Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô Ta Được Vương Xà Nuôi Lớn

Phiên bản Dịch · 1597 chữ

Chương 334: Cô Ta Được Vương Xà Nuôi Lớn

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Vì thế trong thời gian kế tiếp, Alan cảm thấy nữ trợ thủ này quá mức thân mật. Lúc nào cô ta cũng có thái độ muốn đụng chạm mình, do đó lấy góc độ của Alan có thể dễ dàng nhìn được phong cảnh vốn không nên thấy. Ví dụ như đồi núi như ẩn hiện dưới cổ áo, hoặc là hình ảnh mơ hồ hiện trong quần, thậm chí thông qua mỗi lần trình tài liệu hoặc công cụ còn làm nơi no đủ của cô nàng “trùng hợp” đụng vào cánh tay của Alan hoặc là một vài nơi khác trên người.

Đáng tiếc Alan hoàn toàn không có tâm tư qua lại với cô nàng, chỉ riêng hai người Lỗ Sâm và Khải Sắt Lâm đã ép kiệt tinh lực của hắn rồi, làm sao còn thời gian để ứng phó với sự khiêu khích một nữ trợ thủ nữa. Đầu tiên Alan dùng thời gian một buổi sáng viết một phần tư liệu súng trường Hung Hỏa trước, trong đó bao gồm một vài số liệu cùng giản đồ. Hắn đã nghĩ tới rồi, hắn sẽ cho Lỗ Sâm một phần tư liệu đầy đủ, nhưng trong phần tài liệu này, trên một vài số liệu mấu chốt hắn sẽ sửa chữa một chút.

Ví dụ như nhu cầu Nguyên lực của súng trường Hung Hỏa sẽ từ cấp năm – sáu tăng lên tới khoảng ít nhất cấp tám, nhu cầu Nguyên lực cấp tám sẽ phải chọn người khá lâu. Còn nữa, như trước có ba phát thì sẽ điều chỉnh về một phát. Về phần uy lực, chỉ sẽ như có như không thăng lên một chút. Từ đó, vũ khí ma năng này thật ra không khác lắm so với ma võ cấp một khác.

Nhưng nó quả thật thỏa mãn yêu cầu của người sử dụng Nguyên lực dưới cấp mười, về phần Lỗ Sâm cuối cùng sẽ sản xuất thứ vũ khí vô bổ này hay không, đó không phải chuyện Alan quan tâm.

Buổi chiều, cơ bản Alan không cần làm gì liền dùng trí não kết nối với kho số liệu của Liên bang, tính toán tìm tư liệu của Lỗ Sâm hoặc Khải Sắt Lâm. Nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện mình căn bản không có quyền hạn tìm đọc tư liệu của hai người này. Đừng nói bọn họ, lấy quyền hạn hiện tại của Alan, tư liệu của Thiếu úy trở lên đối với hắn đều là tuyệt mật. Alan ngẫm nghĩ một chút, tìm tư liệu công cộng của pháo đài U Ảnh.

Tuy nhiên vẫn cần có mật mã công cộng của Tử Vong Truyện Bá, đương nhiên Alan không có. Hắn nhìn trợ thủ của mình, hỏi:

- Tiểu thư Đới Phù, tôi cần tìm đọc một vài tư liệu công cộng, phiền cô nói cho tôi biết mật mã công cộng là gì?

Đới Phù nghe vậy ngẩng đầu lên, lập tức cười mà không nói, giày cao gót nện bước khêu gợi đi tới. Tới khoảng cách giữa cái bàn với Alan, sau đó cả người như úp sấp lên bàn, vì thế tạo thành một tư thế rất mờ ám với Alan. Alan vội vàng lui về phía sau một chút, Đới Phù gõ mật mã xong liền xoay người dựa vào bàn, hai chân vắt chéo, nói:

- Trung sĩ còn cần gì nữa không?

Trong mắt tràn sóng xuân, bầu ngực hơi phập phồng. Đới Phù chắc chắn chỉ cần là đàn ông bình thường đều sẽ không chịu nổi dáng vẻ lúc này của mình. Đổi lại những người khác thì chỉ sợ đã sớm nhào lên rồi, tuy nói nơi này là chỗ làm việc nhưng đàn ông lại thích cảnh yêu đương vụng trộm ở đây.

Alan thở dài, đau đầu nói:

- Tiểu thư Đới Phù, tôi thừa nhận cô rất mê người nhưng hiện tại tôi có công việc quan trọng hơn phải làm, cho nên cô thấy đấy, có thể tránh ra một chút được không?

Đới Phù chỉ có thể bất đắc dĩ tránh ra, trong lòng tự an ủi mình, ít nhất hắn thừa nhận ta có sức hấp dẫn, chỉ có điều thời gian không đúng mà thôi.

Alan cũng không biết trong lòng cô nàng nghĩ gì, càng không quan tâm. Sau khi có mật mã từ Đới Phù, tư liệu về pháo đài U Ảnh liền hiện lên trong màn hình trí não của Alan. Đáng tiếc trong tư liệu về Lỗ Sâm hoặc Khải Sắt Lâm cùng những nhân vật quan trọng lại có quá ít, rất khó dựa vào đó để suy đoán ra quan hệ của hai người. Alan cảm thấy đau đầu, lúc này Đới Phù đưa cho hắn một ly cà phê, trong lòng Alan hơi động, bưng cà phê lên uống, miệng mỉm cười:

- Nếu ở trong pháo đài U Ảnh mỗi người đều nhiệt tình, thân mật như tiểu thư Đới Phù thì tốt rồi.

Đới Phù thấy Alan khen mình thì cảm thấy hưởng thụ nói:

- Thế nào, chẳng lẽ Alan đã phải chịu ủy khuất gì sao?

- Cũng không phải, hôm qua lúc vào ở ký túc xá đã đánh một trận với binh lính.

Alan sờ sờ khóe miệng của mình.

- Hóa ra là như vậy, nói ra, tất cả đám binh lính kia đều có phần dã man bạo ngược.

Đới Phù cũng gật đầu.

Alan cố ý cười khổ:

- Trưởng quan ở đây cũng chưa chắc thấy được sự lễ mạo cần có, giống như Thiếu tướng Khải Sắt Lâm, cô căn bản không biết tôi bị cô ta “mời” tới như thế nào đâu.

Đới Phù mở to hai mắt, nói:

- Hoá ra ngài là...

Cô ta thầm nghĩ đó là một cơ hội kéo gần quan hệ hơn, cố ý kéo ghế tới ngồi cạnh Alan, ghé đầu tới bên tai Alan:

- Ngài vừa tới nên có lẽ không rõ lắm. Đừng nhìn Thiếu tướng Khải Sắt Lâm xinh đẹp trẻ tuổi thế nhưng trong căn cứ không có nhiều người đàn ông dám theo đuổi cô ta đâu. Người dám theo đuổi cô ta nếu không phải đầu không bình thường thì chính là có ham mê ác liệt nào đó. Khải Sắt Lâm là một cô gái rất đáng sợ!

Nương vào cơ hội ngồi sát nhau, Đới Phù gần như đặt cả bầu ngực lên tay của Alan. Tay của hắn chỉ cần vươn chút về phía trước là có thể nắm trọn núi non kinh người kia. Lúc này, tình cảnh này cũng không nói rõ được rốt cuộc là ai được lợi. Hắn chỉ đành nhẹ rút tay về, hỏi:

- Vì sao lại nói vậy?

- Bởi vì, nghe nói Khải Sắt Lâm do loài nguy hiểm nuôi lớn.

Đới Phù hà hơi vào tai Alan, nói.

Alan nghe được thì sửng sốt, thất thanh hỏi:

- Loài nguy hiểm?

Đới Phù cho là hắn cảm thấy hứng thú, nói thêm:

- Đúng vậy đó, hình như là một loài nguy hiểm tên là Thập Yêu vương xà nuôi lớn. Cho nên ngài nói xem, cô gái như vậy có phải rất nguy hiểm hay không?

Alan lại cảm thấy không thể tin nổi, Khải Sắt Lâm không ngờ cũng từng sống với loài nguy hiểm, hơn nữa còn là loài nguy hiểm cấp cao như Hắc Mộ vương xà.

-Ta còn nghe nói, là Tướng quân Lỗ Sâm mang cô ả về từ sào huyệt của rắn. Khi đó Khải Sắt Lâm đã mười tuổi, từ đó về sau liền lớn lên ở Tử Vong Truyện Bá, trở thành sát thủ dưới trướng Tướng quân, một sát thủ khiến người ta nghe thôi đã sợ. Tử thần Khải Sắt Lâm không phải l tự dưng mà có, số người chết trên tay ả, bất kể là nhân loại hay dị tinh cũng có thể chất thành một núi thi thể.

Đới Phù đưa tay ra đặt lên ngực của Alan, cảm nhận được thân thể của Trung sĩ trẻ tuổi này có lực bộc phát kinh người, sắc mặt lập tức phiếm hồng, hai chân quấn lấy càng chặt hơn.

Lúc này, trong đầu Alan đang suy nghĩ, những gì Đới Phù biết hẳn là phiên bản được lưu truyền rộng rãi trong Tử Vong Truyện Bá. Nhưng suy một biết mười, Vương xà là loài nguy hiểm bậc cao, sào huyệt của nó không phải nói vào là vào được. Khải Sắt Lâm được Vương xà nuôi lớn, tâm tính thói quen cũng tương tự với Vương xà. Loài rắn tính tình lãnh huyết, Khải Sắt Lâm trẻ tuổi chưa trưởng thành, hai tay dính đầy máu tươi cũng chẳng có gì là lạ.

Tướng quân Lỗ Sâm dẫn Khải Sắt Lâm đi, Vương xà trong hang rắn kia nhất định đã bị ông ta giết chết. Khó bảo đảm Khải Sắt Lâm sẽ không vì vậy ghi hận trong lòng, điểm này có khả năng rất cao. Alan nhớ lại khi thiếu nữ nhìn về phía tháp chỉ huy, ánh mắt cho dù không có lửa giận bốc lên nhưng trong mắt có sự thâm trầm và không mang thiện ý.

-------

Mỗi ngày 3 chương, 20 KP tặng độc giả 1 chương (tối đa 5 chương)

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.