Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò Chơi Bắt Đầu (1)

Phiên bản Dịch · 1531 chữ

Chương 50: Trò Chơi Bắt Đầu (1)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Ngồi trên chiếc ghế bành bằng da màu nâu đen, Hoắc Ân lơ đãng chuyển động ngón cái mân mê chiếc nhẫn ngọc, đồ vật đại biểu cho chức vị tộc trưởng cao quý, con mắt của ông nhìn chằm chằm lên màn hình lớn trên tường.

Trên màn hình kia là hai MC dùng giọng điệu khôi hấp dẫn sự chú ý của người xem, lần lượt giới thiệu 22 thiếu niên đến từ mặt đất này.

Bớt chợt, cửa phòng bị người nào đó gõ vang.

- Vào đi.

Hoắc Ân thản nhiên nói.

Quản gia Hải Tân nâng một bàn rượu, phía trên là một chai Brandy, cùng với một cái ly đế cao. Nho nhã đặt bàn rượu trước mặt Hoắc Ân rồi rót rượu, sau đó nhẹ nhàng lui ra ba bước đứng bên cạnh lão.

- Sắp bắt đầu rồi, Hải Tân.

Hoắc Ân nói ra, đồng thời khẽ hớp một ngụm.

- Lão gia đang lo lắng cho hắn sao?

- Alan ư? Có một chút, nhưng đây là cuộc khảo nghiệm của hắn, nếu như ngay cả Trò Chơi sinh Tồn cũng không qua được thì hắn có tư cách gì để cho ta bồi dưỡng làm người thừa kế!

Hoắc Ân thản nhiên nói.

Hải Tân làm bộ không nghe thấy, gia tộc phân tranh từ trước đến nay cũng có. Mà quý tộc hào phú tranh đấu càng là thảm khốc vô tình, Hải Tân chẳng qua là một quản gia, ông cũng không muốn lâm vào vòng xoáy tranh đấu bên trong.

Khư khư giữ mình, mới là chuyện mà quản gia phải làm.

Ai làm tộc trưởng đối với Hải Tân mà nói cũng không có gì khác biệt.

Trước mắt cứ để yên như vậy.

Cuối cùng, trên màn hình lớn bên trong tàu Destiny, hình ảnh công viên Hoàng Thạch dần dần hiện ra.

Bên trong phi hạm giờ phút này bổng vang lên giọng nói của Âu Thịnh:

- Tất cả chú ý, đã tiếp cận mục tiêu là công viên Hoàng Thạch. Sẽ có người hướng dẫn các ngươi chuẩn bị, chúc các ngươi lên đường may mắn.

Khoang thuyền cửa mở ra, một đội binh sĩ nối đuôi nhau đi vào.

Bọn họ bắt đầu điểm danh, thiếu niên được điểm tên sẽ được một binh lính dẫn đi.

Đến lượt của Lộ Thiến, Alan lặng lẽ nắm chặt tay của cô rồi nói:

- Gặp nhau ở dưới.

- Chắn chắn rồi.

Lộ Thiến nở nụ cười tự tin..

……

“Bắt đầu quá trình đếm ngược”

“ 3…”

“2…”

“1…”

“Khởi động hệ thống dịch chuyển”

Chiếc Vận Mệnh hào phi hạm dừng lại trên một khu rừng rộng lớn, phía dưới phi hạm xuất hiện một vòng tròn bắn ra từng luồng ánh sáng hình bầu dục, vừa rời khỏi phi hạm chúng lập tức kích hoạt động cơ ở hai bên sườn, điều chỉnh lại tốc độ bay.

Mấy tia ánh sáng màu xanh từ phần đầu phóng ra, chúng đã được lập trình từ trước để xác định địa điểm tiếp đất.

Khoang dịch chuyển đang chấn động từng hồi, Alan vẫn còn ở trong đó, hắn đang chờ đợi đến lượt của mình.

Đèn báo động màu đỏ lập lòe không ngừng lay động chiếu lên khuôn mặt Alan, khiến hắn có cảm giác bồn chồn lo lắng.

Thoạt nhìn qua quá trình dịch chuyển đến mặt đất không mấy dễ dàng và lắm thủ tục, bóng đèn từ màu đỏ chuyển sang màu xanh lam báo hiệu đã sẵn sàng cho người tiếp theo.

Cánh cửa buồng dịch chuyển từ từ hạ xuống mặt đất. Alan trang bị lại thiết bị bảo hộ an toàn, bước vào trong và nhảy xuống.

Hắn phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm rạp.

Bốn phía không gian yên tĩnh, không cảm giác được mối nguy hiểm gần đây.

Xa xa truyền lại tiếng nước chảy, với cường độ âm thanh vọng tới đủ để Alan biết rằng gần đấy chắc chắn có một con sông.

Bước đi giữa cánh rừng, lá rụng rơi lả tả trên mặt đất, ánh nắng từ những tán cây phân tán thành hàng trăm, hàng ngàn chùm sáng làm dưới tán đầy ắp những hình dạng lạ lùng.

Sau một tháng ở trong trại huấn luyện, lúc này Alan cảm thấy rất thoải mái, dễ chịu.

Những cơn gió mát khẽ lay động hàng cỏ cây, chúng đung đưa như hòa chung vào một buổi hòa nhạc của thiên nhiên, gợi lại những kỷ niệm xưa cũ.

Vốn sinh trưởng trong thiên nhiên hoang dã, Alan như cá gặp nước, khu vực thi đấu này có lợi cho hắn.

Tùy ý quan sát bốn phương tám hướng, Alan liền thấy một mảng bụi cây rất khả nghi.

Hắn đi tới quả nhiên phát hiện nơi đó đã có người sắp đặt từ trước, phía dưới là một vài hòm chứa vật tư.

Trên đó vẫn còn nguyên dấu vết niêm phong chưa có mở ra. Alan mở từng cái một phát hiện bên trong có vô số đồ ăn và mấy lọ nước dự trữ, thuốc men, bông băng cứu thương… Ngoại trừ mấy thứ đó ra còn có mấy loại vũ khí với một số đạn dược.

Tất nhiên, chúng chỉ là loại đồ phổ thông không phải Ma năng vũ khí.

Rất nhiều nhu yếu phẩm bày ra trước mắt Alan, rất xứng đáng cho người xếp hạng 1, đối tượng bị nhiều người nhắm tới nhất khi trò chơi bắt đầu.

Đối với Alan mà nói, so với việc bỏ sức lức cùng thời gian cho các loại đồ ăn đóng hộp, bánh mì kẹp thịt cùng với kiến thức hạn chế về súng ống, thì việc mang theo đồ cứu thương và mấy bình nước dự trữ sẽ có tác dụng hơn nhiều.

Hiện tại, hai mươi hai chiếc hòm chứa nhu yếu phẩm đã rời phi hạm đến địa điểm được chỉ định từ trước.

Nhưng trong đó lại năm chiếc hòm tập trung rơi xuống bên cạnh hồ nước, đây rõ ràng là có mục đích riêng chứ không phải sự đãng trí của một nhân viên nào đấy.

Tại buồng số năm trong khoang dịch chuyển, Minh Quang đưa hai tay che ngực thản nhiên đi xuống.

Đồng thời điểm cũng có mấy chiếc hòm được bắn ra gần đất, ánh mắt Minh Quang trở nên lạnh lẽo.

Gã lắc đầu cười khổ, trong cơ thể của hắn, Nguyên lực đột nhiên trùng kích dữ dội làm sắc mặt hắn đỏ lên sau đó chuyển sang tái nhợt.

Cổ họng truyền lên một cảm giác ấm và có vị mặn. Không kìm được ho ra một ngụm máu.

Hắn bước đi vài bước chợt thấy không gian quay cuồng, cả người không chút sức lực lập tức ngã gục xuống đất thở phì phò.

Tình trạng của hắn lập tức lọt vào mắt của bốn người thiếu niên ở gần đấy, trong đó có một người cao lớn, ước chừng khoảng mười bốn mười lăm tuổi, hắn hắng giọng chửi một tiếng:

- Phế vật.

Ngay từ lúc xuất phát đã cho năm người này tập trung tại một chỗ, điều này cho thấy năm người này xếp chót trong bảng xếp hạng.

Lúc đầu thì thứ hạng của Minh Quang chắc chắn sẽ không bị phân đến địa phương như thế này, nhưng do hắn khiêu khích Alan không thành, kết quả còn bị hắn giáng cho một đòn, thương thế không hề nhẹ.

Bởi vậy thứ hạng của hắn mới tụt không phanh xuống hạng năm từ dưới lên.

Với tình hình hiện tại, dù trước đây Minh Quang thuộc dạng một trong những kẻ mạnh nhất, nhưng giờ đây trông thể lực của hắn rất yếu, có khi còn không bằng bốn người còn lại.

Bên cạnh hồ nước có một cái cây lớn, ngay phía dưới chỉ có một cái hòm chứa đồ.

Không sai, chỉ có một chiếc hòm, có thể đây không phải hòm tiếp tế mà là hòm có chứa đồ bảo hộ.

Nhưng dù loại nào thì chia cho năm người không cần nói cũng biết là quá ít.

Dù là một người có lẽ không cầm cự được nửa tháng cho đến khí cuộc chơi kết thúc, huống chi là có tận năm người.

Chia đều ư? Không thể nào.

Ngoại trừ Minh Quang đang nằm bên ngoài, bốn người thiếu niên kia không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào hòm đồ.

Không người nào dám lên mở trước, bọn họ đứng đó kiêng kỵ lẫn nhau. Sau mười phút, cô gái duy nhất trong bốn người không nhịn được cất giọng khàn khàn nói:

- Hay chúng ta chia đồ ăn làm bốn phần, hòm to như vậy chắc là đủ đấy.

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 108

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.