Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Săn

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Chương 61: Đi Săn

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Sau bụi cây không có vật gì khả nghi, trừ mấy hòn đá rêu xanh nhấp nhô cùng mấy đoạn rễ cây vắt chéo qua.

Can Nô thả long đôi tay, nhún vai, biểu thị không tìm thấy thứ gì. Lang Ti ngồi xuống đưa tay thò vào trong bụi cỏ lục lọi. Một lát sau hắn lấy ra một vạt áo.

Phần mép chiếc áo có dấu hiệu bị xé rách, chứng tỏ chủ nhân của nó đang gặp nạn.

Lang Ti nhìn Can Nô bằng vẻ mặt dương dương tự đắc, tên kia không tìm được còn hắn thì có. Hai người tiếp tục lần theo dấu vết. Sau mười phút, họ phát hiện ở một bãi đá khác có một chiếc áo in nhiều dấu chân trên đó.

Cứ như vậy, hai người phát hiện bản thân mình đang đi săn một con mồi đang lâm vào bước đường cùng nên nó mới để lộ nhiều sơ hở như vậy.

Căn cứ theo dấu vết để lại, hai người tìm đến một gốc cây già nua đã khô héo, chỉ còn một đoạn thân cây mục rữa, đen xì.

Đám cỏ ở phía trước bị dạt ra một cách không tự nhiên, giống như có vật gì đó đã đi ngang qua nơi này.

Hai người tiến lại gần hốc cây, dưới ánh sáng ban ngày có thể nhận ra bên trong hốc cây loáng thoáng có một bóng người.

Lang Ti lại nháy mắt với Can Nô, cả hai quyết định ra tay cùng một lúc. Cây thương trên tay của Lang Ti phóng vào bên trong, cùng lúc đó Can Nô cũng liên tục xả đạn vào hốc cây.

Bọn họ không có được thuốc giải nên không hi vọng uy hiếp được Lộ Thiến bắt cô ta thỏa mãn dục vọng của hai người, vậy nên giết luôn người xếp hạng thứ ba để tránh thêm nhiều phiền phức không đáng có.

Trong hốc cây lập tức bắn ra vài tia máu, không gian bên trong hạn hẹp, cho dù Lộ Thiến có chiến lực mạnh đến đâu cũng không thể né tránh.

Vốn là người cẩn thận, sau khi hai người tấn công, Lang Ti ra hiệu cho Can Nô đứng bên ngoài yểm trợ, còn hắn đi vào hốc cây xem xét.

Hắn nhảy về phía trước vượt qua bụi cây bên ngoài. Hơi khom người nhìn vào bên trong hốc cây. Chân vừa chạm đất liền có cảm giác bị vật gì đó đâm vào làm bàn chân của hắn đau nhói.

Cúi đầu nhìn xuống, hắn phát hiện ngày lối vào hốc cây, có một vài mẩu xương sắc bén cắm ngược trên mặt đất.

Lang Ti chủ quan không nhìn kỹ, vừa bước tới đã bị mảnh xương vỡ đâm thủng đế giày.

May mắn thay, mảnh xương không đâm quá sâu vào da thịt của hắn, đó chỉ là một vết thương nhẹ nhưng điều này lại làm hắn lo lắng hơn, đây rõ ràng là một cái bẫy, bên ngoài đã bố trí như vậy, bên trong lại không có bóng người.

Tất cả chỉ có một cái áo đóng trên hốc cây, cái bóng người mà hắn nhìn thấy hóa ra chỉ là một mớ vải vóc được cuộn lại.

Lang Ti rất muốn chạy ra thông báo cho Can Nô ngay lập tức, đột nhiên hắn phát hiện cổ họng mình không phát ra được âm thanh, còn thân thể lại bắt đầu suy nhược, dần mất đi khống chế. Khi hắn ngã gục lên mặt đất, lúc này mới nhìn rõ, ở đầu những mảnh xương nhọn có bôi một lớp bột màu tím mờ nhạt.

Chất độc?

Lang Ti hoảng sợ, hắn đã biết chuyện gì đã xảy với chính mình.

Bên ngoài hốc cây, ngay khi Lang Ti ngã xuống, Can Nô liền cảm thấy có chuyện không hay xảy ra. Không đợi hắn có thời gian tìm ra người đặt bẫy, Alan từ bụi cỏ cách đấy tầm mười mét nhảy thẳng về phía Canon.

Vừa mới rời khỏi chỗ ẩn nấp, Alan liền ném trường đao về phía hắn.

Can Nô không kịp bắn la loạt đạn thứ hai, Alan đã lấn tới trước mặt hắn. Thiếu niên da đen thét lên một tiếng đá một cước vào người Alan.

Trong khóe mắt Alan chợt hiện ra ý cười, phần hông nhẹ nhàng lách sang một bên để một cước của Can Nô đá vào không khí.

Bóng người trước mặt biến mất, Can Nô không kịp nhìn thấy bóng người kẻ địch chợt thấy cả người lâng lâng.

Nằm sâu trong mảng không gian hỗn loạn kỳ dị, cuối cùng hắn cũng đuổi kịp tốc độ di chuyển của Alan, nhưng tình hình vô cùng nguy hiểm, thanh cuồng đồ đao đang giáng xuống đầu của Can Nô.

Quá trình chiến đấu kéo dài thêm vài giây ngắn ngủi.

Ngay từ khi bắt đầu lẽ ra Can Nô có hai cơ hội trả đòn, lần thứ nhất khi Alan dùng trường đao phóng tới tấn công, tuy hắn kịp thời né tránh nhưng đồng nghĩa với đánh mất một cơ hội .

Nếu như có thể làm lại, hắn thà chịu bị một đao đâm vào người đổi lại nổ súng vào người Alan như vậy sẽ uy hiếp đến tính mạng đối phương, không bị hắn lấn áp như hiện tại.

Nhưng trên đời, hai từ ngu ngốc nhất chính là nếu như đặc biệt là chiến đấu sinh tử càng không nên nói đến.

Thi thể Can Nô đổ gục xuống, Alan vội nhặt cây súng của hắn ngắm vào bên trong hốc cây, nhưng có lẽ không cần nổ súng nữa.

Lang Ti là dạng người làm việc cẩn thận, lúc trước đôi mặt với Yến Minh, kẻ yếu thế hơn rất nhiều, nhưng hắn vẫn không chịu mạo hiểm đối mặt.

Hắn lại thích đâm người từ phía sau, thủ đoạn nham hiểm khó lường. Nhưng bây giờ, hắn lại chủ quan dẫn đến chết người.

Nếu hắn cẩn thận như lúc đầu thì đã không có chuyện mạo hiểm vào trong hốc xem xét thi thể.

Nếu không phải muốn xác định Lộ Thiến còn sống hay chết, hắn đã không nóng vội đến mức nhảy thẳng tới hốc cây, sẽ không bị những mảnh xương tẩm độc trên mặt đất đâm vào chân.

Dùng răng kiếm của Bạo lang đổi lấy một cái mạng của Lang Ti, Alan cảm thấy vụ làm ăn này không hề lỗ. Nếu như có thể thì hắn muốn lần mở hàng này giết được nhiều hơn một người.

Cuộc đi săn nhanh chóng kết thúc, Alan trở lại chỗ gốc cây ở nơi đó Lộ Thiến đang chờ hắn. Trời đã ngả bóng về Tây, ánh hoàng hôn mờ mịt thoa lên mặt đất một màu vàng sẫm.

Alan đi tới sườn núi liền trượt cỏ đi xuống một chỗ khuất bóng.

Bổng một cảm giác lạnh lẽo như băng chạm vào huyệt thái dương của Alan từ trong bóng râm.

Thu tay cất khẩu súng, Lộ Thiến dựa vào nền cỏ trên sườn núi nói khẽ:

- Ngươi đã về.

Alan lắc đầu:

- Ngươi không biết trốn chỗ nào tốt hơn sao?

- Trốn ư? Đó không phải phong cách của ta.

Lộ Thiến lắc khẩu súng ngắn:

- Ta không thích trốn trốn tránh tránh, chiến đấu mới là sở thích của ta.

- Vậy thì…đến lúc vui vẻ rồi đấy.

Alan tức giận nói, hắn lấy từ trong người ra một lọ thuốc, ném cho Lộ Thiến:

- Uống đi.

Lộ Thiến không hề lo lắng mà uống ngay.

Alan hơi băn khoăn hỏi:

- Ngươi không đề phòng gì sao, lỡ như ta đưa cho ngươi là thuốc độc thì sao?

- Ta tin người.

Chỉ đơn giản ba chữ lại đánh trúng yếu điểm bên trong người Alan khiến hắn đứng ngây người tại chỗ.

Lộ Thiến thấy vậy liền nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái:

- Ngươi sao vậy? Không phải cũng trúng độc đó chứ?

- Khô… Không có!

- Vậy sao ta thấy mặt ngươi ửng hồng? A, ta biết rồi. Có phải ngươi đang suy nghĩ chuyện xấu?

- Ta làm gì có ý đồ xấu, đừng nói lung tung.

Alan như muốn xù lông tỏ vẻ giận dữ, hắn nói:

- Ta chỉ thấy hơi mệt, chiều nay ta vừa hạ thêm ba người khác…

Nói đến đây, hắn ngập ngừng nói:

- Yến Minh chết rồi.

Lộ Thiến gật đầu:

- Ta biết.

- Ngươi biết?

- Cô ấy là một người thông minh, thế nhưng sự thông minh lại hại chết cô ấy.

Lộ Thiến khoát tay, nhìn lọ thuốc trống rỗng:

- Chắc chắn cô ấy đã dấu thứ này đi, vậy mà ngươi lấy được, chắc chắn cô ấy đã chết, ta không quan tâm ngươi đã làm thế nào..

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 2-5 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.