Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại chiến với biến dị lửa( Hồi 2)

Tiểu thuyết gốc · 1751 chữ

- Băng... băng.... răng rắc....

Hai luồn khí tức mạnh mẽ va chạm vào nhau ầm ầm tác hưởng, ngay sau đó kiếm khí của hắn liền tại giữa hư không vỡ vụn tan biến mất.

-Vù......

Ngay lập tức, tốc độ của nó lại một lần nữa tăng lên lao thẳng xuống bên dưới.

-Tàn vân trụy nguyệt.

Vũ một lần nữa nhanh chóng biến chiêu, của hắn kiếm lúc này tại trong tay hắn một lần nữa bay múa, diễn hóa ra hàng vạn kiếm ảnh bao phủ xung quanh.

-Ầm....

Một tiếng nổ tung vang lên, cánh tay khổng lồ của nó đã đánh xuống trước ngực của Vũ, may mắn là hắn phản ứng kịp thời cho nên đã đem nghịch thiên mộc kiếm đỡ được một đòn sát chiêu này.

-Phốc....

Vũ gian nan chống đỡ lấy, khóe miệng co giật một hồi cũng nhổ ra một ngụm máu bầm.

-Nhân loại.... ngươi thật lợi hại.

Dị nhân lửa này bàn tay cũng không có thu lại, liên tục truyền lực đạo của mình vào trong cánh tay nghiền ép trên thân kiếm của Vũ, bỗng nhiên nó khóe miệng liền cong lên mà mở miệng phát ra âm thanh của nhân loại.

Vũ nghe vậy liền sửng sốt khó tin mở miệng nói:

-Ngươi vậy mà cũng biết nói tiếng người sao.

-Kỳ lạ lắm sao.

Nó khinh thường rồi hướng Vũ giải thích tiếp:

-Ta khác với bọn chúng, bọn chúng là những sản phẩm thất bại, đã bị thần linh bỏ rơi, mà ta đã trở thành một đầy tớ trung thành của các ngài ấy.

-Sản phẩm của thần linh sao.

Vũ trong cơn nguy kịch không ngờ lại biết đến một tin tức rất có giá trị như thế.

Hắn đã từng nghi ngờ đến việc tinh cầu của hắn biến đổi đều là do một tay thần linh sắp đặt, lúc này nghe tên này nói như vậy thì quả nhiên suy đoán của hắn là không sai.

-Đúng vậy... mà đám người các ngươi cũng là những sản phẩm thất bại, nên các ngươi phải diệt vong.

Nó hướng Vũ cười lạnh nói.

-Thật sao.

Vũ cười lạnh lời nói sắc ben hơn vài phần:

-Chính những kẻ ngoại lai như các ngươi mới phải diệt vong.

Lời vừa mới dứt, tàn ảnh kiếm được hắn ngưng tụ dấu vào trong không khí lúc này đột nhiên lao ra, như là hàn ngàn hàng vạn gai nhọn hướng bốn phía xung quanh đâm vào thân thể của nó.

-Phốc... phốc....

Tàn kiếm liên tục kích tới đâm xuyên qua thân thể to lớn của nó, khiến cho toàn thân của nó khắp nới loan lổ ra từng dòng máu đục mò nhê nhếch.

-Bành...

Một cơn địa chấn từ lòng bàn tay nó phát ra, đẩy Vũ bay ngược ra đằng sau như một quả đạn pháo một lần nữa ghim chặt xuống dưới mặt đất sâu mười mét.

-Nhân loại đáng chết, ngươi tưởng có thể giết chết được ta sao, thân thể này là bất tử bất diệt, ngươi mơ tưởng làm tổn thương đến ta.

Nó hướng Vũ rống lên giận dữ.

-Thử liền sẽ biết.

Vũ gian nan từ trong hố bò lên nói.

Hắn thật muốn cười tên này vẫn biết thổi phồng, hắn có thể nhìn ra đối phương không phải là có thân thể bất diệt như là lời thổi phồng của nó, chỉ là khác biệt ở chỗ nó sẽ không biết cảm giác đau đớn là gì cả, mà hắn chỉ cần tổn thương đến nó liền có thể giết được nó.

Hai thân ảnh như điện quang chớp nhoáng một lần nữa hướng đối phương lao vào nhau, từng tiếng đinh đinh đang vào nhau tạo thành những tia lửa giữa không gian xung quanh yên tĩnh, nhoán lên rồi vụt tắt.

-Đinh... đinh....

-Kìa ở bên đó là người nào đang đánh nhau, thật là đáng sợ cuộc chiến.

Một vài người còn chưa kịp rời khòi, họ hướng ánh mắt tò mò về phía bên này nhìn tới mà dân trào lên nỗi khiếp sợ không thôi.

-Thật là lợi hại, có phải hay không là các vị thủ lỉnh của ba thế lực lớn đang giao chiến với nhau.

-Ta đoán không phải, ngươi xem cũng không có người nào thuộc ba dong bình đoàn lớn tham chiến, chắc có lẽ là tư đấu.

-Tư đấu sao... từ khi nào mà thành phố chúng ta xuất hiện một nhân vật lợi hại đến như vậy.

Họ đứng tại phương xa không ngừng nghị luận.

Mà tại cuộc chiến bên trong, hai người chiêu số đã tung ra rất nhanh, nhanh đến nỗi mà tại trong mắt người thường đã không thể nhìn thấy thân ảnh chân chính của bọn họ.

Vũ cằm chặt nghịch thiên mộc kiếm không ngừng móng vuốt sắt nhọn của đối phương va chạm vào nhau. Hắn tốc độ so với đối phương chậm hơn một bậc, cho nên hắn chiêu thức phải so với đối phương phát ra nhiều hơn để hạn chế sự thiếu hụt về tốc độ. Vì vậy mà theo thời gian trôi qua đan điền hắn lần đầu tiên có dấu hiệu cạn kiệt.

-Không thể tiếp tục như thế này kéo dài được, nhưng ta phải làm sao đây.

Hắn đầu óc vội chuyển nhằm tìm đối sách cho bản thân.

-Ngươi tiếp tục dãy chết đi.

Tại trong chiến đấu, nó khàn giọng nói.

-Không được rồi, trong ba mươi sáu kế, hay nhất vẫn là bỏ chạy.

Hắn cảm thấy khí tức của đối phương đột nhiên khí thế tăng mạnh lên không ít lần, liền biết mình lúc này đã chọc cho đối phương tức giận, tiếp theo đó là tràng cảnh liều chết mà chiến. Hắn giật mình thầm hô, sau đó liền vừa đánh vừa hướng nơi xa chạy đi.

-Ngươi chạy có thể thoát được sao...

-Hống....

Nó ngửa đầu gầm lên giận dữ, ngay sau đó tạo thành từng khối quang cầu to chừng cỡ nắm tay hướng Vũ tại đằng trước đang chạy không ngừng đánh tới.

-Thủy nguyệt động thiên.

Vũ vội vàng hô, cả người một lần nữa bao phủ lên một màng chắn hơi nước dầy đặc, đem quang cầu của nó chắn tại bên ngoài.

-Vù... vù...

Một người đuổi một người chạy, một hồi sau cũng đã chạy đến một khu đồi nuối vắng vẻ theo hướng tây cách xa thành phố khoảng chừng mười kilomet, hắn tốc độ ngự kiếm phi hành cũng không nhanh bằng hỏa dực của đối phương, lại liên tục phải thoát lực ngăn chặn các đợt công kích từ xa của kẻ địch cho nên rất nhanh bị đối phương chặn đến trước.

-Ngươi chạy nữa đi.

Nó lúc này đã đứng trước mặt Vũ khàn giọng cười điên cuồng rồi nói tiếp:

-Ngươi thật sự đã chọc giận ta, ngày hôm nay bản tôn sẽ đem máu thịt của của ngươi ăn tươi nuốt sống mà đáp lễ.

-Haizz... đúng là không thể tiếp tục chạy mà.

Hắn từ đầu đã đoán ra được kết quả này cho nên lúc đầu hắn vẫn không hành động mà cùng đối phương ngạnh kháng với nhau.

-Con rồng ngốc kia... mau ra cho ta.

Vũ lúc này cũng đã tức giận ngữa đầu gầm thét lên một tiếng.

-Hống... hống....

Đâu đó tại trên không trung không có bất kỳ hư ảnh gì xuất hiện, chỉ quỷ dị nghe từng tiếng phẫn nộ của chân long cuộn trào, kéo theo gió nỗi mây phun khắp nơi kéo đến.

Một cỗ khí thức nguy hiểm từ sâu trong nội tâm của nó lúc này dân trào, khiến nó lúc này động tác trở nên cứng ngắc, nó hướng Vũ đầy nghi ngờ hỏi:

-Đây là tiên pháp.

Nó không thể tin được là một tiến hóa giả cấp ba như Vũ lại có thể cùng nó đối kháng lâu như vậy. Mà tại ngay lúc này đối phương lại một lần nữa thay đổi khí tức trên người, tiên khí mờ ảo tại xung quanh thiên địa xuất hiện vây quanh lấy đối phương.

-Đây không phải là tiến hóa giả khí tức, mà là tiên khí... không sai, vậy mà ngươi lại cùng tu luyện ra hai bản chất, rốt cuộc ngươi là ai.

Hắn lời nói đã trở nên cuồng loạn.

Vũ khí tức cuồn bạo hướng bên ngoài hư thoát ra ngoài, gian nan không tiếp tục mở miệng được nữa. Tại khí tức cuồn bạo trong người tuông ra, huyễn hóa thành một đầu chân long cuồn cuộn hư ảnh bay thẳng đến cửu thiên.

-Hống... hống....

Một tiếng gầm làm cho gió mây loạn vũ, lao thẳng đến quái vật toàn thân là lửa kia.

-Trốn.

Với khí thế to lớn không ngừng đè ép, nó cơ hồ lúc này chỉ muốn lập tức chạy đi, thế nhưng không gian xung quanh đã bị khí tức bàn bạc của chân long cho khống chế lại, tạo thành một cái lồng giam cầm khiến nó vô pháp di chuyển.

-Nuốt... hấp...hấp....

Chân long há cái mồm khổng lồ đem cả cơ thể hỏa diễm đem cho nuốt xuyên qua, rất nhanh đem khí tức trên người của quại vật biến dị này toàn thân cho thôn phệ hết sạch.

-Ầm.......

Sinh cơ của nó rất nhanh trôi qua, toàn thân hỏa diễm cũng bị dập tắc, lúc này dường như chỉ còn lại một cái cơ thể hoàn toàn trống rỗng, bị gió cuốn qua lung lay một hồi liền rơi mạnh xuống mặt đất, mà không hề có tiếng kêu la thảm thiết nào phát ra.

-Phốc...

Mà hắn tại bên dưới đứng xem lúc này cũng thở ra, toàn thân vì thoát lực quá mức mà phun ra một ngụm máu tươi, rất nhanh đã ngã xuống rơi vào trạng thái hôn mê.

-Vù... vù...

Ngay lúc này, tại bên cạnh hắn liền có một ông lão áo bào xám tro hiện ra trước mặt, đem hắn cho đỡ lấy.

-Không nghĩ tới kẻ này lại là người nằm ngoài thiên đạo.

Ông ta hai mắt lúc này tỏa ra một tia sáng thần bí như ngọc thạch hướng toàn thân Vũ dò xét một hồi, rồi sau đó mỉm cười thỏa mãn nói.

Bạn đang đọc Tân Thời Đại sáng tác bởi Bookself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bookself
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.