Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xác sống

Tiểu thuyết gốc · 1278 chữ

Thiếu nữ sắt ngoảnh đầu về bên trái.

Chiếc khăn, hoặc vầng sáng, hoặc kiểu tóc phía sau đầu thiếu nữ sắt thì hơi nhô lên với một chỏm nhọn cực kì sắc bén. Khi cảnh sát Bình chạm vào nó, tay của anh bị rách và tòi ra một giọt máu đỏ tươi.

“Anh nên nhổ nước miếng lên vết thương, không sẽ bị nhiễm trùng.”

Đó là một lời khuyên chân thành mà Trần Thế Vũ đổi lại một ánh mắt rất là sâu xa, kiểu như đang nhìn dân tộc thiểu số ít học.

Sau đó, cảnh sát Bình lấy từ trong túi ra một bình cồn và rửa sạch vết thương trước khi tiếp tục sờ mó thiếu nữ sắt.

“Chúng ta cần phải đào nó lên rồi mới có thể mở ra được để xem bên trong.” Cảnh sát An nhận xét, chỉ đặt một nửa tâm tư lên thiếu nữ sắt trong khi nửa còn lại để ý coi cái tảng đá bự giờ đã áp bách ở trên đầu có rung động gì không.

“Không thể đào.” Trần Thế Vũ vội nói. “Chuyện này nên để dân chuyên nghiệp làm. Nếu chúng ta đụng chạm lung tung có thể sẽ khiến cái tảng đá ngã đè chúng ta dẹp lép.”

“Đúng đúng, không thể đào.” Cảnh sát An vội vã phụ họa, cũng nhìn chằm chằm cảnh sát Bình khi đồng nghiệp cho tay vào trong túi.

Cho dù trong túi cảnh sát Bình có cái gì đi nữa thì nó cũng không thể nào là thứ dùng để đào đất… à, đá cứng được.

Trên thực tế, chỉ dựa vào ba người bọn họ thì không có khả năng đào cô nàng Iron Maiden lên được.

Cảnh sát Bình lấy ra điện thoại và bắt đầu chụp hình. Trần Thế Vũ cũng muốn chụp hình nhưng điện thoại của hắn đã bị tịch thu. Cảnh sát An thì thở phào nhẹ nhõm.

Trên đỉnh đồi, ánh đèn pin tụ lại một chỗ, ánh đèn flash nhá lên nhấp nháy.

Không ai nhận thấy sự xuất hiện của nó.

Ngoại trừ cảnh sát Bình. Dù đang bận chụp ảnh, anh vẫn ngửi thấy một mùi lạ và nghi hoặc ngẩng đầu lên. Đó là một mùi vừa giống mùi cá ươn lại cũng giống mùi cá phơi khô. Rồi, anh đột ngột nhào tới, đẩy ngã cảnh sát An.

“Ôi chao!”

Đây là lần thứ hai trong cùng một ngày cảnh sát An bị tấn công. Kẻ tập kích thì to béo, trương phình, trắng bệch.

Trông nó giống hệt những xác chết chìm khác mà mọi người đã khuân vác cả ngày.

Xác chết cử động!

Sau cú vồ hụt, nó quay phắt lại khiến cho bộ đồ sũng nước bắn nước lạnh ra xung quanh. Cả cảnh sát Bình lẫn cảnh sát An đều còn chưa kịp đứng lên. Đang ở một bên sườn đỉnh đồi dốc nên cả hai phải vất vả lắm mới gượng được không lăn luôn xuống dưới.

Trần Thế Vũ đứng ngây ra như phỗng. Con xác sống rất có thể là đồng loại của hắn.

Việc nó bỏ qua Trần Thế Vũ đứng gần mà lao tới hai cảnh sát ở chỗ xa thì củng cố nhận định này.

Nên giúp người vẫn là nên giúp quái vật? Trong lúc hai vị cảnh sát vật lộn với con xác sống, Trần Thế Vũ lại đang do dự nhân sinh.

Ta là ai?

Ta muốn làm gì?

Hai câu hỏi này về cơ bản là cùng một câu hỏi.

Quá nhiều chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian ngắn khiến Trần Thế Vũ bị lạc. Hắn chợt nhận ra bản thân đã đình chỉ việc tự hỏi một thời gian khá là dài.

Con xác sống bị cảnh sát Bình quăng ngã. Đầu của nó đụng trúng một gốc cây. Nhưng điều ấy không ảnh hưởng gì tới nó cả.

Nếu nó thật là đồng loại của Trần Thế Vũ, vậy đầu là điểm yếu duy nhất của nó.

Trần Thế Vũ nhìn con xác sống rồi lại nhìn hai vị cảnh sát đã đứng dậy và cùng rọi đèn pin về phía nó. Con quái gầm gừ không khác gì loài thú dại.

Nó thật sự là đồng loại của ta sao?

Giờ là lúc để chọn phe rồi sao?

Câu trả lời đột ngột xuất hiện trong đầu Trần Thế Vũ.

Thật đơn giản.

Câu trả lời là Thụy Sĩ…

…và ma sói.

Nhưng Thụy Sĩ không có nghĩa là đứng một bên trơ mắt nhìn. Trần Thế Vũ xem chuẩn thời gian vọt tới, đá cho con xác sống một cái.

Con xác sống bị đá trúng eo gần như gập nghiêng. Những cái gậy baton chớp thời cơ quật xuống tới tấp. Từ thời điểm mà nó tập kích bất ngờ thất bại thì kết quả của cuộc chiến sớm đã xác định.

“Đập vỡ đầu của nó.” Trần Thế Vũ hét to.

“Không, cậu nói gì vậy, đó là người mà.”

“Con mắt nào của anh thấy nó là người, nhìn cánh tay của nó mà xem.”

Cảnh sát An vào lúc dầu sôi lửa bỏng thì ướt át như thiếu nữ trong khi cảnh sát Bình không nói không rằng vọt tới đạp thẳng ngực con xác sống. Rồi, anh ta xoay người và hạ gót ngay giữa trán nó.

Trần Thế Vũ nghĩ rằng gót giày của cảnh sát Bình có lót đệm thép. Hắn nghe thấy một tiếng rốp rợn người. Giữa trán con xác sống nứt ra một cái lỗ đầy máu.

Ánh đèn pin loang loáng, Trần Thế Vũ xác nhận đầu của con xác sống, sau đó vọt tới đấm mạnh. Cú đấm trượt nghiêng bên trán con quái nện vào trong đất.

Con xác sống, đầu bị khai một lỗ thủng nhưng dường như đối nó chỉ là một vết trầy nhỏ lập tức quay ngoắt khiến cổ gần như vặn xoắn lại, hai hàm răng mở to muốn cắn tay Trần Thế Vũ.

Tay của Trần Thế Vũ bị kẹt cứng trong đất nhất thời không rút ra được. Hắn nửa quỳ bên cạnh con quái, cũng không có nhìn rõ nó sắp cắn mình mà chỉ nghe một tiếng bụp. Hắn thấy cái đầu con xác sống bật ngửa ra sau, xương cổ trắng bệch tòi ra từ dưới da.

Cảnh sát Bình lạnh lùng giẫm đạp và múa gậy baton trong khi cảnh sát An đứng một bên chiếu đèn ‘support’. Khi Trần Thế Vũ rút được tay khỏi mặt đất thì cái đầu con xác sống đã bị đá đứt hẳn khỏi da cổ, lăn long lóc xuống sườn đồi.

Phù!

Cảnh sát Bình thở hắt ra, áo thun trên người thấm đẫm mồ hôi.

Nhìn anh ta, Trần Thế Vũ không khỏi nghi ngờ chính mình thực có thể đánh thắng được sao.

“Nó là cái gì? Làm tôi sợ chết khiếp.” Cảnh sát An vỗ ngực lầm bầm.

“Chắc là zombie, đánh vỡ đầu là ổn cả rồi.” Trần Thế Vũ nói.

Rồi thì, giống như là cố ý muốn làm khó Trần Thế Vũ, cái xác không đầu ‘đứng’ dậy. Cơ thể nó chống lên khỏi mặt đất bằng cả hai tay hai chân trong một tư thế vặn vẹo quái dị. Cảnh tượng ấy yêu dị tới nỗi cả ba người có mặt đều nhìn trân trối mà không có một hành động gì.

Không ai ngăn cản quái vật bỏ trốn. Bóng ảnh nó cứ thế biến mất vào trong bóng tối.

Bạn đang đọc Tận Thế Biến Thân sáng tác bởi nanhtrang3000
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nanhtrang3000
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.