Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở về địa cầu.

Tiểu thuyết gốc · 1833 chữ

Thiên lịch năm 3003, tại địa cầu.

Thiên địa sau khi hoàng toàn cải biến bề mặt trái đất trở nên yên tĩnh trở lại, thay vào đó là loạn thế bắt đầu. Trên không trung là hàng loạt thú biến dị với kích thước vô cùng khổng lồ đến ngàn mét vỗ cánh xé gió bay, hai mắt hung tợn đỏ ngầu cùng với bốn phía phi cầm nhe ranh múa vuốt.

Kinh khủng hơn là tại mặt đất, khắp nơi không ngừng xảy ra loạn chiến ác liệt, cuộc chiền này không phải là bình thường giữa hai chủng tộc khác nhau về nhận thức, mà là của toàn bộ các sinh vật trên trái đất. Cửu sắc quang mang phủ xuống đã khiến cho tất cả sinh vật tại địa cầu trở nên biến đổi, rất nhiều bộ phận sinh vật đều chết đi nhưng lại không phân hủy, mà là trở thành những cái xác biết đi. Chúng nó dường như đã không phải là bình thường là sinh vật mà là biến đổi trở thành một loại ma quỷ với hai mắt đỏ ngầu thân thể bóc mùi thối rữa, để có thể tiếp tục bước đi thì chúng nó chỉ có thể không ngừng thôn phệ lẫn nhau hoặc thôn phệ các sinh vật xung quanh chúng.

Nhưng là cửu sắc quang màu ánh sáng phủ xuống trái đất không chỉ đem đến tiêu cực cho sinh vật trên trái đất, nó còn một lần nữa khiến cho sinh vật trên trái đất hoàn toàn tiến hóa, giống như thuyết tiến hóa của Darwin nói về sự tiến hóa của sinh vật. Loài người

trên khắp địa cầu nếu là có thể quen với ánh mặt trời mới này thì cơ thể có thể phản tổ, một lần nữa tiến hóa giống như các sinh vật khác, mà họ cũng là tổ tiên đầu tiên của tiến hóa giả.

-Cha mau nhìn ở bên đó còn một con.

Tại một nơi nhỏ bé trên địa cầu, một cái nhỏ bé cô nương tuổi khoảng chừng mười tám mang khuôn mặt dễ thương ăn mặt võ phục màu xám tro.

-Con gái ngươi nói nơi nào còn có.

Một vị đại thúc tuổi đã hơn ba mươi mới vừa kết thúc cuộc chiến với bảy cái thây ma, lại nghe con gái hô vẫn còn không khỏi khiến hắn có chút thất kinh. Hắn lúc này đây đã đạt đến giới hạn của mình rồi, nếu như lại tiếp tục cậy mạnh hắn sợ bản thân cùng con gái có chút nguy hiểm.

-Á....

-Là chuyện gì....

Bất ngờ nghe tiếng thét kinh hãi của nàng hắn liền không có nghĩ nữa vội vã xông đi đến trước mặt của nàng chắn ngang.

-Trời đã sáng rồi sao.

Tại đối diện trước mặt hai cha con xuất hiện một cái trẻ trung chừng mười sáu mười bảy tuổi thiếu niên đang nằm dưới đất, hắn ngáp một cái rồi mở mắt vương vai đứng dậy hướng ánh mắt vô hại nhìn đến hai cái cha con đứng ở trước mặt đang không ngừng cảnh giác đối với hắn cười nói:

-Chú ngài khỏe! Chị ngài tốt...

Trong lúc nói hắn lại trông thấy ánh mắt của hai người nhìn hắn có chút cổ quái liền hỏi đến:

-Như thế nào mọi người lại nhìn ta như vậy không khỏi khiến cho ta có chút ngượng ngùng đây này.

-...........

Vị kia tiểu cô nương lúc này khuôn mặt có chút trắng xanh không muốn nhìn nữa, nàng liền hai tay bưng mặt đỏ bừng núp về sau lưng người cha của mình.

Vũ nhìn đến nàng biểu hiện cũng có chút tức giận trong lòng thầm nhủ: “ CMN chứ ta cuối cùng vẫn còn là nhân loại đấy lúc nào lại trở nên đáng sợ rồi".

Vị đại thúc mang theo khuôn mặt phúc hậu có chút lúng túng đưa bàn tay hướng hắn tại bên dưới cười ngượng ngùng nói:

-Vị tiểu huynh đệ này ngươi có phải là nên che cái ấy của mình đi không.

-Cái ấy của ta... là cái gì á...

Vũ nét mặt bỗng dưng ngẩn ra không biết là người chú này muốn hắn che cái thứ gì, mãi cho đến khi cái kia vị cô nương đang núp phía sau bỗng trồi đầu ra.

-Cha!... người nói cái ấy gì chứ, hắn vốn dĩ là một tên vô lại.

Nàng hai gò má đỏ ửng hướng phụ thân mình nhỏ giọng nói.

-Vô sỉ...

Hắn ngơ ngác lại một lần nữa lẩm bẩm, hắn tự hỏi từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn luôn lễ phép hướng hai người chào hỏi, vậy như thế nào mấy người lại có thành kiến với hắn đây.

-Hình như phía dưới có chút mát lạnh.

Một cơn gió nhẹ thổi đến ba người khiến hắn lúc này bên dưới tiểu đệ có chút mát lạnh thì không khỏi cuối đầu nhìn xuống.

-Quác quác...

Trên bầu trời xuất hiện một con quạ đen hờ hững vỗ cánh bay ngang , khiến cho cả ba người có chút đờ người ra, sáu mắt nhìn nhau ta nhìn ngươi rồi ngươi lại nhìn ta khung cảnh vô cùng hài hước.

-Phốc...

Vũ giật mình đem hai tay hướng nhanh phía dưới bắt lấy tiểu đệ đang có chút hưng phấn mà ngẫn cao đầu.

-Ta chửi cái CMN...

Hắn hai má xấu hổ đỏ lên chửi thầm một tiếng, sau đó lại vội vàng cùng bản thân an ủi: “ là một cái đại nam nhân ta như thế nào lại xấu hổ đây.... đúng không cần phải xấu hổ, người không biết xấu hổ mới là vô địch”.

Trải qua ba năm thân thể bị hóa đá hắn cuối cùng cũng về được địa cầu, thế nhưng không nghĩ đến thần niệm đã trải qua vạn năm gió tanh mưa máu, thế nhưng là lúc này lại vì tiểu đệ của mình ngẩn đầu mà bại thảm hại đến như vậy.

............../..............

Tại phía đông của biển đông, giữa mặt biển rộng lớn bỗng nhô lên một cái pháo đài bằng đá đỏ thẩm cao lớn, trên đỉnh tạo hình một cái đầu lâu khổng lồ trông thật là quái dị. Những cái này pháo đài trong mấy năm qua ngoài biển khơi đã mọc lên như nấm chằn chịt rất nhiều, nếu như là vệ tinh còn tồn tại con người có thể quét được những hình ảnh này và có thể biết được đó biểu thị cho cái gì tồn tại.

-Ông ông...

Trên những ụ đá đó bay ra rất nhiều những vật thể có hình thù kỳ lạ, đứng trên nó là một cái sinh vật cao lớn tầm ba mét nước da màu xanh lục, hai tai hình vảy cá, mũi và miệng cùng hãm sâu trông thật quỷ dị, nhìn đến liền biết chúng nó không phải là sinh vật của trái đất này mà là người ngoài hành tinh từ sâu bên trong vũ trụ đến đây.

................/.............

Bên trong một động đá nằm dọc tại khu vực đèo cả địa phận tỉnh Phú Yên của đất nước Việt Nam, Vũ lúc này lười biến ngồi trên tảng đá cầm cuốn vở lên đọc, trước bìa trang vở có ghi: “ nhật ký ngày hắc ám... Trương Hồng Yến viết”.

Trương Hồng Yến là tên của người chị xinh đẹp mà Vũ hai tiếng trước gặp qua, người chú kia tên là Trương Hà Phi, chú ấy tại nơi này còn có một người vợ xinh đẹp là Đỗ Phi Loan.

Rất là tình cờ người chú này lúc xưa đối với hắn cũng có ấn tượng. Trương Hà Phi là một tuyển thủ võ thuật vô địch thế giới ba năm liền, hắn rất hay xem chú ấy thi đấu, và hiển nhiên hắn cũng là một trong những fan cuồn của chú ấy.

-Con người sau khi sống sót trong vụ tai nạn năm ấy tất cả đều trở thành tiến hóa giả, thì ra đây là phần thưởng mà thiên đạo mới ban tặng

Hắn đã biết trước được thiên đạo sẽ có sự đền bù cho sinh vật sống dưới vòm trời của nó, dù là rất nhiều sinh vật sống trên địa cầu đã bỏ mình nhưng là với sự đền bù này của thiên đạo thì coi như có giá trị, hay nói một cách khác toàn thể sinh vật trên trái đất này mặt dù là không muốn hi sinh thế nhưng là thiên đạo mới cũng sẽ cưỡng chế sinh ra, hi sinh đã trở thành sự việc không thể tránh khỏi.

Đối với nhân loại, hàng nghìn năm qua cũng đã xảy ra rất nhiều cuộc chiến giữa các quốc gia cùng dân tộc, rất nhiều sinh mạng bị mạnh mẽ tước đoạt mà không một người trong số họ mong muốn. Thế nhưng là sau những cuộc chiến ấy là sự dung hòa cùng trao đổi với nhau, là sự phát triển toàn diện của toàn thể nhân loại.

Lần này cũng vậy, loài người đứng trong tân thế giới tràn đầy nguy cơ bị diệt vong, nhưng cũng được không ít tạo hóa. Hắn tin chắc nếu cho con người lại trải qua ngàn năm lịch sử, hắn tin chắc rằng tân thời đại mới sẽ được sinh ra loài người lại một lần nữa trở thành chúa tể của thời đại mới này.

-Này, em trai biến thái mau ra ăn cơm.

Đang mãi mê xem cuốn nhật ký thì đột nhiên giọng nói trong trẻo êm dịu vang lên làm hắn chợt tỉnh lại, không còn tâm trạng suy tuy nữa.

Hồng Yến tại bên ngoài lớn giọng gọi lại thấy tên này không biết từ khi nào đã cầm lấy cuốn nhật ký mình viết, nhìn bộ dạng của hắn nàng biết hắn đã đối với cuốn nhật ký của mình rất là yêu thích. Lại nghĩ đến tràn diện lúc trước, nàng rất lo sợ tên tiểu tử này lại đối với nàng suy nghĩ đồi bại nên mới yêu thích cuốn nhật ký của mình tiếc nuối không buôn.

-Không cho xem.

Nàng vội vã chạy lên trước đem nó cho dực lại sau đó tức giận trừng mắt nhìn hắn thị uy rồi nhanh chân bước ra ngoài.

-Haizz... mà thôi ta cũng đã đối với nó xem qua hết cũng không cần hướng với nàng lại mượn.

Hắn đoán được cách nghĩ của nàng, nhưng là hắn cũng thông cảm cho nàng, ai bảo hắn đã để cho nàng xem cái mà nàng không muốn xem đây chứ. Hắn cũng không sợ nàng bốn phía gây khó dễ, thế nhưng là nghĩ đến việc cùng nàng ta chạm trán hằng ngày không khỏi khiến hắn đầu có chút đau.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.