Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Bất Đông 1

Phiên bản Dịch · 1507 chữ

Chương 370: Hồ Bất Đông 1

Đi được một đoạn, Alan liền vuốt khuôn mặt nhỏ của Lộ Thiến, hỏi. Ban đầu Lộ Thiến còn có phản ứng, thỉnh thoảng sẽ hừ một tiếng từ trong mũi. Tới bây giờ thì đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự. Tay chân của cô ấy cũng lạnh như băng, trán thì sốt cao không giảm, Alan rất lo lắng.

Vẫn Tinh Chi Uyên đã trong tầm mắt, Alan cắn răng, di chuyển nhanh hơn trong tuyết. Đột nhiên một đống tuyết bung lên, có thứ gì đó gầm thét nhào về hướng bọn họ.

Là gấu xám địa cực!

Alan bị phân tâm bởi bệnh tình của Lộ Thiến nên không hề cảm giác được sự dị thường của nơi này. Cho tới khi gấu xám nhảy ra, hắn mới giật mình không ngờ lại có một con loài nguy hiểm ẩn trong đống tuyết. Đáng tiếc gấu xám đã tìm nhầm đối thượng rồi. Alan kêu lên một tiếng âm trầm, trong mắt bắt đầu khởi động sát khí. Một tay nhấc Thiên Quân chém ra mang theo tiếng rin rít, chém ra một đao ảnh tối đen nổi bật giữa đất tuyết, nhắm thẳng về hướng gấu xám.

Gấu xám lập tức bị một đao Thiên Quân mang theo gió rít chém tới khiến cho nó thở không nổi. Trực giác của dã thú khiến nó bắt đầu sinh ra ý rút lui. Chi trước của gấu xám mạnh mẽ cắm xuống đất, ngưng nhào về phía trước, tiếp theo xoay người muốn trốn nhưng lại bị Thiên Quân chém trúng. Sau một tiếng xương vỡ nát, tiếng kêu thảm thiết của gấu xám vang lên. Điều này đã kích phát hung tính của nó, nó quay người há mồm cắn. Cổ tay của Alan khẽ rung, Thiên Quân bắn lên sinh ra một tiếng gió rít kinh người. Trọng đao đánh về phía cằm gấu xám, Nguyên lực theo mép đao đánh tới, toàn bộ phần cằm của gấu xám lập tức bị vỡ tan.

Mũi đao Thiên Quân chỉ lên không trung, gấu xám đã gục ngã, trượt tới chân Alan, chết ngắt.

Xác gấu với dòng máu nóng hổi chảy ra mặt đất khiến băng tuyết dần tan ra bởi nhiệt nóng từ cái xác. Alan thấy nhiệt độ của máu gấu cao nên trong lòng lập tức cảm thấy vui vẻ. Hắn kéo xác gấu đi vào trạm canh gác lúc trước Đao Ma để lại ở Vẫn Tinh Chi Uyên, đưa Gấu xám và Lộ Thiến vào trong lô cốt đá duy nhất còn lại của trạm canh gác.

Dùng áo khoác bao lại, trước tiên buông Lộ Thiến ra, rồi lại kéo xác gấu tới bên tường. Alan cầm Thiên Quân dùng mũi đao rạch một cái, dùng lực mở ngực và bụng của xác gấu ra. Bụng vừa mở ra, bên trong nóng hôi hổi. Alan không dám bỏ lỡ cơ hội, lập tức ôm lấy Lộ Thiến rồi cởi hết áo khoác trên người cô ấy ra, chỉ để lại quần áo mỏng rồi bỏ cả người cô ấy vào trong bụng xác gấu.

Lại mở miệng của Lộ Thiến ra, rót máu gấu nóng hổi vào miệng cô ấy, để cô uống vào. Sau Đó Alan khép bụng gấu xám lại, chỉ để lại cái đầu của Lộ Thiến lộ ra bên ngoài, không đến mức làm cô ấy nghẹt thở.

Làm xong hết, Alan mở bọc hành lý ra dựng lò hành quân. Sau đó thì châm lửa, khiến nhiệt độ phòng cao hơn một chút.

Lộ Thiến tỉnh lại vào ban đêm. Lúc cô ấy mở to mắt ra thì đột nhiên nhìn thấy mình đang bị vây trong xác một con gấu, lập tức hoảng sợ hỏi:

- Em làm sao vậy?

- Em tỉnh rồi à?

Alan cười nói:

- Cảm giác như thế nào?

- Ngoại trừ toàn thân đổ mồ hôi nên hơi không thoải mái ra thì những chỗ khác rất tốt. Em bị ngất sao?

Lộ Thiến hỏi.

Alan gật đầu, nói:

- Tuy nhiên hiện tại tỉnh lại thì không sao rồi. Để anh lấy ít nước cho em lau người.

Hắn dùng Thiên Quân bới một cái hố to dưới mặt đất, lại ra bên ngoài lô cốt xúc một ít sương tuyết đổ vào đó. Cuối cùng Thiên Quân bừng lửa cắm xuống cái hố. Lúc này sương tuyết tan ra, một lát sau dâng lên làn khí hơi nước mênh mông. Alan đã chắn hết những chỗ hở xung quanh lô cốt, giữ ngọn lửa nóng của lò khiến trong phòng luôn duy trì nhiệt độ ổn định.

Lộ Thiến ra khỏi xác gấu, cả người máu chảy đầm đìa. Cô lấy nước ấm trên mặt đất rửa hết máu đen trên người đi, cuối cùng cởi quần áo đã bị máu nhuộn đỏ ra, khoác áo sạch sẽ vào mới nói với Alan:

- Xong rồi.

Alan xoay người lại, trực tiếp làm bốc hơi nước trong hố mới đào, ra ngoài nhặt cành cây bên ngoài trạm gác ném vào đó rồi nhóm lửa trại, lại bỏ vật che ở mấy chỗ cửa hở trước đó đi để không khí lưu thông trong phòng. Hắn để Lộ Thiến ngồi trong góc, mình thì dùng dao găm cắt xác gấu, lóc từng miếng thịt trên bụng và lưng của gấu xám ra rồi nướng trên lửa.

Đây chính là bữa tối của hai người.

Sau khi ăn xong, Alan sờ tay và mặt của Lộ Thiến, phát hiện nhiệt độ cơ thể của cô đã như thường thì mới yên lòng. Hắn ngồi vào một góc, thỉnh thoảng ném cành khô vào trong hố lửa để duy trì ngọn lửa. Lộ Thiến tựa vào lồng ngực hắn, tập trung nhìn, lẩm bẩm:

- Cho nên, bởi vì em nên anh không có cách nào đi tìm bọn Uy Lợi Khắc...

Alan khẽ hôn trán của cô, nói:

- Anh sẽ tìm được bọn họ. Gió tuyết như vậy còn chưa đủ lấy mạng bọn họ đâu.

- Nhưng đi đâu đi tìm?

Lộ Thiến ngẩng đầu.

Alan lấy tay vuốt nhẹ cái mũi thẳng tắp của, mỉm cười nói:

- Hồ Bất Đông.

- Anh nói là bọn Uy Lợi Khắc sẽ tới hồ Bất Đông?

Mắt Lộ Thiến lóe sáng.

- Anh đã nói vị trí đại khái cho mọi người, nếu bọn Uy Lợi Khắc bị tách ra thì theo lý sẽ biết tới đó tập hợp. Đừng quên, hồ nước ở nơi đó mùa đông cũng sẽ không bị đóng băng, chính là điểm dừng chân không còn đâu tốt hơn ở Hoang Vu Chi Địa. Bất kể là đội hiến tế hay cường đạo Đao Ma, nếu bọn họ ở Hoang Vu Chi Địa thì sẽ đều chọn nơi đó làm chỗ nghỉ tạm. Cho nên em xem, còn nơi nào tập hợp tốt hơn hồ Bất Đông đây?

Alan buông tay nói.

Ở trạm canh gác nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau, Alan bỏ một ít thịt nướng đã hong gió vào bọc hành lý, sau đó xuất phát cùng Lộ Thiến. Hôm nay gió êm sóng lặng, cánh đồng tuyết ngàn dặm giống như một thế giới trắng nõn không tỳ vết ánh lên trong đáy mắt hai người họ. Bọn họ điều chỉnh phương hướng, đi bộ nhanh về phía hồ Bất Đông. Mãi cho tới bốn giờ chiều mới tới gần đó.

Hồ Bất Đông thật ra là một cái hồ nước nóng, quanh năm nhiệt độ ổn định. Đặc biệt là tới mùa đông vẫn có làn hơi nước mênh mông. Nơi này quả thực là ốc đảo trong cánh đồng tuyết. Vừa tới khu vực phụ cận hồ Bất Đông đã cảm giác được nhiệt độ không khí tăng lên không ít. Nhưng mà khi đến gần, sắc mặt hai người Alan nghiêm lại.

Trên mặt đất có đầy thi thể.

Xung quanh hồ Bất Đông có hơn mười thi thể Đao Ma nằm lung tung, trong đó còn có mấy thi thể nữ Đao Ma. Dưới thi thể máu nhuộm hồng cả mặt đất, hai người Alan đi vòng vòng, may mà không thấy có thi thể nhân loại trong này.

Alan đứng ở bên cạnh thi thể một Đao Ma to lớn, đó là tên hắn từng nhìn thấy ở eo Lẫm Phong, thủ lĩnh cường đạo Đao Ma – Bát Tư Ba. Không ngờ gã ta cũng đã chết ở đây, hơn nữa tình trạng có phần đặc biệt. Alan dùng Thiên Quân lật thi thể nằm trên mặt đất lên, phát hiện lồng ngực của gã ta có mấy dấu quyền. Chỗ giữa quyền hãm sâu vào cơ thể, xương cốt dập nát, hiển nhiên là đã phải chịu những cú đấm mạnh.

Trí mạng chính là vết thương lớn ở sườn thắt lưng, đó gần như là vết chém ngang eo, khiến nội tạng bị chảy hết ra mặt đất.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.