Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật cùng hối hận.

Tiểu thuyết gốc · 1756 chữ

Nhưng là nếu hắn hướng bọn họ từ chối thì sẽ khiến bọn họ càng nghi ngờ cùng tò mò vơi bí mật trên cơ thể của hắn hơi.

-Thế nào cậu bé, cậu không bằng lòng sao.

Ông ta nhìn Vũ do dự khẽ cau mày.

-Không phải vậy, cháu cũng hết sức nguyện ý cùng với các chú đánh, thế nhưng là lúc này đã trưa rồi các chú cũng đa qua một ngày mệt nhọc, nên ăn cơm á.

Vũ mỉm cười nói, bên dưới bụng nhỏ của hắn cũng phối hợp mà reo lên “ ọt... ọt”.

Mọi người nghe vậy cũng đều ngây ra tại chỗ, ngay sau đó phá lên ha hả cười to khiến Vũ có chút xấu hổ cười gãi đầu một cái.

Hắn cũng không hẳn là đói đến hoa mắt chóng mặt, mà hắn chỉ lấy cái này làm kế sách tạm thời mà thôi, hắn lúc này nghĩ đến là quyển kia công pháp: “ ẩn tiên thuật” của vị tiên đế kia. Tên này cũng là một cái kỳ danh rất thích giả trư ăn thịt hổ, quyển thiên đế kinh này cũng là một lợi khí để giúp tên này làm không ít việc tà ác.

-Ngươi cái này suốt ngày cũng chỉ biết ăn thôi sao.

Nàng tại một bên mang vẻ mặt đầy mong chờ, nhưng là thấy được biểu hiện không biết xấu hổ này của hắn làm nàng không khỏi thất vọng.

-Ấy... em còn nhỏ mà, đang trong giai đoạn tuổi ăn tuổi lớn, chị cũng không muốn ngược đãi trẻ em đó chứ.

Vũ mang vẻ mặt đầy vô tội cười gãi đầu nói.

-Haha... đứa nhỏ này sao lại không hiểu chuyện như vậy, em ấy cũng đâu có sai chứ, sao con cứ cùng em ấy gây khó xử như vậy.

-Cha!...

Người mở miệng là cha của nàng tên là Trần Minh Tuấn, nghe cha nàng như vậy mở miệng hướng người ngoài giúp đỡ, trong lòng nàng lại một trận buồn bực không thôi.

-Trung tướng Tuấn này... hình như anh đang đau đầu với hôn sự với Mộng Kỳ có đúng hay không, anh xem cơ hội lúc này có phải hay không đã đến.

Một người trung tướng tên Phong cũng là đứng ra cười nói phụ họa.

Ông Tuấn vỗ đầu một cái dường như nhớ ra được cái gì liền bừng tỉnh đại ngộ vui mừng cười to nói:

-Đúng rồi... không phải con nói nếu có cái nào cùng lứa có thể đánh thắng được con thì con sẽ đồng ý sao, mà cháu Vũ không chỉ so với con nhỏ tuổi hơn, lại theo ta thấy hắn trong vòng ba chiêu liền có thể đem con đánh bay đấy, ta thấy cái này chuyện tốt thật sự đến với nhà chúng ta rồi

-Cha... ngươi nói cái gì đấy, đâu phải con gái không gả được.

Có người cha nào hướng con gái bên ngoài rao bán đây, nàng thật sự uy khuất đến mức sắp khóc rồi.

Vũ đứng một bên cũng kinh ngạc trợn mắt mà há to mồm, xem đến rất nhiều ánh mắt đang hướng hắn âm thầm cười trộm hắn cũng chỉ có thể xấu hổ cuối đầu không dám lên tiếng. Đùa sao, nếu như hắn lúc này lại dám mở miệng thì nói không chừng con cọp cái trước mặt này sẽ hướng hắn một hồi quần ẩu mất.

-Haizz.. cái tên này làm sao cứ nhắt mãi chuyện này đến như vậy.

Thiên Uy mở mượng tỏ vẻ không vui hướng đứa con trai của ông ta đầy trách móc.

-Nhưng là cha à! Con nhóc này cũng đã không còn nhỏ nữa á, sắp hai sáu tuổi rồi mà cũng không làm cho chúng ta bớt lo.

Ông Tuấn bất đắc dĩ thở dài nói.

-Nhưng con cũng không thể như thế gấp như vậy, việc gì cũng cần phải có trình tự.

Ông Uy mỉm cười nói tiếp:

-Được rồi... ngày mai con đến nhà của Vũ hỏi thử xem nếu như ba mẹ hắn nguyện ý liền chọn ngày lành đem gã con bé qua.

Mộng Kỳ tại một bên nghe ông giúp mình nói như vậy cũng là gấp gáp gật đầu như mỗ thóc, nhưng là lời tiếp theo của ông ta lại khiến cho nàng cùng tất cả mọi người trong này đều ngây người tại chỗ, thầm nghĩ: " như vậy mà nói không gấp sao".

-Haha......

Ngay sau đó từng tiếng cười to phát ra, làm bầu không khí lúc trước nặng nề cũng thay đổi trở nên vui vẻ hơn không ít, đây cũng có lẽ là tập tính tốt của người lính, lúc chấp hành nhiệm vụ thì nghiêm trang thực hiện cùng chấp hành tốt, thế nhưng tại một chỗ cười nói thì giống như là một đại gia đình.

-Ông nội....

Nàng uy khuất đến hai mắt đều đỏ rồi, lại hướng Vũ trừng mắt ý bảo ngươi như thế nào còn không mở miệng giải thích.

Vũ bất đắt dĩ thầm lắc đầu vẫn một dạng xem như không thấy cười khổ lắc đầu thầm nghĩ, nếu như là ba mẹ hắn còn tại cũng không muốn hắn dẫn con cọp cái này về nhà.

Tại Thiên Uy trong mắt, ông vẫn luôn quan sát từng động thái của Vũ, đánh giá một hồi lâu ông ta liền rút ra kết luận:”người thanh niên này làm việc ổn trọng, rất đáng để mài dũa cùng rèn luyện thêm một hồi, nhất định hắn sẽ trở thành một hòn ngọc quý, nếu là làm rể của trần gia cũng rất đáng để cân nhắc.

-Được rồi, chúng ta cùng đến nhà ăn đi, cũng đừng để cháu Vũ đói đến ngất đi.

Ông mở miệng hướng mọi người đầy hài hước nói, sau đó hướng Vũ cười nói:

-Cháu đi theo ta.

-Vâng ạ.

Vũ mỉm cười lễ phép gật đầu sau đó hướng ông ta cùng đi tại một chỗ

Ông ấy lúc này muốn hướng Vũ hỏi một ít chuyện như là lúc trước hắn sống tại nơi nào, trong ba năm này tại ở đâu, hay là làm cách nào để tu luyện một thân bản lĩnh như vậy và đương nhiên việc này cũng là một dấu chấm hỏi lớn trong đầu của ông, vì ông nghĩ Vũ cũng chỉ là một đứa bé, sẽ không như vậy trong ba năm mà thay đổi lớn đến như vậy.

Và đương nhiên Vũ sẽ không có thành thật mà trả lời, hắn nói một chút về bản thân lại đem vụ việc ba năm biến mất giấu đi vì cái này bí mật ảnh hưởng đến mạng sống của hắn nên hắn chỉ có thể nói tại ba năm trước vất vưởng bên ngoài không ngừng sống trong rượt đuổ cùng chạy trốn đám zombie kia, sau đó mới may mắn sống sót chạy đến địa khu an toàn này, tiếp đến cuộc sống của hắn là nhờ đến gia đình nhà chú Phi chiếu cố.

-Ngươi nói cha ngươi là Quyết Khải, giáo sư khảo cổ ngoài không gian trẻ nhất cả nước, và là người đã khám phá ra hành tinh Etroll.

Ông Uy kinh ngạc hỏi.

-Vâng đúng vậy... ông biết ông ấy sao.

Vũ nghi hoặc nhìn ông nói.

-Ta đương nhiên biết đến ông ấy, thậm chí Mộng Kỳ cũng là fan cuồn của cha ngươi đấy.

Ông hướng hắn cười ha hả nói.

Vũ nghe vậy cũng sững sờ bất giác hướng nàng nhìn một cái, lại gặp ánh mắt của nàng cũng đang hướng hắn đầy nghi hoặc nhìn lại, khiến hắn không khỏi thầm nghĩ cái người cha tiện nghi này của hắn thật là có phúc.

-Sao à, ngươi không tin sao... thật ra lúc trước Mộng Kỳ cũng học ngành khảo cổ không gian đấy, nhưng là... haizzz... vẫn là không nên nhắc đến.

Ông ấy cười cười hướng Vũ giải thích.

-Dạ cũng không phải, chỉ là con cũng có chút bất ngờ mà thôi, con cũng không biết là cha con lợi hại như vậy.

Vũ thu mắt lại cười cười hướng ông nói thật.

----------------/----------

Ngay khi Vũ đang cùng mọi người ăn trưa thì tại nhà bà Thủy, bà ta đang ngồi trên chiếc giường, đang nằm trên đó lúc này là Quang đã được người ta mang về.

-Như thế nào bác sĩ, có cứu được con trai của tôi không.

Bà ta khuôn mặt đầy lo lắng hướng người đàn ông mặt đồ trắng bác sĩ tuổi chừng ba mươi hỏi.

Người kia đàn ông khuôn mặt đầy già nua lắc đầu, rồi lại hướng đến một người đàn ông trung niên bên cạnh bà ta nói:

-Lý tướng quân! Cậu ta gân cốt đã đứt đoạn e rằng ngày sau chỉ có thể ngồi xe lăng mà thôi

-Phanh.... là ai làm.

Trong cơn tức giận, ông ta đứng bậc dậy đem cái ghế đang ngồi của mình đánh cho nổ nát.

Bà Thủy hai mắt vần đục vừa khóc vừa kể lại sự tình của Quang cho ông ta nghe, hai mắt bà bắt đầu đỏ ngầu đầy âm độc nói:

-Là thằng Vũ tại nhà của ông Phi làm.

-Được... rất tốt, dám đem con trai của Lý Phùng Chính ta phế, các ngươi tất cả đều đáng chết.

Hai mắt của ông ta cũng đã trở nên đầy âm hàn lãnh lẽo nói, sau đó để lại bà một mình tại ngôi nhà đầy lạnh lẽo rồi phất tay áo hướng ngoài cửa rời đi.

Bà Thủy nhìn chằm chằm bóng lưng của ông ta mà trong lòng cảm thấy cô đơn cùng hối hận khôn xiết, bà trong lòng lúc này không ngừng dấy lên vô tận sóng dữ mà lẫm bẩm:

-Haizz... báo ứng á... ông Vinh! Có phải ông đang thật tốt nhìn chúng tôi có phải hay không... thật xin lỗi.

Ngồi một bên nhớ lại chuyện tình năm ấy bà đã có chút hối hận, nhưng là việc mà bà ta đã làm đến lúc này đã không cho bà còn kịp vãn hồi được nữa. Nó dường như đã trôi qua như một giấc mộng của thời tuổi trẻ vậy, khi quay đầu nhìn lại cũng chỉ có thể còn lại vô tận hối lỗi và ăn năng.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.