Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đám Mây 3

Phiên bản Dịch · 1623 chữ

Chương 378: Đám Mây 3

Alan quát một tiếng, nâng đao bổ ra. Thiên Quân rít lên tiếng gió, mũi đao vang lên tiếng “loong coong”, cách không đánh ra một đường đao khí Nguyên lực. Hắn nói đánh liền đánh, Tạp Mục cảm thấy vô cùng sảng khoái, trường đao vẽ một cái, từ chuôi đến đầu đều được khởi động. Khi dòng khí gạt hai bên ra, trong tiếng đao rít, Tạp Mục tinh chuẩn đánh lên đao khí của Alan, đánh dập nát đao khí mới ngưng luyện này.

Đao khí dập nát, ngực của Alan như bị một thanh đại chùy đánh trúng, cả người chấn động đến phụt máu. Phun ra một miệng máu, áp lực trong cơ thể đột nhiên nhẹ đi. Ngay cả vết máu Alan cũng không rảnh lau, người mãnh liệt ghim về phía trước, kéo đao nhằm về phía Tạp Mục.

Sau khi đánh nát đao khí, Tạp Mục cũng lui về sau một bước, lập tức tiếng xé gió vang lên, chính là Bố Lạc Y bắt được cơ hội, một búa chém tới. Người Cao Địa hiện lên khắc ấn, đầu búa được quấn quanh Nguyên lực màu máu. Đại phủ lướt qua, lướt trên một đám mây hồng mơ hồ, mạnh mẽ bổ về phía lưng của tên Tướng quân Đao Ma đang không đề phòng.

Mắt thấy sẽ bổ trúng, đột nhiên Bố Lạc Y thấy hoa mắt, chẳng biết từ lúc nào Tạp Mục đã xoay người lại. Trên tay chém đao ra, rõ ràng chỉ có một thanh trường đao lại hóa thành nghìn hàng vạn đao quang bay về phía Bố Lạc Y. Người Cao Địa vốn bổ ra một búa uy mãnh lập tức giống như một cái lá giữa giông bão đầy trời, phủ thế bị sóng triều Nguyên lực của Tạp Mục ảnh hưởng. Đừng nói là đả thương kẻ địch, ngay cả muốn duy trì thế đi của đại phủ cũng không làm được.

..

Bố Lạc Y quyết định thật nhanh, rút búa lui lại... cũng không để ý tới đao quang mà Tạp Mục chém tới, nhấc búa lên quét ngang tạo thành tiếng giao kích liên miên không dứt. Trong lúc đó, chiến đao của Tạp Mục giao kích với thiết phủ của Bố Lạc Y không biết bao nhiêu lần, Tạp Mục dần ép tới gần người Cao Địa, đang muốn đuổi giết lại hừ một tiếng, quay đầu đi, bởi vì Alan đã tới.

Alan kéo Thiên Quân phi về hướng Tạp Mục, trọng đao cày một đường sâu trên mặt đất, nơi chuôi đao không ngừng có yên long lớn mạnh. Thân đao Thiên Quân không ngừng chấn động, mỗi lần chấn động đều vang lên tiếng kêu nhẹ. Khi Alan liên tục tới gần, tiếng đao minh hóa thành lôi âm, quanh quẩn không ngớt trong đấu trường.

Một tiếng quát nhẹ vang lên, mũi chân Alan giẫm một cái.

Toàn bộ đấu trường rung nhẹ lên một cái.

Hắn kéo đao nhảy lên, mũi đao Thiên Quân vẫn còn vương khói bụi. Nơi bị Alan đi qua, trọng đao vẽ một đường cong tối đen hoàn mỹ. Khói bụi xơ xác, Thiên Quân như ác long ra khỏi khe hẹp, kết hợp với sấm sét tạo ra âm thanh có xu thế làm thiên địa nứt vỡ, cách không đánh xuống phía dưới.

Trước đó Tạp Mục đã chịu một kích của trọng đao Thiên Quân rồi, hiện tại không muốn thử thêm lần nào nữa. Tuy gã ta là Tướng quân nhưng Thiên Quân có đủ sự lợi hại của các loại binh khí, không phải thứ mà thanh trường đao trong tay gã ta có thể đánh bừa được. Lập tức linh hoạt xoáy ra, trượt ra ngoài. Một đao của Alan đánh lên mặt đất, mặt đất chia năm xẻ bảy, mấy vết nứt hiện lên hình mạng lưới bắt đầu khuếch tán, giữa khe hở đất đá cát bắn tung tóe, cũng bị đao khí bám lên.

Trượt ra mấy thước, Tạp Mục đột nhiên ngừng lại rút đao nhào tới, một đao liền phóng tới cổ của Alan. Alan đứng dậy xoáy đao, Thiên Quân quét trên mũi đao của Tạp Mục. Giữa hai người vang lên một tiếng đao minh vang dội, luồng Nguyên lực vô hình bắn tung tóe ra ngoài, cuối cùng nổ tung bao quanh khí xoáy, tản ra ngoài. Tạp Mục hét lớn, bổ đao ra liên tiếp. Thế đao liên miên như mây trời nhưng không có một kẽ hở, đao quang dày đặc như một cái lồng hướng về phía Alan.

Alan dẫn động Thiên Quân, mỗi đao chém ra tất sinh tiếng sấm sét, đấu đao với Tạp Mục không ngừng. Tuy nhiên thế đao của Tạp Mục càng lúc càng nhanh, mới đầu Alan còn có thể đỡ đao hoặc va hoặc tránh. Tới sau đó, lúc hai đao va vào nhau chỉ có thể đỡ được một đao, từ đó, tình thế nghịch chuyển, Alan liên tiếp trúng đao. May là kinh nghiệm chiến đấu của hắn cực kỳ phong phú, đao quang tới, thân thể hắn điều chỉnh rất nhỏ khiến vết thương đáng ra phải trọng thương thì thành vết thương nhẹ, nhưng đấu pháp như thế không thể kéo dài được.

Mắt thấy thế đao của Tạp Mục sắp thành hình, đến lúc đó gã ta sẽ được thế chủ động, Alan muốn hòa hoặc lên thế thượng phong sẽ không dễ nữa. Trong hai đồng tử đỏ tươi dâng lên ánh huyết sắc như ngọn lửa sáng ngời phát ra từ trong dung nham. Thế đao của Alan thay đổi, hoàn toàn không để ý tới đao quang của Tạp Mục đang hướng đến nơi yếu hại trên cơ thể của mình. Trọng đao dẫn động sấm sét, một đao đâm thẳng hướng trái tim của đối thủ, đấu pháp lưỡng bại câu thương!

Tạp Mục kêu rên, đao thế kiềm lại. Hàng trăm đao quang rót thành một tia hàn điện bắn nhanh lên mũi đao đen tuyền của Thiên Quân.

Khi một tiếng nổ vang lên, từng luồng Nguyên lực vô hình vô thể tuôn ra từ mọi nơi. Hổ khẩu của Alan chấn động mạnh gần như không cầm nổi Thiên Quân. Người hắn nhẹ nhàng lui về phía sau, trọng đao chậm rãi quét ra một màn đao đánh nát Nguyên lực đang cách không tuôn ra. Tạp Mục vẫn luôn chiếm thế chủ động, lập tức mũi chân điểm một cái, chợt lóe lên phía trước, bổ đao.

Chiến đao giống như một tia sét trong đêm đen, hoàn toàn không biết nó xuất hiện khi nào. Chỉ biết khi nó xuất hiện, mũi đao đã trảm tới trước mắt.

Đao khí khuấy động, Alan nhất thời không thể hô hấp. Hắn nhấc Thiên Quân lên nhưng có cảm giác bất kể thế nào cũng không thể kịp chặn một đao như tia chớp này của Tạp Mục.

Ngay vào lúc này, tiếng súng đùng đoàng vang lên, đó là tiếng chỉ có Kim Tường Vi mới có.

Tạp Mục bỗng cảm thấy trên trán và ngực xuất hiện hai chỗ ớn lạnh, hàn ý của nơi đó vô cùng hống hách khiến gã ta không dám khinh thường. Lập tức thu hồi trường đao đang chém về phía Alan, đường đao thay đổi bổ về hướng sườn trái.

Thời gian ở thời điểm này trở nên chậm chạp dị thường. Tạp Mục nhìn được một cách rõ ràng nơi đao quang của mình lướt qua, hai phát bắn bị chém đôi đường bay trong lặng lẽ. Nhưng phía bên trên đầu đạn sau khi bị chém đôi, không ngờ vẫn còn một phát đạn được bọc trong kim quang dịu nhé như điện bắn tới.

Tạp Mục dùng hết toàn lực vặn vẹo thân thể.

Ngay sau đó hõm vai trúng đạn, Tạp Mục bị động năng của viên đạn đánh lui về phía sau mấy bước. Đứng nghiêm, sát khí trong mắt lạnh như băng như một cái lồng chiếu thẳng vào thiếu nữ nhân loại tóc vàng rạng rỡ.

Lộ Thiến!

Tạp Mục hừ một tiếng, muốn xách đao phóng thẳng về hướng Lộ Thiến để trả thù. Không ngờ chỗ trúng đạn đột nhiên tràn ngập hàn ý, lấy sức mạnh của gã ta mà cũng phải rùng mình một cái. Cúi đầu nhìn xuống, một vùng da lớn ở đó đầu tiên là xanh như da người chết, tiếp theo sinh ra một vùng sương mỏng. Sương mỏng bắt đầu phóng ra hàn ý mãnh liệt, chúng đi dọc theo mạch máu nhanh chóng xâm nhập vào những nơi khác trong cơ thể Tạp Mục.

Tảng lớn sương mỏng màu xanh lam tràn trên người của Tạp Mục, trong giây lát đã xâm lấn cả nửa người bên trái của gã ta. Tạp Mục phát hiện ra nửa người kia cảm giác trở nên vô cùng chậm chạp, giống như động vật vào giấc ngủ đông vậy, trở nên bắt đầu lười biếng.

Tình huống đặc biệt không ổn.

Tạp Mục lại bất chấp tất cả, dùng toàn lực kích phát Nguyên lực của bản thân. Nguyên lực nổ vang dọc theo mạch máu chạy nhanh làm dập nát sương khí, hóa giải. Hào quang mênh mông màu đỏ sậm nhập vào cơ thể, làm mỗi mạch máu trong cơ thể Tạp Mục đều sáng lên. Ánh sáng nhanh chóng tạo thành hoa văn kỳ dị, cuối cùng hình thành một bức đồ án trường đao có lửa cháy chậm ở lồng ngực của Tạp Mục.

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.