Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù Không Đảo Babylon (4)

Phiên bản Dịch · 1480 chữ

Chương 29: Phù Không Đảo Babylon (4)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lúc này người MC nói:

- Tin tưởng mọi người cũng nhìn thấy điều này, Alan thân yêu của chúng ta. Trời ạ, nếu như không phải tư liệu trong tay nói là hắn chính xác đến từ khu 13, đánh chết ta cũng không tin vị thiếu niên này đến từ mặt đất. Ta thấy nếu nói hắn là thiếu gia của gia tộc thượng lưu nào đó càng đáng tin hơn, nhìn loại khí chất kia của hắn, còn có màu tóc cao quý kia, các ngươi tin tưởng hắn đến từ mặt đất không ?

MC vừa dứt lời, dân chúng hai bên đường lập tức bàn tán xôn xao.

- Làm sao có thể chứ, các ngươi có phải đã lầm hay không. Một thiếu niên đẹp trai như vầy làm sao có thể đến từ nơi đầy rác rưởi như mặt đất được chứ.

- Trời ạ, cái này không phải là tiểu thiếu gia của gia tộc nào không may rơi xuống mặt đất chứ ?

- Ban điều hành nên điều tra lại rõ ràng một chút. Bọn tiện dân trên mặt đất không có khả năng có khí chất cao quý như thế được.

Bên trong những tiếng bình luận ầm ĩ này, thậm chí còn có nữ tử trẻ tuổi thét lên chói tai:

- Ta yêu ngươi, Alan.

Trên xe lục hành, sắc mặt Alan càng trở nên khó coi hơn. Thiếu niên thấp giọng nói: - Bọn hắn thật là ồn ào.

Thác Ni Tư Phu lại nở nụ cười:

- Bọn hắn càng nhao nhao thì càng có lợi cho ngươi đó cục cưng à.

Trên phi thuyền lơ lửng, người MC còn nói thêm:

- Các vị, Alan của chúng ta còn có một đoạn cố sự nhỏ. Các ngươi có biết không, số hiệu trên người hắn vốn thuộc về một tiểu tử mập mạp gọi là Mập. Nhưng cha của thằng bé mập này đã bắt Alan đi trại huấn luyện để thế chỗ cho con trai hắn. Đương nhiên, hiện tại hai cha con này đã nhận trừng phạt thích đáng. Nhưng sau khi Thiếu Úy La Ânphát hiện ra chuyện này, đã từng cho Alan một cơ hội, hắn có thể lựa chọn rời khỏi hoặc ở lại, nhưng không ngờ là tiểu thiếu gia của chúng ta lại lựa chọn ở lại. Cái này là dũng khí lớn đến thế nào cơ chứ.

Trên màn hình của phi thuyền chèn vào một đoạn video cha con Mập bị xử tử, cuối cùng người chủ trì nói:

- Chúng ta hãy cùng chờ xem biểu hiện tiếp theo của Alan nhé.

Một cái đồng hồ bỏ túi rớt xuống sàn nhà bóng loáng.

Tại một góc nào đó của Phù Không Đảo, một cái màn hình treo tường đang chiếu cảnh tượng hoan nghênh các tuyển thủ tiến vào babylon, trong màn hình là gương mặt Alan còn có nét ngây thơ.

Có người dừng hình ảnh lại vào khoảnh khắc này, sau đó nhìn thiếu niên trong màn hình đến xuất thần. Đến thẳng một lúc sau, hắn mới vô lực ngã ngồi xuống một chiếc ghế sô pha màu xám.

Hắn đưa tay lượm chiếc đồng hồ bỏ túi trên sàn nhà lên, trong đồng hồ bỏ túi là một tấm ảnh.

Trong tấm ảnh là một nữ hài, nữ hài này có dáng vẻ chỉ khoảng mười hai mười ba tuổi. Trên gương mặt thanh tú có một nét quật cường, thần thái kia, còn có hình dạng và gương mặt rất giống Alan.

- Hắn mười tuổi? Hay là mười một tuổi? Mặc kệ là số nào trong hai cái này, tính về thời gian lúc đó thì vô cùng phù hợp. Còn có gương mặt này, trời ạ... Lan Ny, chẳng lẽ hắn là con của ngươi?

Nam nhân đập vào một cái chuông bạc trên mặt bàn, một lát sau, có một người giống quản gia đi đến. Nam nhân chỉ vào màn hình nói:

- Ta muốn bản xét nghiệm gen của đứa bé này.

- Là so sánh cùng với ai ạ ?

Quản gia cẩn thận hỏi.

- Ta!

Quản gia cúi đầu xuống nói:

- Lão gia, uỷ ban sẽ không để cho người ngoài tiếp xúc với những hài tử này.

- Ta mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì cũng phải làm tốt việc đó cho ta! Nếu không làm được thì ngươi cút ngay đi!

Nam nhân gào lên, ngữ khí cương quyết không ai dám chống đối.

- Ta đã biết.

Quản gia đã xác nhận được một vài chuyện, gật đầu rút lui ra ngoài.

Nam nhân giống như đã mất đi sức lực, hắn lại ngồi phịch xuống, hai tay ôm đầu thống khổ nói:

- Tại sao có thể như vậy, vạn nhất hắn thật sự là con của Lan Ny. Ta làm sao có thể cứu hắn từ trong cái địa ngục kia bây giờ, ta thật ngu ngốc. Nếu sớm biết con sẽ quật cường như vậy, năm đó ta không nên ngăn cản ngươi. Ít nhất nếu làm như vậy thì ngươi còn có thể ở bên cạnh ta, Lan Ny, con của ta a...

Hắn thống khổ nhìn về phía hình ảnh trên vách tường, nhìn Alan, hắn rên rỉ nói:

- Chúa ơi, cầu xin người đừng đối xử với ta như vậy. Ta đã mất đi một người thân, cầu xin người đừng để ta lại mất đi người thứ hai. Nếu như hắn là con của ta...

Alan không hề biết rằng trong lúc này đang có một người vì hắn mà lâm vào hồi ức thống khổ, hắn chỉ biết trong căn cứ huấn luyện, trên một căn phòng lớn, hai tai đã yên bình hơn nhiều.

Căn cứ cao ốc này chia làm 23 tầng, bao năm qua đều được sử dụng để làm chỗ huấn luyện một tháng cuối cho các tuyển thủ tham dự Trò chơi sinh tồn.

Trong một tháng này bọn họ đều được một huấn luyện viên chỉ đạo riêng, để học được kỹ thuật càng thêm tinh xảo, từ đó nâng cao khả năng sống sót trong trận đấu

Mỗi một tầng ứng với một khu hành chính dưới đất, mà tầng một cao nhất kia được ban điều hành của giải đấu sử dụng, đồng thời cũng dùng để khảo sát bất ngờ đối với từng tuyển thủ của các khu hành chính.

Nhìn dáng đi như người mẫu của Thác Ni Tư Phu ở phía trước, hắn đột nhiên cảm thấy nhìn tên thiếu úy gay này cũng không có đáng ghét như trước. Ít nhất thì lúc hắn nhìn mình cũng không có giống cư dân của Babylon coi mình là thú diễn xiếc.

Thác Ni Tư Phu dẫn Alan tới phòng 1 lầu 3, cửa thang máy vừa mở ra, đã ngửi thấy một mùi rượu nồng đậm phiêu tán trong hành lang.

- Quên nói cho ngươi biết, đừng ngạc nhiên, lão gia hỏa này vốn là là một tên nghiện rượu nặng.

Thác Ni Tư Phu lãnh diễm dùng cái giày cao gót kia giẫm mạnh lên sàn nhà ở hành lang, nhấn mật mã vào cửa tự động, sau đó cửa tự động mở ra, bên trong là một không gian thoáng đãng.

Nơi đầu tiên hắn thấy là một bàn ăn dài và các chiếc ghế được xếp gọn gàng, bên cạnh còn có tủ lạnh và tủ rượu, thậm chí còn có một cái cửa, mở ra là phòng bếp. Phía sau là khu huấn luyện, sân bãi rất rộng rãi, có để sẵn các loại khí cụ. Góc tường phía nam còn có giá đặt vũ khí, phía trên trưng bày đầy các loại súng ống cùng đao kiếm.

Cuối cùng là mấy cái gian phòng liền nhau, hẳn là dùng để tuyển thủ và lão sư nghỉ giải lao.

Một người đang nằm bẹp lên bàn, dưới chân của hắn là mấy vỏ chai rượu. Hắn để một tay lên bàn, trong tay còn đang cầm một bình rượu đã vơi đi một nửa, màu hổ phách của rượu whisky đang chảy ra từ trong cổ bình nằm nghiêng, hình thành một vũng nước nho nhỏ trên sàn nhà.

- Chào Hưu Đốn tiên sinh. Đáng chết, thiếu tướng, ngươi lại tự uống say rồi sao ?

Thác Ni Tư Phu hét lên một tiếng, sải bước đi tới lung lay người kia.

Người kia căn bản là ngủ say như heo, mặc cho Thác Ni Tư Phu lay hắn thế nào thì hắn cũng không tỉnh lại.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương.

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.