Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy Kích (2)

Phiên bản Dịch · 1577 chữ

Chương 78: Truy Kích (2)

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Khi Anh Ninh vừa đi vào trong rừng chưa được bao lâu, trong một bụi cỏ gần đấy phát ra hai điểm sáng đỏ ngầu.

Alan chỉ tay theo hướng của Anh Ninh vừa rời đi, Lộ Thiến hiểu ý gật đầu, hóp lưng lại như một con mèo lặng lẽ bám theo.

Alan đứng lại suy nghĩ một chút, đưa tay nắm lấy chuôi Cuồng Đồ Đao sau lưng bình tĩnh nhìn về hướng Lục Nguyên, đôi chân của hắn chậm rãi di chuyển về hốc đá.

Khi con sói tấn công không hề dùng thủ đoạn phức tạp mà kết liễu con mồi chỉ trong một cái nháy mắt.

Alan đang chờ khoảnh khắc sơ hở của Lục Nguyên xuất hiện, hắn không nóng vội, chậm rãi hít thở đều đặn.Dưới ánh trăng mờ, bóng dáng của hắn di chuyển rất chậm và chắc, dường như hòa lẫn vào không gian xung quanh. Lục Nguyên không hề nhận thức được có người đang tiến đến gần. Hắn còn đang vui mừng vì sai khiến được Anh Ninh, cảm giác khống chế được người khác quả thực khiến hắn vô cùng thích thú.

Lục Nguyên lớn lên trong một gia đình đồ tể, hắn là con trai lớn trong nhà. Ngay từ lúc còn nhỏ Lục Nguyên đã rất nóng nảy, tàn nhẫn, hắn còn thích uống rượu mạnh trong lúc làm việc.

Khi biết được tên của hắn được rút trúng và có cơ hội tham gia Trò Chơi Sinh Tồn, Lục Nguyên cảm thấy thượng đế đang mỉm cười với mình.

Cuối cùng, hắn cũng có cơ hội rời xa cái chỗ đáng ghét, dơ dáy, bẩn thỉu chẳng khác gì một cái chuồng heo.

Hắn không phải thức dậy vào ba giờ sáng chuẩn bị đồ cho cha hắn làm việc, cũng không bị cha trút giận lên người bằng những trận đòn nhừ tử khi lão ức chế. Cuộc đời của hắn sẽ sang một trang mới, chỉ cần hắn là người sống sót đến cuối cùng.

Từ lúc còn ở trại huấn luyện, Lục Nguyên đã xác định hắn muốn thứ gì đều có thể liều cả mạng giống để đánh đổi lấy.

Hắn không phải một kẻ điên chỉ biết dùng sức, hắn có cả đầu óc để trở thành kẻ duy nhất có thể đi ra từ trại huấn luyện.

Sắp tới hắn chỉ cần xử lý ba người nữa thì có thể đặt chân lên những nấc thang thiên đường.

Sau khi rời khỏi công viên Yellow Stone, việc hắn muốn làm đầu tiên chính là đánh gã Bố Già của hắn một trận, thậm chí lỡ tay giết hắn luôn cũng được.

Tâm trạng của tên Béo đang bay bổng, miệng huýt sáo yêu đời, chẳng mấy chốc hắn đã gom được một bó củi khô. Trong lúc nhặt củi tại bụi cây Alan đang ẩn nấp, khoảng cách gần đến vậy mà Lục Nguyên cũng không có phát giác được Tử thần đang núp sau bụi cây.

Khi Lục Nguyên quay người đi, miệng hát một bài hát truyền thống quen thuộc, phơi cái lưng lộ liễu trước mặt Alan.

Alan biết rõ, cơ hội ra tay hành động đã tới.

Hắn xách đao nhảy vọt lên. Nguyên lực trong người như đang gào thét!

Trong chớp mắt, Nguyên lực trong người Alan bạo phát quá nhanh, Thanh cuồng đồ đao cộng hưởng với Nguyên lực khiến những đường hoa văn trên thân đao bị kích hoạt lập tức phát sáng. Cuồng đồ đao chém ra một luồng khí màu đen qua lưng của Lục Nguyên, luồng khí đó tối tăm giống như con đường dẫn con người đến cõi chết.

Xùy

Một âm thanh vang lên, luồng năng lượng phóng ra khỏi thanh cuồng đồ, nhắm về phía trước.

Lục Nguyên bất giác quay đầu nhìn lại, khuôn mặt không giấu được nét kinh sợ.

- Alan?

Tên Béo thét lên.

Alan dùng sức chém xuống, lốc xoáy Nguyên lực đuổi theo nhau hòa vào làm một. Năm cái lốc xoáy va chạm vào nhau chắc chắn sẽ phát ra lực lượng vô cùng lớn. Lúc này, Cuồng đồ đao chẳng khác gì một ngọn núi đổ ập xuống người của Lục Nguyên.

Bó củi trên tay vương vãi rơi xuống, sống chết chỉ trong một cái chớp mắt. Lục Nguyên nén thân người, vận dụng toàn bộ Nguyên lực hình thành một Lá Chắn Nguyên Lực.

Cuồng đồ đao chém lên tấm lá chắn giống như chém vào vũng bùn.

Alan kêu lên một tiếng, tiếp tục dùng Nguyên lực đẩy cuồng đồ tiến liên.

Khuôn mặt mũm mĩm của Lục Nguyên trở nên tái nhợt không còn hồng hào như trước. Lá Chắn Nguyên Lực bị khí thế của thanh cuồng đồ chém một cách dễ dàng.

Lục Nguyên hét lớn, dồn Nguyên lực vào trong cánh tay, đánh một quyền vào ngực của Alan, dù chết cũng khiến kẻ thù bị thương nặng.

Sắc mặt của Alan chợt nghiêm lại, hắn không lùi mà tiếp tục tiến tới. Một đòn chém phá tan Lá Chắn Nguyên Lực. Thanh cuồng đồ lập tức chuyển hướng, lại phát ra một đòn Huyền Nguyệt Trảm.

Ánh sáng bạc lướt qua cổ của Lục Nguyên, ở bên kia chiến tuyền, ngực của Alan cũng bị quyền của hắn đánh trúng. Áo giáp bên ngoài bị đánh vỡ, nội thể Alan cũng bị chấn động mạnh, máu từ miệng lẫn mũi thi nhau trào ra.

Lục Nguyên liên tục lùi lại phía sau, lui được sáu bước mới dừng lại.

Đôi mắt Lục Nguyên mở to ra, hắn nhìn Alan chẳng khác nào nhìn một con ác quỷ. Lúc này ngay giữa cổ của hắn, một vệt cắt màu đỏ như sợi chỉ dần dần to lên, máu thịt đồng loạt bắn phụt thành tia. Lục Nguyên đưa tay che lấy cổ của hắn, nhưng chỉ giơ lên được một chút, thân thể tựa hồ không còn chút sức liền ngã xuống mặt đất.

Lục Nguyên chết không nhắm mắt, hắn không tin trò chơi của mình lại kết thúc một cách lãng xẹt

như vậy..

…..

Nghe được tiếng kêu thất thanh của Lục Nguyên, khuôn mặt của Anh Ninh chợt biến sắc, hắn ném mấy quả dại với con thú mà mình vừa săn được sang một bên, hắn muốn trở về hốc đá để xem chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng ý định của hắn chưa kịp thực hiện phải dừng lại vì có người không muốn hắn trở về.

Ở phía bên trái của Anh Ninh có tiếng động phát ra, một luồng ánh sáng xé tan bóng tối ghim chặt trên một gốc cây Kiều Mộc gần đó, rõ ràng đó là dấu vết của viên đạn!

Ngay lập tức, Anh Ninh lách người nép vào sau thân cây, hắn khom người cất giọng khe khẽ:

- Lộ Thiến?

- Hey, Anh Ninh.

Cách chỗ của hắn ngoài trăm bước, có giọng nói của Lộ Thiến và tiếng súng vọng lại.

Anh Ninh núp sau gốc cây, mặt đất xung quanh chỗ của hắn liên tục tóe lên những tia lửa, vài lỗ thủng xuất hiện ngày càng nhiều.

Anh Ninh cười khổ nói vọng ra:

- Bất ngờ đấy, ta không dám nghĩ hai người không nghỉ ngơi mà lại đuổi theo bọn ta.

- Đúng như vậy đấy, ngươi không thấy sự xuất hiện của bọn ta là một món quà bất ngờ sao?

Giọng nói của Lộ Thiến vọng tới từ một hướng khác, âm lượng to hơn lúc nãy đôi chút, điều này chứng tỏ khoảng cách hai người đã rút ngắn.

Anh Ninh quyết định rất nhanh, lăn người tiến về bụi cây trước mặt, thân thể vừa chuyển động, tiếng súng liền nổ ngay chỗ hắn vừa rời đi!

Anh Ninh núp vào bụi cây, tiếp tục khom người trốn sau gốc cây Kiều Mộc, khi đã tạm thời tránh được hắn mới lên tiếng:

- Món quà bất ngờ như vậy ta không cần. Nhưng ngươi đừng vội mừng, ngươi không nghĩ tới trường hợp ta và Lục Nguyên cố ý tách ra để dụ hai người ra mặt sao?

Vừa nói chuyện đánh lạc hướng Lộ Thiến, Anh Ninh vừa rút từ sau hông ra một khẩu súng ổ quay, đó là chiến lợi phẩm hắn lấy được trên người Quy Hồ.

Cùng lúc đó, một gốc cây cách chỗ của hắn khoảng năm mươi mét đột nhiên phát ra động tĩnh, giống như Lộ Thiến đã bị lời nói của hắn tác động tạo ra sơ hở chết người.

Trong khu rừng tối, không có chỗ nào để ẩn nấp an toàn, Anh Ninh nhắm hướng bụi cây nổ liên tiếp hai phát súng, nhưng trái với hắn dự đoán, không có bóng người chạy ra.

Anh Ninh biết ngay mình vừa mắc lừa, hắn vội vàng khom người tìm chỗ khác ẩn nấp.

-------

Mỗi 20 KP sẽ tăng thêm 1 chương, tối đa 5 chương

Mỗi đề cử sẽ tăng thêm 1 chương, tối đa 3 chương

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 3 chương, khi nào tinh thần bạo sẽ sẽ có thêm chương aaaa

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Tận Thế Biên Giới (Bản dịch) của Thần Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.