khác, hắn xuất phát từ thói quen do nhiều năm sinh hoạt ở dã ngoại, vô ý thức chọn một chỗ hẻo lánh khó bị công kích làm chổ nghỉ ngơi.

Y phục của hắn đã ướt đẫm nên dứt khoát cởi ra. Rất nhanh huấn luyện viên đã đưa tới mấy bộ quân phục cho những thiếu niên này. Một chiếc áo ba lỗ màu xanh lá mạ, cùng một chiếc quần rằn ri, cộng thêm một đôi giày quân đội màu đen.

Đây là bộ quần áo tốt nhất Alan có được trong năm năm qua, huấn luyện viên đứng ngay ở phòng giám thị những thiếu niên này thay đổi quân trang. Doanh trại là nam nữ trộn lẫn, mười thiếu nữ đành phải tại trước mặt bao nhiêu người cơi y phục ẩm ướt ra, trong đó có một số thiếu nữ đã trổ mã không sai, lộ ra bộ ngực có kích thước sắp vào độ thành thục.

Điều này đương nhiên đưa đến ánh mắt nóng bỏng của huấn luyện viên cùng các nam hài khác, Alan cũng không ngoại lệ. Chẳng qua đã nhiều năm sống chung với Tuyết Lang nên đối với chuyện nam nữ hắn cũng không hiểu nhiều lắm. Những nam hài khác thì không giống vậy, trong này có một vài nam hài mười ba mười bốn tuổi thậm chí đã có kinh nghiệm trong chuyện này, cho nên ánh mắt bọn chúng nhìn về phía các thiếu nữ trở nên cuồng nhiệt.

Đang lúc bọn thay y phục, đột nhiên từ ngoài cửa doanh phòng cùng cửa sổ vọt tới tầm mười giáo quan. Trên tay mỗi người đều mang theo một cái roi da, không nói một lời đã đánh tới tấp những người đã cởi hết y phục.

Trong nhất thời, tiếng la hét nổi lên bốn phía trong doanh trại.

Vị trí Alan lựa chọn khiến cho hắn so với người khác có hơn một hai giây để phản ứng. Bởi vậy khi roi của huấn luyện viên đánh tới đã lăn một vòng trên giường, tránh thoát khỏi làn roi, làm dây roi quất vào trên giường sắt. Huấn luyện viên “Ồ” lên một tiếng kinh ngạc, cánh tay lại vung lên, trường tiên lại quét tới. Alan thuận đà lăn xuống mặt đất tránh được roi thứ hai.

- Mẹ nó!

Huấn luyện viên chửi nhỏ một tiếng, lại tiếp tục đánh một roi tới

Roi đánh rất chuẩn về hướng đầu Alan, hắn lập tức dùng tay bảo vệ đầu. Co rụt thân thể lại để giảm bớt diện tích bị đả kích, làn roi da rơi xuống không đánh trúng đầu mà trúng vào cánh tay trái, lập tức lưu lại một vết thương sưng đỏ.

Sau đó lại có vài roi đánh xuống.

Trong doanh phòng không ngừng vang lên tiếng la hét thảm thiết, chỉ là trận tập kích này tới cũng nhanh mà đi qua cũng nhanh. Chỉ chưa đầy năm giây, tất cả các huấn luyện viên đều ngừng tay. Mỗi thiếu niên chịu chí ít hai ba roi. Riêng Alan phải chịu nhiều hơn, hắn nhận tới sáu roi so với các thiếu niên khác, nhiều hơn gấp đôi

Lúc này thiếu úy La Ân mới đi đến, trên mặt mang theo nụ cười quen thuộc của hắn, nói:

- Nhóm tiểu tạp toái các ngươi thấy thế nào? Các ngươi cảm thấy thoải mái chứ? Các ngươi nhớ kỹ cho ta, việc ở lại chổ này là để tiếp nhận huấn luyện nghiêm khắc nhất, để sống sót trong những trò chơi tàn bạo nhất. Đừng nghĩ đến việc như đang ở nhà mình, ở nơi này bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh tập kích. Việc bọn ngươi phải làm là bất cứ lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác cao độ, đồng thời học tốt công phu chịu đòn với tốc độ nhanh nhất.

- Đây là bài học thứ hai ta dành cho các ngươi.

- Thiếu úy, công phu chịu đòn là cái gì ?

Một thiếu niên da ngăm đen nhút nhát hỏi.

La Ân thiếu úy gật đầu, nói:

- Hỏi rất hay, chịu đòn cũng là một môn học vấn. Thời điểm chiến đấu, việc bị thương hay bị đánh là điều không thể tránh khỏi. Nhưng mà muốn làm như thế nào để cho thương thế của mình giảm đến mức nhẹ nhất, vậy thì cần phải hiểu biết về thế cục, cùng với đó là thấu hiểu thân thể của mình. Chỉ khi nắm chắc những thứ này, các ngươi mới minh bạch cái gọi là tránh nặng tìm nhẹ. Lấy một cái ví dụ đơn giản nhất là...

Hắn đi đến trước một cái giường sắt, ở trên giường có vết máu loang lổ. Một thiếu nữ trần truồng nằm ở trên đó không nhúc nhích, trên tai trái và gương mặt nàng có mấy vết roi đỏ tươi.

Cô gái này là do huấn luyện viên đánh chết tươi, La Ân không thương hại chút nào ném thi thể xuống mặt đất, cầm đầu thiếu nữ giơ lên, chỉ vào lỗ tai nói:

- Các ngươi nhìn đi, đây chính là kết quả của việc không biết bảo vệ hai bộ phận đầu và lỗ tai đấy. Cánh tay của nàng hiển nhiên có thể chịu được nhiều tổn thương hơn, chỉ cần hiểu được một điều là phải lấy tay bảo vệ đầu của mình, thì kết quả xấu nhất cũng là cánh tay bị thương nhưng không đến mức phải bỏ mạng.

- Lại nói tới cánh tay, nếu như cầm một cây đao đâm xuống...

La Ân đưa tay về sau lưng vẫy vẫy, liền có một cây đao được đưa tới. Hắn giơ tay cắt xuống đầu vai của thi thể:

- Nhìn đây, nơi này cơ bắp cùng với mỡ tương đối dày. Cho nên cắt lên một nhát cũng chỉ rách da, chảy máu. Nhưng nếu bị cắt vào đây thì không giống nhau...

Ánh đao lóe lên trong tay hắn, lần này hắn cắt vào động mạch ở cổ tay. Thi thể vừa mới chết không lâu, huyết dịch còn chưa kịp ngưng kết, vì vậy mà một luồng máu nóng mãnh liệt phun ra, văng đầy đầu đầy mặt hắn.

Hắn không thèm để ý, cũng không bôi đi, cười gằn nói:

- Hiện tại các ngươi đã thấy rõ chưa? Những thằng nhóc con như các ngươi, muốn sống sót, trước hết phải hiểu được chính mình. Như vậy các ngươi mới biết được trong lúc bị công kích, nên lựa chọn phần nào chịu đòn thay, cái nào mới có thể sống sót, cái nào đụng vào là chết.

Kế tiếp, La Ân cầm cầm bộ thi thể này làm tài liệu giảng dạy, tại hiện trường diễn trình một khóa giải phẫu sinh động cho những thiếu niên thiếu nữ ở đây xem.

Kết thúc khóa diễn trình này, thi thể thiếu nữ đã thương tích đầy mình, thậm chí nội tạng cũng bị móc ra. Trong phòng ngập tràn mùi máu tươi nồng đậm, khuôn mặt của những huấn luyện viên kia không cảm xúc, nhưng với những hài tử này thì mười đứa có đến chín đứa đều ói cả mật ra ngoài.

Alan không có nôn, hắn đã từng thấy qua những thứ càng máu tanh hơn thế này nhiều. Chẳng qua là khuôn mặt nhỏ tái nhợt, tên La Ân kia cầm thi thể thiếu nữ giải phẫu lại tỏ vẻ không đáng gì, khiến hắn cảm thấy khó chịu, dù sao vài phút trước thiếu nữ kia vẫn là một người còn sống.

La Ân thỏa mãn nhìn những hài tử này, đồng thời dặn dò cho các huấn luyện viên nhớ kỹ số hiệu của những thiếu niên không có nôn mửa. Hắn đi qua phía Alan nói:

- Ngươi rất không tệ, tiểu tử. Ta có chú ý tới ngươi, so với những tiểu tử khác thì ngươi là kẻ linh hoạt hơn nhiều. Nói cho ta biết, tên của ngươi là gì ?

- Alan.

- Được lắm Alan. Để cho ta đoán thử một chút, phụ thân của ngươi có phải là thợ săn hay không?

- Không, ta không có phụ thân. Mẫu thân của ta đã qua đời lúc ta năm tuổi.

Alan đáp.

-------

Mã giảm 5% khi mua từ 1 chương: 12539607

Mỗi 20 KP tặng mã giảm 10%

Mỗi 35 KP tặng mã giảm 20%

🧡🧡🧡🧡

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.